Bật Mí

Chương 112: Mời ăn lẩu (2)




Một người một rồng đi vào trong thành, giương mắt nhìn qua, vô cùng náo nhiệt. Hai bên đường đi có đủ loại binh khí, đại đa số đều là Linh binh hạ phẩm.

Linh binh trung phẩm cũng có, tuy nhiên cũng không nhiều lắm. Về phần thượng phẩm, loại vật này cho dù có bán ra, một năm cũng không thể quá ba kiện.

Đối với Linh binh gần đây Nhiếp Vân không có yêu cầu gì, lại có hai bảo bối thiên địa sinh ra như Kiếm thần chi kiếm và U minh kiếm, đương nhiên nhu cầu không có cao.

Một đường đi tới, cũng không có thấy có gì phải mua. Hiện tại nhu cầu lớn nhất của hắn không phải là gì khác, mà chính là khí tức đặc thù có thể mở ra đan điền. Mà hiện tại xem ra loại khí tức kia cũng không có dễ tìm.

Nếu như chỉ bằng vào một đường cảm ứng mà đi, sợ rằng cho dù tới lúc mệt chết cũng không tìm được.

- Ngươi nghe gì chưa? Kiếm Thần tông thay thế chưởng giáo mới.

- Loại chuyện lớn như vậy đương nhiên ta đã nghe nói. Chưởng giáo Vân Huyên trước đó làm nhiều việc ác, không ngờ lại luyện chế thi thể tổ tiên làm khôi lỗi, tội ác tày trời. Nghe nói đã bị tứ đại Vô thượng trưởng lão tự tay gạt bỏ.

- Vậy ngươi có biết tân nhiệm chưởng giáo là ai không?

- Cái này ta cũng không biết, ta chỉ nghe nói chưởng giáo này là một vị Kiếm đạo sư. Về phần rốt cuộc tên gọi là gì Kiếm Thần tông không công bố, cũng không có cách nào biết được. Chỉ nghe nói vị chưởng giáo này vừa mới thượng vị thì lập tức bế quan, đến bây giờ còn chưa có xuất hiện.

- Đúng vậy a. Ta cũng nghe được tin tức như vậy? Thực không biết vị chưởng giáo mới này là nhân vật thế nào? Tuy nhiên, nếu là Kiếm đạo sư, vậy nhất định không đơn giản. Ta thấy thời điểm Kiếm Thần tông chấn hưng đã tới rồi...

Đi về phía trước, chợt nghe thấy tiếng người ven đường nói chuyện với nhau. Nghe thấy những lời này, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

Xem ra việc hắn trở thành chưởng giáo Kiếm Thần tông cũng không được tiết lộ. Cũng đúng, có Hồng, Hoàng, Lam, Hắc, tứ đại Vô thượng trưởng lão trấn áp, những Thái thượng trưởng lão biết rõ tình huống đều bị bổn tử Gia Đại Tảo chấn nhiếp, chắc có lẽ không tiết lộ hành tung của mình.

- Chuyện Kiếm Thần tông không có liên quan gì tới chúng ta. Mấy ngày nữa chính là một lần đại hội giám bảo lớn nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của Huyền Kim thành. Trên đại hội có không ít bảo vật. Ta thấy chúng ta vẫn nên nhân cơ hội gom góp tài phú qua đào bảo, có lẽ sẽ có thể tìm được một ít bảo bối chính thức.

- Nhất định phải tham dự. Nghe nói đệ tử Hóa Vân tông cũng chạy tới, loại đại hội này trăm năm một lần, nếu như bỏ qua nhất định sẽ hối hận tới mức đứt ruột đứt gan nha.

- Muốn tham gia cũng không phải dễ, người có thể tham gia chẳng những thực lực phải đạt tới Lĩnh vực cảnh đỉnh phong trở lên, nghe nói còn phải có năng lực giám bảo nhất định. Năng lực không có, cho người có đi qua thì người ta cũng không nhận.

- Như vậy năng lực giám bảo sẽ được phán định thế nào đây?

- Đương nhiên phải có cách rồi, mấy ngày nay ở phủ thành chủ Thiên Huyền kim thành chúng ta có khảo hạch chuyện này. Nếu như thực sự có bản lĩnh thì có thể đi tới khảo hạch một chút. Có lẽ có thể nhận được vé vào cửa, đào được vài món bảo bối. Mấy hôm trước ta cũng có bổ sung chút tri thức phương diện này cho nên đang định đi thử. Thế nào? Mấy người các ngươi có đi không?

- Cơ hội tốt như vậy nào có thể bỏ qua được chứ? Đương nhiên phải đi, cùng đi đi.

Trong khi nói chuyện mấy người chậm rãi đi về phía trước, chỉ trong chốc lát đã biến mất trước mặt.

- Giám bảo đại hội.

Nhiếp Vân gật đầu.

Kiếp trước sau khi được Bắc trưởng lão Chư Cát Thanh Vân của Hóa Vân tông thu làm đồ đệ hắn luôn bế quan tu luyện, sau khi thành danh lại thường xuyên lẻn vào thế lực yêu nhân giết chóc, thời gian ở Phù Thiên đại lục cũng không dài. Cho nên tuy rằng loại thành thị nhị lưu như Huyền Kim thành tuy rằng hắn có nghe nói qua, thế nhưng cũng không có biết có cái gọi là giám bảo đại hội gì đó.

- Nếu như là nơi bảo bối tụ hội, có lẽ có thể tìm được thứ làm cho pháp quyết vô danh vận chuyển.

Đột nhiên hai mắt Nhiếp Vân sáng ngời.

Thứ có thể khiến cho pháp quyết vô danh vạ chuyển là gì hắn cũng không rõ. Tuy nhiên nếu như tới nơi có nhiều bảo bối tìm kiếm có lẽ cũng sẽ có. Một khi tìm được, số lượng đan điền tăng lên, khi đó sẽ đạt được loại thiên phú siêu cấp như Thiên Hành sư, Thiên Thủ sư.

Sử dụng qua một lần thiên phú Thiên Thủ sư cho nên Nhiếp Vân tràn ngập chờ mong với loại thiên phú này. Có được loại thiên phú này, phối hợp với thiên phú Kiếm Đạo sư thi triển kiếm pháp, như vậy có thể khiến cho thực lực hắn tăng lên gấp đôi.

Mà trước đó hai tay cùng lúc sử dụng Vô Thượng đại kiếm thuật, tình huống này cũng chỉ có thể thi triển dưới tình huống vận chuyển loại thiên phú này mà thôi.

Thiên hành sư, một trong ba loại thiên phú chạy trốn. Phối hợp với Phong Lôi ma dực, thân pháp quỷ dị khó lường. Cho dù gặp phải cường giả Hạp Hư cảnh đỉnh phong cũng có thể tranh đấu một hai.

- Đi, đi phủ thành chủ.

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, mang theo Tiểu long đi về phía trước.

Tuy rằng hắn không biết phủ thành chủ đi thế nào, nhưng mà vừa rồi có mấy người đi trước, hắn đã lặng lẽ thi triển truy tung chi khí, có thể nhẹ nhàng tìm được chỗ đối phương, đi theo khí tức mà đuổi tới nơi.

Phủ thành chủ khác với những nơi khác trong thành thị, ở giữa Huyền Kim thành. Vừa mới tới nơi đã nhìn thấy vô số người có mặt, trên quảng trường bên ngoài phủ thành chủ có vô số người đứng đó, dường như cũng là người tới tham dự khảo hạch.

Những người này đều có thực lực ngoài Lĩnh vực cảnh đỉnh phong, trong đó không ít người mặc phục sức giống như, lại túm lại một chỗ, xem ra là đệ tử tông môn và một ít đệ tử thế gia.

Có khả năng hấp dẫn những người này tới, xem ra giám bảo đại hội Huyền kim thành này trong mắt đệ tử hạch tâm các tông môn lớn cũng có địa vị khá cao.

Một thành thị nhị lưu, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Thiên Kiều cảnh. Đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả Lĩnh vực cảnh như vậy chỉ sợ áp lực cũng vô cùng lớn.

- Ba ba, chúng ta tới đây làm gì? Con đói....

Tiểu long nhìn quanh, đôi mắt to chớp chớp, vẻ mặt vô tội vô cùng, cái chân trước chỉ vào miệng mình, ý tứ đại khái là đói.

Nghe thấy tiểu gia hỏa kêu đói, khuôn mặt Nhiếp Vân đen lên.

Không cần hoài nghi, tiểu tử này nhất định là quỷ đói đầu thai, trước đó mới ăn nhiều như vậy, rốt cuộc bụng tiểu tử ngươi là bụng gì đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.