Bé Con, Chú Không Thể Chờ

Chương 15: Thiếu gia ác ma yêu ta (13)




79.

Trung tuần tháng năm Hứa Tri Hiểu liền nhận được tin Lý Nhất Dương đính hôn, mà lễ đính hôn chính thức lại mãi đến tận cuối tháng tám mới cử hành.

Cậu chạy về Vân Thành, cùng cha mẹ tham gia điển lễ.

Vương Khiên hợp tác với Hồng Nghiệp là do Lý Nhất Dương một tay thúc đẩy, cho nên cũng nhận được thiệp mời.

Nhưng hắn từ một tuần trước liền không thấy bóng dáng, cầm cờ hiệu công việc, mang theo hàng mẫu đời hai mới ra lò, không biết đi đâu.

Hứa Tri Hiểu liền thay hắn chuẩn bị một phần tiền biếu, cùng nhau mang đi.

Tuy rằng Vương Khiên không nói, nhưng cậu có thể đoán được, hắn hẳn là đi làm kế hoạch bí mật kia. Lần trước hắn có cũng nói, nếu như tất cả thuận lợi, chẳng mấy chốc cũng sẽ công bố kết quả.

80.

Nhà họ Lý là một trong danh môn ở Vân Thành, lễ đính hôn lần này cũng làm vô cùng long trọng, khắp nơi thể hiện sự xa hoa.

Khi cô dâu chú rể nắm tay bước vào, mẹ Hứa không nhịn được thấp giọng cảm thán, “Thực sự là trai tài gái sắc.”

Dứt lời, bà bỗng nhiên quay đầu liếc nhìn Hứa Tri Hiểu bên cạnh.

Biểu tình Hứa Tri Hiểu có chút trống rỗng, sự chú ý rõ ràng không ở nơi này, không biết đang suy nghĩ gì.

Mẹ Hứa nhìn thấy, khuôn mặt đột nhiên ảm đạm.

Dừng một chút, bà tăng thêm giọng nói, “Tri Hiểu Tri Hiểu, con đang nghĩ gì?”

Hứa Tri Hiểu mới phục hồi tinh thần lại, vội mất bò mới lo làm chuồng nói, “Không có… Con đang nghĩ họ nhìn qua rất xứng đôi.”

Ai biết mẹ Hứa chợt theo dõi hắn, trịnh trọng nói: “Thấy xứng không phải quan trọng, quan trọng là phải có tình cảm. Con sau này nói yêu đương, nhất định phải tìm người mình thật lòng thích, mà đối phương cũng thích con. Nếu như đối phương không thích con, con cũng phải yêu quý bản thân, đừng nên hết hy vọng mà đơn phương cam chịu.”

Tuy rằng không biết mẹ vì sao lại đột nhiên nói câu như thế này, nghe vào còn mơ hồ có chút quái lạ, mà Hứa Tri Hiểu vẫn thành thật gật gật đầu.

Chờ mẹ Hứa quay đầu lại, cũng không lâu lắm, cậu lại bắt đầu không tự chủ được mà hồn bay ——

Kế hoạch bí mật của Vương Khiên, đến cùng sẽ là gì chứ…

81.

Buổi tối về nhà, cha Hứa gọi Hứa Tri Hiểu vào phòng sách.

“Con nói sản phẩm tụi cao đã nâng lên đời thứ hai rồi à?” Nghe xong Hứa Tri Hiểu báo cáo, cha Hứa trầm ngưng.

“Vâng, hiện tại kể cả Hồng Nghiệp còn có rất nhiều khách quen, cũng đã nâng cấp lên hệ thống đời hai. Mà hệ thống đời một cũng còn đang mở rộng thị trường, đối tượng chủ yếu là khách hàng nhỏ hoặc khách hàng quanh khu vực Lĩnh Thành. Đời hai đối với các khách hàng còn phải cao cấp hơn một ít, hơn nữa tạm thời không vẫy cờ giống trống tuyên truyền ra ngoài quá lớn.”

Giờ ở công ty mới tuyển vào một nhóm người mới, Hứa Tri Hiểu đã không còn chú ý công việc doanh tiêu nữa, chỉ hết sức chuyên chú làm tài vụ và kế toán.

Mà mấy chuyện chính cậu không cái nào là không thuộc nằm lòng, dù sao mỗi ngày đều theo Vương Khiên mưa dầm thấm đất, nghe cũng nghe rồi.

Cha Hứa nghe xong, trầm tư chốc lát, hỏi tiếp: “Ngoại trừ mấy lĩnh vực khác như tài chính, bảo hiểm, châu báu, bất động sản, tụi con có tính phát triển khách hàng ở những ngành khác không?”

“Tạm thời vẫn không có.”

“Ồ?” Cha Hứa ý vị thâm trường nhìn hắn, nhìn qua không quá tin tưởng, “Thật không có bất kỳ kế hoạch nào?”

Trả lời phủ định đã đến bên mép rồi lại bị nuốt lại lần nữa. Hứa Tri Hiểu lóe lên vầng sáng, bỗng nhiên sinh ra một suy đoán can đảm.

“Ba, ba có phải là nghe nói gì rồi không?”

Cha Hứa bưng ly lên, không nhanh không chậm uống hớp trà, bình tĩnh nói: “Ba có thể nghe nói cái gì?”

Hứa Tri Hiểu thấy ông không chịu nhả ra trước, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là hơi hơi ẩn ý, “Được rồi, con nghe ông chủ nói với tụi con, anh ấy có một kế hoạch bí mật, mà cụ thể là kế hoạch gì, con cũng không biết.”

“Ông chủ con?”

Đón lấy ánh mắt cay già của cha Hứa, Hứa Tri Hiểu hơi yếu ớt trong lòng, không nhịn được giơ tay sờ mũi một cái, “… Vâng.”

Cha Hứa nhìn kỹ cậu nửa ngày, rốt cục hời hợt nói: “Xem ra năng lực của ông chủ con đây xác thực không nhỏ, ở trong bộ đội cũng có biện pháp.”

Nhà họ Hứa có quan hệ thông gia nhậm chức trong quân đội, có thể có được một ít tin tức trước cũng không kỳ quái.

Hứa Tri Hiểu có chút bất ngờ, mà nghĩ kĩ, rất nhanh lại sinh ra một loại cảm giác bừng tỉnh xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng.

82.

Đúng như dự đoán.

Một tuần sau, Vương Khiên biến mất đã lâu, rốt cục mang theo hợp đồng đã kí với bộ hậu cần quân khu địa phương, vất vả mệt mỏi, thắng lợi trở về.

Hợp tác giữa công ty cùng quân đội cũng không có gì để che giấu, nhanh chóng liền truyền ra trong giới thương nghiệp ở Lĩnh Thành.

Trong lúc nhất thời, dường như tất cả mọi người mới biết được cái công ty nho nhỏ này mới đến không thể mới hơn nữa.

Ngay sau đó, vô số đơn đặt hàng như tuyết rơi bay tới.

83.

Bữa tiệc khánh công, tất cả mọi người đều khâm phục sự nhạy cảm, gan dạ cùng quyết đoán của Vương Khiên.

Trong lòng Hứa Tri cũng bị chấn động mạnh, mà càng làm cho cậu khiếp sợ, vẫn là tâm chí mạnh mẽ của Vương Khiên.

Từ lúc mới bắt đầu, cậu thật giống như luôn đánh giá thấp hắn.

Vương Khiên muốn, không chỉ là quán quân cuộc tranh tài gây dựng sự nghiệp, cũng không chỉ là một hạng mục đầu tư năm đầu tiên liền có lợi nhuận. Thậm chí ngay cả tên công ty hiện tại, thật giống như cũng chỉ là một bước nhỏ trong dã tâm hùng vĩ của hắn mà thôi.

Người này, chưa bao giờ nói lời bốc phét, cũng không lộ ra trước mắt người đời, nhưng chuyện hắn cuối cùng làm được, đều có thể khiến cho mọi người nhìn mà than thở.

Nhưng càng như vậy, Hứa Tri Hiểu lại càng gãi tim cào phổi muốn biết ——

Hắn thật sự muốn, đến tột cùng là gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.