Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 98: Phiên ngoại 17




Lý Thất Dạ cười nói ra:

- Bất quá, nếu quả như thật có ngày đó, như vậy, năm đó Ma Chủ nói với ngươi cái gì, cái kia đều trở nên không trọng yếu. Bởi vì thật đến ngày đó, ta đã biết tất cả bí mật.

Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng hừ một cái, không nguyện ý bàn lại vấn đề này.

Lý Thất Dạ cũng xoay người rời đi, muốn rời khỏi miếu cổ.

- Ngươi truy cầu là cái gì, mục tiêu của ngươi là cái gì?

Thời điểm Lý Thất Dạ vừa đạp tới cửa, sau lưng truyền đến thanh âm lạnh lùng của Thiên Khí Ma Vương.

Lý Thất Dạ dừng bước, xoay người lại, nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương.

Thiên Khí Ma Vương cũng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói ra:

- Ngươi từ Cửu Giới tới nơi này, ngươi có thể thành Ma vương, ngươi có thể thành Đế vương, ngươi có thể một mực trường sinh! Như vậy, ngươi theo đuổi là cái gì? Chỉ vì bảo vật sao? Lại hoặc là, chỉ vì muốn biết bí mật trong này.

- Không…

Lý Thất Dạ lắc đầu, trịnh trọng nói ra:

- Ta muốn giết đến cuối cùng, ta muốn vô cùng đơn giản, chỉ cần một đáp án!

Nói xong, xoay người rời đi, rời đi miếu cổ.

Thiên Khí Ma Vương nhìn qua bóng lưng của Lý Thất Dạ, thật lâu không nói, qua rất lâu sau đó, lầm bầm nói ra:

- Trường sinh bất tử, chiến đến cuối cùng, cuối cùng, là vì cái gì đây? Tại bờ bên kia, chờ lấy chúng ta, lại là cái gì đây. Bệ hạ, hi vọng ngươi đã bình an đến.

Thời điểm dứt lời, Thiên Khí Ma Vương cũng biến mất, tựa hồ, hắn chưa từng có xuất hiện qua nơi này.

- Công tử, không có sao chứ.

Phía ngoài Lý Sương Nhan các nàng nhìn thấy Lý Thất Dạ đi ra, cũng không khỏi thở dài một hơi, nhao nhao nghênh đón.

Lý Thất Dạ ở lại bên trong lâu như vậy, các nàng cũng không khỏi lo lắng, sợ Lý Thất Dạ thật cùng Thiên Khí Ma Vương liều mạng, bất quá, từ tự tin đối với công tử, các nàng một mực ở lại bên ngoài, không có giết vào.

- Có thể có chuyện gì, chút chuyện nhỏ này, Thiên Khí còn không đến mức muốn động thủ với ta, coi như động thủ, hắn cũng chiếm không được tiện nghi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

- Tốt, thu lại cổ kiệu, không cần giả bộ Thiên Khí Ma Vương nữa.

Lý Thất Dạ phân phó Lý Sương Nhan các nàng nói:

- Chúng ta đi Ma Sách Cung.

Ngay cả Mai Tố Dao cũng không khỏi hỏi một tiếng, nói ra:

- Chúng ta có thể vào sao?

Lý Thất Dạ nhìn các nàng một cái, cười nói ra:

- Bốn người các ngươi, không nhiều không ít, vừa vặn có thể vào, nếu như nhiều hơn nữa, chỉ sợ lại không được.

Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan các nàng tiến về Ma Sách Cung, lần này, hắn lộ ra chân thân, không còn là Thiên Khí Ma Vương.

Ở chân núi Ma Sách Cung, mặc dù bọn người Chiến Sư đã sớm rời đi, nhưng mà, y nguyên có tu sĩ ở lại nơi đó, bởi vì có không ít kẻ đến sau đều thử nghiệm, nhìn xem có thể mở ra Ma Sách Cung hay không.

Bất quá, mặc kệ là đối với ai, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, mặc kệ ngươi thiên phú khó lường đến cỡ nào, đều như cũ không cách nào mở ra Ma Sách Cung.

- Lý Thất Dạ lại tới.

Khi Lý Thất Dạ còn không có đi vào chân núi, sớm đã có người phát hiện hắn, có người lập tức hét lớn.

Hiện tại uy danh đệ nhất hung nhân đã là không ai bằng, hiện tại quang mang của đệ nhất hung nhân đã che khuất các tuyệt thế thiên tài khác.

Cho nên, mặc kệ Lý Thất Dạ đi tới chỗ nào, đều sẽ làm người khác chú ý, mặc kệ là đi tới chỗ nào, đều sẽ để cho người ta kiêng kị ba phần.

- Đệ nhất hung nhân lần nữa trở về, không phải là hướng về phía Ma Sách Cung tới chứ.

Có người xa xa nhìn thấy bọn người Lý Thất Dạ, không khỏi thì thào nói.

- Giống như không ai có thể mở ra Ma Sách Cung, đệ nhất hung nhân có thể làm sao?

Cũng có người nhịn không được nghi vấn nói.

Có cường giả Nam Xích Địa không khỏi nói ra:

- Cái này khó nói, đệ nhất hung nhân quá tà môn, thử nghĩ một chút Thần Chiến Sơn Đệ Nhất Phong là tà môn bực nào, bao nhiêu người không thể leo lên, bọn người Lâm Thiên Đế cũng không được, nhưng mà, đệ nhất hung nhân lại leo lên đệ nhất phong.

- Ha ha, ta cảm thấy đệ nhất hung nhân có thể làm, hắn tuyệt đối có thể sáng tạo kỳ tích. Nếu như đệ nhất hung nhân cũng không được, như vậy, không có bất kỳ người nào có thể làm, tại đương thời, còn có ai có thể so sánh được đệ nhất hung nhân.

Có người không khỏi nói ra

Ở trong thời gian thật ngắn, theo danh tiếng đệ nhất hung nhân của Lý Thất Dạ truyền xa, Lý Thất Dạ đã có được người ủng hộ, có một ít người đối với hắn rất là sùng bái.

Đặc biệt là đối với một ít tu sĩ thế hệ trẻ tuổi mà nói, đệ nhất hung nhân đánh bại tất cả tuyệt thế thiên tài như Cơ Không Vô Địch, lại thu phục đệ nhất mỹ nữ Mai Tố Dao. Nói cường đại, có đầy đủ cường đại, nói diễm phúc, có đầy đủ diễm phúc.

Cái này có thể không cho một ít tu sĩ thế hệ trẻ tuổi vì đó sùng bái sao?

Thời điểm bọn người Lý Thất Dạ đi tới dưới chân núi Ma Sách Cung, người ở chỗ này đều nhao nhao nhường ra cho bọn hắn một con đường, không có bất kỳ người nào dám ngăn cản con đường của đệ nhất hung nhân.

Nhìn lấy đệ nhất hung nhân đi tới, tất cả mọi người dưới núi không khỏi ngừng thở, không người nào dám thốt một tiếng, loại thần uy này, tại thế hệ trẻ tuổi đã là không ai bằng.

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Ma Sách Cung trên ngọn núi, nhàn nhạt nói ra:

- Đi thôi, chúng ta đi lên.

Nói xong, ở phía trước dẫn đường.

Lý Sương Nhan các nàng cũng đi theo phía sau Lý Thất Dạ.

Leo lên ngọn núi của Ma Sách Cung cũng không phải là một chuyện dễ dàng, bởi vì Ma Sách Cung đã từng là địa phương Ma Chủ hiệu lệnh Ma Giới. Nơi này bị phong cấm trấn áp, cho nên, muốn leo lên sơn phong, cần phải có thực lực cường đại.

Nhưng bất luận là đối với Lý Thất Dạ mà nói, hay là đối với Lý Sương Nhan các nàng mà nói, leo lên sơn phong, cái này cũng không phải khó gì.

Thời điểm mọi người thấy bọn người Lý Thất Dạ hành tẩu đến bên ngoài Ma Sách Cung, vô số ánh mắt đều rơi vào trên người Lý Thất Dạ, tất cả mọi người ngừng thở.

Thậm chí có thể nói không ít người trái tim đều cao cao treo lên, có người có lẽ không hy vọng Lý Thất Dạ thành công. Nhưng mà, cũng không ít người muốn nhìn đến kỳ tích. Trăm ngàn vạn năm đến nay, một mực không ai có thể mở ra Ma Sách Cung, nếu như hôm nay có người mở ra Ma Sách Cung, như vậy, đây tuyệt đối là một kỳ tích, đối với bọn hắn mà nói, nếu như bọn hắn có thể gặp loại kỳ tích như thế này, đây cũng là một loại vinh quang.

Ma Sách Cung cung môn rất phổ thông, cũng rất đơn giản, không có trang trí dư thừa, hai phiến cung môn màu đen, cũng không biết là dùng thần kim gì tạo thành, thoạt nhìn đặc biệt nặng nề, hơn nữa hai phiến cung môn đều không có lỗ khóa, thoạt nhìn căn bản không giống như là dùng chìa khoá có khả năng mở ra.

Lúc này, nhìn hai phiến cung môn trước mắt, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, lầm bầm nói ra:

- Ma Sách Cung, năm đó Ma Chủ vẫn còn, có thể tưởng tượng nó rầm rộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.