Bảy Viễn Thủ Lĩnh Bình Xuyên

Chương 14: Chương 13




Biến hóa nghiêng trời lệch đất xảy ra trên mọi tế bào của Ngạo Thiên, từ trong ra ngoài. Trong huyết mạch, một Huyết Tử thứ 10 chậm rãi hình thành. Bên ngoài Ngạo Thiên, đám lông màu hắc tử của nó dần rụng xuống cho đến khi chỉ còn lại lớp da đen kịt từ đầu tới chân.

Các thay đổi trên cơ thể Ngạo Thiên cho thấy nó đang tiến hóa lên cấp độ cao nhất của loài Tam Nhãn Lang.

Trần Lương vui mừng nhìn quá trình Ngạo Thiên tiến hóa, trở thành một Tam Nhãn Lang chân chính trưởng thành. Cảm xúc của hắn, ngoài sự vui mừng, còn là pha lẫn với sự cảm động. Một sự cảm động giống như người cha nhìn con mình lớn khôn, trưởng thành.

Hắn đã nuôi Ngạo Thiên từ khi mới lọt lòng. Hắn cùng ăn, cùng lớn, cùng chiến đấu với Ngạo Thiên. Khi hắn rơi vào thập tử nhất sinh, có Ngạo Thiên bên cạnh cùng chiến đấu không rời đi.

Tốc độ tăng trưởng của yêu thú nhanh hơn nhiều so với nhân loại, lại không cần quá cố gắng để tiến hóa, do sức mạnh đã nằm sẵn trong huyết mạch. Khi Ngạo Thiên còn bé, Trần Lương là người chăm sóc nó. Nhưng khi lớn lên, đã rất nhiều lần là Ngạo Thiên chiến đấu bảo vệ Trần Lương. Nếu không có Ngạo Thiên, có thể đã rất nhiều lần Trần Lương rơi vào tay kẻ thù, 1 phần sống, 9 phần chết.

Cùng lớn lên với nhau như thế, cùng sống chết, che chở nhau như thế. Lúc này đây, Ngạo Thiên đang bước 1 bước cuối cùng để chính thức là một Tam Nhãn Lang trưởng thành. Hỏi sao Trần Lương không xúc động, không vui mừng!?

Đột nhiên, có 1 hiện tượng khiến Trần Lương còn vui mừng hơn nữa. Cơ thể Ngạo Thiên bắt đầu phát sáng, dần dần tỏa ra thất thải quang mang chiếu sáng cả một vùng rộng lớn trong vùng đất bóng tối. Dường như Ngạo Thiên là nguồn sáng duy nhất trong vùng đất bóng tối này.

Tam Nhãn Lang chột mắt được phục dụng đan dược, đã không còn chảy máu, vết thương đã khép lại hết, lúc này mở mắt nhìn thất thải quang mang trên người Ngạo Thiên. Nó đang nằm dưỡng thương, nhìn trân trân vào nguồn sáng trước mặt. Nó mở to mắt, không giấu nổi sự ngạc nhiên nồng đậm.

"Không ngờ có ngày, ta lại một lần nữa được nhìn thấy Vương Giả Yêu Thú của Tam Nhãn Lang. Đây mới chính là đế vương muôn loài" Tam Nhãn Lang chột mắt tự lẩm bẩm nói với chính mình, mắt không rời khỏi Ngạo Thiên.

Thời điểm cuộc chiến của 2 Tam Nhãn Lang kết thúc, đám yêu thú đã rời đi sau khi để lại một cái cúi đầu trước vương thú.

Thất thải quang mang tỏa ra nồng đậm khí tức đế vương tới tất cả các loài yêu thú nhìn thấy. Đây cũng là biểu tượng cho sức mạnh của đế vương. Vì vậy yêu thú tỏa ra thất thải quang mang không cần chứng minh sức mạnh với bất kỳ yêu thú nào.

Trần Lương nhìn thấy thất thải quang mang cũng biết rằng Ngạo Thiên vừa lột xác tiến lên cấp 10, vừa trở thành Vương Giả Yêu Thú. Hắn chợt nhớ đến tình cảnh của 1 Vương Giả Yêu Thú khác thời điểm hắn đón Tết cùng cha mẹ.

Khi Vương Giả Yêu Thú vừa tiến hóa lên cấp cuối cùng, tuy đã mạnh hơn rất nhiều so với trước đó, nhưng vẫn cần thời gian nhiều năm trước khi đạt tới đỉnh cao sức mạnh. Nói cách khác, lúc mới trở thành Vương Giả Yêu Thú chính là thời điểm yếu nhất của Vương Giả Yêu Thú. Vì vậy bất cứ cường giả nào nhìn thấy thất thải quang mang đều sẽ vô cùng động tâm.

Nhưng ngay lập tức Trần Lương liền cảm thấy an tâm. Ám Vực bình thường đã rất ít người đến. Vùng đất bóng tối càng là không thấy có ai. Nơi này chắc chắn cực kỳ an toàn cho Ngạo Thiên tiến hóa.

Phía trên trán Ngạo Thiên bắt đầu xuất hiện thất sắc tinh điểm đầu tiên. Vương Giả Yêu Thú có một đặc điểm nhận dạng chung là có 3 thất sắc tinh điểm phía trước trán. Thất sắc tinh điểm đệ tam hoàn toàn thành hình cũng là lúc Vương Giả Yêu Thú kết thúc quá trình tiến hóa.

Ngạo Thiên đang trong giai quá trình mọc lại lông. Màu lông không có gì khác biệt lúc trước, vẫn là tử sắc xen lẫn hắc sắc. Đúng lúc này, một lồng sáng từ trên cao lan ra, vây xung quanh một khu vực rộng lớn, lấy Ngạo Thiên làm tâm điểm.

Trần Lương mải nhìn Ngạo Thiên, không để ý xung quanh, lúc này mới giật mình nhìn lên. Người tạo ra lồng sáng này chính là kẻ tên Quang Hoàng đã gặp nhau lúc còn ở bên ngoài lối vào Ám Vực.

"Ngươi muốn làm gì?" Trần Lương hỏi

"Lồng sáng này là một dạng sử dụng ánh sáng để định trụ không gian, ngăn cản Đại Địa Ngưu Ma Vương của ngươi thực hiện các loại di chuyển không gian" Quang Hoàng điềm nhiên trả lời

"Ngươi muốn bắt Tam Nhãn Lang của ta?"

"Không, không phải chỉ bắt Tam Nhãn Lang của ngươi, còn bắt con Tam Nhãn Lang bên cạnh nó, còn bắt cả Đại Địa Ngưu Ma Vương của ngươi. Ngươi cũng không ngoại lệ" Quang Hoàng ánh mắt tham lam nhìn qua cả 3 yêu thú.

"Chỉ bằng ngươi?" Trần Lương khinh thường hỏi. Một kẻ có tu vi Huyền cấp thất huyệt đúng là có đủ cân lượng để đánh bắt từng cá thể trong bọn hắn. Nhưng cả 4, mà không, chỉ cần hắn với 2 sủng thú của mình kết hợp lại là đủ để thay đổi cục diện rồi.

"Chỉ bằng ta" Quang Hoàng 1 lần nữa khẳng định

Trần Lương cẩn thận tỏa ra tinh thần lực kiểm tra đối phương. Hắn mới tá hỏa giật mình, tu vi Quang Hoàng lúc này không còn là Huyền cấp mà đã lên tới Địa cấp.

"Ngươi tiến vào Địa cấp từ lúc nào?"

"Ngươi nhìn ra rồi sao" Quang Hoàng nhếch mép cười, nói "Trong khi chờ đợi Tam Nhãn Lang tiến hóa xong. Ta sẽ nói chuyện với ngươi một lúc"

Quang Hoàng chỉ lên trên, nói: "Ngươi nhìn thấy quả cầu kia không?"

Trần Lương lúc này mới để ý, tít trên cao có treo 1 vật hình cầu tương đối lớn, dường như lớn bằng nhị dương.

"Nó chính là lí do nơi đây không có chút ánh sáng nào. Hay nói chính xác hơn, là không nhận được ánh sáng từ nhị dương, còn ánh sáng từ các nguồn khác vẫn có. Ví dụ như thất thải quang mang, hay lồng sáng của ta.

Quả cầu này thực ra là mặt trời thứ ba trong Ám Vực. Có điều bản thân nó không phát ra quang mang như nhị dương mà là hút và hấp thu ánh sáng, nhiệt lượng của nhị dương. Nhờ vậy mà nơi đây không có hủy diệt quang mang, không có nhiệt độ nóng cháy như bên ngoài.

Quang mang từ nhị dương là tài nguyên cực kỳ quý giá tăng cường tu vi cho võ giả Quang thuộc tính. Ta vào đây là muốn dựa vào quang mang này để đột phá lên Địa cấp.

Có điều quang mang từ nhị dương chứa nồng đậm vi chất hủy diệt. Nếu ta bay tới gần nhị dương để có được lượng quang mang đủ để tăng cấp thì cũng sẽ bị nhiệt độ cùng vi chất hủy diệt giết chết.

Đệ tam dương chính là cứu cánh lúc này. Đệ tam dương hấp thu hủy diệt quang mang, lớp vi chất hủy diệt sẽ nằm bên ngoài, còn quang mang được tích trữ bên trong nhân của nó.

Tại Giang Đông Quốc này, đệ tam dương của Ám Vực là một nơi nổi tiếng trong giới cao tầng để quang thuộc tính tu sĩ đột phá tu vi lên Địa cấp.

Nhưng không phải ai cũng có thể chui vào trong nhân của đệ tam dương tu luyện. Ta hay các Huyền cấp thất huyệt thông thường chỉ cần tiến đến gần nhân của đệ tam dương liền sẽ bị nhiệt độ của nó thiêu đốt thành than.

Sư tôn ta trăm năm trước thu được một kiện bảo vật là Băng Liên 3 ngàn năm, có thể bảo vệ ta trước nhiệt độ kinh người của đệ tam dương.

4 năm trước, cảm thấy đã đầy đủ chuẩn bị, ta mới tiến tới Ám Vực thì gặp ngươi. Vốn dĩ nhìn thấy 2 con yêu thú này ta đã có ý đồ riêng, nhưng vì không rõ cấp độ của Đại Địa Ngưu Ma Vương cùng Tam Nhãn Lang nên đành bỏ qua ngươi.

1 tuần trước vừa vặn ta đột phá lên Địa cấp, vẫn ngồi trong đệ tam dương ổn định tu vi. Vừa nãy cảm nhận được dưới này có một khí tức mạnh mẽ phát ra nên ta ra ngoài xem, không ngờ gặp ngay quá trình tiến hóa của Vương Giả Yêu Thú. Đúng là thương thiên phù hộ. Ha ha"

Quang Hoàng nói liền một hồi không nghỉ. Hắn đang hưởng thụ cảm giác đối phương lo lắng trong bất lực. Hắn tự tin hết thảy đã nằm trong bàn tay. Không kẻ nào trong Ám Vực có đủ trình độ ngăn cản hắn lúc này.

"Nói cho ngươi nhiều như vậy" Quang Hoàng tiếp tục " Ngươi hẳn cũng nên giải đáp 1 thắc mắc của ta"

"Ngươi muốn biết gì?"

"Ngươi làm sao thu phục được 2 sủng thú này?"

"Nói cho ngươi biết cũng không sao. Ta gặp Tam Nhãn Lang khi mới được sinh ra và mẹ nó vừa mất. Còn Đại Địa Ngưu Ma Vương là ta gặp khi nó còn ở trong trứng. Như vậy tất nhiên là bọn chúng sẽ theo ta"

"Đơn giản vậy?" Quang Hoàng không tin qua 2 câu tóm lược ngắn gọn của Trần Lương

"Đơn giản? Ngươi thử dùng cả đời để tìm gặp được Tam Nhãn Lang và Đại Địa Ngưu Ma Vương lúc chúng mới sinh ra xem có gặp được không" Trần Lương hỏi ngược lại

Quang Hoàng mới ngẫm nghĩ một chút, chợt thấy lời đối phương nói rất có đạo lý. Đúng là chỉ có nuôi 2 loài yêu thú này từ nhỏ thì mới có thể để bọn chúng đi theo. Nhưng để có được thiên đại cơ duyên này thì đúng là cần phải là thiên chi sủng nhi mới được.

"Bỏ qua vấn đề đó. Bây giờ ngươi muốn tự nguyên bị trói hay để ta đánh cho gần chết trói lại?" Quang Hoàng nói

"Ta thích bị ngược. Nhưng ngươi chờ một chút để Tam Nhãn Lang tiến hóa hoàn tất, chúng ta chiến đấu công bằng. Nếu thua, ta hoàn toàn nghe lời ngươi sai khiến. Thế nào?"

"Ta làm việc chỉ nhìn kết quả, không nhìn quá trình. Dù rằng cả 4 các ngươi cũng đánh không lại 1 tay của ta, nhưng ta không muốn có bất kỳ bất ngờ nào. Cho ngươi cơ hội cuối cùng giơ tay chịu trói. Ta nãy giờ nhiều lời chỉ vì không muốn làm bị thương Đại Địa Ngưu Ma Vương mà thôi. Đừng để ta phải động thủ"

"Đánh thì đánh đi, nói nhiều làm gì" Trần Lương vừa nói xong, Tiếu Ngạo thân tỏa thất thải quang mang, đứng dậy, hú lên một tiếng dài vang vọng vùng đất bóng tối. Tam Nhãn Lang chột mắt cũng hú lên, ngỏ ý cùng chiến đấu. Nó vẫn còn trọng thương nhưng nguyên khí và đệ tam nhãn vẫn còn bảo tồn nguyên vẹn. Về cơ bản là vẫn có sức chiến đấu.

Trần Lương lấy ra Địa Long Thương, gọi ra Chiến thần Atula, thi triển 2 Đạo Thần Thông Thân Hóa Lôi Đình và Hủy Diệt Nguyên Khí.

"Ngươi có Đạo Thần Thông rất tốt đấy" Quang Hoàng nhẹ nhàng tán thưởng "Nhận thử 1 đòn của ta"

Quang Hoàng giơ lên 2 tay, từ 2 tay hiện ra 2 thanh kiếm ánh sáng tỏa ra quang mang nồng đậm. 2 quang kiếm đâm thẳng vào 3 Yêu Ảnh và 1 đại thủ tựa sóng biển. Một vụ nổ lớn xảy ra, một quang kiếm xông qua, đâm thẳng về phía Trần Lương.

Hắn cầm sẵn chiến thương chuẩn bị đỡ lấy quang kiếm. Có điều quang kiếm còn cách 3 trượng liền quay đầu chuyển hướng, đâm ngược trở lại Quang Hoàng.

Trần Lương có chút ngạc nhiên. Lúc trước, Ngạo Thiên chỉ có thể thay đổi hướng tấn công một chút, tránh cho bản thân bị thương. Hiện giờ, quá trình lên Vương Giả Yêu Thú còn chưa xong, vậy mà đã có thể xoay ngược trở lại võ kỹ của đối phương. Đệ tam nhãn của nó hẳn là được cường hóa vô cùng.

Quang Hoàng cũng không giấu nổi sự ngạc nhiên, nhưng không lo lắng mà lại tán thưởng:

"Hay lắm, không ngờ đệ tam nhãn lại có năng lực điều khiển mạnh mẽ như vậy, giá trị càng cao. Ha ha"

Tay hắn tỏa ra quang mang đỡ lấy quang kiếm. Quang kiếm đâm vào giống như bị hấp thụ, lại giống như bị phân giải, đâm đến đâu liền biến mất đến đấy.

"Vậy ta sẽ nghiêm túc một chút"

Quang Hoàng nói xong, trên đầu hắn hiện lên 1 vòng sáng hình tròn. Hắn giải thích:

"Đây là thần thông của ta, Tinh linh hóa hình dùng làm vũ khí"

Quang Hoàng cầm lấy vòng sáng, nghiêm túc vận dụng sức mạnh thực sự của mình, nhém vòng sáng theo hình vòng cung chém vào Trần Lương. Không hổ danh là Địa cấp võ giả, chỉ riêng việc hắn thúc đẩy sức mạnh của mình đã tạo ra một khí thế nhiếp người, đổ rạp cây cối dưới chân.

Vòng sáng dễ dàng cắt phá xuyên qua lớp võ kỹ và Yêu Ảnh bên phía Trần Lương, bay thẳng về phía cổ của hắn. Theo dự đoán của Quang Hoàng, một kích này của hắn sẽ đem cơ thể Trần Lương thành mình, đầu 2 nơi.

Tốc độ vòng sáng nhanh đến kinh người, Trần Lương còn không kịp lấy thương che chắn vùng cổ. Còn may đệ tam nhãn của Ngạo Thiên kịp chuyển hướng đi của nó, chỉ sượt qua cổ của Trần Lương, mang theo huyết dịch của hắn trở về tay của Quang Hoàng.

"Ngươi vẫn là may mắn quá nhiều. Nhưng may mắn đến đâu, dưới sức mạnh tuyệt đối đều không thể kéo dài. Cho ngươi một cơ hội cuối cùng giơ tay chịu trói" Quang Hoàng thong dong đứng nói, ngón tay quay quay lấy vòng sáng.

"Ngươi đã mạnh đến mức độ này, còn sợ gì Tam Nhãn Lang tiến hóa hoàn tất. Hay là chúng ta ngồi xuống, uống trà đàm đạo. Biết đâu chúng ta lại có thể trở thành huynh đệ tri giao, tình như thủ túc" Trần Lương vừa bị cắt cổ xong nhưng giọng nói vẫn ung dung mười phần. Vết thương trên cổ hắn nhanh chóng khép lại như chưa hề bị thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.