Bắt Gặp Bạn Trai Cũ Đi Hẹn Hò Giấu Mặt, Làm Sao Bây Giờ?

Chương 2: Ốm Mất Rồi?!




Trang Thư Tình không có nghĩ đến việc cho hài tử cầm một xấp ngân lượng như vậy ở nhà dân chúng bình thường mà nói có thể dùng đủ trong nhiều năm cũng dư giả, thông qua hiểu biết trong khoảng thời gian này, nếu nàng thực đem Thư Hàn trở thành một đứa nhỏ cái gì cũng không hiểu để chiếu cố thì đó mới là mười phần sai.

Cổ đại mười lăm mười sáu tuổi đã thành thân, mười tuổi đã xem như là tiểu đại nhân, huống chi Thư Hàn còn so người bình thường sớm thông minh hiểu chuyện, nàng lựa chọn lấy phương thức của người lớn cùng hắn ở chung.

Suy nghĩ liền an định lại một chút, Trang Thư Tình chỉ định ở tại khách sạn một buổi tối, dặn đệ đệ vài câu, liền đi ra cửa.

Đi đến nơi lái buôn thường tập trung mà Trịnh Thất đã nói qua, Trang Thư Tình trước ở một chỗ không xa đánh giá một hồi, liền nhận định một người nam nhân vừa đi qua.

Sở dĩ nàng nhận định nam nhân này, vì nàng thấy trong suốt khoảng thời gian từ nãy đến giờ hắn cũng không nói chuyện cùng người đi đường để chào hàng, mà lại an tĩnh ngồi ở một chỗ đọc sách.

Hẳn là một nam nhân biết chữ.

Hình như chỉ khi có người kêu tên của hắn thì hắn mới ngẩng đầu đáp lại, một lát có người từ trong nhà mang theo thức ăn tới chia một nửa cho hắn, trong một tập thể như thế này hắn cũng không cùng những người khác nói chuyện, làm việc.

Người này phá vỡ hình ảnh về những người đọc sách ở trong lòng Trang Thư Tình.

Trong lòng nàng có một chút tò mò, nếu như đem so sánh, cũng sẽ nguyện ý cùng người như vậy giao tiếp, người như vậy một khi thành tài sợ là so với những hán tử lỗ mãng khác cao không thể với được.

Nhưng có đôi khi, người biết chữ đó lại chưa khai mở đầu óc mình, một ít quy củ vô hình liền có thể trói buộc hắn, dù sao đi trên một con đường đều có những khó khăn, dù có trải qua nhiều thêm lần này cũng không sao.

Trang sách bị một bóng người che khuất, nam nhân ngẩng đầu, vẻ mặt cũng không có bao nhiêu biến hóa, hắn không chủ động mở lời chào, vẫn một mực như bình thường, khi có người đến cửa cũng không nghiêm cẩn ra ngoài chào đón, cũng chẳng sợ đó là một tiểu cô nương nhìn tuổi không lớn lắm.

”Cô nương có việc?”

Cái lái buôn khác đều nhìn lại đây.

Trang Thư Tình khẽ gật đầu, “Ta nghĩ thuê một chỗ phòng ở, không cần quá lớn, cũng không quá nhỏ, không biết đại ca có còn phòng trống?”

”Tất nhiên là có.” Nam nhân đem phiếu tên kẹp vào trong sách, nhẹ nhàng đóng sách lại, động tác đều lộ ra vẻ yêu quý khiến Trang Thư Tình buông xuống chút phân vân trong lòng, “Cô nương chính mình có thể làm chủ?”

”Đương nhiên, ở đây cũng không chỉ có một mình ta.”

Nam nhân khẽ gật đầu, đứng dậy nhìn qua người bên trong trong một cái, nói: “A Lại, ta đi một chút, ngươi cho người xuống thay chỗ của ta.”

”Yên tâm, lái nữa sẽ có người khác thay.”

Nam nhân này rất rõ ràng, một khắc cũng không ngừng mang nàng nhìn ba phòng ở, lộ tuyến xây dựng rất tốt, dường không có lặp lại, chỉ là mất hơi nhiều thời gian.

Nhưng Trang Thư Tình cũng không thật vừa lòng, nếu không phái quá lớn, thì tiền thuê cũng sẽ không rẻ, nàng cùng Thư Hàn chỉ có hai gười không cần ở một nơi lớn như vậy, hoặc là ở những nơi phức tạp, những nơi nơi như vậy đối với một cô nương như nàng rất bất lợi.

”Thật sự rất có lỗi, mấy địa phương này cũng không thích hợp lắm, nhọc đại ca mang ta đi xem nơi khác.”

Nam nhân một đường thủy chung cùng Trang Thư Tình duy trì im lặng, lúc này cũng không vội đi, mà hỏi, “Cô nương có thể hay không nói kỹ càng một chút về nơi mà ngươi muốn chuyển đến, nhà ở cho mấy người, có kiêng kị cái gì, trong lòng ta cũng có thể chuẩn bị trước.”

Trang Thư Tình giương mắt nhìn hắn, nàng là một người hiện đại, không có quá nhiều cố kỵ, cũng biết ánh mắt của bản thân kỳ thực là có chút thất lễ, “Cũng là ta hàm hồ, ta có một đệ đệ mười tuổi cần chiếu cố, cũng không còn ai khác, chúng ta cần một chỗ ở an tĩnh nhưng không quá yên lặng, địa phương nhỏ một chút cũng không sao, nhưng mà phòng ở không thể quá kém, láng giềng cũng không thể có người loạn thất bát tao, tỷ đệ chúng ta vì tìm người thân mà đến, trước khi tìm được người, thì an toàn là trước hết nên ta rất lo lắng.”

Nguyên lai là đến tìm người thân, nam nhân gật đầu, nhưng không có nhiều chú ý lắm, thấy được tiểu cô nương này suy nghĩ chu đáo đến mức mệt nhọc, hai đứa nhỏ này tuổi cũng không lớn lắm không cần cố kị nhiều...

”Ở đây ta biết có một nơi, bất quá đối phương ở goá, không biết ngươi có để ý?”

”Tất cả điều kiện khác đều có thể thỏa mãn?”

”Đương nhiên, có khi so với những yêu cầu của ngươi càng tốt hơn, giá cả cũng có thể thương lượng.”

Xem ra người kia là cùng nam nhân này có giao hảo, Trang Thư Tình cười,“Thỉnh cầu đại ca dẫn đường, có phải thích hợp hay không thì xem qua mới biết được.”

Hai người tới một chỗ khép chặt cửa phía trước, nam nhân tiến lên gõ cửa.

Rất nhanh, cửa từ bên trong mở ra.

”Tiểu đệ, sao ngươi lại tới đây? Vị này là...”

”Tỷ, chúng ta vào nhà nói.”

Phụ nhân trẻ tuổi vội vàng tránh ra một bên, Trang Thư Tình hướng phụ nhân dịu dàng nở nụ cười, hiểu rõ đây là hai tỷ đệ, trong lòng nàng liền có chút minh bạch.

Đứng trước cửa thị phi nhiều, dù không sợ nam nhân này là đệ đệ của mình, nhưng nữ nhân cũng cố kị miệng đời nên đóng cửa lại, Trang Thư Tình nhìn liền càng yên tâm.

Nàng trên mặt biểu hiện là tin tưởng một người, nhưng trong lòng thủy chung vẫn là đề phòng, chính là người bình thường tuyệt nhìn không thấy được.

Đây là một tứ hợp viện nho nhỏ, ba gian phòng ốc, sương phòng này có năm gian, sân không lớn, có thể phơi chút đồ ăn, dây thừng buộc một tấm chăn, nhìn khắp nơi đều thu thập được gọn gàng ngăn nắp.

Chủ ốc trung gian là chính đường, hai người sau khi ngồi xuống phụ nhân liền mang trà lên cho bọn họ, chờ tiểu đệ nói ra lí do vì sao đến đây.

”Tỷ, tiểu cô nương này muốn thuê phòng ở...”

”Tiểu đệ, ngươi thế nào lại đi làm nghề này? Cha không phải nói không cho ngươi tiếp tục đi làm sao? Ngươi là người đọc sách, có thể nào dính tay vào việc này, hủy tiền đồ của ngươi thì như thế nào cho phải?”

”Nhưng mà trước đó, cha cùng nương phải tiếp tục uống thuốc, một nhà chúng ta mấy miệng cũng phải ăn mới có thể sống.” Nam nhân nhàn nhạt đáp lời, buông mi mắt xuống trong đó xoẹt qua một chút không cam lòng, nhưng rất nhanh lại che đi, hắn là nam đinh duy nhất trong nhà, trong thời điểm này sao có thể nào chỉ lo cho chính mình.

”Nơi này của ta còn có chút bạc, ta liền đi lấy...”

”Tỷ, chúng ta hôm nay không nói việc này.” Nam nhân cường ngạnh đánh gãy lời nói của phụ nhân, “Không muốn cho người ta nhìn thấy mà chê cười.”

Phụ nhân cắn môi, chần chờ lại ngồi trở lại.

Đây là một nữ nhân không biết có nhiều chú ý, Trang Thư Tình ở trong lòng liền phán đoán.

Nam nhân liền hạ giọng, thanh âm nhu hoà, “Tỷ phu qua đời đã hai năm, phòng ở mơi này cũng không có ai, chẳng bằng cho thuê, cũng có thể để tỷ thu thêm chút tiền, nếu người bình thường ta cũng sẽ không mang đến đây, tiểu muội muội này chỉ có một đệ đệ, đến Hội Nguyên Phủ này tìm người thân, các nàng cần một nơi an toàn để đặt chân, tỷ ở nơi này bình thường cũng không thể cho người khác thuê, ta liền mang nàng đến đây nhìn một chút, tiểu muội muội, ngươi có thể đi chung quanh xem thử có vừa lòng không.”

”Thời điểm lúc vào ta đã xem qua, thật không sai, sẽ không biết đại tỷ có bằng lòng hay không cho tỷ đệ chúng ta thuê.”

”Này...” Phụ nhân có chút tâm động, có thể thu thêm tiền tất nhiên là tốt, phu gia cũng không có người khác, chỉ cần nàng trông chừng quy củ, trợ cấp nhà mẹ đẻ cũng không người nào có thể nói nàng cái gì.

”Vậy đến thương lượng một chút tiền thuê đi.” Nam nhân lướt qua phụ nhân trực tiếp nói, “Đông sương phòng để không ít thứ, tây sương phòng cũng không thể ở, năm gian phòng ở đều cho ngươi thuê, một tháng tám trăm văn tiền, ngươi xem coi thế nào?”

Lấy hiểu biết của Trang Thư Tình, Hội Nguyên Phủ giá hàng cực cao, một gian khách sạn bình thường, bất quá là phòng khách bình thường đều nhu 240 văn tiền một buổi tối, tám trăm văn một tháng, có những năm gian phòng ở, này chẳng những không có thiếu nàng, mà còn so với giả cả bình thường tiện nghi không ít.

Dù là đến nơi khác cũng không nhất định sẽ rẻ như vậy, ánh mắt nhìn người của nàng vẫn là còn tốt, Trang Thư Tình không khỏi có chút tự đắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.