Bật Mí

Chương 127: Phiên ngoại 2




- Đừng giết ta, đám người Hồ Khuê chết ta có thể che giấu thay ngươi, không cho Hóa Vân tông truy cứu. Bằng không cho dù ngươi là tông chủ Kiếm Thần tông thì nhất định cũng sẽ rơi vào trả thù thảm khốc của Hóa Vân tông.

Bị nắm cổ, Tang Hồng Y do dự một chút rồi nói.

Tuy rằng không muốn cầu xin tha thứ, nhưng mà không có biện pháp, thực lực đối phương hơn xa hắn, muốn giữ mạng sống chỉ có thể đưa ra quyết định như vậy mà thôi.

- Trả thù thảm khốc? Chuyện này không cần ngươi nhọc tâm lo lắng, cứ vui vẻ đi chết đi.

Đối với kiếp trước kiếp này, những gia hỏa rắp tâm hại mình Nhiếp Vân tuyệt đối không hạ thủ lưu tình. Bàn tay khẽ động... Rắc một tiếng, cổ của Tang Hồng Y đi theo vết xe đổ của Hồ Khuê, bị hắn vặn gãy, biến thành một cỗ thi thể.

- Nhìn xem bọn chúng có vật gì tốt.

Đánh chết hai người, Nhiếp Vân cũng không khách khí, thiên phú thần thâu quét qua, lập tức thu lấy toàn bộ bảo bối trên người của đám đệ tử Hóa Vân tông và hai người Tang Hồng Y, Hồ Khuê.

- Cháy.

Sau khi tìm kiếm đồ xong, ngón tay Nhiếp Vân lần nữa điểm một cái, một đạo diễm hỏa nhanh chóng thiêu đốt toàn bộ những thi thể này thành tro bụi.

Những thi thể này phải hủy thi diệt tích, nếu không một khi bị tra ra gì đó, nhất định sẽ vô cùng phiền phức.

- Đi.

Biết rõ liên tục đánh chết vài tên đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông tạo thành động tĩnh, huyên náo quá lớn, Nhiếp Vân không dám dừng lại, thu Tiểu Long vào trong Tử Hoa động phủ, thân thể khẽ động trực tiếp bay ra ngoài Huyền Kim thành.

- Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?

- Hình như là đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông Hồ Khuê và Tang Hồng Y bị người ta giết chết...

- Rốt cuộc là ai? Dám giết người trên địa bàn Hóa Vân tông?

- Chỉ sợ lần này náo loạn lớn rồi.

- Tang Hồng Y, Hồ Khuê, sư phụ của hai người này gần đây nổi danh bao che khuyết điểm, đoán chừng sẽ gây ra phiền phức lớn. Huyền Kim thành cũng sẽ gặp chuyện không may...

Người trong Huyền Kim thành thấy vậy, tất cả đều bị dọa tới mức sắc mặt xám ngắt, bọn hắn biết rõ Huyền Kim thành muốn yên bình như trước đó là chuyện không có khả năng.

Đánh chết đệ tử Hóa Vân tông, chuyện này thực sự quá lớn, đã là động trời.

...

- Hồng Y. Rốt cuộc là ai giết ngươi, vi sư tuyệt đối sẽ khiến cho hắn chết không có chỗ chôn.

Trong Hóa Vân tông cao lơ lửng bên ngoài thế giới, một đạo thanh âm rít gào phẫn nộ từ trong một đại điện truyền tới.

Một lão giả râu tóc bạc trắng nhìn ngọc bài linh hồn bị nghiền nát trước mắt, toàn thân run rẩy, hai mắt đỏ thẫm.

Nhất cử nhất động trên người lão giả râu bạc trắng này hiện ra lực lượng phá toái hư không, không ngờ lại là cường giả Phá Không cảnh.

Trong tiếng xé gió, trong mắt lão giả này hiện lên vẻ hung ác, Tang Hồng Y là đệ tử mà hắn yêu thích nhất, hiện tại không ngờ lại bị người ta giết chết, ngay cả thi thể cũng bị đốt thành tro bụi. Sự phẫn nộ trong lòng hắn khiến cho ngay cả đại diện dường như cũng bị thiêu đốt.

- Tang Thạc, chẳng những ngươi muốn giết người này mà ta cũng muốn. Rốt cuộc là ai dám động thủ với đệ tử chúng ta? Còn giết Hồ Khuê nữa.

Trong đại điện có một tiếng bước chân vang lên, là một trung niên vẻ mặt âm trầm đi tới, cũng là cường giả Phá Không cảnh, chính là sư phụ Lô Khiếu của Hồ Khuê.

- Tra, tra xét kỹ cho ta, nhất định phải tra ra là kẻ nào, trước khi chết Hồng Y và Hồ Khuê có mâu thuẫn với kẻ nào.

Lão giả gọi là Tang Thạc sắc mặt dữ tợi, quay đầu nói với một đệ tử hạch tâm, trong thanh âm mang theo lửa giận rít gào.

- Ta đã phái người điều tra, hai người lúc trước từng giao thủ ở phủ thành chủ. Tuy nhiên người gọi là thành chủ Bao Đồng kia, trước khi chúng ta tới đã tử vong rồi.

Lô Khiếu nói.

- Đã tử vong? Tưởng chết thì có thể thoát khỏi quan hệ sao? Giết sạch toàn bộ người của phủ thành chủ, để cho bọn hắn chôn cùng Hồng Y và Hồ Khuê.

Hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt của Tang Thạc hiện lên sát cơ nồng đậm, như yêu như ma.

Hóa Vân tông là danh môn chính phái, làm việc chú ý nguyên tắc. Khiến cho hắn làm ra quyết định như vậy đủ để thấy được trong lòng phẫn nộ như thế nào.

- Không cần ngươi nói, phủ thành chủ ta đã phải người giết sạch. Cho dù không phải bọn hắn động thủ thì Hồ Khuê và Tang Hồng Y cũng chết trong Huyền Kim thành, vẫn có liên quan tới bọn chúng.

Lôi Khiếu cắn chặt răng, ánh mắt lạnh lùng, trong lời nói mang theo sát cơ dày đặc và vẻ âm tàn.

- Tốt, giết rất tốt.

Đỗ tuấn, ngươi điều tra xem trong khoảng thời gian này cao thủ xuất hiện trong Huyền Kim thành có những ai, ta cũng muốn nhìn xem là ai dám cả gan giết chết đệ tử chúng ta.

Nghe thấy Lô Khiếu đã giết sạch toàn bộ người của phủ thành chủ, lúc này Tang Thạc mới cảm thấy hết giận một chút. Hắn quay đầu nhìn về phía một đệ tử sau lưng rồi phân phó.

- Vâng, sư phụ.

Tên đệ tử này cũng là đồ đệ hắn, cho dù không có lợi hại như Tang Hồng Y, nhưng mà cũng đạt tới Hạp Hư cảnh hậu kỳ.

Ông.

Tên đệ tử gọi là Đỗ Tuẫn còn chưa có đi xa thì đột nhiên có một đạo quang mang lập lòe trên người, dường như cảm ứng được gì đó, hắn lấy một khỏa ngọc bài đưa tin từ trong ngực ra.

Ngón tay điểm vào trên ngọc bài, bên trên lập tức xuất hiện một đám chữ viết.

- Tang Hồng Y, Hồ Khuê trước khi chết từng xuất hiện ở Nhất Túy lâu, phát sinh mâu thuẫn với một thiếu niên có một đầu Kim Giáp long trên người. Thiếu niên này chí ít có thực lực Hạp Hư cảnh.

Nhiếp Vân từng xảy ra mâu thuẫn cùng Hồ Khuê và Tang Hồng Y trên Nhất Túy lâu, rất nhiều người đều biết cho nên cũng không phải là bí mật lớn igf.

- Thực lực Hạp Hư cảnh? Loại thực lực này muốn giết chết Tang Hồng Y và Hồ Khuê tuyệt đối không có khả năng.

Vừa nhìn thấy chữ thì Lô Khiếu đã hừ lạnh một tiếng.

- Không sai, hai người bọn chúng liên thủ, lại phối hợp với mấy đệ tử đi theo. Cho dù gặp phải cường giả Phá Không cảnh sơ kỳ cũng có thể đào thoát, tuyệt đối không thể bị một Hạp Hư cảnh đánh chết. Tuy nhiên cũng không thể chủ quan, cho dù không phải là hắn thì nhất định cũng có liên quan rất lớn. Có khả năng là sư môn hắn, tiếp tục điều tra thiếu niên mang theo Kim Giáp long này, điều tra xem hắn có lai lịch gì. Mặc kệ hắn là người môn phái nào, dám giết đồ đệ ta, đều phải trả một cái giá lớn.

Trong thanh âm của Tang Hồng Y mang theo sát ý vô tận.

- Vâng, đệ tử đi thăm dò.

Đỗ Tuấn vội vàng lui ra ngoài.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.