Bé Ngoan Nè, Cho Ôm Chút Nha!

Chương 36: Nhặt lại nghiệp cũ (Hạ)




Người ở trong thế giới tu chân, thời gian cho tới giờ đều trôi qua rất nhanh. Thông thường một người bế quan có thể trực tiếp bế trên mấy năm thậm chí là vài chục năm, đôi khi còn có thể xuất hiện tình huống sau khi bế quan đi ra liền trôi qua trăm năm.

Cho nên, nửa năm là rất ngắn, ngắn tới mức ở trong nửa năm này hầu như không từng xảy ra thứ gì quá mức có thể để cho người bát quái hoặc là sự kiện trọng đại để lưu ý. Sự kiện trọng đại làm cho mọi người của Tu Chân giới vẫn chú ý có mấy việc hoàn toàn không có biến hóa.

Hôm nay, bầu trời Bích Ba Trì của thành Bành gia tụ tập một tầng linh vân thật dày, loại trạng thái này rất dễ khiến người ta nghĩ đến là có người muốn thăng cấp. Chẳng qua, thời điểm có thể thăng cấp dẫn phát loại thiên tượng này rất ít, vì vậy bên cạnh Bích Ba Trì liền vây quanh một đám người. Mọi người đều ở đây ngắm nhìn, muốn nhìn một chút rốt cuộc là ai, sẽ dẫn phát ra dị tượng dạng gì? So với dị tượng trước kia ở Đăng Thiên Giác thành Vận có gì khác nhau?

Tất cả mọi người cùng đợi thật nghiêm túc, mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm Bích Ba Trì. Bọn họ khẳng định bản thân tuyệt đối sẽ không bỏ qua gì gì đó, cho dù bọn họ bỏ lỡ, Bành gia cũng sớm đã có người chờ ở bên cạnh chuẩn bị tìm kiếm thân phận của người này rồi.

Đột nhiên, linh vân thật dày này bắt đầu không ngừng lưu động, kèm theo những vân lưu động này, toàn bộ bầu trời Bích Ba Trì cũng bắt đầu tí tí tách tách hạ mưa nhỏ, đây tuyệt đối không phải một trận mưa bình thường, các tu giả bị mưa xối đến ngay từ đầu còn có chút bận tâm muốn làm chút phòng hộ gì đó, nhưng bọn họ rất nhanh thì phát hiện những mưa phùn này dĩ nhiên mang theo linh khí nhè nhẹ, lúc đang rơi xuống trên người bọn họ rất nhanh thì tiến nhập trong thân thể của bọn họ bổ sung đôi chút linh lực thiếu sót của bọn họ.

"Ơ! Chút mưa này thật thần kỳ đó! Hình như có thể bổ sung linh lực! Ai nha, thế nào mới có thể làm cho thân thể mình tiếp xúc càng nhiều nước mưa hơn đây? A, ta nghĩ ra rồi!"

Phát hiện điểm này các tu giả hoặc nhiều hoặc ít đều có chút kích động, bọn họ ở kích động qua đi mà bắt đầu trầm tư suy nghĩ làm sao nhận được càng nhiều nước mưa hơn, sau đó, người vây xem liền thấy ở trên Bích Ba Trì, những tu giả kia mỗi một người đều từ tư thế đứng yên thoáng cái biến thành nằm ở trên mặt hồ, trên mặt của bọn họ mang theo nét mặt hưng phấn giống như là chiếm tiện nghi của thiên đại. Tình huống như vậy tự nhiên đưa tới sự chú ý của người khác, vì vậy mọi người từng người một đều cẩn thận đi tới thử một chút, kết quả chính là tu giả nằm ở trên mặt hồ càng ngày càng nhiều, thẳng đến phủ kín toàn bộ Bích Ba Trì.

Bành Giác Nhiên nhìn hình ảnh này hoàn toàn cảm thấy vô cùng thê thảm, hắn đã sớm cũng cảm giác được linh khí của mưa này, chẳng qua hắn mới sẽ không muốn như những tu giả kia hận không thể nằm trên mặt đất đâu, chỉ là hắn không cẩn thận đứng ở dưới nước mưa, vì cũng chỉ là xác định những nước mưa này rốt cuộc có hại hay không mà thôi. Chẳng qua, giờ hắn đã quyết định mặc kệ dùng cách gì cũng phải biết người muốn thăng cấp kia! Người có thể làm ra dị tượng như vậy tuyệt đối không phải là một tu giả bình thường, đây ít nhất là một thiên tài, nói không chừng còn có thể là thiên tài tuyệt thế.

"Đều chú ý cho kỹ cho ta, bất kể như thế nào cũng phải thấy rõ ràng người kia là ai, không thể đắc tội hắn, thế nhưng nhất định phải để cho hắn ở trước khi rời đi cùng ta gặp một lần, nếu như ngay cả chút chuyện này cũng làm không xong các ngươi cũng không cần ngây ngô ở chỗ này." Bành Giác Nhiên nói mang theo vài phần khí thế, giống như còn mang theo một tự tin nhất định phải được. Nhưng mà, ngay sau đó một khắc toàn bộ Bích Ba Trì trên mặt hồ bắt đầu từ từ có sương mù màu trắng bốc lên, sắc mặt của Bành Giác Nhiên thoáng cái liền khó coi.

"... Tại sao có thể như vậy?!"

Bành Giác Nhiên làm con thứ Bành gia, bất kể là đối với linh đan cũng vô cùng quen thuộc, lúc tầng sương mù màu trắng này dâng lên, hắn có thể xác định đây tuyệt đối là một Huyễn Vụ thật lớn có thể làm cho người sản sinh ảo giác! Có thể coi là với học thức và từng trải của hắn, hắn cũng biết mình không có cách nào lúc sương mù này hút vào sau đó trong nháy mắt tìm ra cách thoát ly ảo cảnh, cho nên mặc dù Bành Giác Nhiên đã biết đây là sương mù màu trắng của Huyễn Vụ, nhưng hắn còn chưa kịp rời khỏi cũng đã tự mình hãm sâu trong đó.

Các tu giả ở xung quanh đương nhiên không có nhận biết đối với Huyễn Vụ như Bành Giác Nhiên, cho nên đám bọn họ cũng đều trước sau trúng chiêu, mỗi một người đều lâm vào sương mù màu trắng trong ảo cảnh chế tạo cho bọn họ.

Rất nhanh, các tu giả vây quanh ở trên Bích Ba Trì đều lâm vào ảo cảnh của mình, từng người hoặc là ngu si ngốc lăng hoặc là mặt mang cười khúc khích, chẳng qua có rất ít người biểu tình dữ tợn phẫn hận. Cho nên, lúc Phó Tu Vân đã thuận lợi Ngưng Mạch lén lén lút lút từ dưới hồ nước Bích Ba Trì đi lên, thấy bức họa này cuối cùng vẻ mặt cũng không có áp lực tâm lý quá lớn.

"Cũng hên Tiểu Hồ Lô biết nặng nhẹ, cố ý đem bọn họ nghênh hướng trong ảo cảnh tốt đẹp, không thì nếu như lúc ta đi ra thấy một đám người đều ở đây tự giết lẫn nhau, đó thật sự mới khiến người ta có chút không tiếp thu được."

Dịch Nhiên ở bên cạnh không bị Huyễn Vụ ảnh hưởng, nghe vậy liếc mắt, nói thật sự như người tạo thành tình huống hiện giờ cũng không phải là ngươi. Có điều là, có thể thuận lợi từ kỳ Trúc Cơ tiến giai đến kỳ Ngưng Mạch, nói chung là chuyện khiến người ta cảm thấy an ủi.

"Được rồi giờ chúng ta phải đi thành Triệu gia ngây ngô đi, cách ta thành niên còn chưa được một tháng, nếu như ở trong vòng một tháng này có thể sớm từ trong thành Triệu gia đem thi thể tổ phụ bọn họ tìm trở về, như vậy ta làm chuyện gì cũng không cần lại lo lắng rồi."

Dịch Nhiên nghe nói như thế đầu tiên là tán đồng gật đầu, sau đó lại lắc đầu, "Nếu những người đó quyết định thời hạn cho ngươi, bọn họ đối với chuyện này chỉ sợ cũng rất coi trọng, ngươi muốn ở trước đó âm thầm chuyển thi thể lão nhân gia sợ là không quá khả thi. Ngoài ra ta còn có một nghi hoặc, mặc dù chúng ta là người tu tiên, nhưng sau khi chết thân thể cũng sẽ thối rữa, người Triệu gia tại sao có thể bảo đảm thi thể của tổ phụ tổ mẫu ngươi vẹn toàn? Bọn họ không có khả năng ở trước đây đã làm ra dự định dùng bọn họ uy hiếp ngươi."

Sau khi Dịch Nhiên nói xong Phó Tu Vân thoáng cái sửng sốt, đúng rồi, trước đây y đối với chuyện này hoặc nhiều hoặc ít đều cũng có chút hoài nghi, nhưng y luôn cảm thấy nếu Triệu Hoa Dung dám nói với y như vậy, vậy đại biểu lời nói của bà khẳng định không phải lời nói dối. Nhưng giờ vừa nghĩ, tính chân thực của chuyện này chỉ sợ sẽ giảm bớt nhiều. Phó Tu Vân nhíu mi lại, sau đó y nhẹ nhàng mà nói một câu, "Hiện giờ loại tình huống này, ta thà rằng tin tưởng có cũng không thể buông tha khả năng còn sót lại."

"Chẳng qua, còn một tháng, dù sao ta cũng có thể đem chuyện này tra rõ."

Dịch Nhiên lần này không nói gì nữa, mà là trực tiếp mang theo Phó Tu Vân rời đi hồ Bích Ba Trì, Thạch Hâm thông qua trước lúc bế quan cũng đã đến cảnh giới đại viên mãn của Trúc Cơ, giờ chỉ thiếu chút nữa là có thể tùy thời Ngưng Mạch rồi. Ba ngày trước, hắn được Phó Tu Vân và Dịch Nhiên phái ra đi hỏi thăm tin tức, giờ sẽ phải ở tràng luyện khí chờ.

Bởi vì liên quan đến Huyễn Vụ đại phát thần uy, Phó Tu Vân lần thứ hai tiến giai thanh thế thật lớn vẫn không có bị người khác thấy bất kỳ đầu mối nào, cái này biểu thị y vẫn chưa bị bốc trần, thực sự thật đáng mừng.

Đến luyện khí tràng, Phó Tu Vân không phí nhiều sức lực liền tìm được Thạch Hâm, sau đó ba người bọn họ tìm một khối luyện khí trì lộ thiên, Phó Tu Vân một bên luyện chế thăng cấp phi thảm Đào Mệnh, một bên nghe Thạch Hâm hội báo.

"Hiện giờ việc lớn vẫn là mấy vụ, có điều bởi vì Tứ đại gia tộc không có lại tiếp tục chết người cho nên về chuyện chết người của Tứ đại gia tộc đã hạ xuống, thế nhưng Triệu gia hai ngày này dường như hoạt động thường xuyên, hình như đang triệu tập Tứ đại gia tộc tụ tập cùng một chỗ, có vẻ có đại sự gì đó muốn làm. Mặt khác Ngũ đại môn phái vẫn như cũ đang tìm luyện khí sư và linh tài thuộc tính Hoả cao hơn Bát phẩm, trải qua nửa năm này lăn qua lăn lại vẫn có một ít tin tức tiết lộ ra, nghe nói Ngũ đại môn phái dường như được bảo bối gì đó từ bên ngoài rơi xuống, nhưng bảo bối này cũng không trọn vẹn, cho nên Ngũ đại môn phái muốn đi qua luyện khí sư tới tu bổ toàn bộ bảo bối kia." Thạch Hâm nói xong nhịn không được nhìn hai người Phó Tu Vân và Dịch Nhiên đối diện một chút, nửa năm qua hắn nói như thế nào cũng thoáng đã biết một ít chuyện, cho nên lúc hắn nghe qua tin tức, mơ hồ cảm thấy hai chuyện này khả năng có quan hệ cùng hai người lão đại mình theo. Mà lúc này trên mặt của Phó Tu Vân và Dịch Nhiên đối diện hầu như không có biểu tình gì, nhưng chính là loại dáng vẻ mặt không thay đổi này mới dọa người hơn.

"Còn có những chuyện khác không? Về chuyện thành Cự Mộc, đại ca ngươi có truyền lại tin tức gì cùng ngươi hay không? Tình huống bây giờ của hắn như thế nào? Có gì nguy hiểm không?"

Thạch Hâm nghe vậy biểu tình trên mặt thoáng nghiêm túc một chút, "Đây chính là chuyện cuối cùng ta muốn nói, ca ta ba ngày trước truyền một tin cho ta, hình như tu giả con rối của thành Cự Mộc đã sắp đến một điểm giới hạn rồi, trước ca nhận được rất nhiều huyết con rối, hơn nữa phần lớn đều là máu màu đỏ. Nhưng ngay khi một tháng trước, huyết con rối nhận được đã biến thành hồng nhạt rồi, trước ca ta dùng linh Hỏa ở trong người dùng qua một lần là có thể loại trừ huyết con rối, thay đổi màu hồng nhạt, linh Hỏa phải qua ba lần mới có thể loại trừ. Hơn nữa, giờ bọn họ yêu cầu chỉ hạ huyết con rối đối với tu giả kỳ Ngưng Mạch trở lên, giống như tu giả con rối thông thường cũng đủ, thiếu hụt hiện giờ chính là tu giả tinh anh, tu vi cao."

"Tóm lại chính là, chuyện thành Cự Mộc, dường như càng ngày càng nguy hiểm."

Phó Tu Vân và Dịch Nhiên liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều từ trong mắt đối phương thấy được một tia bất đắc dĩ, cho dù bọn họ đã sớm biết thành Cự Mộc không ổn, nhưng giờ bọn họ hoàn toàn thuộc về một loại vô danh tiểu tốt, muốn thế nào mới có thể đem chuyện này báo cho Ngũ đại môn phái biết? Về phần Tứ đại gia tộc, bọn Phó Tu Vân cảm thấy hoàn toàn không đáng tin cậy. Mà coi như là Ngũ đại môn phái cũng thuộc về loại không có biện pháp khác bọn họ mới bất đắc dĩ có thể lựa chọn.

"Quên đi, sau này chúng ta đem chuyện này nói cho Tứ Thủy Kiếm môn và Đa Bảo các mấy người họ đi, hoặc thẳng thắn tìm một thời cơ, trực tiếp đem tình huống của thành Cự Mộc truyền ra, như vậy cho dù có người không tin nhưng người tin tưởng và nghi thần nghi quỷ biết càng nhiều, đến lúc đó thành Cự Mộc coi như muốn che lấp chỉ sợ cũng không che giấu được rồi. Cho dù mượn cớ cũng sẽ ở dưới tình huống cửa thành đóng kín bị người hoài nghi."

Dịch Nhiên gật đầu, "Chỉ có thể như thế."

"Được rồi, giờ chúng ta nhanh đi thành Triệu gia đi, nếu như ta không đoán sai, nơi đó giờ đây nhất định tương đối náo nhiệt."

Mà lúc này Triệu gia, đúng là rất náo nhiệt. Hoặc là nói, đã ồn ào rối bời rồi.

———

t ������6

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.