Bệnh Mỹ Nhân Cười Lộ Ra Hàm Răng Nhọn

Chương 13: Nữ vương của trường học (10)




Núi lửa phun trào là không hề có quy tắc, dung nham có lúc phun về phía đông, có lúc phun về phía bắc, có lúc phun đến gần, có lúc lại phun đến xa, vì lẽ đó cũng đừng nghĩ cắm điểm đi thủ.

Xèo, núi lửa dâng trào, một khối nham thạch to lớn xẹt qua bầu trời, sau đó rơi xuống vị trí của đám người Lăng Hàn.

Oành, đây là khối đá to lớn, còn thiêu đốt lửa cháy hừng hực, nhưng vẫn như cũ có thể thấy được đây là đá màu đen, tràn ngập cảm giác hỗn độn.

- Mẹ kiếp, Hỗn Độn Nguyên Thạch!

Lăng Hàn kinh ngạc, cái gọi là thiên địa nguyên lực, lại chính là Hỗn Độn Nguyên Thạch!

Chẳng trách lúc trước Tiểu Tháp nói Hỗn Độn Nguyên Thạch có thể để cho nó khôi phục một ít, đây chính là bảo vật tiếp cận Tiên Vương… không, Tiên Vương dùng cũng chỉ là nguyên lực, chỉ là ở trên độ cao của quy tắc nâng cao một bước.

Đây là tài nguyên cấp bậc Tiên Vương, có thể nói là Tinh Thạch cho Tiên Vương dùng.

Có điều, tuy khối Hỗn Độn Nguyên Thạch trước mặt này to lớn, nhưng tinh hoa ẩn chứa trong đó kỳ thực cũng không nhiều, nói thô tục một chút, chính là tạp chất quá nhiều.

- Thịt muỗi nhỏ cũng là thịt.

Lăng Hàn quét ra một chưởng, muốn diệt đi ngọn lửa phía trên tảng đá, nhưng kinh ngạc phát hiện, sau một chưởng, ngọn lửa dật động, hắn lại không thể dập được lửa.

- Có chút ý nghĩa!

Hắn cười nói.

- Nữu đến!

Hổ Nữu tràn đầy phấn khởi, cũng vung tay nhỏ đi dập tắt lửa, nhưng ngọn lửa lay động, căn bản không hề bị lay động.

- Hô! Hô!

Tiểu nha đầu phùng mang trợn mắt, để Lăng Hàn, Nữ Hoàng cùng Nhu yêu nữ cười ra tiếng, ngay cả Tiểu Khủng cũng toét miệng, phát ra tiếng kêu giống như sói tru.

- Ngươi lại không phải sói, học sói tru làm gì?

Hổ Nữu chống eo, bộ dáng tức giận.

Tiểu Khủng biểu thị rất oan ức, nó sinh ra chính là gọi như vậy a.

Lăng Hàn vận chuyển lực lượng quy tắc, nhấn về phía tảng đá, hàn khí vô tận đan dày, hóa thành từng tầng từng tầng băng sương, bao cuốn về phía tảng đá.

Ngọn lửa nhất thời bị bao phủ, nhưng vẫn ngoan cường nhảy lên, tựa hồ làm sao cũng không muốn tắt.

Lăng Hàn gia tăng lực lượng quy tắc, ngọn lửa bị áp chế tiến thêm một bước, nhưng vẫn bất diệt như cũ.

- Thiên địa nguyên lực, quả nhiên không tầm thường.

Lăng Hàn ở trong lòng gật đầu, chẳng trách cái này có thể đưa đến tác dụng khôi phục với Hắc Tháp, xác thực không giống bình thường.

Có điều, Tiểu Tháp cũng nói rồi, một khối Hỗn Độn Nguyên Thạch chỉ vẻn vẹn có thể để nó khôi phục một phần ngàn tỉ, vẫn là cùng cấp bậc Thiên Tôn chênh lệch vô cùng xa.

Thiên địa nguyên lực, đây là lực lượng xen vào giữa quy tắc cùng bản chất của Nguyên Thế Giới, là Tiên Vương cùng Thiên Tôn trong lúc đó quá độ.

Lăng Hàn không ngừng dùng lực trấn áp, các loại quy tắc từng cái hiện lên, lúc này mới trấn áp ngọn lửa.

Hắn tiện tay ném Hỗn Độn Nguyên Thạch cho Nhu yêu nữ nói:

- Cho ngươi.

- Ta?

Nhu yêu nữ kinh ngạc nói, một bên chỉ mình, có vẻ khó mà tin nổi.

Hiện tại mọi người đều cần Hỗn Độn Nguyên Thạch, theo lý mà nói, Lăng Hàn, Hổ Nữu, Nữ Hoàng ưu tiên phải cao hơn nàng mới đúng.

Lăng Hàn cười cợt:

- Ngươi sớm đã hoàn thành đánh bóng Tiên Phủ Cảnh, mà chúng ta còn có chút không gian cải thiện, vì lẽ đó ngươi dùng trước đi.

Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đều gật đầu, các nàng cũng không phải là người nhỏ mọn, huống hồ Lăng Hàn nói cũng có lý.

Trong lòng Nhu yêu nữ cảm động, tuy Lăng Hàn nói không sai, nhưng Hỗn Độn Nguyên Thạch không cần cũng sẽ không mất giá, chẳng lẽ không thể thu vào trong Hắc Tháp sao? Nàng không nói gì nữa, chỉ cất Hỗn Độn Nguyên Thạch đi.

Lăng Hàn gật gù nói:

- Thực lực của ngươi là điểm yếu trong chúng ta, không tăng lên đến Thăng Nguyên Cảnh chỉ có thể cản trở.

Lời này nói ra, Nhu yêu nữ nhất thời tức giận đến đỏ mặt, cái thứ này không biết nói lời ngon tiếng ngọt sao, ngươi an ủi ta một chút sẽ chết a!

- Ta muốn tiến vào Hắc Tháp tu luyện!

Nàng tức giận nói, nếu có đủ thực lực, tuyệt đối muốn đánh Lăng Hàn một trận.

Lăng Hàn cười ha ha, thu Nhu yêu nữ vào Hắc Tháp.

Bọn họ tiếp tục tiến lên, Hỏa Diệm sơn vẫn đang phun trào, bởi vì phương hướng bất định, cũng không cách nào lần theo, chỉ có thể kiếm Hỗn Độn Nguyên Thạch rơi ở phụ cận.

Lần này vận may của bọn họ sẽ không có dễ như vậy, nửa ngày cũng không có khai trương.

Quần sơn nguyên bản là xanh um tươi tốt, nhưng bị núi lửa tàn phá như thế, khắp nơi đều có thể nhìn thấy từng khối từng khối loang loang lổ lổ, có nhiều chỗ còn bốc cháy lên lửa lớn, nhưng ngọn lửa phổ thông không thể duy trì quá lâu, cây cối nơi này đều có sức sống kinh người, rất nhanh liền tự động tắt.

- Không nên xem thường nơi này.

Lăng Hàn lật lên tư liệu trước đây không lâu Liễu Không cho bọn họ, có giới thiệu tỉ mỉ liên quan tới Kim Vân Sơn.

Khu vực bên ngoài này rất an toàn, nhưng tiến vào bên trong, vậy liền nguy hiểm.

Bởi vì bản thân Kim Vân Sơn rất thần kỳ, đối với sinh linh có một loại ảnh hưởng quỷ dị, lâu dài ở đây, cảnh giới tăng lên sẽ nhanh đến mức kinh người, nhưng tác dụng phụ là trạng thái tinh thần sẽ trở nên cực kỳ cuồng bạo, đến cuối cùng chỉ còn sót lại bản năng giết chóc.

Dã thú sinh trưởng ở đây đều là cỗ máy giết chóc cuồng bạo, có chút Võ Giả cũng mạo hiểm đi tới nơi này để nhanh chóng quật khởi, nhưng không ai không bị tham lam thôn phệ, cuối cùng cũng thành dã thú hình người.

Tuy núi lửa phun trào không có quy luật, nhưng đại bộ phận vật phun trào đều rơi ở khu vực bên trong, bởi vậy, muốn tăng cao thu hoạch, vậy thì nhất định phải thâm nhập Kim Vân Sơn.

- Vào núi.

Nữ hoàng nói.

Hổ Nữu đầy mặt hưng phấn:

- Vào núi tìm món ăn dân dã!

Lăng Hàn gật đầu, tuy toà sơn mạch này cực kì, quỷ dị có thể ảnh hưởng trạng thái tinh thần của người khác, nhưng bọn họ cũng chỉ dự định ở lại trong này một hai tháng thời gian, đây là không thể biến bọn họ thành dã thú.

Bọn họ vào núi, người xung quanh trở nên càng ngày càng ít, bởi vì mọi người đều biết giữa núi có dã thú điên cuồng, đánh không lại cũng tử chiến đến cùng, mà nếu như gặp phải thực lực mạnh mẽ... Vậy khẳng định chỉ có một con đường chết.

Xin tha là vô dụng, những dã thú thậm chí Dã Nhân kia chỉ có một ý nghĩ giết chóc, ngay cả đệ tử, hậu nhân của Thiên Tôn cũng không hữu dụng.

Không chỉ bọn họ, ngay cả dã thú Dã Nhân trong núi cũng tràn ngập hứng thú với những Hỗn Độn Nguyên Thạch này, chỉ cần đạt đến Cửu Liên hoặc Bát Liên đỉnh cao, vậy thì hữu ích đối với chúng nó, mà khát vọng mạnh mẽ là một bản năng khác ngoại trừ giết chóc của bọn chúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.