Bắt Gặp Bạn Trai Cũ Đi Hẹn Hò Giấu Mặt, Làm Sao Bây Giờ?

Chương 7: Cô Đang Bị Người Ta Tán Tỉnh Thật Đấy À?




Bận việc thoáng cái đã buổi trưa, thời gian trở về nhà liền chậm một chút, đi được nửa đường thì thấy Trang Thư Hàn tới đón nàng.

Tại thế giới xa lạ này, có người thân như vậy nhớ thương chính mình, còn chưa đến gần Trang Thư Tình liền lộ ra ý cười đầy mặt.

Trong đôi mắt đang mở to mắt kia, nhìn thấy trước hết cũng chỉ có đứa nhỏ nhỏ gầy này, vì để nấu một chén cháo cho nàng mà thành một thân bị thương, tuy là hắn lúc đó không phải vì nàng, mà là vì tỷ tỷ đã mất của hắn, nàng còn nhớ rõ khi hắn che chở nàng ánh mắt giống như của một chú sói con.

Đứa nhỏ này, là nơi phát ra động lực mỗi khi nàng bước đi.

Song song đi một hồi, Trang Thư Hàn đột nhiên nói: “Tỷ tỷ, về sau ta sẽ đến xem cửa hàng, tỳ chỉ cần vẽ hoa văn là tốt rồi, ta sẽ tính toán sổ sách, sẽ không bị mệt.”

Trang Thư Tình nghiêng đầu nhìn về phía tiểu thiếu niên, “Ngươi không đọc sách?”

”Chỉ cần có tâm, ở nơi nào đều có thể xem.”

Mũi bay tới một mùi hương, nhìn nhìn chung quanh, Trang Thư Tình thấy được sạp bán bánh kem, bận việc thoáng cái đã buổi trưa, nàng đã sớm đói bụng.

Đi mua hai cái, một cái đưa cho đệ đệ, “Những thứ ăn vặt nơi nơi đều có, ngươi nếu muốn ăn liền chính mình đi mua, tiền chúng ta vẫn còn, đừng tự ủy khuất mình, tỷ tỷ thật cao hứng ngươi hiểu chuyện, nhưng lại càng đau lòng vì ngươi quá mức hiểu chuyện, tỷ tỷ lớn hơn bốn tuổi so với ngươi, hẳn là nên chiếu cố ngươi, chờ về sau tỷ tỷ già đi ngươi lại chiếu cố tỷ tỷ, chỉ cần đến lúc đó đừng chê ta phiền toái.”

”Ta khi nào cũng đều không ngại tỷ tỷ.” Cắn một ngụm bánh kem, liền cảm thấy vui vẻ, hắn gần đây càng lớn lên, mỗi ngày đến giữa chiều liền cảm thấy đói bụng, lúc trước đều là tỷ tỷ chuẩn bị đồ ăn ngon cho hắn, hôm nay tỷ tỷ không ở nhà, là Tú Nhi tỷ làm cho hắn, rõ ràng tay nghề của Tú Nhi tỷ so với tỷ tỷ tốt hơn, nhưng hắn vẫn cảm thấy không có tỷ tỷ làm hắn ăn sẽ không hợp, ăn được cũng không nhiều, ngược lại ở đây cùng tỷ tỷ ăn cái bánh này lại cảm thấy ngon vô cùng.

Trang Thư Tình tận lực bảo trì dáng ăn, không khiến cho tướng ăn quá khó coi, nhưng tốc độ kia cũng không chậm, còn ăn xong trước Trang Thư Hàn, “Thư Hàn, về sau trong cửa hàng ngươi không thể tới, ngươi không phải sẽ thi khảo tú tài sao? Tỷ tỷ không ngăn cản ngươi, trên huyện sang năm qua hai tháng sẽ mở, hiện tại đã là cuối tháng chín, ta đã nhờ Trương đại ca hỏi thăm một trường có chút danh tiếng, bất quá muốn vào học phải qua xét tuyển, tư chất quá kém người ta sẽ không nhận, ngươi ở nhà chuẩn bị vài ngày, cảm thấy khi nào sẵn sáng tỷ tỷ sẽ đưa ngươi đi.”

Trang Thư Hàn trong lòng đang đấu tranh giãy dụa, có thể vào trường danh tiếng hắn đương nhiên cao hứng, lúc trước vẫn là mẫu thân tự mình dạy hắn, sau này là dựa vào chính mình, hắn muốn biết tiên sinh sẽ dạy cái gì, có lợi hại hơn so với nương không?

Nhưng mà nếu hắn đi, chẳng lẽ thật sự để tỷ tỷ xuất đầu lộ diện trong cửa hàng? Vào cửa hàng mua quần áo sẽ không chỉ có nữ nhân, còn có nam nhân.

Mân mân miệng, Trang Thư Hàn lắc đầu, “Tỷ tỷ, ta không đi trường học cũng có thể thi được tú tài, nương nói qua ta thật thông minh, học cái gì cũng rất nhanh, ta cũng không có thả lỏng chính mình, nhất định có thể thi được.”

Trang Thư Tình kinh ngạc dừng bước lại, lúc trước nói đưa hắn đi trường học không phải hai mắt đều tỏa ánh sáng sao? Thế nào hiện tại như thế nào lại không muốn đi nữa rồi?

”Ngươi nói thật cho tỷ tỷ, vì sao lại thay đổi chủ ý?”

Đá một hòn đá nhỏ dưới chân, Trang Thư Hàn cố chấp mím môi.

”Thư Hàn, nếu có chuyện thì phải cùng tỷ tỷ nói, trong đầu ngươi nghĩ cái gì tỷ tỷ sẽ không đoán được, nếu đoán không được tỷ tỷ sẽ tức giận, ngươi muốn làm cho tỷ tỷ tức giận sao?”

”Đương nhiên không.” Trang Thư Hàn cúi đầu, thanh âm chắc chắn như trảm đinh chặt sắt.

”Ngẩng đầu nói chuyện, nói chuyện cùng người ta phải nhìn về phía đối phương, đây là lễ phép.” Trang Thư Tình nhẫn nại dẫn đường, mặc kệ là làm đại phu hay là làm thú y, đều cực cần nhẫn nại, nàng cũng không thiếu thứ này.

Trang Thư Hàn rốt cục nâng mặt lên, đại khái là không nghĩ tỷ tỷ sẽ tức giận, lúc này không có trầm mặc nữa, “Tỷ tỷ, ta sẽ thật nỗ lực, trước khi tỷ hai mươi tuổi nhất định sẽ có tiền đồ, ta không nghĩ sẽ để tỷ luôn phải xuất đầu lộ diện làm hỏng thanh danh của tỷ, tỷ tỷ, tỷ phải tin tưởng ta, ta nhất định sẽ để tỷ gả cho người trong sạch, không có cha mẹ làm chủ, tỷ còn có ta, ta nhất định sẽ không để người khác khi dễ tỷ.”

Tới gần hoàng hôn, chung quanh người đến người đi, các loại thanh âm không dứt bên tai, nhưng Trang Thư Tình nhìn không nhìn thấy, nghe cũng không nghe rõ, nàng nghĩ, đến một ngày nào đó nàng chết đi thì trong đầu chắc chắn sẽ còn nhớ rõ một màn này, đệ đệ mười tuổi nói nàng phải tin hắn, nói rằng không có cha mẹ thì còn có hắn, nói sẽ không để người khi dễ nàng...

Từ khi nàng hiểu chuyện cho tới bây giờ đều là nàng chiếu cố người khác, có nhiều người như vậy cần nàng, nàng cũng không có khả năng đợi bọn hắn tốt lên, bọn họ cũng quan tâm nàng, cũng sẽ làm một số chuyện cho nàng, sẽ ca hát cho nàng nghe, sẽ cẩn thận cùng nàng nói những việc bí mật nho nhỏ, sẽ dùng một chút tiền ít ỏi để đến sinh nhật nàng mua một cái bánh ngọt đơn giản nhỏ nhỏ cho nàng ăn, thậm chí có tiểu nam hài nói sau khi lớn lên muốn kết hôn với nàng.

Nhưng mà không có người nào nói qua, nàng còn có hắn.

Đứa nhỏ mới có mười tuổi, lại tự mình nỗ lực lớn lên, muốn trở thành chỗ để nàng dựa vào.

Cảm giác thỏa mãn tràn ngập mọi ngóc ngách trong thân thể nàng, Trang Thư Tình đã quên nàng đang ở chỗ nào, đã quên tại đây là nam nữ bảy tuổi bất đồng tịch, đã quên ôm ấp không phải hình thức biểu đạt tình cảm của thời đại này, nàng đi nhanh về phía trước nhẹ nhàng ôm lấy thân thể của đệ đệ.

Đệ đệ của nàng.

Từ khoảnh khắc này, nàng sẽ coi như đệ đệ ruột của chính mình mà đau, mà không chỉ có trách nhiệm.

Nàng có người thân, nàng nghĩ, loại cảm giác này thực ấm áp, thực thỏa mãn.

”Thư Hàn, tỷ tỷ không gả cho người khác, chỉ cần ngươi có tiền đồ, tỷ tỷ làm gái lỡ cũng không ai dám thuyết tam đạo tứ, nhân tâm là thứ khó nắm bắt nhất, ngươi có tiền đồ có thể gả ta cho một người trong sạch, nhưng trong lòng cũng không chắc chắn ta có thể hạnh phúc, nếu số mệnh kém một chút, nói không chừng ta sẽ giống như Tú Nhi tỷ đều trở thành goá phụ, đi ra ngoài đều phải cố kị miệng đời, nói không chừng còn thảm hại hơn so với Tú Nhi tỷ, muốn thay phu quân đã chết đi chiếu cố cha mẹ, nuôi nấng đứa nhỏ, thậm chí còn có thể bị nhà chồng mắng là khắc phu, nhận hết mọi khi dễ, mà ngươi lại như thế nào không có thể lo lắng? Ta muốn không gả cho người khác, ngươi nghĩ che chở ta như thế nào liền theo ý của ngươi đi, ai có thể khi dễ ta chứ, dù cho về sau ngươi có cưới một mụ la sát, ta nhất định cũng sẽ đem nàng thu thập được phục dán thiếp, để ngươi gia đình an nhàn, này so với việc ta lập gia đình thì cuộc sống không phải trôi qua tốt hơn sao?” (Tiểu Huân: Tình tỷ tỷ chỉ nói được bây giờ thôi… còn về sau thì..)

”Ta sẽ không cưới mụ la sát.” Bị tỷ tỷ ôm khuôn mặt tiểu thiếu niên liền đỏ bừng, nghĩ đẩy tỷ tỷ ra, nhưng lại luyến tiếc cái ôm ấm áp này, hắn, lâu như vậy rồi chưa từng được người ôm qua, rất lâu rồi.

”Nhưng mà nữ tử có thể nào không gả?”

Trang Thư Tình rốt cục buông hắn ra, sửa lại một chút chỗ nhăn ở áo cho hắn, cười nói: “Ngươi là trụ cột trong nhà, chỉ cần ngươi không buộc tỷ tỷ lập gia đình, tỷ tỷ liền không lập gia đình, ngươi cảm thấy người khác vì tiền đồ của ngươi mà cưới ta sẽ là người tốt sao? Thư Hàn, thành thân đều không phải cưới và gả là xong việc, cái này không phải là nhiệm vụ, ít nhất với ta mà nói thì không phải, dù là một người, ta cũng có thể sống được tốt, ngươi không tin tỷ tỷ sao?”

”Ta dù không tin ai cũng không có chuyện sẽ không tin tỷ tỷ, ta chính là cảm thấy...”

”Đừng cảm thấy, chúng ta còn có hai năm để tang mẫu thân, không vội, hiện tại còn một số chuyện, ngươi muốn xem cửa hàng sẽ không có khả năng, đi làm chuyện chính mình nên làm, không cần ngươi lao tâm vào chuyện này.”

”Nhưng là...”

”Việc này không được thương lượng, trừ phi ngươi là ngại tỷ tỷ trói buộc, muốn đem tỷ tỷ gả đi ra ngoài.”

Trang Thư Hàn không dám nói tiếp nữa.

”Đi thôi, nếu không trở về Tú Nhi tỷ sẽ sốt ruột.”

Trương Tú Nhi là sự nóng nảy, ở trong nhà nhìn ra cửa không biết bao nhiêu lần rột cuộc mới đợi được người về, khẩn cấp mở cửa đem người mời vào.

”Sao lại trễ như vậy? Thư Tình, ngươi không thể về muộn như vậy được.”

”Hại Tú Nhi tỷ lo lắng là ta không phải, về sau sẽ không như vậy.” Trang Thư Tình kéo tay Trương Tú Nhi vào nhà, đồ ăn đã dọn xong.

Tiến lên đem bát cầm sẵn đồ ăn trên tay, hương thơm thức ăn xông vào mũi, một chén thịt nướng, một chén đậu đũa bên trong cũng có thể thấy được chút thịt, một đĩa rau xanh, còn có một nồi canh được hầm nồng đậm hương vị.

”Không phải hôm qua mới ăn thịt? Tú Nhi tỷ, ngươi mỗi ngày làm phong phú như vậy ta cần phải tăng thêm chút tiền cho tỷ mới được.”

”Ngươi lại thêm, ta liền mỗi ngày làm cho ngươi làm một bàn đồ ăn lớn, đi rửa tay, đồ ăn đã lạnh rồi.”

Trang Thư Tình không nói thêm nữa, nàng sẽ không để Tú Nhi tỷ chịu thiệt.

Sau khi ăn xong, Trang Thư Tình để Thư Hàn đi thu thập bát đũa, chính mình lôi kéo Trương Tú Nhi nói chuyện.

”Thư Hàn là người đọc sách, tay quý giá thật sự, sao có thể làm chuyện này, ta đến...”

”Trương đại ca vẫn là người đọc sách đã đâu, cũng kiếm tiền phụ giúp gia đình, chúng ta cũng không cần nghĩ đến việc của người ta, làm chút chuyện đó có là gì, không có ai quy định người đọc sách cũng chỉ có thể đọc sách, Tú Nhi tỷ, ta có chuyện này muốn nói cùng ngươi.”

Trương Tú Nhi xem thái độ nàng nghiêm cẩn như vậy, vội ngồi thẳng lưng, đem việc khác bỏ qua, “Ngươi nói.”

”Lúc trước là ta lo lắng không chu toàn, hẳn là nên đem thứ gì cần thiết chuẩn bị tốt rồi mới đi thuê mặt tiền cửa hiệu, mà lúc này mặt tiền cửa hiệu xem như đã thuê xong, giờ chỉ có thể gia tăng tốc độ làm thành phẩm của thợ may, trước tỷ dùng mấy trương hoa văn của ta làm một bức tranh thêu không phải không bán sao? Bán cho ta thì tốt rồi, còn có nới đó của Dệt tỷ tỷ ngươi cũng giúp ta đưa tin qua, nàng cùng vài cái tú nương đi lấy mấy bức tranh thêu kia ta đều mua, trong tay có bao nhiêu cũng đều bán cho ta, trước cứ quyết định như vậy rồi lại nói sau.”

”Ta hẳn là thay ngươi nghĩ trước mới đúng.” Trương Tú Nhi ảo não vỗ đầu, “Mấy thứ kia của ta ngươi cứ cầm, mua cái gì, vốn là dựa vào theo hoa văn của ngươi mà làm, phần Dệt nương thì ngươi cứ yên tâm, chỉ cần người còn, ta nhất định mang người đến.”

”Sao có thể khiến Tú Nhi tỷ chịu thiệt, lại nói ta vốn định sắp xếp cho tỳ làm việc ở chỗ ta, tỷ nếu mỗi lần đều làm không công vậy thì không được rồi.” Trang Thư Tình cười, xem Trương Tú Nhi ngượng ngùng lại nói:“Ta nghĩ sẽ thuê mấy tú nương có thủ nghệ tốt, ta đưa vải, các nàng bán tay nghề, nếu trong cửa hàng bán được bảy, thì các nàng được ba, làm càng nhiều thì được càng nhiều, nói trắng ra thì cùng thêu tranh cũng không sai biệt lắm, chính là trước chưa đề cập đến quy định, Tú Nhi tỷ cảm thấy như vậy có thể làm không?”

Trương Tú Nhi chớp hạ ánh mắt, nàng chưa từng ở cửa hàng thêu bao giờ, cũng không thích hỏi thăm, không biết thêu tranh giá thế nào, chỉ phải dùng đến biện pháp đến tính.

Bức tranh thêu bình thường tiện nghi không nói đến, nếu nàng bán đi tám trăm văn tiền một bức tranh thêu, hoa văn ít nhất được mua ba trăm văn, vải dệt cũng không thể dùng quá kém, tính ra cũng phải một trăm văn, thực tế có thể lấy được chính là một nửa, hoặc là chưa đến một nửa, như vậy so ba thành khác hơn chút...

”Sợ là có hơi thấp.”

”Không thấp.” Thấy đệ đệ đi ra, Trang Thư Tình ý bảo hắn ngồi xuống bên cạnh mình, nàng cũng không nghĩ sẽ dưỡng ra một con mọt sách trừ bỏ đọc sách ra cái gì cũng đều không hiểu, đạo lí đối nhân xử thế đều phải học, nếu hiểu sẽ không phải ăn thiệt thòi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.