Bảo Bối Nhanh Yêu Anh Đi

Chương 43




Trong căn phòng cách âm tuyệt đối trên tàu ngầm Charlotte Rachel bắt đầu thấy hơi buồn nôn. Trên màn hình, cặp mắt đầy băn khoăn của William Pickering hướng về phía Michael Tolland.

- Sao yên lặng thế, anh Tolland?

Tolland ngước nhìn lên, cử chỉ giống hệt một sinh viên bất ngờ bị thầy giáo gọi tên.

- Thưa ngài?

- Anh vừa sản xuất một đoạn phim tài liệu vô cùng thuyết phục. - Pickering nói. - Lúc này quan điểm của anh về tảng thiên thạch là thế nào?

- Thưa ngài Giám đốc, - Tolland nói, vẻ không thoải mái - tôi cũng buộc phải đồng ý với tiến sĩ Marlinson. Tôi tin rằng những mẫu hoá thạch và tảng thiên thạch là thật. Tôi cũng khá thông thạo các phương pháp xác định niên đại, và tuổi của tảng đá ấy đã được khẳng định bởi nhiều phép thử khác nhau. Cả tỉ lệ nickel nữa. Những dữ liệu ấy không thể giả mạo được. Một điều chắc chắn là tảng đá đó đã hình thành cách đây một trăm chín mươi triệu năm, nó có tỉ lệ nickel khác với các loại đá trên trái đất, và những mẫu hoá thạch bên trong tảng đá cũng hình thành cách đây một trăm chín mươi triệu năm. Tôi nghĩ không thể có cách giải thích nào khác có lẽ NASA đã tìm thấy tảng thiên thạch thật.

Lúc này Pickering ngồi trầm ngâm. Vẻ mặt ông đầy băn khoăn, một sắc thái mà Rachel chưa từng thấy có ở William Pickering.

- Bây giờ ta làm gì, thưa Giám đốc? - Rachel hỏi. - Chắc chắn phải báo ngay cho Tổng thống biết rằng những dữ liệu này có vấn đề.

Pickering nhíu mày.

- Hy vọng là Tổng thống vẫn chưa biết gì cả.

Rachel thấy lòng quặn thắt. Hàm ý của Pickering đã quá rõ.

Tổng thống Herney có thể có dính líu. Rachel nghi ngờ điều này, nhưng phải thừa nhận rằng trong vụ này, cả Tổng thống và NASA đều được hưởng lợi.

- Rủi thay. - Pickering nói. - Chỉ có mỗi bức ảnh chụp cắt lớp bằng sóng siêu âm cho thấy một trục đá nước mặn ở bên dưới tảng thiên thạch. Tất cả những dữ liệu khoa học khác đều cho thấy NASA đã có một phát kiến vô cùng ngoạn mục. - Ông ngừng một lát, vẻ trầm trọng. - Và còn chuyện nhóm các vị bị tấn công… - Ông ngước lên nhìn Rachel. - Cô nhắc đến đội đặc nhiệm phải không nhỉ?

- Vâng, thưa Giám đốc. - Rachel một lần nữa kể lại cho ông nghe về loại đạn ngẫu tác.

Càng lúc vẻ mặt Pickering càng khổ sở. Rachel biết sếp của cô đang điểm tên những nhân vật có quyền điều khiển đội đặc nhiệm.

Dĩ nhiên Tổng thống có quyền đó. Cả Marjorie Tench nữa, trên cương vị cố vấn. Rất có thể cả Giám đốc NASA Lawrence Ekstrom, với những mối quan hệ của ông ta trong Lầu Năm Góc. Rachel xem xét rất nhiều khả năng, và nhận ra rằng thế lực đứng đằng sau vụ tấn công ấy có thể là bất kỳ kẻ nào có địa vị cao và những mối quan hệ cần thiết.

- Tôi có thể gọi điện cho Tổng thống ngay bây giờ -Pickering nói - nhưng như thế là thiếu khôn ngoan, ít nhất đến khi chúng ta biết được kẻ nào dính líu vào vụ này. Nếu Nhà Trắng cũng có liên quan thì tôi ít có khả năng bảo vệ an toàn được cho cô. Thêm vào đó cũng chẳng biết phải nói gì với ông ấy. Nếu tảng thiên thạch là thật mà các vị đều cảm nhận thế, thì thông tin về khả năng nó được đưa từ dưới lên chẳng có ý nghĩa gì. Chắc chắn Tổng thống sẽ đặt dấu hỏi liệu những điều tôi nói có xác thực không? - Ông ngưng một lát như thế đang cân nhắc. - Sự thật có là thế nào chăng nữa, kẻ đó là ai chăng nữa, thì một số nhân vật rất quyền thế sẽ bị tổn thương, nếu tin này được công bố ra. Tôi cho rằng phải đưa các vị đến một địa điểm an toàn ngay lập tức trước khi chúng ta có bất kỳ động thái nào.

- Đưa chúng tôi đến một địa điểm an toàn ư? - Rachel ngạc nhiên.

- Thưa Giám đốc, tôi tưởng một tàu ngầm mang đầu đạn hạt nhân thế này đã là an toàn rồi?

Ánh mắt Pickering đầy hoài nghi:

- Sự có mặt của ba người trên con tàu ấy không giữ bí mật được lâu đâu. Tôi sẽ đưa các vị ra khỏi đó ngay lập tức. Thật thà mà nói, tôi sẽ an tâm hơn nhiều nếu lúc này các vị đang ngồi trong phòng làm việc của tôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.