Bao Nhiêu Tiền Mới Chịu Bán Cho Ta?

Chương 74: Đổi tên nước, phụ nữ làm vua, Dự tiệc quan, tiểu nhân giấu thịt.




Cơ thể Cố Khinh Âm co rút kịch liệt, cơn chấn động từ miệng huyệt xông thẳng lên đỉnh đầu, khiến nàng không thể giữ tỉnh táo được nữa. Nàng ôm chặt lấy bả vai Hàn Cẩm Khanh, thở hổn hển. Hai mắt khép hờ, đối diện với đôi mắt đen thâm thúy nhuốm màu tình dục của hắn.

Hàn Cẩm Khanh để Cố Khinh Âm tựa vào khối đá lớn, chỗ đó gần bờ, khá bằng phẳng. Nàng run lên khi da thịt trần trụi chạm vào mặt đá lạnh, khiến mị thịt trong tiểu huyệt giống như ngàn cái miệng nhỏ cắn chặt lấy gậy th*t của hắn. Quy đầu được d*m thủy của nàng cọ rửa, lại trướng căng vài phần, cọ sát vào những điểm mẫn cảm của nàng.

Một lát sau, Hàn Cẩm Khanh nhíu mày, thở dốc, rút gậy th*t ra khỏi tiểu huyệt ẩm ướt. d*m thủy của nàng trào ra, chảy dọc thân gậy thô dài của hắn rồi chậm rãi nhỏ xuống đầm nước.

Cố Khinh Âm kêu lên: "A... Ha..." Khoái cảm mãnh liệt như muốn ép nàng phát điên. Hơn nữa nàng vừa qua cao trào, là lúc thân thể vô cùng mẫn cảm.

Hai tay Hàn Cẩm Khanh chống bên người nàng, hơi lùi lại một chút, để thân thể trần trụi hoàn toàn đối mặt với nàng. Trong cơn run rẩy, lần đầu tiên nàng nhìn rõ gần đường cong cơ bắp tuyệt đẹp của hắn trong gang tấc. Lồng ngực nhấp nhô, vai rộng, thắt lưng hẹp, đôi chân thon dài, lông mu rậm rạp, nam căn phiếm ánh nước đứng thẳng tắp, thô dài tím hồng, quy đầu to lớn hơi vểnh lên, chạm vào gốc đùi nàng. Cố Khinh Âm cắn môi, liếc mắt sang chỗ khác, nhưng bụng dưới lập tức bủn rủn, khát cầu mãnh liệt nháy mắt nổi lên, làm nàng kinh hãi không thôi.

Hàn Cẩm Khanh tà tứ nhìn ánh mắt của nàng lặng lẽ lưu chuyển trên người mình. Đôi mắt như ngọc đen của hắn theo sát anh mắt nàng, giống như muốn nuốt trọn lấy nàng. "Ta thích dáng vẻ hiện tại của nàng, chỉ nhìn ta, chỉ nghĩ đến ta." Giọng nói của hắn trầm thấp lười biếng. Hắn dịu dàng hôn lên cánh môi che kín dấu răng của nàng, bàn tay đồng thời lần xuống phía dưới, đẩy những sợi lông mu thưa thớt, nắm lấy hoa hạt cương cứng, bấm nhẹ một cái. Cố Khinh Âm không nhịn được nữa, kêu lên yêu kiều.

Nàng biết, thân thể đã đấu tranh cực hạn, chỉ dựa vào chút lý trí còn sót lại để kháng cự, nhưng vẫn chẳng thể đả động đến hắn. Nàng ngửa mặt, khó nhịn cong người, cảm nhận môi hắn lần xuống cổ nàng, đến trước ngực, ngậm lấy nhũ hoa của nàng, vừa cắn vừa liếm. Huyết dịch toàn thân nàng đều kêu gào, buộc nàng phải cuồng loạn, trầm luân. "Ngài, tiến vào..." Nàng cắn răng nói.

Chân Hàn Cẩm Khanh tỳ lên mặt tảng đá, tiếp tục mút ngực nàng. Hắn cố nén dục vọng, chỉ vì đợi đến khi Cố Khinh Âm cam tâm tình nguyện. Hắn muốn một mối quan hệ thuần túy, ân ái theo cách nguyên thủy nhất. Nếu khi thanh tỉnh đã không có khả năng, thì trong dục vọng nhất định phải có được nàng.

Nghe vậy, hắn cười tà, ngẩng đầu lên khỏi rãnh ngực sâu hút của nàng, trên khuôn mặt tuấn mỹ không biết là nước hay là mồ hôi, khiến da hắn trong suốt như tuyết. "Nàng đang cầu xin ta à?"

Cố Khinh Âm không nói, chỉ dùng đôi mắt sáng ngời nhìn hắn. Đây đã là giới hạn của nàng.

"Nàng thật là." Hắn cắn mạnh lên ngực nàng, điều chỉnh gậy th*t cắm vào nội huyệt của nàng, "Ai bảo ta không muốn khiến nàng khó xử chứ, Cố đại nhân của ta."

"A... A... Ha..." gậy th*t của hắn vừa to vừa nóng, ma sát trái phải, mới đưa đẩy vài cái đã vào đến miệng tử cung của nàng. Hắn nhìn nàng, ánh mắt bá đạo chứa đầy ham muốn chiếm hữu, lưu luyến trên thân thể nàng. Cảm giác này khiến toàn thân nàng căng chặt, khoái cảm mãnh liệt lại ùa tới như thủy triều.

Hàn Cẩm Khanh chỉ cảm thấy bên trong nàng vừa chặt vừa trơn, ấm nóng, ẩm ướt. Thân thể hắn nhanh chóng trào lên một cảm giác rất khó diễn tả. Hắn tiến đến bên tai nàng, thở dốc nói: "Gọi tên ta."

Cố Khinh Âm nhắm nghiền hai mắt, cuồng loạn lắc đầu, khuôn mặt đỏ rực, mái tóc đen ẩm ướt rối tung.

Thân thể nàng dán chặt vào mặt đã, d*m thủy trào ra không ngừng. Mỗi lần hắn đều đi vào vừa sâu vừa ngoan độc,đè mạnh vào những điểm mẫn cảm nhất của nàng. Có vài lần, nàng cảm thấy hắn như muốn phá tan miệng tử cung của nàng, chọc sâu vào bên trong.

Cố Khinh Âm biết mình đã bị Hàn Cẩm Khanh khống chế, hắn toàn quyền điểu khiển dục vọng của nàng. Bên tai nàng lúc này chỉ còn tiếng thở dốc của hắn, chóp mũi cũng quanh quẩn mùi long tiên hương tự nhiên của hắn. Không biết lấy đâu ra dũng khí, nàng dùng sức kẹp mông lại, gậy th*t trong cơ thể nàng lại cứng rắn vài phần, nhưng vẫn muốn đi sâu vào trong. Tức thì, một dòng tinh dịch nóng rực phun ra, nàng hét ầm lên vì bị nóng, đồng thời đến cao trào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.