Bảo Bối

Chương 17: Phiên ngoại 1




cuối cùng thì nó cũng phải vào bệnh viện chỉ còn hắn cùng lóp nó ở lại mà tham gia cuộc thi quyết định giực giải về cho nó

-ngày hôm sau sau cuộc thi kết quả cuối cùng là lớp nó đã thắng,cả lớp ùa vào thăm nó còn mang theo cái bằng thắng giải.

-nè,chúc mừng tụi tui đi,thấy tụi tui giỏi không-Di

-rồi thấy rồi-nó bỏ quyển sách xuống trả lời cùng với một nụ cười tươi làm cả đám boy xịt máu

-khi nào thì chúng ta đi du lịch vs cái phần thưởng,mà được yk tới đâu-nó

-à,chúng ta tới biển nha tran 2 ngày nữa sẽ đi-Di nắm tay nó trả lời

-tụi tui cực khổ lắm mới chiến thắng nổi đó-hs1

-ồ-nó

-thôi,tụi tui về á,bà ở lại nghỉ ngơi đi-Di thấy Phong cùng thiên bước vào thì cùng tụi bạn trong lớp ra ngoài

-đây nè em ăn cháo đi-Phong

-ừm-nó

-còn cậu ở đây chăm sóc em tôi cho tốt nếu mà cậu ức hiếp nó là tui cho cậu die-Phong hăm dọa hắn

-anh hôm nay phải ký hợp đồng làm ăn nên không thể ở lại chơi với em được,anh xl-Phong nói xong thì bước đi bây giờ thì trong phòng chỉ còn nó và hắn phải nói bây giờ hắn nhìn nó vừa tức vừa lo cho nó

-em...em xin lỗi-nó ngập ngừng nói

-em mà cũng bie6t1n xin lỗi sao,em bản lĩnh lắm mà-hắn nói giọng lạnh tanh

-đâu phải em cố ý-nó ức chế nói

-còn nói nữa,không phải em háo thắng sao-hắn gắt lên

-không phải như vậy,có người hại em,còn thách thức em nên em chơi tới cho bỏ ghét-nó quát lên trước mặt hắn

-là ai,tại sao em không nói cho anh biết-hắn nhìn nó nói một cách nghiêm nghị pha chút xót xa

-em không biết chỉ biết lúc đó có mảnh chai trong giày em và có một mảnh giấy thách thức không còn gì cả-nó xụ mặt nói

-anh sẽ tìm ra kẻ đó,mà lần sao mà còn như vậy nữa là anh không biết sẽ làm gì em đâu-hắn lại đút cháo cho nó

-khoan đã,em bị đau chân chư đâu có đau tay đâu mà cần anh đút-nó che miệng lại nói

-bây giờ muốn sao ăn hay không-hắn quát lên

-ờ thì ăn-nó nói ỉu xìu

-a

-ùm-nó

-ngoan lắm-hắn cười tươi nhìn nó

-sao khi chén hết chén cháo nó lăn ra ngủ hắn thì nằm kế bên nhỉn nó rồi cũng ngủ theo

-sau 2 gày nằm viện và hôm nay là ngày nó được đi chơ nhưng bạn đồng hành của nó là cây nạn nó nhìn cây nạn mà chán đời

-đây đồ của bà tôi dọn tới cho bà luôn đó và bây giờ thì có thể xuất phát,chúng ta được ưu tiên đi xe riêng không cần đi chung với lớp-Di kéo theo va li nói

-ồ vậy hả,sao không đi chung xe cho vui-nó thắc mắc hỏi

-không biế là Thiên đề nghị vậy đó-Di

-vậy thôi cho ảnh đi một mình tui đi xe của lớp,nó chống cây nạn tới chiếc xe khách của lớp còn hắn thì chạy tới không thấy nó đâu liền hỏi Di

-Thư đâu rồi-hắn

-nó lên xe của lớp rồi-Di

-what?-vậy tui đi xe một mình sao

-nếu không thích đi một mình thì lên xe đi với ẻm đi-Bảo ngồi trong xe hơi nói vọng ra

-vậy cũng được,hắn cười ma mảnh sao đó vức con xe của mình mà leo lên xe khách

-ủa không phải Thiên đi riêng sao-hs1

-không-hắn nói một câu trống không

-nè,sao em không chịu đi riêng-hắn lại ngôi kế nó hỏi

-còn anh,sao lại lên đây-nó

-anh không thể xa em nên lên xe này ngồi với em-hắn nói ngọt như mía lùi

-ọe..ọe

-tiếng nôn mửa của cả lớp khi nghe hắn nói,làm hắn hơi quê còn nó thì ôm bụng cười

-sao,mấy người có ý kiến gì à-hắn

-cả lớp im phăng phắc quay mặt hướng khác,nó thì thấy hắn rất vui,chiếc xe chạy đi với sự nhộn nhịp của tiếng cười đùa,chọc ghẹo nhau chĩ riêng nó thì nằm ngủ ngon lành

-sao em hay ngủ thế-hắn vén tóc nó cho đầu nó dựa vào vai mình còn cái chân đau thì yên vị tr6n chiếc ghế nhỏ dành cho nó

sao một hồi hát ca thì cả lớp ngủ thiếp đi còn tụi Bảo thì đi xe riêng nên sẽ tới nơi trước .sau một hồi thì cũng tới một khách sạn lớn và tráng lệ cả đám học sinh chạy ào vào hóng máy lạnh và còn tụi Bảo do tới sớm nên có phòng trước bây h cũng ngủ thẳng cẳng

-nó được hắn dìu xuống xe và bước vào trong thì bao nhiêu cặp mắt mê trai nhìn hắn và nó

-OMG,đẹp trai quá-cô ở quầy tiếp tân thốt lên nhìn hắn

-nó thì hậm hực khi thấy người khác khen hắn vội đậy hắn ra

-em sao vậy-hắn nhìn nó hỏi

-chẳng sao cả,em mệt rồi em muốn có phòn trước-nó hậm hực nói

-các em bây h chúng ta chia phòng nhé-bà giáo dạy văn nói (do chị nó phải ký hợp đồng nên giao cho bà này quản lý dùm)

-em và em một phòng

-bla...bla

-Thư ở cùng phòng Di

-Thiên ở cùng Bảo,em ở cùng Huy

-sao một màng chia phòng thì mạnh ai về phòng người đó nó thì phải khổ sở đi với cái chân đau,không cho hắn dìu

-mày làm gì Thư vậy-Bào tò mò hỏi

-có làm gì đâu.tự nhiên trở chứng-hắn nhìn theo nó mà lòng hậm hực

trong khi đó thì có vài kẻ đang theo đuôi,tốt có,xấu có.còn ở một nơi khác một bà hoàng mafia đang nhìn hồ sơ của nó mà mỉm cười khó hiểu làm những người có mặt không khỏi thắc mắc nhìn bà chủ của mình khó hiểu

-không ngờ,thật không ngờ (không ngờ gì vậy ta)-bà thốt lên càng làm những người xung quanh khó hiểu

-cốc cốc

-con kia ra mở cửa cho tao vô coi maỳ làm gì mà khóa trái cửa vậy-nó quát ầm lên

-oáp,con điên nào vậy-Di vừa mở cửa vừa chửi

-mày nói ai điên hả con kia-nó gắt lên

-ố ồ-Di nhìn mặt đen của nó mà thốt không nên lời

-sao mày tới đây-Di nhìn nó đầy thắc mắc

-tao ở chung -nó bước vào phòng mặc cho cái con người kia đang ngơ ngác

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.