Bảo Mẫu Cổ Đại

Chương 38: Tôi chiều em quá thì phải!?




Túy Tửu cùng Tiểu Yến Tử phóng đến nơi mọi người tập trung. Yến Tử chạy đến hỏi Yến Phụng:“ Sư tỷ, tình hình thế nào rồi?”

Lương Nguyễn Yến Phụng lướt nhìn Yến Tử vàTúy Tửu mỉm cười lườm lườm Yến Tử nói:

“ Hai người đã hẹn hò ở đâu cả đêm thế?”

Nghe thế Yến Tử đỏ mặt nói:“ Sư Tỷ nói bậy gì thế?!”

Túy Tửu nhíu mày nói:“ hôm qua sư tỷ chỉ hẹn đệ để dạy bảo một chút về tu tiên mà thôi!”

Yến Phụng cười nói:“ Thật không?”

Yến Tử cầm tay Yến Phụng lắc lắc nói:“ Đương nhiên là như thế rồi, muội rất hiếu kỳ về võ công nên hỏi đệ ấy một chút kèm theo dạy đệ ấy một chút tri thức của tu tiên. Sư tỷ mau nói tình hình đi!”

Yến Phụng cười nói:“ Được rồi, ta ghẹo hai người một chút thôi, tình hình là mọi người đã phá được cấm chế thứ hai, chỉ còn một cấm chế cuối cùng, lần này ai cũng đánh giá cao Lệnh Hồ Xung, nhờ có đệ ấy mà cấm chế đã được phá giải nhanh hơn rất nhiều!”

Túy Tửu nhìn vào một góc mộ phủ thấy Lệnh Hồ Xung mồ hôi nhễ nhại, cậu ta đang chuyên tâm phá cấm chế, một góc khác thì có một nhóm đang nghỉ ngơi dưỡng sức vì phá cấm chế khiến họ mệt mỏi. Một nơi khác mọi người đang hợp sức phá giải.

Bỗng nhiên một người phá giải cấm chế hô to giọng hưng phấn:“ Đã phá xong cấm chế rồi! Đã phá xong cấm chế rồi”

Quả nhiên Một lúc sau nhiều cơn chấn động truyền đến hàng loạt cấm chế vỡ vụng. Nhiều tên quá hưng phấn sợ mình vào sau sẽ mất đồ tốt vào tay kẻ khác nên nháo nhào xông vào. Quả nhiên có kẻ đầu tiên dẫn đến hàng loạt mọi người xông vào.

Một góc khuất gần đó một cô gái tàng hình hiện ra, kế cô ta là một nữ tử rất đẹp. Cô kia khom người nói với nữ tử xinh đẹp:“ Sư tỷ bọn họ đã vào chúng ta có nên giết chúng rồi xông vào không?”

Cô sư tỷ khoát tay nói:“ không cần! chúng ta cứ đợi ngoài cửa, kẻ nào đi ra thì giết kẻ đó. Với cuốn sổ thần chết này và đôi mắt thần chết của ta muội nghĩ ai có thể thoát khỏi tay chúng ta. ngoài ra bên trong có nguy hiểm gì hay không còn khó nói, chúng ta cứ để bọn chúng tranh giành. chúng ta ngư ông đắt lợi là được!”

Cô sư muội cười cười gật đầu nói:“ Chỉ có sư tỷ Hường Hường là thông minh nhất!”

Nói đến Túy Tửu cậu cùng người yêu thú sơn cùng vào trong, không vội đi trước mà bám ở phía sau một nhóm người, từ từ mà tiến vào.

Nơi bên trong nàykhông ngờ có khá nhiều xương người, khiến nhóm mọi người cẩn thận hơn.

Sau nhiều năm như vậy trôi qua số lượng người tu tiên chết ở nơi này cũng có tới con số hàng vạn rồi.Túy Tửu cảm thán Bất kể là nguyên nhân gì nhưng đã vào đây tất cả đều giống nhau ở một điểm đó chính là dũng khí của người tu tiên. Vì vậy bọn họ đối với tu vi của mình rất là tự tin, so với tu sĩ cùng cấp thì mình mạnh hơn vài phần. Những người này hầu hết đều là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. trừ một số người luyện khí mà thôi.

Vài người cấp độ trúc cơ hậu kỳ trở lênthì lại không thèm để ý tới những kẻ cấp thấp này. Cho nên Đại Trídẫn theo đoàn người Túy Tửu khi vào khu vực này đều không cần phòng bị người xung quanh. Toàn bộ khu vực hoangdã này nhìn khắp nơi đều như nhau cả, không khác nhau mấy.

Đại Trí và Phan Vũđi trước dẫn đường, bọn người Lệnh Hồ Xung, Túy Tửu haingười thi đi đoạn hậu. Còn Linh Đanvà những người còn lại phân tán ra phi hành ở chính giữa.

Trên đường đi bọn họ cũng phát hiện vài tên tu sĩ cấp thấp, nhưng mấy người bọn họ cũng không để ý gì tới.

Phan Vũdẩn đường phía trước bổng nhiên dừng lại.

“Phan đệ, xảy ra chuyện gì vậy!” Đại Tríkhông khỏi lo lắng hỏi. Do hắn cùng với Phan Vũthay phiên nhau dò xét khắp bốn phía, cho nên mới có việc hỏi này.

“ Phía trước hình như có một cơn gió rất mạnh thổi tới, mà nó có chút gì đó không bình thường” Phan Vũhai mắt khép hờ, sắc mặt căng ra.

“ Gió lớn, là việc gì chứ? Nơi này là hang động lại có chút gió, xem ra không phải bình thường?” Đại Trícó chút kỳ quái nói, nói xong liền âm thầm phòng bị. Hắn cũng biết không phải tự nhiên mà Phan Vũlại nói như vậy.

Ở phía sau,Túy Tửu cùng Lệnh Hồ Xungvà những người khác cũng nghe rõ hai người Đại Trínói chuyện, liền nhìn nhau liếc mắt một cái, xem ra cần phải chuẩn bị hành động rồi.

Mặc dù bây giờ còn chưa chính thức tiến sâu vào Mộ Phủ, nhưng phải cẩn thận một chút cũng là chuyện tốt.

“Cơn gió này có chút không bình thường, khẳng định là có vấn đề. Tuyệt đối không thể tự nhiên mà có ra cơn gió lớn như vầy” Tiến Minh ở giữa nhóm người sắc mặt âm trầm nói.

Tửu nhìn quanh nhóm đệ tử yêu thú sơn thì phát hiện số lượng bây giờ có 93 người xem ra những người còn lại không biết sống chết thế nào. Cậu âm thầm quan sát phát hiện một số người quen như Tiến Minh, Phan Vũ, Vô Tình, Tấn Đạt, Họa Mi,Vong Ngữ, Đinh La, Quỷ Dạ Hành, Cường Cường, Đỗ Bình. Sam Sam không được vào đội đi vào cấm địa nên không có ở đây, cậu không ngờ trong nhóm lại không gặp Hàn Lập, Tùng Sơn, Sơn Tùng không lẽ họ cũng gặp bất trắc như Diệp Vô Ưu hay sao, họ rất mạnh mà. Nghĩ đến đây cậu càng cẩn thận hơn.

Túy Tửucảm giác được hoàng phong phô thiên cái địa bay đến, cuồng phong gào thét lao đến, những nơi nó đi qua cát bay đá chạy, bụi vàng cuồn cuộn như nghiệt long xuất thế, sát khí ầm ầm.

Hắn trong lòng cả kinh!Mấy người khác ở phía trước lúc trước tranh đi trước, tất cả đều có chút biến sắc. Tuy nhiên điều này cũng chứng tỏ ở đây có bảo vật, nơi càng nguy hiểm thì thu hoạch càng cao. Tất cả mọi người đều lấy bảo vật ra hộ thân, kẻ thì dùng bùa chú, người dùng pháp bảo, áo giáp,...

Cơn Gió mạnh quét qua, mọi người vận tiên lực tạo thành một vòng bảo hộ bao bọc mọi người xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.