Bảo Bối Sa Gia

Chương 80




"Cẩn thận ." Tiêu Thần lớn tiếng nhắc nhở người và thú trên thuyền, tiểu thú trắng muốt Kha Kha linh hoạt vọt tới bên mạn thuyền, đem tiểu thánh thụ ở bên ngoài, gắt gao ôm vào trong lồng ngực.

Ánh sáng bảy màu ngập trời, thần thuyền tựa như xé rách bầu trời rất nhanh tiếp cận đến. Ác quỷ thuyền trong chớp mắt cũng tăng tốc, tạo nên vô tận sóng gió, ma khí xông ngút trời, lao nhanh về phía trước, biển xanh rung chuyển mãnh liệt, hai chiếc cổ thuyền khổng lồ tựa như không có dẫn lực liền hóa thành hai chùm sáng lao vào nhau.

"Ầm."

Cùng với một tiếng nổ lớn long trời lở đất, vô tận sóng biển dâng lên tận trời cao, đem cả mặt trời trên cao che khuất, nước biển ngập trời tràn khắp không trung, khắp trời là một màu nước biển. Hai chiếc chiến thuyền cổ tuy rằng không chính xác va chạm vào nhau, nhưng tựa như đã thực sự chạm vào nhau, hai thuyền trong lúc đó bất quá cách xa nhau mười trượng, ánh sáng bảy màu cùng ma khí đen sẫm bắt đầu cuồng bạo trùng kích.

Mơ hồ có thể nghe được từng trận rồng ngâm cùng quỷ hú, trong nhất thời ánh sáng trong trời đất đều trở nên mờ ảo, gió lạnh gào rít giận giữ, loại dị biến không tên của trời đất này thanh thế lớn vô cùng kinh người như trời long đất lở.

Trong biển xanh tràn ngập một luồng khí tức huỷ thiên diệt địa, một luồng dao động to lớn cường đại giữa trời đất khiến người ta cảm giác run rẩy, tựa như hết thảy sao trời từ trên chín tầng trời rơi xuống, không chỗ nào không có, trầm trọng như có vạn vạn quả núi áp xuống.

Thời khắc này, biểu hiện kỳ quặc nhất chính là tiểu long quật cường, trong lúc đám người Tiêu Thần cố gắng ổn định thân hình, nằm úp sát mặt thuyền thì nó lại ngang nhiên đứng thẳng lên, hướng về Thần Thuyền phía trước không ngừng hét dài, thân thể nho nhỏ như vậy nhưng lại phát ra âm thanh lớn đinh tai nhức óc, trong đôi mắt thần quang lấp lánh.

Mênh mông phía trước là một luồng lực lượng mang tính hủy diệt, khắp mặt biển cơ hồ đều sôi trào, hoàn toàn là lực lượng tạo nên. Sóng biển trắng xóa phô thiên cái địa giống như sắp đến ngày tận thế, tiểu long quật cường vừa mừng vừa sợ, kiên định mà đối diện tất cả.

Ngay lúc bọn Tiêu Thần nghĩ đến thời điểm va chạm đáng sợ thì hai chiếc thuyền lại giao nhau. Thần quang chớp động, ma khí cuồn cuộn, hai chiếc chiến thuyền cổ vượt sát qua nhau, nhưng ngay trong chớp mắt, một luồng sáng bảy màu từ trên thần thuyền bắn tới, khai mở tầng sáng xám trên Quân Vương Thuyền, hướng thẳng tiểu long mà bắn tới.

" Nằm sấp xuống." Tiêu Thần hét lên, bởi vì hắn cảm giác được tính nguy hiểm của tia thần quang kia, nhưng tiểu long lại như mắt mù tai điếc, vẫn đứng sừng sững như một tượng đá, tia sáng lấp lánh cũng không đem nó đánh chết mà chỉ giống như một bọc nước đem nó bao phủ lại.

Tiếp theo đó là một tia thần quang trùng kích đến, lúc này cũng không phải là bắn về phía tiểu long mà là đổi hướng quét về phía tiểu thánh thụ mà tiểu thú Kha Kha đang gắt gao ôm trong ngực, khiến cả Kha Kha cũng bị vây trong đó.

Long Thuyền nhắm về hướng vùng biển cấm kỵ còn Quân Vương Thuyền lại đi hướng ngược lại về phía biển xanh, một trường va chạm được dự đoán sẽ mang tính hủy diệt không ngờ lại tránh được.

Mà hai tiểu thú lúc này lại mờ mịt không hiểu gì, thân thể tựa như bị hai tia thần quang cấm trụ, tuy rằng đã rời khỏi khu vực kia một khoảng khá xa, nhưng hào quang cũng không hề tiêu tán. Chỉ qua một lúc sau bọn chúng mới mạnh mẽ động đậy lại, vô cùng linh tính kiểm tra lại trạng thái của mình, đúng là giống với tính cảnh giác của con người, chỉ là hai tiểu thú cũng không có gì bất thường, ánh sáng bảy màu hình như cũng không tạo ra hậu quả gì không tốt.

Sóng biển cuồn cuộn, Quân Vương Thuyền càng lúc càng nhanh, sau khi rời khỏi vùng biển cấm kỵ thì tốc độ của nó không ngừng được tăng lên, cuối cùng hóa thành một tia sáng xám phóng về hướng Trường Sinh đại lục.

Giữa biển xanh rộng lớn thỉnh thoảng có một hải đảo bị lùi về phía sau, Quân Vương Thuyền theo gió vượt sóng tựa như bay phát ra từng trận âm thanh "ồ ồ" trầm thấp, cứ như vậy trong mấy ngày liền đi qua hơn vạn dặm. Không thể không nói phiến không gian này rộng lớn vô cùng, so với Nhân Gian Giới thì rộng hơn nhiều lắm.

Sau nhiều ngày rời đi để lại mười mấy vạn dặm hải lý ở sau lưng, Quân Vương Thuyền bắt đầu chậm rãi giảm tốc độ xuống, tựa như phía trước có một luồng khí tức to lớn mà cổ lão ép tới.

Tiêu Thần biết phân nửa là khoảng cách tới Trường Sinh đại lục đã không còn xa lắm, loại khí tức như có như không này hẳn là thuộc về Trường Sinh đại lục, trong lòng hắn âm thầm kinh dị, thế giới này quả nhiên không đồng nhất.

" Yến Khuynh Thành, nàng có biện pháp nào khiến ta tin tưởng không?"

Nghe được Tiêu Thần hỏi như vậy, Yến Khuynh Thành trong lòng ít nhiều sợ hãi, nàng biết nếu như không quyết đoán trong lời nói thì Tiêu Thần tuyệt hạ thủ bất lưu tình, nàng rất muốn ra tay nhưng lại cảm giác vô lực, nhưng mà phải thỏa hiệp thì nàng vô cùng không cam lòng.

Yến Khuynh Thành trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng bỗng nhiên nở nụ cười, tựa như được giải thoát, điều này Tiêu Thần đã dự đoán từ trước.

"Nàng cười cái gì?"

"Cùng ngươi làm một cuộc giao dịch."

" ùng ta giao dịch, nàng bây giờ còn có tư cách đó sao?"

Yến Khuynh Thành lại do dự một lúc rất lâu, sau đó giống như hòan toàn hạ quyết tâm, nói: "Ngươi nghe nói Toái Ma Chủng Thần chưa?"

" Toái Ma Chủng Thần?" Tiêu Thần có chút giật mình, chớp mắt một cái nhìn chằm chằm vào Yến Khuynh Thành, nói:" Nhân Gian Giới tựa hồ có một công pháp như vậy, là đệ nhất thiên công trong truyền thuyêt."

"Ở Nhân Gian Giới không phải là thiên địa công pháp mà chỉ là Chủng Ma, còn Trường Sinh Giới lưu truyền chính là Chủng Thần, hai loại không thể so sánh được, Toái Ma Chủng Thần cho dù là ở Trường Sinh giới cũng được cho là vô thượng công pháp, ta đem nó cùng ngươi giao dịch được không? Đem truyền cho ngươi, ngươi thả ta ra?"

" Ha ha… Ngươi cho như vậy là có thể?" Tiêu Thần phá lên cười nói:" Cái gọi là con đường dẫn đến trường sinh, Toái Ma Chủng Thần quả thực thần diệu, nhưng với ta mà nói cũng không có lực hấp dẫn quá lớn. Ngươi phải biết rằng tại Trường Sinh Giới này công pháp cao cấp nhất cũng không chỉ có một cái Toái Ma Chủng Thần này thôi đâu."

Yến Khuynh Thành thở dài một hơi, hạ quyết tâm nói:" Được rồi, không giao dịch này nữa, hãy chuyển qua một phương pháp khác đi, ngươi đã nghe nói qua về môn công pháp này rồi chứ, cũng đã biết Ma tính cùng Thần tính của nó." Text được lấy tại Truyện FULL

"Đúng, ta biết. Môn công pháp này tuy rằng tu hành về sau uy lực cường đại tới cực điểm, nhưng cũng là "Ma" tới cực điểm, người trong quá trình tu luyện thường gặp phải những nguy hiểm cực lớn."

"Ngươi nói đúng, tu luyện Toái Ma Chủng Thần cần một cái đỉnh lô, dùng để ký thác những chấp niệm của bản thân, là pháp môn gian nan nhất trong các loại công pháp, hung hiểm tới cực điểm, trong quá trình này nếu như công lực thấp hơn đỉnh lô, như vậy chắc chắn sẽ bị đỉnh lô quản chế phản lại, không thể phản kháng, không thể thoát khỏi, không thể giãy giụa, ngươi hẳn biết điều này có ý nghĩa gì. Trăm ngàn năm qua, có thể nói chính thức tu thành công bất quá khoảng ba bốn người thôi."

"Nàng muốn nói gì với ta?" Tiêu Thần hỏi.

"Ta định để ngươi làm đỉnh lô cho ta, ngươi có biết điều này ý nghĩa gì không, người tu luyện Toái Ma Chủng Thần nhất định phải lựa chọn người có tu vi thấp hơn mình rất nhiều, mà cũng giống như công pháp ta tu luyện này, tỷ lệ thành công thực sự quá xa vời, có thể nói toàn bộ chấp niệm của ta sẽ ký thác trong thân thể ngươi, giống như việc vận mệnh của chúng ta đã liên hệ cùng nhau, ta không có khả năng hại ngươi, bởi vì ngươi chết thì đồng thời ta cũng không sống được, hơn nữa công lực của ta thấp hơn ngươi, ngươi không bị nguy hiểm gì cả, người bị quản chế là ta…."

Tiêu Thần nở nụ cười mà Yến Khuynh Thành lại cắn răng, với sự biến hóa của thỏa hiệp loại này, như vậy Tiêu Thần sẽ quản chế hết thảy, tất cả đều có thể phát sinh.

"Tiêu Thần, ngươi hẳn là tin tưởng sau khi tiến vào Trường Sinh đại lục ta sẽ không hại ngươi, chỉ là ta có điều kiện, sau khi ta đem một đoạn chấp niệm nhập vào trong thân thể ngươi, ngươi không được đối phó với ta, trong ba năm chúng ta không gặp mặt."

Tiêu Thần nở nụ cười lắc đầu nói:" Điều này sao có thể được! Ba năm không gặp, nàng một khi thành công, đến lúc đo chẳng phải ta chính thức lại trở thành đỉnh lô của nàng sao, đến lúc đó bị nàng quản chế, chắc chắn sẽ trở thành tù nhân của nàng rồi."

"Từ xưa đến nay bất quá chỉ có hai ba người có thể tu thành công pháp này thôi mà, ngươi thực đánh giá ta quá cao đó, ta thực đối với chính mình cũng không quá mức tự tin. Ngươi chẳng lẽ cảm thấy tiến độ tu luyện của ngươi sẽ bị ta đuổi theo sao? Được rồi, nếu như ngươi không tự tin thì có thể hủy đi ước hẹn ba năm." Yến Khuynh Thành khiêu khích nhìn Tiêu Thần, dung mạo tuyệt thế có một lực hấp dẫn khác thường.

"Theo ta được biết, Toái Ma Chủng Thần một khi bắt đầu tu luyện, tối thiểu cần một năm thời gian mới có thể hình thành sự quản chế nhân quả." Tiêu Thần suy nghĩ chớp động, hai người có liên hệ như vậy, chỉ cần Yến Khuynh Thành không thành công theo lời nói của Yến Khuynh Thành, thì Yến Khuynh Thành vẫn chịu sự quản chế của hắn, không chút ảnh hưởng, đương nhiên điều kiện đầu tiên chính là Yến Khuynh Thành không thể mạnh hơn hắn. Suốt mấy trăm ngàn năm qua cũng không có mấy người có thể tu thành công pháp này, nếu dưới những điều kiện có lợi này mà hắn vẫn bị Yến Khuynh Thành quản chế thì Tiêu Thần cảm thấy mình chỉ có thể đập đầu vào đậu hủ mà chết cho rồi.

" Không sai, chỉ cần một năm thời gian, nhưng nếu chấp niệm đã nhập vào ngươi thì ngươi đâu còn gì đáng phải lo lắng nữa? Ngươi nếu sợ có điều gì sơ xuất thì ta lúc nào cũng sẽ phải chịu trước." Yến Khuynh Thành lấy chính vận mệnh của mình ra đánh cược, nàng muốn đánh cược một chuyến, dưới mọi tình huống hoàn toàn bất đắc dĩ đã phải nghĩ đến việc thỏa hiệp tu luyện công pháp này, có lẽ trong quá trình này sẽ bị Tiêu Thần quản chế, nhưng một khi nàng tu luyện thành công thì có thể đem quan hệ của bọn họ hoàn toàn đảo ngược lại.

" Được. Một lời đã như vậy thì ta không còn gì để nói, bất quá ta có chút hoài nghi, môn công pháp này tựa hồ không phải ai cũng có thể tu luyện được."

" Quả thật không phải ai cũng có thể tu luyện được, trong Bất Tử nhất mạch ngoại trừ một số ít tổ sư có được pháp môn tu luyện của công pháp này, còn những người khác đều không biết được, ta sở dĩ biết được cũng nhờ vào một kỳ duyên." Yến Khuynh Thành cũng không nói gì nữa, Tiêu Thần cũng không có dò hỏi gì thêm.

Tiếp theo có chút phiền phức, Tiêu Thần khai mở phong ấn của Yến Khuynh Thành, hẳn nàng sẽ khôi phục công lực, nhưng với tu vi hiện tại của hắn mà nói thì căn bản không cần lo lắng nàng có thể chạy thoát.

Trải qua một phen thần huyễn, giữa ánh sáng mờ ảo, có đủ loại ảo giác thần ma, một tia linh quang từ trong đôi mắt của Yến Khuynh Thành bắn vào trong cơ thể Tiêu Thần, trong phút chốc giữa bọn họ đã sinh ra liên hệ.

Cùng lúc đó một mảng đại lục rộng lớn vô ngần xuất hiện trong mắt họ, một luồng khí tức tang thương và cổ lão ập thẳng tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.