Bắt Trẻ Đồng Xanh

Chương 47




Chuyện này đến đây liền sinh ra biến hóa đầy kịch tính, mấy ngày sau Dịch Hàn chẳng những được giải quyết cho đãi ngộ cấp phó khoa mà còn được bổ nhiệm làm phó chủ nhiệm giáo ủy của huyện Trữ Bắc.

Ngay sau đó Phương Triêu Dương tự mình gọi điện thoại cho Liễu Tuấn cười a a còn chỉ ra chuyện này cần phải khích lệ thêm nữa, Dịch Hàn là một đồng chí mầm tốt, huvện ủy Trà Bắc chuẩn bị đưa vào tổng đội dự bị mà dụng tâm bồi dưỡng.

Đồng chí Liễu Tuấn đầu tiên là chóng mặt một chút rồi mới phục hồi tinh thần lại, giật mình không ngờ chiêu bài của nha nội mình lại nổi tiếng như thế.

Thân là nha nội nhưng Liễu Tuấn cũng là không rõ ràng tình huống, xem ra cái này, làm nha nội cũng giống như làm quý tộc cần thòi gian dài để từ từ bồi dưỡng mới là một nha nội hợp tiêu chuẩn được.

Chính mình lâu nay vẫn còn chính là gà mờ.

Cuối cùng Liễu Tuấn nói với Phương Triêu Dương rằng Dịch Hàn được tiến vào đội cán bộ dự bị này rất là tốt, nhưng là bây giờ ở trên Tỉnh Ủy đang tuyên truyền rất mạnh mẽ về Dịch Hàn, tạm thời không nên điều nhiệm công việc của Dịch Hàn, nên là ở lại Thất Lĩnh, ít nhất phải đem công trình xây dựng trung học Thất Lĩnh hoàn thành rồi đem vào sử dụng, mới nên suy nghĩ tới việc ra tay điều chuyển công tác bằng tốc độ nhanh nhất!

Đổi với phân phó của Liễu nha nội, Phương Triều Dương chắc là không làm trái, có điều nhiệm công tác của Dịch Hàn tới giáo ủy hay không là hoàn toàn trong phạm vi công việc của Phương bí thư người ta, chẳng qua là muốn thông qua chuyện này hướng Liễu gia nói phàm là chuyện Liễu nha nội ngươi phân phó ta chính là nghiêm túc.

Cho nên Dịch Hàn liền lấy thân phận phó chủ nhiệm giáo ủy huyện Trữ Bắc kiêm nhiệm hiệu trưởng trường trung học Thất Lĩnh do lão hiệu trưởng chuyển công tác lên bí thư giáo học bộ.

Trường trung học Thất Lĩnh thực hiện một sự đột phá có tính lịch sử từ trước là do dân làm giáo viên đảm nhiệm hiệu trưởng.

Bây giờ rốt cục cũng rất hợp.

Trong sự việc cong cong vòng vèo này, Dịch Hàn tự nhiên là không rõ ràng lắm, cho là Phương bí thư bỗng nổi thiện tâm, sau đó Thạch Trọng đem tin tức tiết lộ cho hắn, lúc đó hắn mới chợt hiểu ra.

Ngay lập tức Trương Hiểu Mạn đã muốn đi cảm tạ Liễu Tuấn một chút, nhưng bị Dịch Hàn ngăn lại.

Dịch Hàn nói: “Chúng ta có đồ vật gì để cho người ta để mắt chứ, cái gì hắn cũng không thiếu !"

Trương Hiểu Mạn nói: "Người ta không thiếu đó là chuyện của nhà người ta, dù sao cũng phải tỏ một chút lòng thành! Hãy gọi một cú điện thoại nói với hắn một tiếng đi, nhân tình này phải nhớ kỹ, Liễu Tuấn rất quan tâm cải tạo trường trung học Thất Lĩnh, chúng ta liền toàn tâm toàn ý đem chuyện này làm tốt coi như là cám ơn hắn. Sau này nếu có phải dùng tới sức của chúng ta thì dùng lực lượng lớn nhất để báo đáp đi. "

Cuối cùng vẫn theo ý tứ của Dịch Hàn chỉ gọi điện thoại hướng Liễu Tuấn nói rõ cám ơn.

Hai người liền đặc biệt tới mời Liễu Tuấn đi tham dự lễ khánh thành.

Một tiếng"chủ nhiệm" này của Liễu Tuấn làm cho đem Dịch Hàn nháo ra cái mặt đỏ bừng.

"Bạn học cũ, ngay cả cậu cũng trêu chọc tôi."

"Tuyệt đối không phải là trêu chọc, cậu làm được cái phó chủ nhiệm giáo ủy này coi như là người cố sức sẽ được. "

Liễu Tuấn cười nói.

Hai vợ chồng họ nói rõ ý tới làm cho Liễu Tuấn thật cao hứng, lúc này đem hai nguời bọn họ dẫn tới phòng làm việc của Bạch Dương, muốn mời Bạch Dương cùng đi Thất Lĩnh làm khách, thật ra thì chuyện này cùng Bạch Dương liên quan không lớn. Liễu Tuấn đơn giản chỉ là muốn Bạch Dương đi đi lại lại nhiều cho đỡ buồn, thấy được khổ tâm của Liễu Tuấn, Bạch Dương mỉm cười gặt đầu đồng ý một cái.

Dịch Hàn, Trương Hiểu Mạn càng là cao hứng, Bạch Dương chính là cán bộ cấp chính xử cùng một cái cấp bậc với Phương Triêu Dương, buổi lễ khánh thành trường trung học Thất Lĩnh có thể mời được Bạch Dương cùng Liễu Tuấn đến làm khách quý chính là rất có mặt mũi.

"Nếu không Tiểu Tuấn cậu cùng Vương lý sự trưởng Thanh Cơ liên lạc một chút xem Trình Kỳ Ngọc có thời gian rảnh hay không, cùng đi qua tham gia náo nhiệt đi, trường trung học Thất Lĩnh cũng tính là Thanh Cơ giúp đỡ xây dựng."

Bạch Dương giống như là rất tùy ý nói với Liễu Tuấn.

"Vậy cũng tốt, lão Vương cũng nên biểu lộ thái độ. "

Liễu Tuấn cười cười nói.

Ý tứ tiếc nuối bên trong lời này, Trương Hiểu Mạn tự nhiên là nghe không hiểu.

Từ sau khi Hà Duyên An một mình triệu kiến Vương Nghị Nhiên, giữa Vương Nghị Nhiên cùng Vi An Bang liền không thể tránh khỏi xuất hiện vết rách, hiện tại Vương lý sự trưởng rất buồn bực không biết nên làm sao.

Cái lời mời này của Liễu Tuấn không thể nghi ngờ là cho hắn một cơ hội lựa chọn.

Hoặc là ngươi tiếp tục theo sát Vi An Bang không để ý tới gốc của Liễu Tuấn, hoặc là đứng thẳng cùng Bạch Dương Liễu Tuấn một khối tham dự cái buổi lễ khánh thành này, chính thức hướng Vi An Bang tỏ thái độ ta thay đổi địa vị.

Còn muốn chân đạp hai con thuyền tiếp tục đi trên dây thừng, sợ là không có chuyện tiện nghi như vậy.

"Tham dự buổi lễ khánh thành trường trung học Thất Lĩnh? Đi! Dĩ nhiên đi! Đây là chuyện tốt! "

Liễu Tuấn gọi điện thoại đàng hoàng mời đi qua, Vương Nghị Nhiên không chút do dự đáp ứng cơ hồ khiến Liễu Tuấn nghĩ tới hoài nghi mình có phải đã nói không rõ ràng hay không, không phải cả ủy lý chúng ta tham gia cái buổi lễ này, không có những lãnh đạo khác, chuyện này lão Vương ngươi đừng tưởng rằng là cấp trên sai khiến a.

Nhưng nghĩ đến Vương Nghị Nhiên nhất định đã nghe rõ, còn làm ra quyết định nhanh như vậy làm cho Liễu Tuấn ngoài ý muốn cùng với cảm khái, xem ra Vương Nghị Nhiên đã sớm có ý nghĩ "thay đổi địa vị", khổ nổi chưa tìm được cơ hội mà thôi.

Buổi lễ khánh thành trường trung học Thất Lĩnh ngày hôm đó rất là náo nhiệt.

Chính phủ Đảng ủy vùng Thất Lĩnh kia đối với chuyện này cũng tương đối coi trọng, cả bí thư, trưởng làng, các nhân vật chủ yếu trong các ban.... toàn bộ đều tham dự không để lọt một ai, dù sao vậy cũng là thỏa đáng.

Thêm một chuyện lớn nữa là Dịch Hàn đã leo lên chức phó chủ nhiệm giáo ủy của huyện, theo quy củ của quan trường, một cái mặt mũi này cũng phải cho, mọi người đều rõ ràng bí thư huyện ủy Phương Triêu Dương là cái loại đức hạnh gì, mà lại có thể đối với Dịch Hàn "tốt" như vậy, cũng không biết tiểu tử này làm sao có thể đáp lên tuyến của Phương bí thư.

Dịch Hàn là bạn học của đệ nhất nha nội của thành phố Đại Trữ nhưng cũng không có nhiều người biết.

Trương Hiểu Mạn báo cho bí thư trưởng làng có bộ trưởng giáo học bộ của Tỉnh Ủy đoàn Bạch Dương, Liễu Bộ trưởng cùng Vương lý sự trưởng của Thanh Cơ muốn tới tham gia cái buổi lễ khánh thành này, vẻ mặt của bí thư trưởng làng cũng chỉ thường thường, chung quy là đoàn Tỉnh Ủy không quản được bọn hắn do cách quá xa.

Nhưng, khi một chiếc xe Mercedes-Benz bốn chỗ xa hoa lái vào thao trường của trường trung học Thất Lĩnh, cả tràng đều bốc lửa lên, kể cà kẻ ngu cũng hiểu, đừng bảo là năm 91, cho dù là đặt ở trong thế kỷ hai mươi mốt mà có thể có được xe Mercedes-Benz cũng đã là rất giỏi rồi.

Sau đó tổng tài Liễu Triệu Vương của công ty thương nghiệp Đằng Phi với thân thái lỗi lạc, liền từ trên Mercedes bước đi xuống.

Trương Hiểu Mạn đang tiếp đãi các lãnh đạo nhìn Liễu tổng tài đại danh đỉnh đỉnh thì kích động đến thanh âm cũng đều có chút khẽ run rồi, lần đầu tiên ở công viên công nghiệp Đằng Phi, khi nhìn thấy Liễu Triệu Ngũ thời điểm nàng cùng Dịch Hàn nhất thời chưa hiểu rõ thân phận của Liễu Triệu Á, về sau thì đương nhiên là biết rồi.

Tổng công ty thương nghiệp Đằng Phi, đây chính là hương trấn xí nghiệp có tên đứng đầu bảng của tỉnh N đó.

Liễu tổng tài thế nhưng lại có thể tự mình đến tham gia buổi lễ khánh thành của trường trung học Thất Lĩnh quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Lập tức đoàn người vội vàng bắt tay bận rộn loạn xạ đem Liễu tổng tài an bài đến chỗ khách quý cùng Bạch Dương, Liễu Tuấn ngồi cùng một bàn.

"Điềm Á ca."

Liễu Tuấn mỉm cười cùng Liễu Triệu Á chào hỏi.

"Ha hả Tiểu Tuấn à Triệu Ngũ Ca tới cổ vũ cho chú! "

Liễu Triệu Á cười a a nói.

"Thôi đi Triệu Á ca, là chúng ta ủng hộ cho anh mới đúng, hôm nay anh mới là chủ, đợi một chút nữa phải mời lên đài nói chuyện"

Liễu Tuấn cười trêu ghẹo nói

Liễu Triệu Ngũ lần này thận trọng vừa cười vừa nói nhất nhất cùng đám người Bạch Dương và Vương Nghị Nhiên chào hỏi.

Quả nhiên, người chủ trì Dịch Hàn phó chủ nhiệm không có ngờ tới có Liễu Triệu Á đại giá quang lâm vội vàng tạm thời sửa đổi chương trình, long trọng mời Liễu tổng tài của công ty thương nghiệp Đằng Phi đích thân lên đài phát biểu nói chuyện.

Thân là người cầm lái công ty thương nghiệp Đằng Phi, Liễu Triệu Ngũ những năm này thường thấy nhiều trường hợp có tràng diện lớn như vậy, tự nhiên không nói chơi cũng không từ chối tinh thần hăng hái đi lên đài phát biểu nói chuyện vui vẻ, giành được một tràng pháo tay dài.

Kế tiếp Hội Thanh Cơ Vương lý sự trưởng cũng đáp ứng lời mời lên nói chuyện.

Dịch Hàn vốn là cũng muốn an bài Bạch Dương cùng Liễu Tuấn nói chuyện nhưng bị Liễu Tuấn một mực từ chối, đành phải thôi.

Hai người chỉ là hai khách tới tham dự cho vui, không nói Bạch Dương cùng Liễu Tuấn cũng không phải là cái loại người đặc biệt thích làm náo động.

Thân đang ở quan trường hạ thấp một lần cũng không phải là chuyện xấu.

Ầm ầm ĩ ĩ một hồi, các lãnh đạo các ban cuối cùng là đọc xong diễn văn, đằng trước cũng bưng tói hai khay đựng đồ tới.

Bỗng nhiên trong lúc bưng lên bàn chuẩn bị mở ăn, lại là một hồi tiếng còi ô tô vang lên, ngay sau đó bốn năm chiếc xe ô tô khí thế liên tục một chuỗi lái vào sân trường của trường trung học Thất Lĩnh.

Nhìn thấy mấy cái xe này, sắc mặt của đám cán bộ Thất Lĩnh trắng bệch không còn chút máu, cùng nhau mạnh mẽ chạy như lò xo, vụt vụt vụt, nhảy xuống lầu, khom thắt lưng, lấy tốc độ chạy maratong một trăm mét tiến ra đón.

Liễu Tuấn thấy vậy liền cười lắc đầu.

Từ trong chiếc xe kia lách xuống một vị lãnh đạo mập mạp, chính là Phương bí thư huyện ủy huyện Trữ Bắc.

"Là ai?

Liễu bộ trưởng ở chỗ nào?"

Phương Triêu Dương đối với đám bí thư cùng trưởng làng hấp tấp tiến lên ra nghênh đón không thèm nhìn một cái, liền vội vã hỏi.

"Liễu bộ trương?"

Đám cán bộ Thất Lĩnh hai mặt nhìn nhau nhất thời chưa có lấy lại tinh thần.

"Đoàn Tỉnh Ủy, đồng chí Liễu Tuấn Liễu bộ trưởng. "

Phương Triêu Dương trầm mặt nói.

"A! Liễu bộ trưởng ở đây! Phương bí thư xin mời đi bên này! "

Bí thư Thất Lĩnh rốt cục hiểu rõ ràng tình huống, cung kính dẫn Phương Triêu Dương hướng tới chỗ ngồi của khách quý. Một đám cán bộ huyện ủy Thạch Trọng đi theo sát.

Bạch Dương liền hướng Liễu Tuấn cười thản nhiên.

"A nha! Liễu bộ trưởng ngài khỏe chứ?"

Bộ dạng Phương Triêu Dương giống như đám cán bộ hương trấn ở làng nghênh đón hắn mới vừa rồi kia, nhìn thấy Liễu Tuấn, hai mắt liền sáng lên thật xa, vươn ra hai bàn tay tròn trịa mập mạp, trên mặt chất đầy nụ cười xông thẳng tới.

Đám cán bộ Thất Lĩnh không khỏi hoảng sợ.

Người này là người nào a? Tuổi còn trẻ nhưng Phương bí thư lại dùng tới kính ngữ đối với hắn.

Có thể nhìn thấy người trẻ tuổi kia ngồi thẳng bất động, thần sắc trấn định chờ Phương Triêu Dương đi thẳng đến gần, mới chậm rãi đứng dậy cầm lấy bàn tay mập của Phương Triêu Dương, nhẹ nhàng mỉm cười trả lời một chút: "Phương bí thư cũng khỏe chứ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.