Bất Quá Tư Quân

Chương 88: Không điều gì tốt hơn thế này (IV)




Đến nơi a để cô xuống đất rồi mở cửa ra. K như cô tưởng tượng, phòng của a nhỏ nhưng rất sạch sẽ. Từ lúc vào trong phòng cô mới để ý a đâu rồi, cô đi mở cửa các phòng trong căn nhà thì

"Aaaaaa.... Sao a lại k có mặc đồ aaaaaa" mặt cô như đang bốc cháy vậy.

"A bảo e là cứ xem thoải mái a đi tắm vơ mà, muốn nhìn cơ thể a đến thế à, đến đây nhanh nào" A k nhanh k chậm từ từ quấn khăn tắm nhìn cô ngốc luống cuống k biết làm j.

Ba cô tuy nương chiều nhưng rất nghiêm khắc về vấn đề giới tính này cho nên từ bé cô đã biết chừng mực nhưng...... Chuyện thành ra thế này phản ứng đầu tiên là chạy trốn. K thấy được chỗ nào kín để trốn a trước cho đỡ ngại rồi tính tiếp. Nhìn thấy chăn như nguồn sống duy nhất, cô leo lên giường quấn chăn kín mít.

Trong chăn toàn mùi của a làm tim cô dập nhanh, lòng cũng vì a mà xao xuyến. Ba dạy phải có trách nghiệm với việc làm của mình, h phải là m sao đây. Tất cả của a cô nhìn thấy hết, k chừa chỗ nào. Tất cả rất đẹp ách cả cái kia kia vì khi a nhìn thấy cô tự dưng nó cũng dựng đứng làm cô phải chú ý tới.

"Uyển Uyển e đâu rồi ra nói chuyện nào" bộ phận nào đó của a vì cô mà đâu sắp chết rồi mà cô nhóc ấy còn để a tìm. Suốt 30 năm qua a chưa bao h có cái phản ứng này, đôi khi còn hại a nghĩ mình k phải zai thẳng nữa.

Đi lướt qua phòng thấy trên giường có con thỏ đang trốn, a sải bước vào nhanh." Uyển Uyển e phải chịu trách nghiệm với a" nói xong a ôm cả đống chăn với cô lên đùi.

Cô nghĩ mình là người sai nên nghĩ phải có trách nghiệm nên thò mặt ra. Vừa mới ló ra thì bị a đè xuống giường hôn tới tấp. Chăn cũng bị a quăng luôn xuống đất. Đợi đến lúc cô hoàn hồn thì thấy a chôn đầu ở hốc vai mình, thở nặng nhọc. Vì k có chăn nên cô cảm nhận được sức nóng khinh người ở dưới của a.

"A e k có cố ý aaaa a buông e ra nóng quá" cô như con choi choi đòi ra khỏi lồng ngực a.

"E mà còn động nữa thì a ăn e đấy"

A hít thở từng hơi khó nhọc,cô nghe mà xót." A thật k sao chứ" "Ngoan nào" khoảng nửa tiếng a mới buông cô ra.

"Nếu còn có lần sau thì a k tha cho e đâu" A lại còn mặt dày nói thêm"Có thích thân hình a k hửm"

"Có rất thích, chỗ nào cũng thích hết" tại a xấu cứ bắt cô nói.

"Được rồi đến h ăn trưa e muốn ăn ở đâu: nhà ăn bộ đội hay ra ngoài" a hài lòng với câu trả lời trên của cô muốn dây dưa nhưng sợ cô đói nên thôi.

"E muốn ăn ở nhà ăn, co được k" cô cứ lắc lắc tay a làm a chỉ muốn hung hăng đè cô xuống hành hạ mấy trận thôi.

"Được rồi đi thôi, nhưng e ăn k được bỏ bứa đâu" a nhắc nhở cô một chút điều lệ trong quân đội

"Được e biết rồi" nhưng vừa vào cô lại thấy hối hận rồi.

"Chị dâu" "Chị dâu" đi đâu cũng có người chào ngại quá. Cô chôn đầu trong lòng a chỉ chừa có cái mắt ra ngoài.

Bác Lộc người nấu bếp thấy thượng tá kiếm được cô người yêu như chim nhỏ thì cảm thấy thượng tá thật may mắn cứ tưởng ế rồi cơ." Cô dâu nhỏ muốn ăn j thì nói ta nghe t là cho cháu ăn nhớ mãi k quên luôn."

"Cháu muốn ăn chân gà xào xả ớt, canh khổ qua nấu thịt, tôm chiên, phở" cô cũng k làm khách nữa gọi luôn làm a thấy thỏa mãn. A cảm thấy cô rất thích nơi này.

Lúc bê các món ra cô hào hứng muốn ăn nhưng lại bị mấy người lính xung quanh nói là phải ăn hết k được bỏ bứa. Lúc này cô mới nhớ tới lời a nói, lén lén quay sang nhìn a. Chỗ này thật cũng k nhiều lắm nhưng cô thế này chỉ ăn được phần ba là cùng. Ăn k nổi nữa bèn cầu cứu người vừa bóc tôm cho cô ăn bày bộ mặt e k muốn bỏ bứa.

Thấy cô có j khó khăn lại cầu cứu mình làm a rất cao hứng. A lấy đôi đũa từ tay cô ăn phần còn lại của cô, đôi khi còn gắp cho cô nhưng k phụ lòng a cô miễn cưỡng ăn mấy miếng rồi nằm ra bàn giả chết. Thấy hành động này làm cả nhà ăn vang lên tiếng cười.

Sự xuất hiện của cô làm cho cả quân khu thêm mới mẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.