Bảo Bối Trong Lòng Phúc Hắc Tổng Tài

Chương 40: Violence(1)




Editor: Trần Thu Lệ

Lộ Phi Nhi rất sợ mẹ, không chỉ bởi vì mẹ cô là cô giáo mà là bởi vì mẹ Vu Diễm Hoa rất hiểu con người cô, muốn nói dối? Vô số lần đã chứng minh, đó là chuyện không có khả năng, cho nên hiện tại Lộ Phi Nhi mới căng thẳng như vậy.

Vào nhà, Cu Diễm Hoa ngồi xuống, nhìn con gái và Lý Thanh Lưu.

“Lộ Phi Nhi, rốt cuộc cậu ta là ai? Con và cậu ta có quan hệ gì, nói thật đi, cẩn thận mẹ lột da của con.” Vu Diễm Hoa hung dữ nhìn chằm chằm con gái.

“Cái đó anh ấy... Anh ấy...” Lộ Phi Nhi nói năng lộn xộn, lớn như vậy, cô chưng từng căng thẳng như thế này, thật ra cũng là bởi vì trong lòng cô có quỷ(ý là có tật giật mình ấy), bởi vì cô và Lý Thanh Lưu đã làm chuyện không nên làm nha! Lúc này, Lý Thanh Lưu đứng lên,

“Là như thế này, bác trai, bác gái, con tên là Lý Thanh Lưu, hiện tại ba mươi mốt tuổi, là đồng nghiệp cùng đơn vị với Phi Nhi. Quan hệ của con và Phi Nhi là người yêu, hình như cô ấy vẫn chưa nói với người.” Lý Thanh Lưu nói thật nhẹ nhàng, vô cùng tự nhiên. Nghe anh nói như vậy, Vu Diễm Hoa nhìn anh, dựa vào kinh nghiệm giảng dạy nhiều năm của bà, bà không phát hiện ra điều gì không hợp lý, nhưng cũng không tỏ vẻ đón nhận cách nói của Lý Thanh Lưu dễ dàng như vậy.

“Cậu nói cậu và Phi Nhi là đồng nghiệp? Công việc của cậu là gì? Hai người đã gặp gỡ bao lâu rồi? Cậu hiểu rõ Phi Nhi được bao nhiêu?” Vu Diễm Hoa hỏi liên tiếp mấy đề khiến Lộ Phi Nhi càng căng thẳng hơn, trợn to hai mắt nhìn Lý Thanh Lưu, chờ đợi câu trả lời của anh.

“Con làm việc trong đội cảnh sát hình sự, bọn con gặp gỡ có lẽ cũng được hơn bốn tháng, hiểu biết về Phi Nhi không tính là ít, tình cảm của bọn con rất ổn định.” Lý Thanh Lưu vẫn còn cho thêm một đáp án.

“Mục đích đến đây lần này của cậu là gì? Là vì công việc? Hay là tới thăm hỏi bố mẹ của bạn gái?” Thật ra trong lòng Vu Diễm Hoa hiểu rất rõ, Lộ Phi Nhi cũng không hiểu rõ lắm, lần này Lý Thanh Lưu tới đây hoàn toàn là do nhớ bạn gái của mình, bởi vì anh không mang theo quà biếu, rất dễ nhận thấy không phải là chính thức tới thăm hỏi, hơn nữa trước đó Lộ Phi Nhi cũng không nói với bố mẹ về chuyện này. Nếu nói đến công việc thì lại càng không phải, chỗ này cũng không phải là phạm vi quản lý của anh.

“Đầu tiên con tới đây là vì công việc, sau đó nhân cơ hội này đến thăm hỏi hai bác, hi vọng bác trai bác gái có thể đồng để cho con và Phi Nhi gặp gỡ.” Trong lòng Lộ Phi Nhi khinh bỉ cái tên không biết xấu hổ kia, lúc đối mặt với bố mẹ vợ tương lai mà vẫn gian xảo như vậy.

“À... Vậy trước mắt mà nói, hiện tại cậu và Phi Nhi vẫn chưa đến tình hình ‘đàm hôn luận gả’( chuyện cưới hỏi) phải không?”

“Ý của bác gái là...” Ngược lại lần này Lý Thanh Lưu vô cùng nghiêm túc, không có lộ ra nụ cười, Lộ Phi Nhi nghĩ thầm rằng, nếu lúc này anh nở một nụ cười, đoán chừng cô giáo Vu sẽ đuổi thẳng anh ra khỏi cửa.

“Nếu tình cảm của hai người vẫn chưa sâu đậm đến thế, vẫn chưa ổn định, vậy thì nhất định phải chú ý, vẫn nên phải giữ một khoảng cách là tốt nhất, dù sao hai người vẫn còn chưa kết hôn.”

“Bác gái nói rất đúng, nếu quan hệ vẫn chưa ổn định như thế thì quả thật là không nên, chỉ có điều, tuy lần này con tới rất vội vàng không mang quà tặng gì đến cho bác trai và bác gái, nhưng con thật sự hi vọng là được sự đồng ý của hai bác, nếu như hai bác không phản đối, con hi vọng chờ đến khi Phi Nhi chính thức tốt nghiệp, có thể cho chúng con kết hôn.” Lý Thanh Lưu nói như vậy, cả nhà họ Lộ đều mở to hai mắt mà nhìn, ngay cả Lộ Phi Nhi cũng bị dọa. Bọn họ sẽ kết hôn? Sao cô lại không biết?

Lý Thanh Lưu là một cao thủ tâm lý học, nhìn anh giống như là hoàn toàn dựa theo lời nói của Vu Diễm Hoa, nhưng mà tình hình luôn luôn hướng tới phương hướng phát triển mà anh hy vọng. Chỉ có điều, cô giáo Vu cũng không phải là người dễ đối phó.

“Cá tính Phi Nhi nhà tôi quá mạnh mẽ, như vậy cũng không tốt, hơn nữa con bé còn rất trẻ, tôi không hy vọng nó kết hôn sớm như lqd vậy, huống chi, tôi cảm thấy bốn tháng cũng quá ngắn, hiểu biết của cậu về nó cũng không được nhiều lắm đúng không?” Vu Diễm Hoa cảm thấy con gái nhà mình cũng không lo phải gả, kết hôn sớm như thế làm gì?

“Thật sự bác nói rất đúng, cá tính của Phi Nhi thật sự rất mạnh, không chịu thua, nếu gặp khó khăn gì trong công việc thì nhất định không ngủ nghỉ để tăng ca, ăn cũng rất đơn giản, nếu không phải mì ăn liền thì là bánh mì, gần đây lại càng làm biếng ăn. Buổi sáng thức dậy cũng có lúc bị choáng váng, cái này cũng là do huyết áp thấp. Thực ra bác gái hãy yên tâm, tuy con hi vọng có thể nhanh chóng kết hôn, nhưng vẫn còn phải xem suy nghĩ của Phi Nhi và hai bác nữa.” Lý Thanh Lưu nói xong, Vu Diễm Hoa nhìn anh một hồi mới quay đầu nói với con gái:

“Phi Nhi, con nghĩ thế nào?”

“Hả? Con... Bọn con ở chung rất tốt. Ha ha!” Lộ Phi Nhi bị mẹ cô trừng mắt một cái đành im miệng.

“Bố mẹ cậu làm nghề gì?” Trên mặt Vu Diễm Hoa lộ ra nụ cười, bắt đầu gặng hỏi.

“Bố con là nhân viên nhà nước, đi làm ở cơ quan, mẹ con mở một cửa hàng buôn bán nhỏ. Trong nhà chỉ có một mình con là con trai.”

“Tuổi của cậu cũng không còn nhỏ, sao bây giờ vẫn chưa kết hôn hả? À! Không phải cậu đã từng kết hôn chứ?” Đột nhiên Vu Diễm Hoa nghĩ tới vấn đề này, nếu để cho người ta biết con của mình gả cho một người tái hôn, không biết bị mọi người cười nhạo như thế nào nữa!

“Dạ, không có không có, bởi vì con là từ bộ đội chuyển nghề cho nên cân nhắc chuyện kết hôn của bản thân hơi trễ.”

“À, vậy cũng không tệ, đúng rồi, bố mẹ cậu có suy nghĩ như thế nào về chuyện hôn nhân đại sự của cậu?” Lần này là Lộ Tuấn Sinh mở miệng hỏi, ông cũng nhìn ra ý tứ không muốn ngăn cản của bà xã mình, trong lòng vẫn thật vui vẻ.

“Suy nghĩ của con cũng chính là suy nghĩ của bọn họ, hai bác cứ yên tâm, bọn họ đều là người vô cùng tốt.”

“Ha ha! Vậy là tốt rồi. Như vậy đi, các con ngồi xuống trước, hai bác đi chuẩn bị chút cơm, ở trên thành phố các con đều ăn ba bữa cơm.” Vu Diễm Hoa nói xong, liền lôi kéo ông xã đi ra ngoài. Để lại hai người Lộ Phi Nhi và Lý Thanh Lưu ở trong phòng.

“Anh có ý gì? Không phải không cho anh tiến vào sao?” Lộ Phi Nhi tức giận,

“Dù sao đây cũng là chuyện sớm hay muộn thôi không phải sao? Nói rõ với ba mẹ của em rồi bọn họ cũng yên tâm giao em cho anh chăm sóc.” Lý Thanh Lưu kéo ngang Lộ Phi Nhi ngồi lên chân mình, dọa Lộ Phi Nhi bối rối giãy giụa, không dễ dàng gì mới thoát ra được.

“Anh điên rồi à?” Mặt Lộ Phi Nhi đỏ bừng, nếu để cho bố mẹ nhìn thấy thì cô chết chắc rồi.

“Phi Nhi, hiện tại anh chính thức cảnh cáo em, em đã là người phụ nữ của anh, đời này sẽ không có khả năng buông ra đâu.” Lý Thanh Lưu nói lời này vô cùng nghiêm túc, sức lực cầm cổ tay Lộ Phi Nhi rất lớn, khiến Lộ Phi Nhi cảm thấy đau đớn một trận. Lộ Phi Nhi không nói gì, thậm chí mặt lại càng đỏ hơn, tính cách của cô rất mạnh mẽ, thực ra Lý Thanh Lưu đã khiến cô vô cùng tức giận, nhưng bây giờ sau khi nghe anh nói những lời này, Lộ Phi Nhi cảm thấy rất vui vẻ, anh đối với cô và vô cùng để ý.

Trong phòng bếp, Vu Diễm Hoa đang chuẩn bị đồ ăn, bảo Lộ Tuấn Sing giết một con gà, bà đun một nồi nước sôi để nhổ bỏ lông gà, chờ Lộ Tuấn Sinh mang con gà đã được giết xong đi vào, thấy vẻ mặt đầy tâm sự của bà xã đang đứng đó.

“Diễm Hoa, đang nghĩ gì vậy? Em không thích Lý Thanh Lưu đó à?” Lộ Tuấn Sinh thấy dáng vẻ thông minh của tên tiểu tử này, con gái của mình cũng không giống nhau, cảm thấy bọn họ rất thích hợp.

“Tuổi của cậu ấy lớn hơn Phi Nhi rất nhiều, huống chi là từ trong bộ đội ra, không biết tương lai có đáng bà xã không nữa?”

“Hẳn là không đâu, em suy nghĩ nhiều rồi.” Lần đầu tiên Lộ Tuấn Sinh cảm thấy bà xã mình không thông minh đấy.

“Bộ dạng cậu ấy rất thông minh lanh lợi, nói chuyện cũng thận trọng, em lo lắng Phi Nhi sẽ bị cậu ấy làm tổn thương. Nhìn lqd cách nói năng, quần áo của cậu ấy không phải là người bình thường đâu! Nếu cậu ấy lừa gạt con gái nhà chúng ta, với tính cách của Phi Nhi... Em vô cùng lo lắng.” Sau khi nghe Vu Diễm Hoa nói ra lo lắng trong lòng của bản thân, Lộ Tuấn Sinh cũng bắt đầu suy nghĩ cẩn thận.

“Diễm Hoa, vậy vì vừa rồi em lại nói vậy? Em nói không đồng ý là được rồi! Nếu không thì chúng ta bảo Phi Nhi và cậu ta chia tay thôi.” Hiện tại Lộ Tuấn Sinh cũng không có tâm trạng nấu cơm.

“Haiz, anh vẫn không hiểu sao? Thật ra thì mới vừa rồi cậu ấy đã nói cho chúng ta biết, cậu ấy và Phi Nhi đã ‘gạo nấu thành cơm rồi’, huống chi, em nhìn dáng vẻ của Phi Nhi xem nó có thể nghe lời của anh nói sao?”

“Em... Em nói cái gì?” Rất dễ nhận thấy Lộ Tuấn Sinh bị dọa đến.

“Cậu ấy nói buổi sáng thức dậy đầu Phi Nhi sẽ bị choáng váng, anh nghĩ đi! Ý của cậu ấy chuyện đầu bị choáng váng là cậu ấy theo dõi thấy, nếu không phải sống chung với nhau thì làm sao có thể biết được chứ? Cho nên em nói, hiện tại người con rể này đã trở thành một nửa con rể rồi, em hi vọng cậu ấy sẽ đối xử với Phi Nhi thật tốt.” Vu Diễm Hoa nói xong, hơn nửa ngày Lộ Tuấn Sinh cũng nói không ra lời, xem ra quyền chủ động hiện tại đang ở trong tay người ta rồi. Không đồng ý cũng phải đồng ý, khó trách sắc mặt bà xã lại thay đổi nhanh như vậy, trước đó vẻ mặt vẫn còn chán ghét, nghe xong câu nói đó thì nở nụ cười ngay lập tức.

Vợ chồng Lộ Tuấn Sinh nhiệt tình tiếp đãi Lý Thanh Lưu, buổi tối Lộ Phi Nhi ngủ chung với mẹ còn Lý Thanh Lưu ngủ chung với Lộ Tuấn Sinh. Buổi sáng thức dậy, Vu Diễm Hoa đã chuẩn bị sẵn nước nóng để bọn họ rửa mặt. Thực ra, vợ chồng Lộ Tuấn Sinh cũng không khó để phát hiện, ánh mắt của Lý Thanh Lưu luôn đuổi theo bóng dáng của Lộ Phi Nhi, điều này khiến cho bọn họ rất vui vẻ. Tối hôm qua lúc ngủ muộn, Lộ Tuấn Sinh và Lý Thanh Lưu cũng trò chuyện rất nhiều, càng trò chuyện càng hợp ý, dĩ nhiên đây cũng là nhờ tính tình của Lý Thanh Lưu rất thân thiết.

Ăn xong bữa sáng, Lý Thanh Lưu và Lộ Phi Nhi lại tới đồn cảnh sát, lúc này tất cả mọi người đều đã đến đông đủ rồi. Lý Thanh Lưu và Lộ Phi Nhi đương nhiên cũng được mời tham gia. Đầu tiên là báo cáo vắn tắt của đồn trưởng Chu.

“Ngày hôm qua, chúng tôi đã đi điều tra người nhà nạn nhân, còn có hàng xóm và ông chủ cửa hàng nhỏ nữa, bọn họ nói, sau lqd khi nạn nhân đi rồi thì có Lưu Quân, bốn mươi lăm tuổi, là nông dân bình thường ở đây đến cửa hàng mua thuốc. Còn có một người đàn ông tên là Chu Hưng Vũ, ba mươi tuổi đến mua rượu, anh ta mới vừa ly hôn, làm nghề mổ heo. Sau đó nữa là hai đứa bé. Chỉ có những thứ này thôi.”

“Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, bộ phận đầu của nạn nhân đã bị thiêu hủy, nhưng mà quần áo dưới thân coi như đầy đủ, trước khi chết nạn nhân đã từng bị xâm phạm qua, kết quả kiểm tra ADN vẫn còn phải chờ vài ngày nữa.” Đây là báo cáo của một vị cảnh sát trên huyện.

Phó đội trưởng Hồ móc một gói thuốc ra, từ bên trong rút từng điếu ra chia cho mọi người, sau đó nói: “Lãnh đạo trên huyện cũng đã điện thoại đến đây, bảo chúng ta phải mau chóng phá án, vụ án này ảnh hưởng rất xấu, áp lực của lãnh đạo trên huyện rất lớn, chúng ta không thể chờ kết quả ADN xuất hiện được, nếu cho tội phạm chạy mất, chúng ta làm sao khai báo với người dân và lãnh đạo được cho nên cường độ công việc của mọi người vẫn còn phải tăng thêm.” Sau đó lại xoay người nói với Lý Thanh Lưu.

“Đội trưởng, anh hãy giúp đỡ bọn em một chút đi!”

“Đó là dĩ nhiên.” Lý Thanh Lưu cũng đồng ý, một bông hoa còn trẻ mà cứ chết thảm như vậy, phá vỡ cuộc sống bình yên nơi đây, nhất định không thể cho tội phạm nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được, nhất định phải trả lại cuộc sống bình yên cho nơi đây.

Phó đội trưởng Hồ phân công nhiệm vụ cho từng người, Lý Thanh Lưu và Lộ Phi được sắp xếp trực ở đồn cảnh sát, đồng thời chịu trách nhiệm tổng hợp tài liệu. Phó đội trưởng Hồ mang theo người lần lượt rời đi, hi vọng có thể nhận được càng thêm nhiều manh mối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.