Bảo Bối

Chương 14




-nó thức dậy với cái đầu đau như búa bổ,nó định xuống lầu tìm nước uống cho cái cổ họng đang cháy khô của mình nhưng-lạch cạch,

-sao không mở được vậy-nó nắm tay cầm cửa mà vặn

-nè mở cửa đi-nó nói bằng chất giọng khàn khàn của mình

-cạch-cách cửa được mở ra và người xuất hiện trước mắt mình là M.Trang,nó nhìn chằm chằm lòng thì run sợ

-chào chị buổi sáng.hi2hi-nó nói mà làm cái bộ mặt nai tơ ngơ ngác

-chào,thấy sao,hôm qua vui không-M.Trang nói cái giọng đầy băng lãnh nhìn nó

-ờ...thì...là...cũng vui,ở đó đã lắm,nhiều rượu lắm,có thêm mấy em chân dài nữa-nó nói một tràng về cái sự tích quán bar mà quên rằng mình đang đứng trước con cọp(hỡi ôi)

-một gương mặt đen sì đang đứng trước mặt nó,sát khí hừng hực có thể chém bất cứ ai

-ồ,vậy sao-M.Trang nói giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy sức sát thương

-sao mà mình thấy lạnh dữ vậy ta-nó

khi nhìn lên thì OMG,ai chọc tức chị vậy,sao mặt chị đáng sợ quá-nó nhìn và nói rất chi là ngây thơ và chính vì thế mà cái con người kia càng tức điên lên

-phải,chị đang rất tức vì một kẻ không biết thương bản thân mình,và kẻ đó đang đứng trước mặt chị-M.Trang vẫn cái giọng dễ thương đó

-ồ,ai vậy-vẫn là giọng tò mò của nó

-kéo-M.Trang kéo lỗ tai nó mà lôi xuống lầu

-á....ai...đau quá chị sao lại nhéo tai em vậy,em có làm gì nên tội đâu mà-nó nói kèm theo nước mắt cá sấu

-xuống đây rồi nhận án phạt-M.Trang

-em có làm gì đâu mà phải lãnh án chứ-nó mếu máu khóc

-cứu tôi với bớ người ta giết người-nó gào lên kêu cứu nhưng người làm trong nhà vẫn không ai giúp nó

-mấy người có phải là người không vậy,thấy chết mà không cứu.hic.hic-nó khóc nấc lên vì đau

-chị yêu dấu có cái gì từ từ nói mà,thả tai em ra đi,đau quá à-nó khóc và cầm tay M.Trang mà kéo ra,nhưng kết quả là đau thêm

-cuối cùng sau một hồi vật lộn,thì cũng tơi phòng khách cái tai của nó cuối cùng cũng thoát kiếp

-Ngồi xuống đó đi-M.Trang nói với chất giọng la lệnh,nó thì vẫn phải tuân theo vì sợ cái con người này

-sao,biết tội chưa-M.Trang vẫn chất giọng đó cất lên

-ủa tội gì-vẫn đần như thường

-vậy thì nghe nhé-M.Trang

-thứ nhất:vào quán bar khi chưa đủ tuổi

-thứ 2:đánh vệ sĩ

-thứ 3:uống rượu

-nhiêu đó đủ lãnh án rồi chứ-M.Trang

-OMG,tôi chết nhớ rồi-nó thầm hốt hoảng

-nhận tội,nhận hết-nó cuối gầm mặt xuống

-còn nữa hôm nay nghỉ ở nhà đi,mẹ có chuyện muốn nói với em đó-M.Trang bây giờ giọng mới ấm ap lại

-ừm,-nó

-hôm nay mình sẽ thực hiện điều kiện thứ ba.hehe-nó thầm nghĩ và cười như con tự kỹ

-bà hoàng vừa về tới nhà,đã vội chạy vào ôm nó làm nó hơi bị bất ngờ à

-mẹ bị sao vậy?-nó vòng tay ôm bà và hỏi

-sao con lại giấu mọi người là con sắp mù chứ-bà hỏi nó một cách yêu thương và trách mắng

-xẹt,ánh mắt nhìn M.Trang một cách căm phẫn,nhưng đổi lại là cái lườm lại cuối cùng nó thua trong trận đấu mắt

-dạ,con xin lỗi,nhưng sẽ có cách chữa được mà,mẹ đừng lo-nó nói rất chi là dịu dàng

-con chuẩn bị đi Mỹ với mẹ nhé-bà nói ân cần vốt ve mái tóc nó

-Đoàng

câu nói của bà như xét đánh ngang tai làm nó cứng đờ cả người,cuối cùng thì cái ngày này cũng tới ,nó chưa nói lời yêu với hắn và cũng không muốn xa hắn

-không..không con không muốn đi,con muốn ở lại đây-nó nói lắp bắp nhìn bà một cách van nài

-con phải đi,sẽ chữa xong sớm thôi-bà gằn giọng nói

-vậy..vậy thì cho con học hết học kỳ này thôi-nó nói trong tiếc nuối

-còn bao lâu mới hết học kỳ?-bà quay qua hỏi M.Trang

-còn khoảng 1 tuần nửa thôi ạ-M.Trang cung kính trả lời

-'quá ít'-nó thầm khóc than

-vậy được rồi-bà nhìn nó với sự tán thành

-nó thì nước mắt chảy ngược vào trong,nó bước lên lầu nhắn tin cho hắn

-tối nay 6h45 tôi muốn đi công viên,điều kiện thứ 3 đó

-nó nằm vật ra giường với vẻ mặt chán nản

-tua nhanh nhé.....................................................................................................................................................

-nó chuẩn bị xong thì cũng 6h40 phút rồi,hôm nay nó mặc một cái áo pull,cái quần bó màu xanh tay đeo đồng hồ bạc.mang giày bata trắng ,tóc cột cao,nhìn rất cute

-kit1tt chiếc siêu xe của hắn đổ trước cửa nhà nó,hôm any nhìn mặt hắn tươi còn hơn hoa nữa,hôm nay hắn mặt áo sơ mi xanh quần kaki trắng có sợi dây xích,tay đeo còng da to bảng.một bên tai đeo một chiếc bông thánh gí nhìn rất đẹp trai

-anh tới đúng giờ dữ-nó bước ra nhìn hắn

-còn về phần hắn thì sau khi thấy nó thì đơ thịch...tim đập loạn lạ

-oai,anh sao vậy-nó quơ tay trước mặt hắn

-ờ không sao,mà hôm nay không giống hôm qua ha-hắn nói mà quên rằng ai kia đang sôi máu

-anh thích như vậy lắm hả-nó nói rất nhỏ nhẹ nhưng chấn động rất chi là lớn

-ờ...ờ thôi chúng ta đi-hắn chạy ra mở cửa xe cho nó rất chi là men

-chiếc xe phóng đi với không khi tươi vui của ai đó và một gương mặt nhìn ra ngoài cừa với vẻ sầu thảm

-chiếc xe chạy tới một công viên rất chi là lớn,nó nhìn chầm chồ vào công viên,quênđi mọi chuyện chạy lon ton tới mấy khu vui chơi

-nè,anh chơi cái này không-nó chỉ tay vào cái rất chi là đau tim

-tàu...tàu lượng siêu tốc sao-hắn nói mà mặt tái đi nhìn vào cái nơi oái ăm đó

-ờ ờ,anh sao vậy sợ hả-nó nhìn hắn mà phì cười

-làm gì có nam nhi như anh mà sợ cái trò con nít này sao-hắn vỗ ngực và nói rất chi là anh hùng

-'hehe,kì này cho anh chết vì cái tội nổ'-nó nghĩ mà cười ha hả

-nó và hắn hùng hổ ngồi lên ghế đầu tiên,hắn thì toát mồ hôi vẩn cố cười còn nó thì cười rất tự nhiên khi được đi chơi làm ai kia sao xuyến nhìn nó

-vèo...vèo aaaaaa....má ơi cứu con-thế là tiếng la thất thanh của hắn vang lên còn nó thì cười rất chi là điên là dại

-sao một hồi ngồi hét khản cổ họng nó và hắn không ai nói nổi,nó chạy lon ton tới nơi có trò còn gớm hơn trò hồi nãy nửa và đó chính là nhảy bungi

-OMG,em không phải là con người-hắn thầm khóc than cho số phận mình

-nào tới lượt cô cậu-ông quản lí nhìn nó

-ừm.tới luôn chú ơi-nó nói rất là thích thú trong khi đó hắn xanh như tàu lá chuối

-khi chưa kịp mở miệng thì hỡi ôi chú ấy đã buộc xong dây an toàn và thế là một màng nhào xuống cùng nó

-cứu con ba má ơi...con chưa muốn chết..á..á sắp die rồi-hắn thì cứ hén toán lên còn nó trong rất thảnh thơi còn nắm tay hắn làm ai kia hí hửng thích thú

-oa...mát quá-nó

-hihi.cuối cùng khổ cũng có cái hay nàng đã nắm tay ta-hắn cười thầm nhìn nó

cuối cùng cũng xong pha mạo hiểm cới cái trò này ,nhưng tiếp theo thì hắn sẽ là người hành nó sau khi nó hành hắn

-nè,nãy h em rủ anh chơi trò của em rồi,bây giờ h tới lượt anh nhé-hắn nhìn nó cười rất chi là tươi và rất đẹp trai làm bao cô nàng nhìn thấy mà thầm ganh tỵ

-ừm.hihi-một nụ cu7oi2 rất có sức sát thương làm hắn lại xao xuyến

-2 người tiến tới trò chơi nhà ma-hắn thì cười vì nó chắc sẽ sợ cái trò này vì là con gái mà nhưng đâu ai ngờ

-bốp..binh..chát-cuối cùng thì nhà ma cũng bị nó biến thành võ đài mấy con ma bị nó uýnh cho tơi bời và nhà ma đóng cửa nghỉ sớm đi bệnh viện

-sau một trận chơi dài thì nó và hắn nắm tay nhau tới mật quầy kem và một trận kem đã đồi

-cô ơi cho con một socola,một ốc quế một vani,một bạc hà.v..v..và vân vân-nó và hắn ngồi vào thì quán đông lên nhờ mấy con mai trê và mấy thằng mê gái nhìn nó và hắn

-sau khi d9annh1 chén xong thì nó vẫn nắm tay hắn tiến tới một nơi làm đồ lưu niệm

-hắn thì như là lên mây vì nãy giờ ẻm nắm tay,nó và hắn tới đó cái nơi mà nó đã đặt người ta làm một món quà rất chi là tinh tế

-một chiếc vòng có cái ổ khóa hình trái tim,chiếc vòng được làm bằng bạc và có một cái chìa khóa nhỏ nhìn rất là đơn giản nhưng cụng rất là tinh tế

-ông chủ con muốn lấy hàng-nó nói

-đây của con,con thiết kế đẹp lắm-ông chủ nói rất nhẹ nhàng

-đây anh chọn nhé-nó chìa ra cho hắn làm hắn hơi ngỡ ngàng

-sao,vậy là em đồng ý hả-hắn nhìn nó hỏi

-ờ thì..anh lấy cái nào-nó hòi lại hắn với giọng ngượng ngùng

-anh..anh lấy cái chìa khóa-hắn cầm cái chìa khóa lên và đeo chiếc vòng vào tay nó khóa lại

-mãi mãi nếu như không có chìa khóa thì chiếc vòng không thể tháo ra được và cũng sẽ không ai vào trái tim của nó ngoài hắn

-em..em chấp nhận làm bạn gái anh-nó nói nhỏ mà mặt như trái cà chua

-hihi-cuối cùng thì em cũng đã đồng ý và một nụ hôn trên môi trước mặt bao nhiêu người khác

-tời ơi lãng mạng quá-người thứ 1

-tôi ước gì cũng vậy-NT2

-cuối cùng thì nó và hắn cũng là mật cắp và một ánh nhìn cay độc đang nhìn nó (Hạ Hy đó)

-nó và hắn cùng nhau nắm tay ra về với tâm trang vui vẻ của cả hai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.