Bật Mí

Chương 47: Phụ đạo 1vs1




- Nơi này còn tồn tại Dược Viên tự nhiên hình thành? Đương nhiên là gieo trồng, là một con Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ!

Diệp Kiếm Tinh cười nói.

- Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ, chúng ta cũng không phải đối thủ...

Nhiếp Vân lắc đầu.

Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ, biến thành thân người thì hai người có thể chiến một trận, một khi hóa thành nguyên hình, thực lực có thể so với Thiên Kiều Cảnh hậu kỳ, đỉnh phong, bằng vào thực lực của hai người bây giờ tiến lên, tuyệt đối là tìm chết!

- Ta biết rõ không phải đối thủ, bất quá, muốn trong một ngày đạt được đầy đủ bảo bối, cũng chỉ có thể làm như vậy!

Diệp Kiếm Tinh bất đắc dĩ lắc đầu.

- Chờ lát nữa, ta hấp dẫn nó đi ra, ngươi liền lợi dụng thiên phú Địa Hành Sư, lặn xuống ở trong Dược Viên trộm đồ, năng lực trộm đồ của ngươi mạnh hơn ta nhiều, hai người phân công, có lẽ có thể đắc thủ!

- Ngươi đi hấp dẫn chiến đấu? Cái này không được, đã nó gieo xuống Dược Viên, khẳng định có đủ loại cấm chế, một khi cảm thấy ta trộm dược, tuyệt đối sẽ cực kỳ nổi giận, khi đó ngươi còn muốn đi liền khó khăn!

Nhiếp Vân nhíu mày.

Lúc trước Hoắc Dĩnh cùng Lạc Thiên Ma Tôn chiến đấu là loại tình huống này, mình trộm dược bị phát hiện, làm Lạc Thiên Ma Tôn tức giận, lúc này mới đánh nàng trọng thương.

Lúc ấy không nhận ra Hoắc Dĩnh, sống chết của nàng đối với mình mà nói không sao cả, nhưng Diệp Kiếm Tinh là bằng hữu của mình, sự tình nguy hiểm như thế, tuyệt không thể để cho hắn đi làm.

- Yên tâm đi, Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ ta khẳng định đánh không lại, nhưng thủ đoạn bảo vệ tánh mạng lại không ít, nó tuyệt đối giết không được ta! Bất quá, ta tối đa chỉ có thể vây khốn nó 20 giây, đến lúc đó, tốc độ của ngươi phải nhanh! Một khi chậm, hai người chúng ta khẳng định đều có phiền toái!

Nói đến đây mặt sắc Diệp Kiếm Tinh ngưng trọng lên.

- Yêu thú ở Kiếm Linh Phong cơ hồ đều do một con Nạp Hư Cảnh trung kỳ chưởng quản, bình thường đều ở đỉnh núi trông coi Dược Viên của mình không xuống, một khi xuất hiện trộm dược, nó có thể ra tay! Con Yêu thú này am hiểu Phong Lôi, chỉ cần động thủ, người trộm dược cơ hồ hẳn phải chết! Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì người đến đây tầm bảo, tình nguyện lẻ tẻ đi tìm, cũng không muốn cứng rắn trộm, cứng rắn đoạt!

- Kim Quang Phong Lôi thú?

Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.

Yêu thú giống như nhân loại, cũng có quần thể, chúng trồng dược liệu, tự nhiên không hy vọng bị loài người cướp đi, ra tay đánh chết người là cho cái giáo huấn, cảnh cáo người sau, xem ra trí tuệ của Kim Quang Phong Lôi thú này rất cao!

Về Kim Quang Phong Lôi thú, Nhiếp Vân cũng biết một chút, Yêu thú đặc thù từ Thượng Cổ lưu truyền tới, am hiểu Phong Lôi, tốc độ cực nhanh, lực công kích cũng cực kỳ đáng sợ, Bí Cảnh lục trọng Nạp Hư Cảnh trung kỳ, chính thức chiến đấu mà nói, chỉ sợ cường giả Nạp Hư Cảnh đỉnh phong cũng không phải đối thủ!

Chính bởi vì lợi hại như thế, mới có thể chiếm núi làm vua, ở Kiếm Linh Phong dám đánh chết đệ tử Kiếm Thần tông, có thể nó cùng tông môn đã đạt thành ăn ý nào đó, chỉ cần không xúc phạm điểm mấu chốt, mọi người ai cũng không đắc tội ai!

- Đúng rồi, Kim Quang Phong Lôi thú này cũng mở Dược Viên, ở trong Dược Viên của nó có một loại dược liệu gọi Kim Chu Thảo hay không?

Nhớ tới cái gì đó, Nhiếp Vân đột nhiên hỏi.

- Kim Chu Thảo? Có phải dược liệu thuộc tính Quang Minh, toàn thân kim lóng lánh hay không?

Diệp Kiếm Tinh nghi ngờ thoáng một phát.

- Ân, đúng!

Con mắt Nhiếp Vân sáng ngời.

- Có loại dược liệu này, hơn nữa giống như không chỉ một cây!

Diệp Kiếm Tinh nhớ lại thoáng một phát, gật gật đầu.

- Có?

Đầu óc Nhiếp Vân thoáng một phát nổ tung, vội vàng hỏi.

- Ngươi xác định?

- Đương nhiên, lần trước Tông An sư thúc chuyên môn tới cầu dược, Kim Quang Phong Lôi thú đã cho hắn một cây, chuyện này ta tận mắt nhìn thấy, cho nên biết rõ!

Diệp Kiếm Tinh khẳng định nói.

- Tông An cầu qua Kim Chu Thảo?

Nhiếp Vân vốn sững sờ, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Xem ra Tông An sớm đã biết rõ sự tình Tuyệt Thế Độc Thai, cầu buội dược liệu này, chỉ sợ cũng là vì luyện chế Tuyệt Thế đan! Chỉ có điều Tuyệt Thế Độc Thai bị mình trộm đi, để cho hắn thất bại trong gang tấc!

Chỉ là không biết thằng này đã nhận được cơ duyên gì, vẫn bước vào Nạp Hư Cảnh, trở thành Kiếm Thần tông Thái Thượng trưởng lão.

- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi cần Kim Chu Thảo? Ta khuyên ngươi không cần có ý khác, Kim Quang Phong Lôi thú không phải chuyện đùa, nó cực kỳ chán ghét nhân loại, một khi bị phát hiện có người đánh chú ý nó, cường giả Nạp Hư Cảnh đỉnh phong chỉ sợ cũng bị lột một lớp da!

Thấy thiếu niên cảm thấy hứng thú với Kim Chu Thảo, Diệp Kiếm Tinh vội vàng nhắc nhở.

- Ta biết rõ!

Nhiếp Vân gật gật đầu, nhưng trong lòng thầm tính toán, như thế nào trộm một cây Kim Chu Thảo đến.

Bất quá nghĩ nửa ngày cũng không có biện pháp tốt, Kim Quang Phong Lôi thú am hiểu tốc độ, thực lực quá mạnh mẽ, trộm đồ vật của nó, ít có khả năng!

Nhiếp Vân thi triển thiên phú Địa Hành Sư, cường giả Thiên Kiều Cảnh bình thường căn bản đuổi không kịp, nhưng cường giả Nạp Hư cảnh liền không giống, lúc trước nếu như Lạc Thiên Ma Tôn không phải có Hoắc Dĩnh hỗ trợ che dấu, tuyệt đối trốn không thoát! Hơn nữa Yêu thú am hiểu đào đất hơn nhân loại, mặc dù Nhiếp Vân dùng thiên phú Địa Hành Sư trộm đồ, đối phương cũng có thể trực tiếp từ dưới đất đuổi theo, khó có thể đào tẩu!

- Đừng nghĩ nữa, trước xem Dược Viên mà Diệp Kiếm Tinh nói kia có Kim Chu Thảo hay không, nếu như có, thì không cần phiền toái như vậy rồi!

Nghĩ không ra biện pháp tốt, Nhiếp Vân quyết định vẫn trước buông tha cho ý nghĩ này.

Đồ vật mặc dù tốt, cũng phải có mệnh cầm mới được!

Mệnh cũng không có, đồ lại tốt cũng thành phế vật.

- Đi, con Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ kia ở phía trước! Ta đi trêu chọc nó, ngươi trộm dược, về sau chúng ta ở lối vào của Kiếm Linh Phong tụ hợp!

Thấy Nhiếp Vân không có dị nghị đối với ý kiến của hắn, Diệp Kiếm Tinh cười an bài.

- Tốt!

Nhiếp Vân gật đầu.

Hai người lại thương nghị một tí chi tiết, chế định tốt phương pháp, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.

Đi một hồi, Nhiếp Vân quả nhiên thấy một sơn cốc ở trên ngọn núi do người dùng đại năng lực mở ra, trong đó linh khí càng thêm nồng đậm, xem xét đã biết rõ là bố trí Tụ Linh Trận.

- Ngươi cũng phải cẩn thận!

Dặn dò một câu, Nhiếp Vân triển khai thiên phú Địa Hành Sư, thân thể nhoáng một cái, liền chui vào dưới mặt đất, đồng thời mở ra thiên phú Thiên Nhãn, lặng lẽ chú ý động tĩnh phía trên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.