Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh

Chương 34: Ngũ quốc




Đám tạp tu bộ dáng hết sức lo lắng, sắc mặt cũng rất khó coi. Bầy Dơi tuyết đánh lén khiến cho bọn họ thương vong nặng, mà mới vừa rồi vị thần bí cao thủ kia, càng làm trong lòng bọn hắn thêm nặng nề.

Đi không bao lâu, gã cầm đầu đột nhiên lộ ra vẻ cảnh giác. Không cần hắn bảo, đám tạp tu như chim sợ cành cong lập tức chuẩn bị chiến đấu.

- An Tát, là ta!

Thanh âm vang dội xa xa truyền đến, một tráng hán mặt đen giống như thiết tháp trong chớp mắt liền xuất hiện trước mặt mọi người, đi theo bên cạnh hắn ước chừng ba mươi tạp tu.

An Tát thấy rõ người mới đến, nhất thời thở dài một hơi:

- Mạc Tháp, sao ngươi lại tới đây?

- Lão đại sợ ngươi gặp chuyện ngoài ý muốn, nến bảo ta mang những người này tới đón ngươi.

Mạc Tháp tùy tiện nói, khi hắn nhìn thấy bộ dáng An Tát chật vật thì không khỏi sửng sốt:

- Không phải các ngươi thật sự xảy ra chuyện chứ?

An Tát cười khổ:

- Ngươi đoán đúng rồi. Chúng ta đụng phải một đám dơi tuyết, tổn hại mấy vị huynh đệ. Lại xui xẻo đụng phải một cao thủ trong tuyết toa thuyền!

Mạc Tháp nheo mắt:

- Cao thủ? Dạng gì cao thủ?

An Tát là người cơ trí quả quyết, thâm trầm được lão đại khá yêu thích, từ việc lần đầu tiên phục kích liền giao cho hắn, có thể thấy được tín nhiệm của lão đại đối với năng lực hắn.

An Tát không dựa vào năng lực chiến đấu mà nổi tiếng, nhưng có thể đảm nhiệm một đội, lực chiến đấu cá nhân cũng không hè kém.

Mạc Tháp và An Tát hai người quan hệ khá tốt, An Tát cũng biết Mạc Tháp đối với việc tranh đấu quyền lực trong tập đoàn vốn không hứng thú, giữa hai người bọn họ không tồn tại xung đột ích lợi.

Vì vậy An Tát mới đem chuyện vừa rồi kể lại chi tiết, càng nói sắc mặt Mạc Tháp càng ngưng trọng. Bọn họ đều là những kẻ giết người không gớm tay, nên đối phương vừa ra tay, là có thể đại khái biết sâu cạn.

Gương mặt Mạc Tháp ngưng trọng, hai mắt chớp động, quyết định thật nhanh:

- Lần này hành động lão đại đã chuẩn bị kha lâu, trước khi thành công trước vẫn không thể tiết lộ tin tức. Người này giao cho ta. Ngươi đi về trước gặp lão đại phục mệnh đi.

Nói xong Mạc Tháp ngắn gọn hỏi hướng đối phương thoát đi rồi lập tức động thân.

Nhìn chăm chú tân ảnh Mạc Tháp biến vào rừng cây, An Tát thầm thở phào. Lực lượng tiểu đội Mạc Tháp trong vài đơn vị đội ngũ cũng thuộc hạng nhất lưu, mà bản thân hắn, lực chiến đấu đứng hàng thư ba trong bảy vị đội trưởng.

Mạc Tháp ra vẻ thô hào, nhưng thực ra tâm tư khá tinh tế, nên hẳn là sẽ không gặp vấn đề gì, huống chi hắn còn có A Tân.

Thiện lý tạp thông tin siêu cự li xa cần phải phối hợp với thông tin trận để sử dụng.

Không có trung châu tập đoàn nhòm ngó, Trần Mộ yên tâm lớn mật sử dụng thiên lý tạp. Khối kim loại thông tin trận kích hoạt, vô số linh kiện tổ hợp hoạt động hoa cả mắt, nhanh chóng hình thành trên mặt đất, năm cần an ten kim loại tạo thành một tổ hợp.

Nhớ tới hôm khi Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình biết được thiên lý tạp đều vui mừng lẫn sợ hãi, Trần Mộ trong lòng đột nhiên có chút đắc ý. Có thể được người khác mà đặc biệt là người bên cạnh tán thưởng, loại cảm giác này không tệ. Hiện tại hắn sử dụng thiên lý tạp đã cải tiến, đối với trù tạp lý luận lý giải càng sâu, càng làm cho hắn cải tiến tốt thiên lý tạp trước kia. Thiên lý tạp mới hoạt động với khoảng cách xa hơn. Tín hiệu càng ổn định. Trên cơ bản, chỉ cần tại thiên đông lý khu là đã có thể thực hiện được thông tin.

Kì thật trên lý luận nó có khoảng cách thông tin xa hơn, nhưng do bị thông tin trận khống chế, tiềm năng của nó không cách nào phát huy hết. Đối với điểm này Trần Mộ cũng không biện pháp gì có thể khắc phục, thông tin trận là kỹ thuật của căn cứ hạ thành, đó là một hệ thống qui ước khác lạ.

Nếu như một ngày nào đó, hắn có thể nắm được kỹ thuật thông tin trận hơn nữa còn cải tiến được. Liền vô cùng có khả năng có thể một lần nữa cùng A Phương Tác bọn họ liên lạc.

Trần Mộ tổng cộng chế tạo ba bộ thông tin tạp này. Bản thân nắm giữ một bộ, Duy A một bộ. Còn một bộ để lại tuyết tia trùng sơn cốc. Như vậy, cho dù hắn gặp phải vấn đề gì cũng có thể tìm được người thương lượng.

- Ông chủ!

Hề Bình xuất hiện trên màn hình.

Trần Mộ đem tao ngộ và vấn đề gặp phải đơn giản kể lại. Nghe được hắn lọt vào nguy hiểm, Hề Bình giật mình, vội vàng kêu Ba Cách Nội Nhĩ.

- Ông chủ, ngài hiện tại ở đâu? Cụ thể vị trí!

Ba Cách Nội Nhĩ sắc mặt ngưng trọng, vội vàng hỏi. Hiện tại ông chủ có một mình mà gặp phải nguy hiểm bảo sao bọn họ không lo lắng? Ông chủ mặc dù có thực lực, nhưng cuối cùng cũng không như Duy A.

Vị trí cụ thể? Trần Mộ không khỏi cười khổ:

- Ta cũng không biết ta hiện tại ở đâu, hẳn là trong rừng giữa đạt thị và Trát Nhĩ Kiền Thị.

Hắn vừa lên tuyết toa thuyền liền ngủ say, nào biết đâu vị trí hiện tại?

Mà khi Ba Cách Nội Nhĩ đem bản đồ truyền tới, Trần Mộ trợn tròn mắt.

Trên bản đồ, giữa Đạt thị cùng Trát Nhĩ Kiền Thị tất cả đều là rừng cây tại, mà trong rừng cây có bảy tám con đường nối giữa hai tòa thành thị, hắn hoàn toàn không rõ ràng mình chạy vào con đường nào, mà vị trí hiện tại là ở đâu.

Bất quá, bản đồ này còn có chút tác dụng, ít nhất hắn có thể đại khái biết Trát Nhĩ Kiền Thị ở phương hướng nào.

Chợt một cỗ năng lượng ba động rất nhỏ đúng lúc này xẹt qua, giống như gợn sóng.

Dò xét tạp phiến!

Trần Mộ xoay người hướng phía sau nhìn thoáng qua, nói khẽ với Ba Cách Nội Nhĩ:

- Các ngươi bảo Duy A tại Trát Nhĩ Kiền chờ ta.

Nói xong liền ngắt thông tin, rất nhanh thu hồi thông tin trận.

Loại cảm giác này hắn không phải lần đầu tiên gặp phải, lúc tại đông vệ học phủ, hắn từng gặp qua năng lượng dao động như vậy, cũng là lần hắn ngộ ra kết cấu cảm giác.

Chỉ là, dao động lần này so với lần trước càng bí mật và tinh tế hơn. cảm giác của hắn vô thức bài xích luồng ba động yếu ớt này khiến chung quanh hắn hình thành sóng gợn kết cấu đặc dị.

Không xong! Trần Mộ biến sắc, bất chấp kinh động luồng ba động này liền cất bước chạy vội.

Trong rừng, một gã tạp tu trẻ trên mặt có một đôi lúm đồng tiền chỉ vào một phương hướng:

- Hắn ở hướng này!

Mạc Tháp dẫn đầu bay lên trời, những tạp tu khác sôi nổi theo sát sau đó. Hơn ba mươi tạp tu mở đội hình thành hình rẻ quạt hướng đến nơi mới vừa rồi tạp tu kia chỉ ra. Đám tạp tu này không ai không phải hạng người lão luyện, dù đẩy mạnh tốc độ nhưng trên mặt vẫn ung dung, không thấy một tia cấp bách bách, giống như bọn họ đang đi dạo.

Mạc Tháp không khởi động lồng năng lượng, mặc cho gió lạnh như dao cắt thổi trên mặt, vẻ mặt hắn đang như hưởng thụ. Nghe An Tát kể về vị kia cao thủ kia, Mạc Tháp chỉ cảm thấy máu trên người mình tựa hồ đã bắt đầu trở nên khô nóng!

Thật lâu không gặp phải đối thủ thú vị như vậy, hắn đối với trận chiến sắp đến càng thêm chờ mong.

Hắn không lo lắng đối phương có thể chạy mất, không ai có thể chạy thoát khỏi tay hắn. Bởi vì dưới tay hắn, có một gã siêu cấp dò xét tạp tu ---- A Tân!

A Tân mặc dù thực lực bình thường, nhưng phương diện dò xét tạo nghệ thật khó tưởng tượng nổi, cho tới bây giờ, vẫn chưa ai có thể thoát khoải tay hắn. Mấy đội trưởng khác đối với A Tân đều rất muốn có được hắn, nhưng mặc cho ai đưa ra điều kiện gì với hắn vẫn đều không thể lay động được.

Nguyên nhân rất đơn giản, Mạc Tháp đã cứu mạng của hắn.

A Tân lai lịch rất thần bí, không người nào biết, ngay cả Mạc Tháp cũng không biết vì chính hắn cũng chưa bao giờ nói qua. Nhưng là tất cả mọi người biết A Tân lai lịch nhất định bất phàm, bởi vì tấm dò xét tạp năm sao của hắn ngay cả tổng lão đại đều sợ hãi than không thôi.

A Tân lần này cũng không có thất thủ, rất nhanh liền phát hiện đại thể vị trí đối phương.

Vì vậy, cuộc đi săn bắt đầu rồi!

Ngay khi trong rừng cuộc săn bắt đầu thì tình thế liên bang lại một lần nữa phát sinh biến hóa. Pháp Á cường thế quật khởi làm cho người ta kinh hoảng, cũng đồng thời khiến cho lục đại gặp khủng hoảng. Ngay khi tất cả mọi người tưởng rằng, lục đại sẽ một lần nữa liên hợp lại để đả kích Pháp Á, Thì Pháp Á lại cùng Trung Đạt Thư Phủ liên thủ hướng Liên Bang Tổng Hợp học phủ phát khởi công kích.

Không ai rõ, có phải Trung Đạt Thư Phủ sai lầm hoặc là Pháp Á đưa ra điều kiện gì không cách nào cự tuyệt. Nhưng Trung Đạt Thư Phủ vừa phản kích, liên minh lục đại còn chưa kịp thành lập đã tuyên cáo tan rã.

Không chỉ có như thế, Trung Đạt Thư Phủ còn cùng Bách Uyên Phủ kết minh, lộ ra sự cường ngạnh trước nay chưa từng có.

Pháp Á và Trung Đạt Thư Phủ liên thủ, lập tức làm cho Liên Bang Tổng Hợp học phủ tình thế nguy cấp vô cùng. Không có ai nguyện ý ở phía sau đi giúp trợ giúp Liên Bang Tổng Hợp học phủ, trừ phi lựa chọn thành lập liên minh, bằng không sẽ không phải này đối thủ hai nhà này. Nhưng vô luận là ai, cũng sẽ không lựa chọn cùng Liên Bang Tổng Hợp học phủ kết minh, bởi vì như thế có khác nào đem chính mình đẩy vào chảo lửa sao?

Địch Bác tổng chỉ huy tiền tuyến mất mạng làm cho Liên Bang Tổng Hợp học phủ đã sớm tràn đầy nguy cơ, trước mặt Pháp Á cùng Trung Đạt Thư Phủ, phòng tuyến phía trước yếu ớt giống như tờ giấy mỏng.

Pháp Á cùng Trung Đạt Thư Phủ từ hai hướng khí thế hừng hực hướng Liên Bang Tổng Hợp học phủ tới gần.

Liên Bang Tổng Hợp học phủ ngày xưa đứng đầu lục đại hiện giờ đã cùng đồ mạt lộ. Sân trường vốn nguyên bổn sinh cơ bừng bừng lúc này lạnh lùng vắng vẻ, ngẫu nhiên nhìn thấy mấy vị đệ tử, ai cũng vẻ mặt đau thương.

Lãnh đạo Liên Bang Tổng Hợp học phủ triệu tập đổng sự hội đích với vẻ mỗi người đều kinh hoảng thất thố. Đáng cười là chỉ mấy tháng trước, bọn họ còn liều mạng tranh quyền đoạt lợi câu tâm đấu giác, nhưng ai cũng không nghĩ tới, trong vòng một đêm, tình thế xoay ngược lại.

Địch Bác vừa chết, đám gia hỏa này lập tức luống cuống tay chân, một ít người nhát gan thậm chí đã mang theo người nhà lặng yên thoát khỏi kinh thành.

Mạt Phu Sát Khoa tuyệt vọng nhìn đám lão đầu trước mắt, những kẻ tham lam này ngày thường mỗi người đều muốn thu gom quyền lợi. Nhưng là lúc này, đảm nhiệm vị trí hiệu trưởng lại trở thành một củ khoai nóng đến phỏng tay, ai cũng không chịu tiếp. Lần này dự hội nghị chỉ có không tới một phần ba đổng sự.

Chẳng lẽ, Liên Bang Tổng Hợp học phủ tiêu vong trên tay mình sao? Mạt Phu Sát Khoa thất hồn lạc phách nghĩ tới. Điều khiến hắn không ngờ là quân đội lại không có bất cứ gì phản ứng.

Vệ Nguyệt Thanh không có bất cứ động tĩnh gì, hắn chẳng lẽ không biết trường học cũ của mình sắp diệt vong sao?

- Ta, ta đi trước!

Một vị đổng sự hốt hoảng bối rối đứng lên:

- Mọi người cũng mau trốn đi! Ởlại đây, chỉ có thể là một con đường chết!

Phốc, một đóa hoa máu hiện tra trên trán vị đổng sự này.

Một thân ảnh cao ngất xuất hiện trong tầm nhìn các vị đổng sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.