Bất Nhị Chi Thần

Chương 26: Chương 10: Kiếm nan vi sính (kiếm khó làm sính lễ)




Xưa nay thứ không biết lúc nào cũng là thứ bí ẩn và hấp dẫn con người nhất, nhưng mà càng không biết thì con người lại càng mạnh dạn mà làm không quan tâm hậu quả.

Thiên bây giờ chính là như vậy.

Đáng thương cho hắn, một đời chí tôn không ngờ lại bị một gốc cây cho lừa.

"Bựt....bựt...bựt..." 3 bông hoa xinh đẹp tuyệt mỹ bị hắn cường hành bứt ra khỏi cây sau đó nhanh như chớp ấn vào trong mi tâm 3 nàng.

Hoa này vốn dĩ đang vô cùng cấp bách muốn chọn họ làm chủ, bây giờ Thiên làm việc này cũng chính là quá hợp ý nó.

Hoa này mỗi bông một sắc, hương thơm mỗi bông một vị thơm nức mũi, khi vừa nhập vào mi tâm liền như liên hoa nở rộ, những cánh hoa lập tức hóa thành vô số những hư ảnh xinh đẹp tách ra khỏi nhụy rồi phủ kín cả cơ thể, âm nguyên lực trong cơ thể liền cấp tốc dâng tràn. Mùi thơm xử nữ kết hợp với hương thơm từ hoa mà phát ra.

Nguyên âm dâng tràn trong thể nội tựa như được cái gì đó kích thích mà đổ về đan điền vốn đã tràn đầy thủy năng lượng đạt đến cực hạn.

Trong âm nguyên lực trời sinh ẩn chứa thần thông tương hợp với thủy lực lại càng mang theo âm tính lực dẻo dai chất lượng cực cao, chính là một trong những loại năng lượng cao cấp hiếm có vượt hơn một bậc so với các hệ lực lượng bình thường.

Có được loại lực lượng này tràn tới, cực hạn nhân trụ liền lập tức có đầy đủ động lực đột phá lên tới đản trung chạm đến ngưỡng cửa địa cảnh, chống lên một mảnh thiên ý dung nhập địa ý đến cực hạn, đây chính là cảnh giới bán thánh mà người ta vẫn hay nói.

Tiên hoa lấy nhụy nhập thức hải, cánh nhập thể nội tự thành một kiện hộ thân bảo vật, nguyên âm lực lại không ngừng bị nó kích thích cuộn trào sinh sôi, thực lực mỗi giây mỗi phút đều không ngừng tăng lên.

Cho nên tiên hoa này có 1 chữ "tiên" cũng không chỉ nói về xinh đẹp như tiên mà còn là bảo vật cấp bậc như của thần tiên.

Gọi nó là chân chính bảo vật cũng là vì nguyên nhân đó.

Là một kiện thiên nhiên bảo vật, tự dưỡng tự sinh và không ngừng có thể tự trưởng thành.

Tiên Linh Ma Hoa xưa nay chỉ có trong truyền thuyết rất hiếm người có thể khiến nó đâm rễ nảy mầm lại càng rất hiếm người có thể dưỡng cho nó đạt đến trình độ ngàn năm tu vi để đơm hoa như bây giờ, cho nên tiên hoa trên Thiên Phù Giới này có thể nói là...cực kỳ hiếm có.

Một đóa hoa no đủ như thế này thì có thể nói là gần như chưa từng có, nếu không phải tiên ma hoa này mà không có được Quy Nguyên Thụ, giới thần lực và bổ thiên mộc trận 3 thứ cùng tụ tập lại một chỗ thì e rằng sẽ không thể làm được trò trống gì.

Nếu người bình thường lấy Thần Mộc Công để dưỡng một hạt Tiên Ma hoa thì...đó là chuyện không thể nào.

Có điều thiên mệnh đã sắp xếp một phần, lại gặp Hoàng Thanh Thiên nghịch thiên trợ giúp nó một phần thế là cứ thế một đóa đáng sợ Tiên Ma Hoa liền thành hình.

Thực tế điểm mấu chốt sinh ra quá trình nghịch thiên cải tạo này còn xuất phát từ bản năng khắc phù lập trận của Thiên quá kinh người.

Bản thân hắn là người cầu toàn cho nên từ lâu đã sớm quên béng mất phong cách khắc phù cổ điển như ở Thiên Phù Giới này, hắn động một cái liền khắc thành một cái nguyên sa trăm vạn hay 1 tỷ mắt xích đã quen.

Cứ như thế, một cái hạ đẳng đê phẩm đê cấp nhất "ngũ hành bổ thiên trận" cứ như vậy liền bị hắn khắc đến tình trạng không thua gì thượng đẳng phù trận, uy lực gấp hàng ngàn lần bình thường.

Khi mọi chuyện đã rồi, thì sự việc liền mất tầm khống chế của hắn.

Đáng gét là lúc này dục vọng trong người hắn lại bành trướng khiến đầu óc mụ mị, suýt chút t*ng trùng lên não...kết quả là đó...

Một gốc Quy Nguyên Thụ với 1 nhánh "tầm gửi" Tiên Thụ, một nhánh tiên ma hoa bám quanh gốc, một chiếc lá Long Ngư Hồ và một đám cỏ non xanh mướt.

Điểm đáng mừng đó là một gốc Quy Nguyên Thụ này mọc lên không chỉ bất ngờ khiến tầng 3 Thần Mộc Công được hoàn thành vượt cấp đến trình độ mà đáng nhẽ phải có tầng 5 mới đạt được.

Sau đó là quy nguyên đan điền bị hao mất một nửa đám hoàng phẩm phù văn thần thông và bây giờ vẫn đang không ngừng nuôi dưỡng Quy Nguyên Thụ mà mất đi, thực lực của Thiên không vì đó mà giảm đi mà ngược lại còn tăng lên.

Thứ 3 là mỗi năm tu vi của Quy Nguyên Thụ là tương đương với 1 vạn tinh lực lượng, gấp trăm lần những loại thần thụ khác và cũng tương đương với ngàn năm Quy Nguyên Thụ là 10 triệu tinh lực lượng được sinh ra.

Con số này đối với Thiên thì cũng chẳng thấm vào đâu nhưng mà hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm tại vì....hắn tạm khống chế được dục vọng trong cơ thể.

"Lậy trời lậy phật...con thành công rồi...giữ được tấm thân trong sạch rồi....mụ nội nó thật nguy hiểm... ah"

Vừa đứng dậy, Thiên còn chưa kịp thở ra một hơi thì liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.

"Thật..Con mẹ nó...đẹp"

Không sai...phía trước chính là 3 nàng đại mỹ nhân Doãn gia, bình thường họ vốn đã xinh đẹp như thiên tiên bây giờ dung nhập tiên hoa lại càng thêm đẹp đến ngộp thở, nam nhân chỉ nhìn thấy liền sẽ đổ rạp như lúa.

Đặc biệt là âm nguyên dâng tràn trong cơ thể khiến họ tựa như mềm mại mà hấp dẫn đến cực hạn, mùi thơm mê người trên da thịt phát ra lại càng đánh nát bấy phòng tuyến tâm lý cuối cùng của người khác ah.

"Không xong...ma hoa lại phát tác..." dưới đũng quần lại một cái "lều" nữa được dựng lên.

"Ah...dâm tặc, huynh...còn không biết xấu hổ.." Doãn Kế Anh vội vàng hét lên.

"Haiii...đây là họa ah, ta có thấy cái gì phúc đếch đâu, mỹ nữ trước mắt không ăn được lại phải nhịn xuống, chỉ vì một đóa hoa ah...tai hại thật...Doãn Minh Anh, nàng đó...ta sẽ không tha thứ cho nàng"

"Hihi...vậy huynh ngon thì cứ giận đi"

Minh Anh cười như hoa nở, xinh đẹp mê người

"Aiiii...thế giới bên ngoài thật quá nguy hiểm đi, nếu như ngày hôm nay ta không đi ra khỏi nhà thì không phải tốt biết bao nhiêu ah..."

"Hihi..."

"Ê lưu manh...có đi chơi không?"

"Ta có thể nói "không" không?"

"Không được..."

"Vậy nàng còn hỏi ta làm gì...có biết là sẽ làm ta bị tổn thương không?"

4 người họ đùa dỡn vui vẻ đi dạo quanh các thắng cảnh đẹp tại kinh châu.

Du thuyền đua hội.

Nghịch nước hồ sen.

Đua ngựa

Cơ bản là khi đi tới đâu là họ đều bị một đám si tình bám theo không ngớt, nguyên nhân tất nhiên là đến từ 3 cái mầm "tai họa" như hoa như ngọc đi bên cạnh Thiên. 

"Uhm...đi du thuyền ở đây cũng thật thịnh ah"

"Tiêu ca...ca không biết đâu, cái Thịnh Nguyên Đầm này ẩn chứa rất nhiều bí mật, nghe nói là dưới đáy hồ khi xưa là một tòa viễn cổ di tích ah nha...đặc biệt là cá trong hồ này..."

"Đúng vậy...nghe nói trong hồ này còn có một loại cá mặt trời thường xuất hiện vào buổi trưa nắng gắt nhất...chỉ tiếc rằng rất ít người có cơ duyên gặp được mà cũng rất hiếm có người câu được"

Doãn Minh Anh ngọt ngào nói

"Cá mặt trời...bộ khác những loại cá khác sao"

"Đương nhiên rồi, ca mặt trời một thân dương khí cực thịnh, bẩm sinh có thần thông hỏa hệ vô cùng mạnh, nếu một bầy ca mặt trời cùng công kích e rằng địa cảnh cũng khó địch lại ah"

"Tốt vậy sao...nếu vậy ta bắt vài con cho các nàng tu luyện thì được rồi, vừa vặn tu vi bán thánh đang sắp viên mãn, đan điền lại mang cực âm lực khuyết thiếu dương cực...quả thật là phù hợp ah"

"Hí...huynh bộ muốn bắt là bắt được sao...nằm mơ đi"

"Ta bình thường rất ít khi nằm mơ...nhưng mà hôm nay gặp nàng nhiều như vậy tối chắc là sẽ mơ đó..."

"Ách...huynh sẽ nằm mơ thấy ta phải không"

"Uhm...thấy quỷ thì có...ahhh...ý ta là thấy nàng...không phải thấy quỷ, ah mà không...đừng đánh, là thấy quỷ hiện về....ahhhhh, không không...ta sẽ không nằm mơ nữa...ta thề"

"Hừ...tha cho huynh lần này đó"

Thiên giật phăng cái cần câu về phía mình, ánh mắt hung hăng nhìn bộ dạng đắc ý của Doãn Kế Anh.

"Pựt.." Thiên mở cái nắp bình đan dược ra, nhất thời mùi dược hương thơm nức mũi phiêu tán liền gây chấn động một mảng du thuyền.

"Uhm...đây là đan dược...đan dược gì sao lại thơm như vậy..."

"Ờ cái du thuyền kia...là cái du thuyền đó..ah, hắn....hắn lấy đan dược ra làm mồi câu cá...khốn kiếp thật là hoang phí"

"Nhất định là hạng người phá gia chi tử ah, đan dược bậc này lại dám lấy ra câu cá,...ngu xuẩn thật"

Trong thuyền.

"Ah..tiêu ca, huynh...huynh lấy đan dược gì vậy"

"Tạo hóa đan.." Thiên làm như chuyện vặt.

"Cái gì!!!!!....huynh....huynh dùng trân quý tạo hóa đan ra làm mồi câu cá....huynh...."

Tam nữ ngồi trong thuyền đều ngực phập phồng, tức giận đến nghẹn ngào

"Chỉ là mấy viên tạp chất cặn đan mà thôi mà...làm gì nghiêm trọng vậy"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.