Bát Gia Tái Thế

Chương 228






« Vũ khí là để giết ngươi! »

« Cũng có thể để cứu người »

- Một mặt kiếm bên kia cũng nổi lên hoa văn như rồng bay phượng múa cực kì uy mãnh viết lên hai câu!

« Sức mạnh thật sự! không phải tước đi sinh mệnh kẻ khác »

« Sức mạnh thật sự! mà là tha thứ cho sinh mệnh kẻ khác »

- Mọi người nhìn thấy bốn dòng chữ này đều ngẩn ra, đặc biệt là Thánh Nữ của Thánh Anh Giáo kia,, nàng còn ngẩn người ra hơn nữa, đó là sau khi đọc thầm 4 câu chữ này, thì trong đầu nàng xuất hiện một chất giọng trầm ấm của một nam tử,nàng thử đi thử lại đọc thầm 4 câu chữ trên, thơ mỗi lần như thế nàng lại thấy tiếp tục trong đầu mình có câu nói kia!

« Đừng chĩa kiếm này vào Hắc Phong Trấn »

« Đừng chĩa kiếm này vào Hắc Phong Trấn »

« Đừng chĩa kiếm này vào Hắc Phong Trấn »

- Lăng Thanh Tuyền im lặng một hồi lâu, cố gắng hiểu tâm ý của Hắc Ma, rằng câu nói kia là ý nghĩa gi, Chủ nhân của nó đang cầu xin nàng, hay lắm muốn mở một lối thoát cho Hắc Phong Trấn sao, phải biết Hắc Ma đắc tội rất nhiều người, bây giờ Hắc Ma không ai giám đụng tới, bởi vì người ta đang muốn xem xét tình hình mà thôi, giao tranh chỉ là điều sớm hay muộn mà thôi, nàng thật sự rất nghi ngờ, đây có phải Hắc Ma bán cho một nàng một cái nhân tình,làm ra thanh kiếm này, chủ yếu là muốn sự trợ giúp từ giáo phái của nàng sao,nếu tới lúc đó có nên giúp hay là không đây!

- Lăng Thanh Tuyền rơi vào trầm mặc, nhưng nàng nào biết, A - Long cũng lười không muốn cùng Thánh Anh Giáo các nàng dây dưa, hắn nói câu nói kia, truyền vào tai của Lăng Thanh Tuyền kia là để bảo vệ Lăng Thanh Tuyền nàng, chỉ cần nàng trên người có sát tâm,đứng trước mặt hắn, muốn giết hắn, liền nàng sẽ bị thanh kiếm của nàng cắn trả,không những nàng, mà những người bên cạnh nàng, sẽ chết cực kì khó coi, nàng đã đánh giá quá cao tông phái của mình, chưa tính người của Phong Thần cốc,hay khôi lỗi quân đoàn do Thanh Lăng chế tạo, chỉ riêng Ám Vệ nếu thật sự muốn giao chiến, tung hết thủ đoạn bên người ra, liền 10 cái Thánh Anh Giáo cũng không ngăn được bước chân của Ám Vệ dù chỉ là một bước!

- Còn lúc này Lăng Trưởng Lão gia gia của Lăng Thanh Tuyền mới cúi người, sau khi nhận lỗi với Từ Vị, hắn mới cung kính hỏi!

“ Từ đại sư, như thế này là sao, còn thanh kiếm của người thì..... ”

- Lăng Trưởng Lão kia hơi khó xử nhìn thanh kiếm của Từ Vị,nay đã là một đống sắt vụn ở bên, không phải Thánh Anh Giao không có Pháp Khí Thiên Mệnh cấp bậc, nhưng mà tự nhiên xuất huyết một cái Thiên Mệnh Cấp, vì một lý do không đâu, thịt chân muỗi cũng là thịt a,1 thiên mệnh pháp khí lấy 1 thiên mệnh pháp khí của đại tông sư, xem như là có lời rồi, nhưng mà vẫn đau trong lòng a, còn Từ Vị nhìn bộ mặt như bánh bao chiều kia của Lăng Trưởng Lão, lão cũng không làm ra bộ dạng tức giận, chỉ nói!

“ Lúc đầu ta có nói, dù thanh kiếm của ta có xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ không trách tội Thanh Tuyền hiền chất, nhưng mà ta cũng nói, dù thanh kiếm của nàng có bị sao hay không, chỉ cần nàng ra toàn lực một kiếm, thanh kiếm của ta liền là của nàng, bất kể đáp án là như thế nào, thanh Thiên Mệnh Pháp Khí của ta, đều là của Thanh Tuyền hiền chất ”

- Lúc này tất cả mọi người của Thánh Anh Giáo thở dài một cái,Lăng Thanh Tuyền hành lễ nói vài lời khách sáo cảm ơn Từ Vị,điều này khiến Từ Vị một phen cao hứng,thấy Từ Vị cao hứng lúc này Lăng Thanh Tuyền, mới mở miệng ra hỏi Từ Vị những thắc mắc trong lòng!

“ Từ đại sư, có hay không người học cao biển rộng, người có thể hay không giải thích cho tiểu nữ ý nghĩa và bốn câu nói trên thanh kiếm này ”

- Từ Vị từ lâu đã nhìn ra thanh kiếm này bên trong thiên cơ,lão mỉm cười rất vui vẻ, lão chỉ nói vài câu rồi rời đi!

“ Thanh Kiếm này đã nhận hiền chất làm chủ,thì hiền chất hãy tận tình luyện hoá và ôn dưỡng cho tốt, sau này nó sẽ cứu mạng của hiền chất vài lần, sẽ biến nguy thành an, còn về việc 4 dòng chữ này, chỉ có ý là một thanh bảo kiếm nên dùng đúng cách, hạn chế sát lục,hãy dùng nó đúng lúc, suy ngẫm 4 câu nói trên, liền đại đạo rộng mở, cũng vì 4 câu nói trên, ta liền tìm ra mục tiêu mới của cuộc đời mình, Từ Vị ta sống đến bây giờ mới nhận ra, quả thật ta đã sống uổng phí cuộc đời mình rồi!

- Mọi người nghi hoặc nhìn Từ Vị,lão nói tiếp!

“ Thanh Tuyền hiền chất, cố gắng ôn dưỡng thanh kiếm này, nó là vũ khí đã có khí linh, cũng hợp nhất với hiền chất rồi, trở thành thần binh trong truyền thuyết là điều sớm hay muộn mà thôi, nếu không phải thanh kiếm này, chủ chết kiếm hủy, thì ta thật có xung động muốn cướp của hiền chất bất kể hậu quả a, hiền chất đoạn đường sau này đi, ngươi nên cẩn thận a”

- Từ Vị nói xong, liền trở về vị trí của mình, lúc này Triệu Nhã như đã được người chỉ điểm, nàng cực kì nhanh chóng kéo lại bầu không khí, lúc này mới người đang trầm mặc, không biết nên làm gì được theo đây, có người nghĩ, có nên liều mạng cướp đoạt Thanh Kiếm kia không, có vài thế lực tuổi trẻ tài tuấn yêu thích sắc đẹp của Lăng Thanh Tuyền kia, cũng không muốn cùng Thánh Anh Giáo không chết không thôi, liền nói với y định của mình với trưởng lão kề bên là, muốn báo cáo tông môn,muốn nhờ tông môn làm chủ,tới đặt sính lễ cưới Thánh Nữ về làm vợ, tương đương với việc có được thanh bảo kiếm kia, sau đó cùng từ từ tìm hiểu thanh kiếm kia!

- Còn có những thế lực thù địch với Thánh Anh giáo liền ra kế hoạch, muốn cùng những kẻ địch của Thánh Anh Giáo, kết minh, nhanh chóng tiêu diệt Thánh Anh Giáo kia, đợi tới lúc kia vũ khí của Lăng Thanh Tuyền với kiểu thăng cấp, như ăn thịt sống kia, thì chẳng mấy chốc trở thành Thần Binh, thì khác gì ngày tận thế của những tông phái đối địch kia đi, ngay lúc mọi người đang trong bụng tràn ngập mưu tính,thì Triệu Nhã nói một tin tức khiến, một cục đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng là bọn họ!

“ Mọi người cứ yên tâm, đó mới chỉ là món mở đầu mà thôi, Hắc Ma công tử chế tạo tổng cộng ba món Pháp Bảo, của thánh nữ của Thánh Anh Giáo là món vũ khí Tấn Công, còn hai món khác là Phòng thủ và Tẩu Thoát pháp bảo kia, dòng thuộc tính cũng không thua kém gì thanh Xích Diễm Kia của Thanh Tuyền Thánh Nữ đâu ạ ”

- Triệu Nhã vừa nói ra, liền khiến mọi người không tự chủ được, ngay lập tức truyền âm, và liên kết thành minh hữu, chuẩn bị gom tiền ôm về một món mới được, bằng không cừu nhân tới cửa, mà mua được một thanh Pháp Bảo kia, liền không thể nào bị hủy diệt, một cách không thể nào nghi ngờ, mà có thể chống lại một hai được a,và bây giờ từ lúc bán kiện đấu giá thứ nhất mọi người nghị luận cùng thử kiếm, cũng cũng là buổi chiều mất rồi, không thể nào tiếp tục đấu giá được nữa, thế là ngày đấu giá đầu tiên chấm giứt, lúc này nghe thấy mọi người vui mừng như thế,không ít tông môn gia tộc, cho người về thậm chí đích thân về gia tộc lấy tiền, hoặc mời lão tổ xuất hiện, một màn này rơi vào tai của A - Long, hắn cực kì vui lòng, đây không ngoài A - Long dự đoán cho lắm!

- Mà người hôm nay đạt được trú mục của rất nhiều người, bị người vây vòng trong vòng ngoài,gặp cực kì nhiều người để mắt tới chính là Lăng Thanh Tuyền,điều này khiến cho người của Thánh Anh Giáo vừa mừng lại vừa sợ, như kiến bò trên chảo nóng,mà theo luật đấu giá hội năm năm một lần như trước đây, là sẽ đấu giá qua ngày qua đêm, nhưng hôm nay là buổi chiều liền dừng lại, mọi người cũng không hề tức giận, thậm chí còn mừng nữa là, Triệu Thị dừng lại và nói còn hai món vũ khí nữa, để cho mọi người có thời gian thương nghị và nghị luận, A - Long cũng không kinh ngạc cho lắm, đây là điều hắn cố tình để Triệu Nhã đưa ra hoãn buổi đấu giá lại một ngày, hắn chủ yếu muốn kiếm chác a!

- Tán tu và đại gia tộc sẽ cần tiền, mà cần tiền thì tới nơi nào để kiếm tiền, liền tới thành trấn đổi a, mà đâu phải thành trấn nào cũng có Linh Thạch, thứ đó chỉ có những nơi có Linh Giả hoặc Vương, Hoàng cấp võ giả mới có mà thôi, mà hắn thứ không thiếu nhất là Linh Thạch a, hắn trước lúc tới đây, đã hạ lệnh cho Long Tài sắp xếp Ám Vệ khắp nơi tu vi Khai Mạch 5 tầng trở đi, dịch dung, sau đó đi khắp nơi tạo ra quầy hàng thu mua, dưới danh nghĩa của Tông Môn Ma ( Giả), một mặt mua với giá ép,thậm chí là hống tiền, tiếp theo thu gom toàn bộ bảo vật của tông phái và tán tu bán ra, hắn không xài nhưng nấu ra chế tạo cái khác được mà!

- Thứ hai, để cá cắn câu, hắn đã sai Triệu Nhã trước lúc khách rời đi, liền tặng cho mỗi người một quyển sách giới thiệu về những thứ hay ho mà hắn cài vô, trong đó có vẽ 3D sau đó in ấn hàng loạt hinh ảnh của những món bảo vật, được bán đấu giá ở đây, đặc biệt là những món bảo vật ghi rõ thuộc tính, niêm yết giá khởi điểm, hắn không tin rằng không có ai có thể chống lại sức quyến rũ dụ hoặc của tờ rơi quảng cáo, hắn học được ở trái đất a,hắn không tin không ai không dính a,Ám Vệ ở đây giả bộ tán tu, đi ép giá, còn một bên Hắc Phong Trấn của hắn, mua đúng giá từng vật phẩm a,một bên diễn vai ác,một bên đóng vai cứu tinh, hắn sẽ làm cho nhiều người biết Hắc Phong Trấn của hắn!

- Dù hắn có nhiều đồ tốt, nhưng mà không ai mua thì đồ tốt có ích gì,chỉ cần nói ở Hắc Phong Trấn có đồ tốt, rất bình dân, hợp giá với tán tu, liền sẽ có nhiều người lui tới, hắn bán đồ chịu lỗ tí, liền bán đồ vật đan dược, gần như là giá gốc a, người trong thiên hạ cũng không phải không ai biết nhìn hàng, liền sẽ lui tới Hắc Phong Trấn, giao dịch làm ăn, cuối cùng sẽ khiến Hắc Phong Trấn tăng trưởng kinh tế một cách mạnh mẽ, còn ở Hắc Phong Trấn kẻ nào quen thói ăn cướp, thì hắn sẽ đem những kẻ đó ra khai đao a!

- Chỉ cần 2 món Bảo Khí của hắn kia không giá quá xấu, hay những người ở đây là người mù,hay không muốn địch nhân của mình mua được vũ khí đó, để đồ tông diệt môn phái của mình,thì không cần ra tay đấu giá a,cứ tự nhiên mà rửa cổ chờ ngày tới cắt đi a, rồi số Linh Thạch hắn bỏ ra, cũng không phải là lại một lần nữa trở về trong túi hắn hay sao, hắn chủ yếu là kích thích kinh tế của Hắc Phong Trấn thôi, dưới Hắc Phong Trấn có một đầu Long Mạch, Linh Khí hắn không thiếu a, Linh Thạch đối với hắn chỉ là tiền bạc để trả lương cho Ám Vệ mà thôi, Linh Thạch một ngày Long Mạch có thể ngừng kết ra cả mấy ngàn viên Linh Thạch thượng phẩm a, đối với hắn, Linh Thạch là gân gà rồi, nếu hắn muốn, hắn có thể xây toà lâu đài bằng Linh Thạch cũng được a,chủ yếu hắn muốn tạo một cơ hội cho gia đình của thuộc hạ của hắn được thay đổi cuộc sống của mình mà thôi!

- Lúc này Triệu Nhã bên ngoài, gõ cửa tiến vào, khuôn mặt nàng đang đỏ lên vì hưng phấn, nàng mỉm cười nói với A Long!

“ Hắc Ma công tử, nhưng gì công tử đã giao, tiểu nữ đã làm tốt rồi ạ, công tử còn gì phân phó sao”

A - Long mỉm cười,lấy ra một thanh kiếm, gần giống Xích Diễm Kiếm của Lăng Thanh Tuyền,chỉ khác là thanh kiếm này màu tím,trên thân kiếm tràn ngập lôi điện thuộc tính, ( Triệu Gia thuộc gia Tộc Lôi Hệ) trước sự kinh ngạc của Triệu Nhã, A - Long nói!

“ Cho người, mà ngươi tin tưởng, gửi món này cho Triệu Hoài An trưởng lão, nói là Hắc Ma ta hiếu kính Triệu Gia, hẳn hắn sẽ biết làm như thế nào tiếp theo, đưa thanh kiếm này cho ai, ngươi không cần hỏi hay cần ta chỉ dạy đi ”

- Lúc này khuôn mặt Triệu Nhã cười tươi như hoa, nàng vui quá không tự chủ được, mà xà vào lòng hắn như một con chim nhỏ mà không để ý tới Mạc Lưu Tô đang như ăn phải giấm chua bên cạnh hai mắt phún hoả nhìn nàng,mà A - Long cũng cực kì hưởng thụ cảm giác, ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, hắn cũng không quên tay heo cũng ăn mặn, chui vào trong áo nắn bóp hai quả đào mật trước ngực của nàng một phen, cuối cùng Triệu Nhã mới nhận ra là mình quá thất thố không để có người ở đây,nhanh chóng kéo tay đang ăn mặn của hắn ra, nhanh chóng sửa lại quần áo mà, sau đó hành lễ nói vài câu khách sao, sau đó ném cho hắn một cái ánh mắt mị nhãn cực kì khiêu khích cho A - Long sau đó đi ra ngoài mất!

- Triệu Nhã thất thố như vậy cũng phải thôi, nếu tự nhiên phân hiệu Triệu Gia ngoài biên giới kia, xuất hiện ba món bảo vật làm thiên hạ chấn loạn kia, mà không đem về Triệu Thị tổng bộ hay xin phép, mà đã tự ý đấu giá mất, liền không thể nào không chịu trách phát được a, nhưng mà nếu là tự tay trưởng lão Khách Khanh trong tộc, chế tạo ra 4 món 1 trong 4 món gửi lại trong tộc để hiếu kính người trong tộc, trừ khi muốn xé da mặt với tên này, bằng không cũng chẳng giám gây sự với Hắc Ma này, mà người trung gian lại là Triệu Nhã nàng, quả thật giữa gia tộc và Hắc Ma nàng không biết chọn ai a,một bên là nơi tạo ra nàng,một bên là Hắc Ma thế lực mới nổi cực kì đáng sợ này, cũng không phải Triệu Nhã nàng có thể đắc tội được a!

- Mà nàng tới đây gặp A - Long cũng muốn thương nghị chuyện này, mà A - Long lại cho nàng bậc thang để xuống, hỏi xem nàng có vui hay không kia chứ, cứ như thế này, địa vị của nàng trong gia tộc càng lúc càng cao a,và đối với một nhân vật có thể làm ra phong vân như Hắc Ma này, giơ tay một cái liền đưa ra một thanh Kiếm Quý như thế này biếu tặng, liếc mắt cũng chẳng thèm liếc lấy một cái,người rộng rãi như thế này, hắn cũng không xấu xí hay già nua, khiến người gặp người sợ, chỉ cần cần nàng quyến rũ được hắn, không cần làm chính thê, chỉ cần làm tiểu thiếp hay tiểu tình nhân thôi cũng được, chỉ cần hắn ra tay một cái!

- Nàng liền có thể sống cả đời không ưu không lo rồi,nàng nghĩ như thế, nàng mới như vô tình như cố ý nhảy vào lòng hắn, chủ yếu là nàng muốn quyến rũ cái hắc ma kia, mà A - Long ở nhà có bao nhiêu tuyệt sắc giai nhân kia, tiểu tâm tư của nàng làm sao qua được mắt của hắn kia chứ, hắn cũng không phải Liễu Hạ Huệ đâu mà mỹ nhân trong lòng, liền không ăn a, hắn đâu mất gì đâu,đâu phải hắn quyến rũ nàng a,không ăn bảo rằng hắn không phải nam nhân, mà ăn thì là cầm thú a, nhưng mà hắn cũng không muốn ngay cả loại cầm thú cũng không bằng a!

- Thế nên mới có tình cảnh này, lúc này thấy một bên Mạc Lưu Tô đang sinh khí, lườm hắn, hắn hì hì cười, tay nhanh chóng nắm lấy bàn tay như ngọc không xương của nàng, kéo nàng ngồi lên lòng hắn, mặt không đổi sắc, cực kì vô sỉ đáp!

“ Quận chúa đang chờ ai đó,người xinh đẹp hoa nhường nguyệt thẹn thế này, có hay không cho ta làm quen có được hay không”

- Mạc Lưu Tô vốn là nô tỳ của A - Long, kể từ khi A - Long đặt ấn ký vào thức hải và tim của nàng, liền cả đời thân phận của nàng đã không còn thay đổi được nữa, Mạc Lưu Tô này sớm hay muộn cũng là nữ nhân của hắn, hắn cũng không phải chính nhận quân tử gì, nàng biết điều liền có một danh phận,còn nàng không biết điều liền làm cái kia Đỉnh Lô, đó là những gì lão Phong Ma dạy dỗ hắn khi hắn còn là cái ngu ngốc kia,nhưng lão không dạy cách phá giải a,biện pháp này lão phong ma dạy cho hắn, chuyên dùng để đối phó nữ nhân là địch nhân a, lúc này Mạc Lưu Tô cũng làm ra một con tiểu báo cái, cực kì hứng giữ vùng vẫy, như muốn thoát ra rồi lại thôi, há miệng đẹp răng ngọc cắn lên bộ ngực rắn chắc của hắn, hắn cũng nhanh chóng thu lại hộ thân, tránh để nàng bị thương, nàng ánh mắt cực kì ai oán lườm hắn, liếm liếm môi giống như một con báo mẹ nói!

“ Hừ...!! Ta còn tưởng rằng ngươi ham mê ả, hồ ly tinh kia, bị ả hút mất hồn rồi không để ý tới ta rồi kia chứ ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.