Bảo Bối

Chương 9




-sau khi cấp cứu xong thì nó chìm vào hôn mê và có thể sẽ chết.Lời nói của bác sĩ như một con dao cứa sâu vào trái tim của hắn, bây giờ hắn mới nhận ra là mình thật lòng yêu nó nhưng liệu đươc gì khi chính hắn đã làm tổn thương nóhắn ngày ngày cứ ngồi cạnh nó tâm sự đủ điều mong nó sớm tỉnh dậy để đấu khẩu với hắn,chọc hắn tức lên.hắn cứ hy vọng và mong chờ

-Thư em có thể tỉnh lại không, anh xin lỗi,em chỉ cần tỉnh lại thôi mẹ và chị em lo cho em lắm rồi các bạn trong lớp mong em lắm đó.Anh biết anh không có tư cách ở bên em nhưng em hãy cho anh cơ hội bù đắp cho em được không Thư.Cứ thể đã gần một tuần trôi qua và ngày quyết định nó sẽ sống hay là ra yk

-hôm nay thì chỉ có chị nó và Phong còn hắn thì cũng phải đến trường không thể nghỉ học nhiều quá.Nhưng hắn đến trường vs một tâm trạng nặng nề cứ như một xác chết biết đi

-còn về phần nó thì bây giờ ai cũng mong nó tỉnh dậy

-tôi ra ngoài mua chút đồ ăn cô ở lại chông Thư nhé-Phong nói vs một vẻ mặt ưu buồn nhìn chiếc giường nó đang nằm

-anh cứ yk tôi sẽ ở đây vs em ấy-M.Trang

-cánh cửa đóng lại.anh bước yk chậm rãi lòng chiễu nặng anh sợ sẽ mất thêm một người em gái.anh sợ điều đó lại xảy ra một lần nữa

-sau khi phong yk được 15 phút thì tim nó bắt đầu loạn làm cho Trang một phen hoảng sợ

-Thư em đừng hù chị mà chị xin em đó.chị khỏe oy nè em tỉnh dậy nhìn chị yk mà Thư-M.Trang nói một cách gấp gáp và đầy hoảng sợ

-Bác sĩ nhanh lên có người đang nguy lẹ lên-M.Trang gào lên

-sau đó một tốp bác sĩ vào

-ông mau cứu nó yk.nếu không cứu được tôi cho đóng cửa bệnh viện ông nhớ đó-M.Trang đe dọa

-mau lên đo huyết áp-Bác sĩ

-nhịp tim và huyết áp đang giảm ạ-Y tá nói hoảng

-chuẩn bị kích điện-Bác sĩ làm một hồi thì cũng không được gì

-còn M.Trang thì gọi điện cho bà Hoàng (à mình nói luôn bà hoàng là người Anh tên việt là hoàng nhé,) và hắn đến.khi hắn nhận được cuộc gọi thì lái xe như điên.cứ lao tới làm người dân một phen hoảng sợ

-Phong nghe phòng ồn ào thì vội nhào vào thì cảnh tượng trước mắt là bác sĩ đang cứu nó còn M.Trang thì đứng như pho tượng cứ nhìn nó

-anh cũng không ngoại lệ người anh bất lực ngồi vào ghế một cách vô hồn.

-hắn thắng xe một cách nguy hiểm mở cửa xe và chạy như điên vào phòng nó.Hắn bước nhanh vào cạnh nó một cách vô thức

-khóe mắt hắn cay cay đúng khi thấy nó như vậy thì hắn không thể không khóc

-em không tha thứ cho anh sao Thư? anh muốn em phải sống.em muốn anh như thế nào em mới chịu tỉnh hả-hắn gắt lên quát vào mặt nó

-xin anh bình tĩnh lại-Bác sĩ

-còn nó thì bây giờ đang ở một nơi trắng xóa

-sao mình lại ở đây,đây là đâu có ai cho tôi biết không-nó tìm kiếm xung quanh

-không lẽ đây là thiên đường sao?nó tự hỏi chính bản thân mình

-lúc đó một giọng ấm áp đầy quen thuộc nói với nó

-nếu em chọn ra yk thì hãy bước về phía trước còn chấp nhận ở lại thì chị sẽ đưa em về-giọng nói cất lên làm nó ngỡ ngàng

-chị Băng phải không ra đây gặp em đi em nhớ chị lắm.hichic-nó

-ừ là chị nhưng em sẽ không gặp chị nếu em chưa quyết định-Băng (Huyền Nhã đó)

-dậy thì em theo chị-nó nói một cách quả quyết

-chị muốn nói vs em-Băng

-chị biết rằng em rất đau khổ nhưng em có bit là người khác trông chờ em thế nào không Thư.em còn gia đình còn có một người quan trọng đang chờ em.cuộc sống không tránh khỏi đau thương ,nó luôn yk song song vs hạnh phúc.khi một cánh cửa này đóng lại sẽ có một cánh cửa khác mở ra.em có nhớ lời hứa trước kia em hứa không

-em...em nhớ-nó ngập ngừng

-phải sống cho thật tốt sống cho những người khinh bỉ xem thường chúng ta.phải cho họ thấy chúng ta tài giỏ như thế nào phải vươn lên không bao giờ đầu hàng trước số phận em nhớ chứ .em còn một người chị đang chờ em về-Băng

-em nhớ-nó

-vậy thì tại sao em lại quyết định yk cùng chị-Băng

-em...em-nó

-em không muốn phải nhận thêm đau thương nữa đau lắm chị à-nó nói nghẹn ngào

-em có nghe thấy không Thư-Băng nói

-Thư ơi tỉnh lại yk mà anh xin lỗi anh yêu em nhiều lắm-hắn

-nek bà tỉnh lại yk bỏ tui một mình buồn lắm-Di

-hu hu hu-mẹ nó

-nek em chưa làm o6sin cho chị mà em còn nợ chị mà-M.Trang quát

-em làm cà phê cho anh uống yk Thư-Phong

-em nghe thấy chứ ngoài những người khinh khi ta thì còn có những người yêu thương ta họ sẽ ra sao nếu em chọn cách ra yk liệu họ có trụ nỗi không em là người hiểu rõ cảm giác đó nhất đó.Chị mong em suy nghĩ lại-Bang

-em..em không muốn xa chị-nó

-nếu em yk vs chi thì họ sẽ đau lòng còn chị thì không can tâm nhìn họ như thế.em về bên họ nhé nếu em theo chị thì chị sẽ không thể an lòng đâu-băng nói nhẹ nhàng

-ừm..hic ...hic em sẽ dũng cảm sống chị nhớ sống tốt nhé-nó nói vs một nụ cười

-ừm em ngoan lắm nhớ nhé không bao h từ bỏ mọi người-Băng

-chị ơi.nó như bừng tỉnh zậy mọi người ngạc nhiên nhìn nó vui mừng và bác sĩ thì ai cũng bất ngờ tim nó gần như ngừng dập vậy mà lại có thể tỉnh dậy

-nhanh lên bác sĩ-mẹ nó

-họ gấp rút khám cho nó còn nó thì mắt cứ mờ nhìn xung quanh tìm kiếm Băng

-chị đâu rồi em chưa nói hết mà,nước mắt nó trực trào ra làm mọi người hốt hoảng nhưng cũng may bác sĩ nói không còn nguy hiểm gì nữa làm họ nhẹ lòng

-nó thì sau đó đã chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi

-hắn vui mừng sáng hôm sau liền mua cháo chạy đến bên nó lúc vào thì thấy nó mở mắt nằm đó

-nek anh mua cháo nek em ăn yk-hắn

-nó không nhìn mặt hắn mà nói tôi chỉ là đứa moi tiền đại gia thì sao có tư cách để ăn cháo của anh mua-nó nói giọng lạnh băng làm lòng hắn hơi chùn xuống

-anh xin lỗi.chỉ tại anh lúc đó không kiềm chế được nên mới...-Hắn

-tôi là gì của anh mà anh phải nổi nóng chứ.hãy để tôi yên.anh ra ngoài yk-nó vẫn giọng nói đó

trái tim hắn như bị vạn tiễn xuyên tim đau lắm nhưng cũng tại hắn chứ biết trách ai.Nó cũng đau khi nói ra những lời đó chứ nhưng nó muốn cho hắn biết thế nào là đau

-xập.. cách cửa đóng lại 2 người 2 trái tim nhưng chung một nỗi đau(t/g:sao cứ thích làm khổ nhau vậy cà)

-hắn bước yk mà lòng chiễu nặng.còn nó thì không thể khóc nỗi nữa nó cứ nằm đó không thèm nói chuyện vs ai ngoài Di cả

-cứ thế thời gian cứ trôi qua hắn ngày nào cũng tới thăm nó cho dù bị nó mắng chửi thậm tệ (mặt dày gớm) vẫn cứ đến ngày nào cũng một món ăn

-tới lúc nó cũng xuất viện.nằm trong đó làm nó ê ẩm khắp người

-nó về cô nhi viện thăm mọi người và nó quyết định về với mẹ và chị nó nó không muốn phải hối hận

-trong lúc nằm viện nó vui và hạnh phúc khi ở bên M.Trang và mẹ nó.ấm áp vô cùng bây h nó mới biết nó chọn sống lại không phải là sai

-chiếc xe màu đen sang trong cứ thế bon bon chạy trên đường và đỗ tại một căn biệt thự không phải mà là lâu đài mới đúng

-nó bước xuống xe mở to mắt nhìn ngôi nhà trước mặt mà mắt chữ A mổm chữ O hồn lìa khỏi xác (kinh quá)

-nè vào nhà yk chứ.khi nghe M.Trang nói nó mới hoàn hồn lại bước vào trong còn kinh khủng hơn

-có một toán vệ sĩ và người hầu xếp thành 2 hàng dài và có một người phụ nữ hơi cao tuổi đứng ra cuối chào

-chào phu nhân,đại tiểu thư và nhị tiểu thư

-căn biệt thự có một vườn hoa nhà cao 5 cái lầu

-OMG.kiểu này mà yk chơi khuya thì chắc ngủ ngoài đường à.nó thì yk làm tới tối mới về chắc chết

-em khỏi lo em không cần yk làm thêm nữa

-hết hồn cô ở đau ra vậy-nó

-em gọi chị là gì-M.Trang ngỡ ngàng

-cô có bị điếc hk-nó tò mò hỏi

-gọi là chị nghe chưa M.Trang nhéo tai nó đau ơi là đau luôn

-ui da.thôi nha-nó quát

-gọi chị 2 yk rồi thả-M.Trang

-nó dơ tay ra tính đánh thì lại bị Trang bẻ ra sau lưng nó không ngờ là Trang bit võ nó tiếp tục đá thì chân cũng bị nắm lại nó la oai oái nó bit là mình vừa gặp cao thủ nên nó phải tuân theo

-hic..hic đau quá thả ra yk-Nó nói nấc lên

-gọi yk rồi gọi.hehe

-chị...c...chị 22222222 được chưa-nó nói lớn

-'tính chọc bả ai ngờ bị bả đánh nhục quá'nó nghĩ mà tức muốn xì khói còn Trang thì nhào tới ôm nó vào lòng

-em gái ngoan lắm vài bữa mà làm gì bậy thì nhớ nhé.hehe-Trang nói giọng đầy đe dọa cô muốn dạy nó bớt quậy và hỗn thôi

-mệt rồi phiền quá vô nhà thôi nó vừa nói hết câu thì thấy lạnh sống lưng quay lại thì thấy khu6on mặt đen xì của Trang

-em vừa nói chuyện vs ai vậy em gái.Trang la một người thích sự tôn trọng nhưng em gái cô vừa nói gì thế này

-em..em..vô nhà đây-nó chạy nhanh hơn vận động viên nếu còn ở lại chắc te tua

-em đứng lại cho chị -Trang cũng không vừa chạy còn ghê hơn nó tóm lấy cổ áo nó

-xin lỗi mà sao này hk dám nữa đâu-một gương ma8y5 cún con được chưng ra nhưng hk có tác dụng

-bốp một cái vô mông làm nó đau muốn chết

-rồi xong oy đó yk theo chị chị chỉ phòng cho

-một căn phòng ở lẩu 3 vs màu chủ đạo là xanh dương và trắng có một kệ sách một cái bàn bà một chiếc giướng bự tổ chảng có chăn màu xanh và gối cũng vậy toàn màu nó thích không

-nó nhảy lên tính đánh một giấc dài nhưng nó vẫn nghĩ tới hắn.lòng lại buồn nhưng rồi nó cũng chìm vào giấc ngủ ngủ một mạch tới chiều luôn

Tác giả đã trở lại và ăn hại hơn xưa.xin lỗi các bạn nhé mình không có thời gian đăng nên hôm nay cap này mình đăng dài một chút mong các bạn thông cảm cho mình nếu mai mà rảnh thì mình sẽ đăng.mong các bạn ủng hộ truyện của mình.nếu có gì sai xót thì các bạn bỏ qua cho nhé.cảm ơn nhiều.hihi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.