Bất Nhị Chi Thần

Chương 167: Chương 5: Cường lưu Tiểu Nguyệt




Giữa lúc Tiêu Lệ đang tập trung theo dõi cuộc chiến, một âm thanh quen thuộc xuất hiện trong đầu hắn.

Nhiệm vụ! Tiêu Lệ có thể thăng cấp nhanh chóng hoàn toàn là nhờ thứ này. Bởi vậy, hắn chưa từng để thất bại hay là hủy bất cứ nhiệm vụ nào. Thế nhưng nhiệm vụ lần này yêu cầu cũng quá éo le đi.

Nếu hắn đi tìm Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên, rất có thể sẽ lỡ mất thời cơ tốt nhất đánh bại Tử Tinh Dực Sư Vương. Còn nếu ở đây chờ đợi thì không biết bao giờ bọn họ mới đánh xong.

Dù sao trong nguyên tác cũng không có đề cập rõ ràng. Mà nếu để hắn phải bỏ đi nhiệm vụ này thì Tiêu Lệ lại cảm thấy tiếc, dù sao hiện tại nhiệm vụ rất ít xuất hiện.

Trong đầu liên tục đấu tranh suy nghĩ, Tiêu Lệ rốt cuộc vẫn là quyết định ôm đồm hết.

Tạm thời để Huyền Thiên Tâm Ma Phong ở lại nơi này giám thị trận chiến, tùy thời thông báo tình hình cho hắn, Tiêu Lệ vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ đến cực hạn, nhanh chóng xâm nhập vào hang ổ của Tử Tinh Dực Sư Vương.

Phía trước động phủ của Tử Tinh Dực Sư Vương có không ít ma thú thủ vệ, phần lớn đều là tam giai. Bọn chúng mặc dù không thể gây ra uy hiếp gì cho Tiêu Lệ thế nhưng hắn vẫn cẩn thận che giấu hơi thở, sử dụng Âm Lôi Huyễn Bộ âm thầm đột nhập vào bên trong.

Vượt qua động khẩu là một con đường tràn ngập ánh sáng. Xung quanh vách núi, Tiêu Lệ nhìn thấy lác đác một ít tinh thạch màu tím. Thứ này hoàn toàn do sơn động tự nhiên sinh ra, ở thế giới loài người được gọi là Tử Tinh Thạch, là một trong những vật phẩm trang sức có giá trị xa xỉ.

Tiến sâu vào bên trong sơn động, nhìn mấy khối Tử Tinh Thạch xinh đẹp như là đồ trang trí trong động phủ, Tiêu Lệ trong lòng vô vàn cảm thán.

_ Tử Tinh Dực Sư Vương quả thật biết hưởng thụ cuộc sống a… Lát nữa lấy được Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên rồi phải “xin” thêm một ít Tử Tinh Thạch này về trang trí mới được… Chẳng qua như vậy thì không được tự nhiên nữa…. haizz thôi kệ đi, làm xong việc chính đã…

Nhanh chóng di chuyển, bên trong sơn động cũng không tồn tại ma thú nào khác. Xuyên qua một con đường dài và tĩnh mịch, trước mắt Tiêu Lệ bỗng dưng lại xuất hiện 2 ngã rẽ.

Cau mày nhìn về phía 2 lối vào, Tiêu Lệ hơi híp mắt lại cẩn thận cảm nhận. Con đường bên phải có một luồng hơi thở mỏng manh, hô hấp ổn định có vẻ là có sinh vật đang ngủ, còn bên trái thì lại phả ra một luồng hơi nóng ngột ngạt.

_ Lối bên phải dẫn tới chỗ Tử Tinh Dực Sư con à? Có lẽ không nên làm kinh động nó thì hơn, tên ở ngoài tương đối phiền phức…

Ngẫm nghĩ một chút, Tiêu Lệ nhanh chóng bước chân vào lối đi bên trái. Con đường này tương đối quanh co khúc chiết, Tiêu Lệ đi vòng vo vài lần mới tiến vào được nơi sâu bên trong.

Bước qua động khẩu, Tiêu Lệ tùy ý đánh giá mọi thứ xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại tại vị trí trung ương bên trong sơn động.

Nơi đó, một cái Tử Tinh Thạch Đài cao liêu xiêu hình dáng như một cái bàn lớn, phía trên khảm một viên cầu màu tím to khoảng đầu người. Nhiệt lượng bên trong sơn động toàn bộ đều là do thứ này phát ra..

Cẩn thận quan sát một chút, Tiêu Lệ lấy ra Tịch Tà Trảm Ma Kiếm định phá vỡ thứ này thu lấy linh dịch bên trong.

Bởi vì sợ kinh động tên bên ngoài, Tiêu Lệ cũng không dám sử dụng đấu kỹ quá mạnh, chỉ dám dùng một chút nhu kình trong Âm Dương Long Trảo Thủ nhẹ nhàng công kích vào viên cầu.

Sau gần một khắc miệt mài vất vả, Tiêu Lệ rốt phá vỡ được… toàn bộ vách đá khảm nạm viên cầu, chỉ có bản thân nó là không suy suyễn. Nhìn viên Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên nằm yên trên mặt đá, hắn mới chậm rãi nhớ lại nguyên tác…

Theo thực lực ngày một tăng lên, Tiêu Lệ cũng đều tùy tâm mà làm việc, rất ít khi dựa theo cốt truyện. Bất quá hôm nay có vẻ hắn lại phải động não rồi…

_ Nếu ta nhớ không lầm thì Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên này phải dùng Tử Linh Tinh mới phá vỡ được. Mà cái khối Tử Linh Tinh đó hình như ở dưới chỗ nằm của con ấu thú kia thì phải… haizz…

Thở dài một tiếng, Tiêu Lệ vốn không muốn kinh động cái tên to xác bên ngoài. Hiện tại, tình hình chiến đấu của hai kẻ ngoài kia vẫn còn rất mãnh liệt, có lẽ còn lâu nữa mới đến hồi kết. Tiêu Lệ cũng không muốn con sư tử kia quay về đây tìm hắn phiền phức.

Cẩn thận suy nghĩ đối sách, dù sao nếu hắn phá vỡ Bạn Sinh Tử Tinh Nguyên để thu lấy linh dịch bên trong thì cũng sẽ làm kinh động ấu thú, còn không bằng trực tiếp bắt cóc nó. Nếu lỡ bị Tử Tinh Dực Sư Vương phát hiện, hắn cũng không phải là không có cách chạy trốn.

Đã có quyết định, Tiêu Lệ cũng không phải là người hay chần chừ. Hắn lập tức triệu hoán Huyền Thiên Tâm Ma Phong đang giám thị bên ngoài nhanh chóng bay vào hang động, muốn lợi dụng huyễn thuật của nó để dễ dàng tóm lấy ấu thú.

Đi vào động khẩu bên phải, một sơn động rộng rãi bài trí tinh mỹ hơn xa so với sơn động ở bên trái xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Lệ. Quả thật, Tử Tinh Dực Sư Vương cực kỳ biết hưởng thụ, nơi ở của nó được chăm chút tỉ mỉ cực kỳ sạch sẽ.

Phía trung tâm sơn động, một con Tử Tinh Dực Sư non đang nằm phủ phục trên mặt đất, hơi thở đều đều như là đang chìm trong mộng đẹp. Theo trí nhớ của hắn, Tử Linh Tinh là ở bên dưới chỗ con sư tử con này nằm.

Huyền Thiên Tâm Ma Phong là bậc thầy huyễn thuật, chỉ là đối phó với một con ấu thú, nàng chẳng mấy khó khăn liền để nó càng chìm sâu vào giấc mộng của mình, biến nơi đó thành thiên đường mà nó có thể vui đùa thỏa thích, chẳng bao giờ muốn rời khỏi.

Nhẹ nhàng nhấc con Dực Sư non đã hoàn toàn mê muội lên, Tiêu Lệ nhanh chóng mò mẫm tìm kiếm, gõ gõ vào mấy viên tử tinh thạch bên dưới, chẳng mấy chốc đã phát hiện được chỗ giấu bí mật...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.