Đánh giá: 10/10 từ 5 lượt
Giới thiệu:
Một khi đã gặp phải chuyện xúi quẩy thì sẽ liên tiếp bị cuốn vào vô vàn những điều đen đủi khác, quanh năm gặp bất trắc. Đây quả thực đang nói về cuộc đời của Đinh Dao.
Kể từ lúc bị đứa em gái ruột “đập chậu cướp hoa” gã bạn trai hai năm của mình, thì cuộc đời cô đã rẽ sang một trang mới với cả chuỗi bi kịch.
Di tích cổ hoàng cung bị bão cát bao phủ hơn nửa, Đinh Dao chen chúc trong đám đông, chiếc máy ảnh mà cô đang cầm trong tay rơi xuống đất, phá hỏng văn vật [1] trong hố đất mà chuyên gia khảo cổ nọ muốn lấy…
Bùi Nhiên: Ban đầu, khi vẫn còn khai quật di tích ở Long Hạ có một tên nông dân đã trộm di chỉ khảo cổ [2] bằng đồng mang đi bán, cô biết ông ta bị kết tội gì không?
Đinh Dao: … Tội gì?
Bùi Nhiên: Tử hình.
Mặt của Đinh Dao xanh như tàu lá chuối.
Bùi Nhiên ngạo mạn bồi thêm một câu: Dĩ nhiên, đó là chuyện của 27 năm trước thôi.
Ặc, chưa phải ngỏm nhưng hình như cũng chẳng khá khẩm gì hơn TAT…
Chú thích:
[1] Văn vật là bộ phận của văn hoá, chỉ những công trình vật chất có giá trị nghệ thuật, văn hoá, lịch sử, những nhân tài lịch sử trở thành di dản văn hoá của một dân tộc.
[2] Di chỉ khảo cổ hay địa điểm khảo cổ học, đôi khi nói rút gọn là di chỉ, là địa điểm, trong đó các bằng chứng về hoạt động trong quá khứ được bảo tồn, và đã và đang được hoặc có thể được điều tra bằng cách sử dụng phương pháp khảo cổ học và đại diện cho một phần hồ sơ khảo cổ.
Truyện có liên quan đến ngành khảo cổ học, tuy không chuyên sâu nhưng một vài thuật ngữ bọn mình sẽ cố gắng tìm và chú thích.
Bình luận truyện