Bất Tử Bất Diệt

Chương 47: Giết người đoạt bảo




Nguyệt Nhi vừa hiện thân, trong mắt Cổ thú mơ hồ toát ra vẻ bất an. Theo bản năng nó cảm giác được áp lực từ hai sinh linh này thật đáng sợ.
Ầm!
Một tiếng nổ truyền vào cái tai. Cự Ngạc quẫy cái đuôi khổng lồ đập nát một khối đá lớn tới mấy vạn cân thành bột phấn. Thần thông tạm khác chưa nhắc, chỉ xem thể hình vĩ đại của nó đã rất khó đối phó.
Lâm Hiên vỗ vào bên hông, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn hiện lên bay lượn quanh người, lam sắc cùng hồng sắc linh quang liên tục lóe ra.
Nhất thời một đạo phong trụ to tới hàng trăm trượng thanh thế liền trời tiếp đất xuất hiện tại trước mắt.
"Hiện!"
Lâm Hiên điểm một chỉ về phía trước. Cự phong tản ra, hàng ngàn lưỡi phong đao tỏa ra bạch quang chói mắt, dài ngắn không đều xuất hiện.
Nguyệt Nhi cũng vũ động ngọc thủ, một chuỗi tràng hạt màu đen gồm mười tám viên được tế ra.
Bảo vật này thu được từ Già La Cổ Ma. Hiện tại nàng đã là tu sĩ Ly Hợp, có thể phát huy ra uy lực chân chính của nó mà không sợ bị ma khí hủ hóa.
Nguyệt Nhi đánh ra một đạo pháp quyết, nhất thời hắc vụ ma khí cuồn cuộn khiến cả một vùng trời bị che khuất. Trong hắc sương vụ truyền ra trận trận quỷ khóc tê rống, mười tám bộ Khô Lâu xuất hiện.
Trong mắt các Khô Lâu lóe ra hắc quang, hàm răng sắc nhọn trắng hếu loạn nhai ken két, sau đó há mồm phun ra các đạo lôi hỏa màu đen lẫn đỏ, theo sát các lưỡi phong đao công tới.
Ngao!
Cổ thú kinh qua vô số lần chiến đấu, nhận thấy ngạnh cường đối đầu là rất ngu xuẩn. Tứ chi nó mượn sức, thân hình muốn bắn ra ngoài nhưng khóe miệng Lâm Hiên lộ tia chê cười.
Cũng không thấy hắn động tác gì, thổ nguyên khí bốn phía bỗng nhiên bị dẫn động đến.
Tiếng thình thịch thình thịch truyền vào tai. Mặt đất nơi Cổ thú đang nằm bỗng nhiên rung lên, tức thời những cột thạch trụ cao ngất tỏa lên phong tỏa nó vào trong.
Dị biến nổi lên khiến Cổ thú hoảng hốt, tuy thổ lao này chỉ vây được nó một thoáng nhưng vừa đủ thời gian để công kích của Lâm Hiên cùng Nguyệt Nhi ập tới.
Vèo vèo những tiếng xé gió truyền vào cái tai. Uy lực phong đao vô cùng bá đạo, dường như có thể xé rách không gian.
Hắc hồng sắc lôi hỏa do tu sĩ Ly Hợp thi triển ra, uy lực nào phải nhỏ?
Phong đao cùng Lôi hỏa bao phủ thân hình Cổ thú. Thấy đối phương không giở thủ đoạn phòng ngự nào, Lâm Hiên có chút vui mừng nhưng rất nhanh lại nhíu mày.
"Thiếu gia, công kích không hiệu quả." Thanh âm Nguyệt Nhi truyền vào tai, tiểu nha đầu cũng đã nhận ra.
Cổ thú này thiên sinh da dày thịt béo. Trải qua vô số năm tháng, nhục thân của nó cứng rắn vượt xa lực phòng ngự của pháp bảo.
Xem ra đã đánh giá thấp Cổ thú này. Trong mắt Lâm Hiên lóe ra tinh quang, vỗ vào bên hông. Một thanh đoản kiếm ngắn cỡ một tấc hiện ra. Hắn nhẹ nhàng cầm lấy, từ bàn tay tới khuỷu đều mọc lên một tầng kình phiến.
Ngao!
Ánh mắt cổ thú lộ vẻ úy kỵ, gầm nhẹ như muốn chạy trốn. Nguyệt phất ngọc thủ như lan, quanh thân tràn ngập âm phong quỷ khí.
Cổ thú muốn cướp đường chạy nhưng đều bị Nguyệt Nhi thi triển bí thuật bức quay về.
Trong mắt Lâm Hiên lóe lên sát cơ, tay phải giơ lên hung hăng chém ra một kiếm.
Oanh!
Một đạo kiếm quang khí thế mênh mang nổi lên, sau đó tụ lại huyễn hóa ra một quái vật mình ngựa đầu rồng, trên lưng có hai cánh, toàn thân bao bọc bởi lớp vảy phiến màu bạc như ngọc lưu ly.
Kỳ Lân!
Trong mắt cổ thú toát ra vẻ sợ hãi nhưng trốn không được. Tức thời Kỳ Lân lao thẳng tới. Một màn không ngờ đã xảy ra, Kỳ Lân đột ngột cách không chui vào mi tâm của Cổ thú.
Thấy thế Lâm Hiên cũng có chút kinh ngạc mà thân hình Cổ thú dường như trở nên bất động.
Cả một vùng không gian đang bạo liệt ầm ầm lại trở nên an tĩnh lạ thường.
Thời gian như đông cứng lại nhưng sau một lát, đột nhiên Cổ thú há cái mồm to như bồn máu phát ra tiếng gào rú rung trời, liên tục đập đầu xuống đất khiến vài dặm quanh đây đều rung lên dữ dội.
Khí lực của nó lớn không thể tưởng tượng nổi, mỗi lần đập là trên mặt đất lưu lại một hố sâu rộng không thấy đáy.
Oanh một tiếng! Cái đầu Cổ thú đang bị bao phủ bởi một tầng ngân sắc linh quang chợt bạo nổ ra, như một quả dưa dấu khổng lồ bị người dùng cây cột chống trời nện vỡ ra từng mảnh. Hư ảnh Kỳ Lân lóe lên, nhanh chóng ảm đạm đi rồi biến mất.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng. Hiện thần thông Thông Thiên Linh Bảo đã vô cùng lợi hại. có thể tìm ra điểm yếu đối phương mà công kích vào.
Cổ thú này tuy một thân pháp lực cường đại không kém Ly hợp nhưng không có linh trí, thực lực chân chính còn kém xa cảnh giới.
Lâm Hiên cuốn cổ tay một cái thu hồi Ma Duyên Kiếm. Lại thả ra thần thức xem xét khối thi thể trước mắt.
Túi trữ vật tuy thuận tiện nhưng dung tích có hạn. Cự Ngạc tuy đã vỡ đầu nhưng vẫn dài tới bảy tám trăm trượng, đương nhiên không thể mang đi toàn bộ. Chỉ có thế lấy những bộ phận tinh hoa nhất.
Lâm Hiên tay áo phất một cái, Thanh Hỏa Kiếm bay vút ra bắt đầu xử lý.
Cổ thú đã chết nhưng thân thể vẫn vô cùng cứng rắn, phải cần nửa canh giờ hắn mới hoàn thành việc thu thập tài liệu.
Đầu tiên là một viên nội đan màu vàng nhạt ẩn chứa thổ linh lực vô cùng đậm đặc. Hơn nữa nó còn to như cái đầu người. Dùng luyện đan hẳn có thể ra rất nhiều lô.
Lâm Hiên lấy ra một cái hộp ngọc đem nội đan chứa vào, sau đó lại dán cấm chế phù triện rồi thu hồi.
Thứ hai là gần trăm khối vảy phiến như vảy rồng to hơn một trượng, vốn ở những vị trí trọng yếu của Cổ thú. Tuy sự kỳ diệu còn kém Chân Long Phiến nhưng cũng rất trân quý.
Cuối cùng một một cây xương cốt chừng hơn thước ánh vào mi mắt, nó có màu vàng kim sáng bóng mỹ lệ.
"Thiếu gia, đây là cái gì?" Thanh âm hiếu kỳ Nguyệt nhi truyền vào tai.
"Cái này..." Lâm Hiên có chút nghi hoặc, vừa rồi ngẫu nhiên thấy kỳ lạ nên lấy xuống. Mục quang tinh tế đảo qua thì trong đầu hắn chợt lóe lên linh quang. Nhớ tới một đoạn truyền thuyết trên điển tịch.
Chẳng lẽ thật sự là vật ấy?
Hắn khẽ vẫy, xương cốt hóa thành một đạo kinh hồng rơi vào lòng bàn tay.
Lâm Hiên nhịp ngón nhẹ nhàng gõ gõ. Thanh âm linh hoạt kỳ ảo truyền vào tai, phiêu phiêu bồng bồng như tiếng tiên nhạc.
Hắn đem thần thức bao phủ gần một tuần trà mới ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ mừng như điên:
"Đúng vậy, thật sự là Linh cốt."
"Thiếu gia, Linh cốt là cái gì?"
Chúng nhân đều biết, yêu tộc hoặc cổ thú đều có nội đan nhưng không phải con nào cũng có Linh cốt. Nó có điểm tương đồng như Xá lợi tử của các cao tăng Phật môn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Không phải đệ tử phật môn nào đều có được Xá lợi tử. Phải là đại đức cao tăng tinh tu Phật pháp mới có thể sinh ra.
Truyền thuyết rằng xá lợi tử của Phật môn tu tiên giả có diệu dụng bất tận.
Cũng như vậy, theo điển tịch thì chỉ có yêu tộc ngoài Hóa Hình kỳ hoặc là cổ thú ngang cấp mới có thể sinh ra Linh cốt.
Lâm Hiên đã diệt sát hai tồn tại đẳng cấp này. Một là Cửu Đầu lão tổ trong Vô Định Hà, một là Thiên sư thượng nhân tại Ngũ sắc Linh sơn.
Hai lão quái vật này thực lực cường đại nhưng thi thể không thấy có Linh cốt.
Lần này vận khí thật sự là quá tốt. Linh cốt chính là chỗ ngưng tụ tinh hoa, đến Yêu Đan theo còn không kịp.
Chính là tài liệu tốt nhất dùng để luyện khí. Luyện ra bảo vật có uy lực tuy kém Thông Thiên linh bảo một chút nhưng thể thu vào thân thể bồi luyện.
Lâm Hiên lấy một cái hộp hẹp dài đem nó cho vào, lại dán lên mấy tấm phù triện.
Thu hoạch phong phú khiến hắn vô cùng mừng rỡ. Có điều nhìn đống cốt nhục cực lớn trước mắt thì lại lâm vào trầm tư.
Thi thể này diệu dụng không nhỏ, Lâm Hiên không muốn kẻ đến sau chiếm tiện nghi.
Hai người tâm thức tương thông, dường như đoán được lo lắng của hắn. Thanh âm Nguyệt nhi vang lên:
"Thiếu gia, nếu người không cần thi thể Ngạc ngư này thì để tiểu tỳ xử lý là được..."
"Ồ. Chẳng lẽ nàng có thể mang đi?" Lâm Hiên có chút nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
"Đa tạ thiếu gia."
Nguyệt nhi cười mà không mà không đáp, phất ngọc thủ một cái. Một cây hắc ma phiên bay vút ra. Chỉ thấy hai tay nàng vũ động như hồ điệp xuyên hoa, liên tiếp đánh ra các đạo pháp quyết. Đồng thời đôi môi anh đào hé mở niệm ra những cổ chú ngữ thần bí.
Lâm Hiên nhíu mày. Luận độ tinh thâm Huyền Ma chân kinh thì hiện hắn đã kém xa Nguyệt nhi, không rõ nàng đang thi triển bí thuật gì.
Một lát sau Thú Hồn phiên đón gió, biến thành một đám hắc vân khổng lồ tới vài chục mẫu. Che lấp cả không trung khiến sắc trời trở nên tối sầm.
Sau đó thanh âm ầm ầm truyền vào tai, mây đen không ngừng cuồn cuộn rồi một động xoáy chừng mười trượng hiện ra trong tầm mắt. Bên trong lại lập lòe điện quang.
Lâm Hiên không khỏi kinh hoảng, cảnh này có phần tương tự như Thiên kiếp. Rốt cuộc là tiểu nha đầu đang định làm gì?
Vẻ mặt Nguyệt nhi trở nên ngưng trọng. Tức thời thiên địa nguyên khí chung quanh bị hút vào trong thân thể mềm mại.
Đứng quan sát mà tròng mắt Lâm Hiên co lại. Không ngờ ngũ hành thiên địa nguyên khí lại bị Nguyệt nhi chuyển đổi thành âm linh lực.
Đồng hóa dung hợp!
Lâm Hiên kinh ngạc, đây chính là thiên địa pháp tắc cao tầng mà hắn còn chưa hiểu được. Sao Nguyệt nhi...
Cả kinh nhưng ngẫm lại nàng là Tu La vương chuyển thế, cảnh giới Ly Hợp có thể tham ngộ ra là điều bình thường.
Có điều Lâm Hiên không biết, đây là do Tu La chân giải.
Sau khi tiến giai Ly hợp thì Nguyệt Nhi sẽ tu luyện tầng thứ nhất Tu La chân giải. Âm nguyên khí vốn không thuộc về ngũ hành nguyên khí. Ngoài Âm ti giới thì các nơi khác hầu như không có. Vì vậy tiền bối Tu la tộc đã sáng chế ra công pháp, đem ngũ hành nguyên khí chuyển đổi sang âm nguyên khí để sử dụng. Đây là cơ sở tối trọng yếu nhất đối với Tu La Chân Giải.
Chỉ thấy Nguyệt nhi duỗi đầu ngón cái điểm về phía trước.
"Đi!"
Theo tiếng khẽ quát của nàng, thanh âm vạn quỷ gào rú truyền vào tai. Trong động xoáy kia bay ra không biết bao nhiêu âm hồn quỷ vật, hình dáng tướng mạo dữ tợn đến cực điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.