Bé Thỏ Không Ăn Cà Rốt?

Chương 13: Chương 13:




“ Hừ, không thể nào! “

Lão giả nghe vậy liền không chút tin tưởng quát lên, chỉ cần đạt đến Linh Sư thôi cơ thể đã cường đại đến mức hình thành lớp bảo vệ, căn bản không có virut, vi khuẩn nào xâm nhập được, cả đời chỉ có chết già hoặc bị thương, tuyệt đối sẽ không vì bệnh tật mà chết.

Linh sư đã như thế, hắn cấp độ này cường giả thì càng không thể, ngay từ đầu chỉ cho rằng mình trúng một loại độc chiêu cường đại nào đó thôi.

“ Không phải mấy trăm năm trước xảy ra đại dịch zombie? “ Tịnh Nhạc không chút bối rối cười nhạt hỏi lại.

“ Cái này...? “ Lão giả nghe vậy liền có hơi sững sờ, thật không biết phải trả lời như thế nào.

“ Đúng như ngài nói, chúng ta Linh sư cơ thể kháng thể đã vô cùng mạnh, căn bản không phải chịu bệnh tật ảnh hưởng, nhưng mà nhân loại cường đại lên, tại sao virut lại không đâu.

Cũng giống như ngươi cơ thể bách độc bách xâm, nhưng mà xin lỗi, thế gian độc vật có cả ngàn, cả vạn loại, ngươi kháng được loại độc này thì vẫn có loại độc khác giết được ngươi.

Phệ Băng virut là tiểu tử may mắn được đọc qua, lúc này thấy tiền bối tình huống tương tự mới mở lời thôi! “

Lão giả nghe vậy hai mắt mở lớn, khó tin hỏi lại.

“ Ngươi nói vậy chẳng nhẽ loại này Virut đã từng xuất hiện qua! “

“ Ân, tiền bối, virut này không phải ở Bích giới mà là từ bí cảnh thông đạo thế giới khác tràn vào, cũng giống như virut zombie vậy, cho dù cường đại đến mấy cũng khó có thể ngăn cản! “ Tịnh Nhạc gật đầu trả lời.

Một thế trước không gian phong ấn phá vỡ, vô số yêu thú, dị tộc tràn vào, đương nhiên trong đó cũng đưa tới các loại nguy hiểm dịch bệnh, Phệ Băng virut này chính là một trong.

Sở dĩ gọi là Phệ băng là bởi vì đợi bệnh tới giai đoạn cuối, nó sẽ dần dần ăn mòn cơ thể ngươi, sau cùng biết ngươi thành một cái tượng băng, tất nhiên như vậy đồng nghĩa với cái chết.

Loại virut này kiếp trước có thể nói một trong hai loại khó giải quyết nhất dịch bệnh, những loại dịch bệnh khác lấy nhân loại y học, căn bản chỉ cần mất một tuần liền có thể giải quyết.

Còn Phệ Băng virut thì không, cho dù có phục hồi loại Kỹ năng hoặc Chiến kỹ cũng không có tác dụng, lúc trước đại dịch này xảy ra, thật không biết chết bao nhiêu người, mà chủ yếu những người này đều là bình dân.

Linh sư cơ thể cường đại, như lão giả này, có thể chèo chống đại lượng thời gian, còn người thường chỉ cần hai ba ngày sinh mệnh liền chấm dứt.

Quan trọng là có thể điều trị Virut này dược vật số lượng quá ít, không đủ để cung ứng cho nhiều nhân loại như vậy, lúc trước số người chết bởi loại virut này cao đến mấy trăm triệu người, có thể nói mười phần kinh khủng, độ thảm khốc chỉ sau đại dịch zombie.

“ Ngươi có biết phương pháp chữa trị sao? “

Lão giả nghe vậy giọng nói run lên hỏi, khuôn mặt nguyên bản buồn dầu lúc này đã tràn đầy hi vọng, hiện tại hắn thể nội tình hình càng ngày càng tệ, đúng như Tịnh Nhạc nói.

Hiện tại băng hóa quá trình đã vượt quá nửa, hắn thực lực cũng bị giảm đi mười phần không còn một, mà thực lực càng cao càng quý trọng sinh mệnh của mình, hắn cũng không ngoại lệ.

Thực chất lão giả mang trưng bày Cực Dương Thạch cũng không phải để bán, mà là chỉ hi vọng tìm được hiếm hoi cơ duyên thôi, cứu vớt sinh mệnh của mình.

Dù sao người có thể hấp thụ Cực Dương Thạch hiển nhiên sở hữu cực mạnh hỏa hệ, sở hữu vượt xa người thường thuần dương chi khí, thân thể như một tòa thái dương vậy, nếu may mắn có thể hòa tan thể nội đóng băng, giúp hắn duy trì sự sống.

Bất quá, hiện tại đã gần chết đến nơi nhưng kết quả chỉ là vô vọng, lúc nãy còn suy nghĩ kiếm một nơi nào đó, nghỉ ngơi an nhàn một lúc, nhưng mà hắn vạn lần không nghĩ tới chính mình lại gặp Tịnh Nhạc.

“ Phương pháp chữa trị đúng là ta có, bất quá, ngài nhất định phải đưa ta một vật, đồng thời đáp ứng ta ba điều kiện, lúc đó ta mới chữa trị cho ngài! “

Tịnh Nhạc gật đầu, nói ra mục đích của mình, lão giả nghe vậy liền cau mày, cười nhạt một tiếng hỏi lại.

“ Ngươi không sợ chữa cho ta xong ta liền quỵt sao? “

“ Cái này không quan trọng, đầu tiên ta tin tưởng vào ngài, tiếp theo nếu như ta tin tưởng là sai, vậy ta chỉ lấy một vật kia là được, thứ này ta nghĩ với ngài cũng không phải chuyện to lớn gì, tùy ý là có được thôi! “

Tịnh Nhạc nhún vai nói, nếu được lão giả kia đồng ý cho ba điều kiện, vậy không còn gì tốt hơn, lão giả này thực lực mười phần cường đại, thật không biết đạt tới trình độ nào, nếu được hắn đáp ứng ba điều kiện, như vậy chẳng khác nào mình đem theo đèn thần bên người, có thể giải quyết được vô số phiền phức.

Còn nếu không được thì thôi, hắn chỉ cần nguyên bản đồ vật là được, còn lão giả này muốn làm gì hắn, chỉ sợ đã làm ngay từ đầu, dù sao người ta liếc mắt liền biết được hắn Ma Kính, muốn đem hắn tiêu diệt có lẽ chỉ cần một cái ngón tay thôi.

“ Tốt, lão phu đáp ứng ngươi, bất quá ba điều kiện nhất định ở trong phạm vi của ta mới được! “

Lão giả suy nghĩ một hồi, sau cùng không do dự đồng ý, hắn hiện tại cũng không còn lựa chọn nào khác, sinh mệnh đã ngàn cân treo sợi tóc, như vậy mình chết đi, một chút đồ vật còn để làm gì, hơn nữa bản thân tử vong còn sẽ gây ra vô số hệ lụy, hắn cũng không muốn như vậy!

Tiếp theo, hắn thất tiểu tử này không tệ, bình thường ít ai chứng kiến được sức mạnh của hắn mà vẫn có thể bình tĩnh giao tiếp như vậy.

Nếu tiểu tử thật có phương pháp cứu sống mình, vậy chính là ân nhân cứu mạng, đáp ứng hắn mấy cái điều kiện cũng là chuyện đương nhiên.

“ Tốt, tiền bồi, vậy hiện tại ta muốn chữa trị cho ngài! “

Tịnh Nhạc nghe lão giả đáp ứng miệng liền khẽ nhếch lên, mặc kệ sau này thế nào, có lão giả này lời nói đáp ứng đã là tốt rồi!

“ Chữa trị luôn! “

Lão giả nghe vậy liền kinh ngạc kêu lên, hắn còn nghĩ phải chuẩn bị giúp Tịnh Nhạc đủ loại dược vật, đợi hoàn cảnh phù hợp mới tiến hành chữa trị đâu.

“ Ta vừa hay mang có thể chữa bệnh cho ngươi dược vật bên người! “

Tịnh Nhạc thần bí cười một tiếng, sau đó từ trong giới chỉ lấy ra một cái lá nhỏ, lão giả nhìn thấy vật này song, nguyên bản bình tĩnh khuôn mặt lập tức chuyển thành rét lạnh, giọng dần trầm xuống, xung quang không gian lại một lần nữa đông kết, kinh khủng khí tức phát tán ra để Tịnh Nhạc theo bản năng run rẩy một hồi.

“ Tiểu tử, ngươi dám trêu đùa ta, còn định dùng thứ này để chữa bệnh cho lão phu, ngươi có biết thứ này là gì sao? “

“ Toái Hàn Diệp, ta đương nhiên biết! “

Tịnh Nhạc cố giữ thân thể mình ổn định lại, giọng thản nhiên nói ra, dường như đã lường trước lão giả đã phản ứng như thế này.

“ Hừ, thứ đồ vật này mặc dù tương đối hiếm có, bất quá muốn dùng thứ lá dại này chữa trị cho lão phu, ngươi coi ta là trẻ con sao? “

Lão giả hừ lạnh một tiếng kêu lên, Toái Hàn Diệp tác dụng như tên, có thể phá vỡ trong người lạnh lẽo, trong thời gian ngắn có thể để cơ thể trong mùa đông ấp áp như mùa hè.

Bất quá tác dụng cũng chỉ có vật, chỉ vẻn vẹn để ngươi hết lạnh lẽo, giữ nhiệt cho cơ thể, chỉ người nào tiến về các vùng cực bắc, hoặc là núi cao mới sử dụng thôi.

Thứ này thậm chí còn không tính là dược liệu, chỉ là một loại lá dại, người bình thường không biết thậm chí còn ném cho gia súc ăn.

“ Đúng như tiều bối nói, đây chỉ là thứ lá dại, bất quá, thế gian mọi vật đều khắc chế nhau, một đầu cự tượng đều có thể bị một con rắn nhỏ hơn nó gấp trăm, gấp ngàn lần cắn chết, tuy nhiên con rắn kia có lúc lại không thể cắn chết một con chuột còn nhỏ hơn nó.

Điều này bởi vì cự tượng kia mặc dù to lớn, nhưng nó lại không có khả năng ngăn chặn con rắn kia độc, còn chuột nhỏ thì khác, nó lại có năng lực hoàn toàn miễn nhiễm con rắn kia độc.

Vậy tiền bối, ngài đã dùng qua thứ này chưa, tại sao lại biết nó không có tác dụng?! “

“ Cái này...! “

Lão giả nghe vậy mày nhíu chặt lại, mặc dù Tịnh Nhạc nói rất có đạo lý, nhưng mà hắn vẫn không tin chỉ một chiếc lá nhỏ này lại có thể đem hắn căn bệnh chữa trị, dù sao bao nhiêu quý giá dược thảo, vô số đồ vật hắn đều sử dụng qua, nhưng mà tất cả đều không có tác dụng, chỉ có thể duy trì, không thể chữa tận gốc.

“ Nếu tiền bối không tin có thể dùng thử, nếu không có tác dụng, chính là ta lừa ngài, tiền bối một quyền trực tiếp giết ta cũng được, hơn nữa chỉ là một chiếc lá nhỏ này, lấy tiền bối thực lực cũng không sợ ta bỏ độc đi! “

Tịnh Nhạc cầm Toái Hàn Diệp trên tay, đối với lão giả đàm phán nói.

“ Được rồi, lão phu trước tin tưởng ngươi! “

Lão giả mặc dù không tin, bất quá cuối cùng vẫn thở dài một hơi, hiện tại chỉ có thể tin tưởng, dù sao đúng như Tịnh Nhạc nói, hắn thật chưa dùng thử thứ này qua, không chừng sẽ thật có tác dụng.

“ Ân, vậy tiền bối ngươi ngồi xuống đi, đem phía trên y phục cởi ra, sau đó nuốt Toái Hàn Diệp vào là được! “

“ Ừm! “

Lão giả khẽ gật đầu ngồi xuống, sau đó cầm lấy Tịnh Nhạc đưa Toái Hàn Diệp, cầm chiếc lá nhỏ trên tay, không do dự nuốt vào.

Lập tức một loại ấm áp cảm giác lan tràn toàn thân, bất quá mấy phút sau hắn liền cau mày lại, bởi vì hắn cảm nhận trong người bệnh tình một chút tiến triển cũng không có, cái này để hắn tâm trạng bắt đầu nóng giận lên, giọng lạnh băng hỏi.

“ Ngươi nói có tác dụng là như thế này? “

Tịnh Nhạc phía sau nghe vậy liền cười khổ một tiếng, sau đó giải thích.

“ Tiền bối, ngươi nghĩ thứ này là thuốc tiên sao, uống vào liền giúp ngươi khỏi bệnh, nó chỉ là trợ giúp tìm thấy virut căn nguyên thôi, còn muốn khỏi bệnh lúc đó vẫn phải cần đến sự tĩnh dưỡng của ngài mới được! “

Lão giả nghe vậy liền hơi xấu hổ gật đầu, quả thực cảm thấy mình quá nóng vội, cũng không tiếp tục nói, yên tĩnh ngồi xuống.

Tịnh Nhạc lúc này đang đặt tay lên lão giả lưng, mắt nhắm lại, dường như muốn tìm thứ gì đó, một lúc sau mắt hắn đột nhiên mở lớn, miệng khẽ nhếch lên.

“ Tìm thấy ngươi rồi! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.