Sau khi bỏ lại kelvin đang ăn bơ ngon lành thì windy, sandy và marry đi đến bãi giữ xe đê lấy xe đi về.
Đến nơi, marry nói:
- để tao đi lấy xe, để tao lái luôn cho! xe này là xe mới! và tao lại không muốn nó đi viện bảo tàng nữa đâu!
-! tao đồng ý! mày lái đi! - windy nói ra ý kiến của mình khiến sandy ngớ luôn! tại sao vậy? tại sao? trước giờ đều là cô lái xe mà? tại sao giờ lại là marry?
windy gọi sandy để giúp cô nàng tự thoát khỏi cái mớ câu hỏi tại sao của mình:
- ê mầy! ê sandy! ê! - vừa gọi windy vừa khều khều sandy. sandy lúc này mới hoàn hồn và hỏi lại:
- sao? có chuyện gì? động đất? sóng thần? hay cái gì mà mày kêu tao ghê thế?
- động đất, sóng thần cái đầu mày! - windy vừa nói vừa cốc nhẹ vào đầu sandy khiến cô nàng la lên! ( nói là nhẹ chứ thực ra là muốn lủng luôn trán!) - mà mày nghĩ gì mà tao gọi mãi không nghe vậy? hay là tương tư anh nào rồi? nói đi! tao làm mai cho? - windy hỏi dồn khiến sandy chóng cả mặt, phải mất mấy giây sau cô nàng mới hiểu ra vấn đề và đỏ mặt, cô vội thanh minh:
- làm...làm gì có!...đâu... đâu có anh nào đâu? - vì vội nên cô lắp bắp khiến windy được thế cười to:
- haha... nói vậy là có rồi! nói đê! ai vậy? để tao còn diện kiến xem mặt mũi thê nào chứ! hehe! ai mà có diễm phúc được lọt vào mắt xanh của sandy đây cơ chứ? haha.....
Đột nhiên có 1 chiếc xe màu đen trắng lao tới! dừng 1 cách gọn đẹp trước mặt windy và sandy khiến sandy mừng húm khi không phải trả lời câu hỏi của windy.
marry hạ cửa kính xe xuống và hỏi 2 đứa kia:
- ê! có gì mà bọn mày cười ghê thế?
windy càng cười to và lại giở giọng bí hiểm:
- haha... đi! đợi tao lên xe rồi tao kể cho mày nghe zụ này zui lắm nè!
- !! lên xe đi, kể cho tao nghe với! - marry cười phấn khích và ra hiệu cho 2 đứa lên xe.
windy leo lên xe để lại sandy đứng đó với cái mặt đen hơn đít nồi.
đợi 1 lúc thấy sandy chưa lên xe thì marry với lại dục:
- ê mày? sao không lên xe? mày mà không lên xe là tao cho mày đi bộ nè! - với cái giọng ' ngọt ngào ' ấy! sandy hậm hực leo lên xe chỉ vì cái lí do đơn giản: không-muốn-đi-bộ.
sau khi sandy đã ' an tọa ' trên ghê của mình thì marry đạp ga xe phóng đi với tốc độ xe bình thường phải gọi bằng ' cụ '! ( thế mà nói là không muốn cho xe zô viện bảo tàng đóa!)
Trên xe, marry kích động hỏi windy đã có chuyện gì mà cười dữ vậy. windy thành thật kể lại hết cuộc nói chuyện lúc nãy. bên cạnh, sandy đang tỏa ra 1 sát khí khinh khủng. cô hận không thể giết ngay cái đứa đang ngồi bên cạnh mình.
marry nghe kể xong thì cười ha hả. vừa cười, marry còn không tiếc lời châm chọc sandy nữa chứ:
- ờ ờ! đúng đó, sandy! mày giới thiệu đi chứ! ban cho bọn tao cái diễm phúc xem mặt người yêu mày đê! nể mặt thân mấy năm chớ! hehe.... - một nụ cười gian tà.
còn. sandy ngồi kia. tức tới độ tất cả các mạch máu trong người đều trào ra bằng đường da luôn rồi. cô rít lên:
- phải! để tao cho tụi bây cái ' diễm phúc ' gặp mặt diêm vương ca ca nhé! tao không tiếc mấy viên đạn để tiễn tụi mày đi đâu.
hai đứa kia im bặt, gật gật đầu và lấy tay lên che mặt tỏ vẻ hối lỗi vô cùng. Nhưng có ai hay rằng những cánh tay kia đưa lên để chủ nhân của nó khỏi bật ra tiếng cười to đâu? hehe chụy sandy dễ bị lừa quá mà.
sandy thấy 2 đứa kia hối lỗi thì cũng gật đầu cho qua. bỗng dưng, cô thấy mấy sạp bán đồ mở ' party ' trên phố thì reo lên:
- ê! mày! bọn mày mua đồ về tụi mình mở party đi!
- ờ! ý kiến hay đó! - windy tán thành! dù gì hôm nay cô cũng rất chán. bữa giờ về việt nam đã được quẩy đâu?
- marry! dừng xe! - sandy ra lệnh. marry nghe theo răm rắp.
marry dừng xe bên vệ đường và ngay lập tức, sandy cùng marry phóng đi ra ngoài mua đồ. windy ở lại trong xe chỉ vì cô đau chân. Lại tiếp tụ lấy ipad ra. windy vùi đầu vào công việc.
một lúc sau, 2 đứa kia về, tay đứa nào đứa nấy xách mấy cái bao nilon to đùng. nhét hết cái đám đó vào cốp, marry và sandy lại leo lên xe. marry lần này lại chú tâm hơn vào việc lái xe. windy vẫn làm việc còn sandy thì đang suy nghĩ xem thử nên mở party theo kiểu gì. trong xe hoàn toàn im lặng..
Nãy giờ là các nàng, còn các chàng thì sao nhỉ? sau khi bị 'tẩn ' cho 1 trận như vậy thì 3 chàng có kế hoạch gì không nhỉ?
quay ngược thời gian đến lúc windy sanydy và marry bỏ đi nhé?
sau khi đưa ra chính sách ' khai thông ' đầu óc, kelvin ngay lập tức đi tìm bọn bạn của mình
kelvin hung hăng đi đến chỗ kin đang bò lăn bò càng trên đất, không khách khí mà lôi thẳng thằng bạn đi luôn. Đi chưa được vài bước thì bắt gặp ken đang thập thò ở cuối dãy hành lang, tức giận, kelvin lôi xềnh xệch thằng bạn đi về phía đó. tới nơi, kelvin cất giọng lạnh băng:
- Mày đứng đó làm gì? đi theo tao!
ken bị giọng nói âm độ của kelvin dọa sợ. Liền không suy nghĩ gì đi theo kelvin. ra tới cây cỗ thụ to ở sau trường thì mới dừng lại. kin nhăn mặt:
- mày không nhẹ nhàng được à? mày có biết là tao vừa bị con kia ' tẩn 'cho một trận không?
kelvin mặt không cảm súc nói:
- ai biểu mày ngu? đứng im cho nó đánh? giờ mày còn trách tao à? muốn tao ' tặng ' thêm không?
kin im bặt. ai không biết chứ kin thì biết rất rõ rằng giờ nó đang tức! đụng vào nó là chỉ có chết!
ken đứng đó, thấy một màn này thì ôm bụng cười nghiêng ngả. ken vừa cười vừa nói:
- haha... mày bị bà chằn lửa đập cho một trận hả? haha... cười chết tao....haha....mày phải đàn ông không vậy? haha... để bà chằn đó đánh mà khồng biết đánh lại à? haha.....
kelvin bên kia mặt vẫn vô cảm nói đều đều:
- vậy a? không biết ai đó có xứng làm đàn ông không khi chạy mất dép chỉ vì một con chuột?
nụ cười của ken méo xệch, ken lắp bắp:
- ơ... chẳng qua tao...tao...
- thôi! nín! mày cứ tao.... tao quài làm tao chóng cả mặt! - kelvin trực tiếp ngắt lời ken. - vô thẳng vấn đề. chúng ta cần làm gì để mấy con nhỏ đó xin tha?
cả ba đứa nhíu mày nghĩ ' lần trước làm một lần rồi mà có hề hấn gì đâu? lần này chưa chắc thành công a! '
Thấy vấn đề có vẻ nan giải, kelvin đưa ra đề nghị:
- hay mình cứ làm với tụi nó như cách mà mình làm với tụi con gái kia ý! biết đâu lại có hiệu quả?
kin nhăn mặt:
- ý mày là...
-! - chưa kịp để kin nói hết câu kelvin đã gật đầu tỏ ý là suy nghĩ của kin đã đúng rồi.
- vậy có được không? tao thấy không khả thi lắm. với lại tụi nó cũng không giống như bọn con gái khác! - kin nghi ngờ lắm. ' vụ này mà bể nữa thì chắc chết! mình không muốn thử lại cái cảm giác bị đập cho một trận kia đâu nha! không đễ chịu chút nào. ' kin thầm nghĩ.
ken bây giờ mới chen vô sau một hồi tự kỉ:
-! tao thấy ý này được nè! biết đâu tụi nó đổ gục trước sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của tụi mình thì sao? ( ố! nhi tưởng là nghiên thùng đổ thúng chứ!) - ken vênh mặt tự đắc! chàng ta vẫn không quên được cái lúc ở căng-tin, sandy đã cho anh ta ngồi không điều kiện. và có lẽ là anh ấy nghĩ mình đã chinh phục được sandy rồi! ( có nên kêu ảnh xuống không nhỉ? leo cao quá té chết!) hehe
- uk! được! - kelvin đồng ý! kelvin đã quyết định rồi! anh phải cho windy thật bẽ mặt mới được!
sau đó, cả ba anh chàng nhìn nhau rồi cùng gật đầu! và một quyết định đúng đắn được đưa ra: là cả ba thằng sẽ cùng về nhà ( tg quên nói là ba anh chàng nãy cũng ở chung với nhau nhá!), chén một bữa no say và cùng nhau bàn kế hoạch ' tác chiến ' cho ngày mai!
sau khi quyết định đúng đắn kia được đưa ra, cả 2 thằng cùng đi đến bãi gửi xe, lấy xe và phóng đi với tốc độ ' đắp chiếu '.
vừa về tới nhà, sandy và marry đã bắt tay ngay vào việc trang trí party. còn windy hả? nó ngồi chơi không thôi! chân nó đang bị đau mà! nhưng nói ngồi chơi thì có phần không đúng! công việc đang ngập đầu ngập cổ kia kìa. thế là nó lại phải ' lướt ' ipad với vẻ mặt bất đắc dĩ.
2 tiếng sau, sau khi đã chuẩn bị xong party, cả ba đứa lao vào quẩy. nào là hát hò, chơi trò chơi, la hét ỏm tỏi hết cả lên. may là nhà tụi nó trong khu biệt thự chứ không là tụi nó vào viện như chơi đóa! windy chân đau nên không chạy nhảy như tụi nó được. nhưng vẫn la hét, đập bàn đập ghế sung không kém.
chơi chán, tụi nó thấy đói đói nên lao vào ' chiến ' hết đống thức ăn trên bàn. tụi nó chiến hết món này đến món kia hết bàn này đến bàn kia! thật sự là ăn không biết mệt mỏi.
và... cái cuộc chiến không có hồi kết kia lại dừng vào lúc đồng hồ điểm 12h đêm.
tụi nó mệt mỏi lê cái thân xác tàn tạ đi về phòng. hôm nay là một ngày dài đầy mệt mỏi ( không phải là dài mà là quá dài! bọn mi có biết là cả ngày của bọn mi tốn hết 5 chương của ta không?). tụi nó cần phải bổ sung phần năng lượng đã bị hao mòn trong hôm nay. lúc nãy ăn rồi, giờ phải ngủ.
sau khi tắm rửa sạch sẽ thơm tho, cả ba lao lên giường của windy. windy không biết tại sao tụi nó hôm nay lại đòi ngủ chung mới đau chứ! tụi nó nói ngủ chung cho nó vui. windy thật sự không biết làm sao nên đành kệ tụi nó. windy leo lên giường, kéo chăn và bắt đầu... ngủ. Hai đứa kia đứa kia mừng rơn, cứ tưởng nó sẽ đuổi đi chứ! ai dè... hehe vậy tụi nó không khách sáo nữa. sandy và marry lao lên giường, một đứa ôm tay, một đứa ôm eo chặt cứng thể hở ra một chút là windy biến mất vậy.
Sáng dậy 3 cô nàng lại chăm chỉ cắp sách tới trường. Với danh tiếng là ' đi ' học, nhưng thực chất là đi ngủ ( windy nè) và gõ gõ ipad ( sandy với marry nè) mà thôi. ' Học ' xong thì lại kéo nhau xuống ăn trưa! ăn chán lại lên lớp ngủ. Chiều về thì 2 đứa kia đã làm xong công việc của mình thì windy lại lao đầu làm việc như điên chỉ để theo kịp tiến trình. thực ra cô có thể để công việc đó mấy ngày làm 1 lần cũng được! với lại công ty cũng không có nhiều việc nên rất nhàn! nhưng.... cái chính ở đây là windy đau chân nên không thể đi chơi! mà không thể đi chơi đâm ra chán nản! mà chán nản thì lại thích làm việc! thế là 2 con kia phải làm việc cật lực để theo đúng tiến trình windy giao là ' làm xong luôn công việc của mấy tuần đi! như thế khi tao hết đau chân thì có thể chơi thoải mái luôn! ' thế là từ cái câu nói rất ư là ' thân thiện ' kia thì sandy và marry bị khổ sai! rất chi là đắng lòng! ( à mà tg nói luôn về tính chất công việc của ba người nhé! bên anh, 3 nàng có 1 công ty riêng chuyên sản suất đồ trang sức. đó là chi nhánh con của tập đoàn nhà sandy. ba của marry và sandy đã ra ' chiến thư ' là cho 3 đứa quản lí cái công ty con kia với lí do rất chi là ' hợp lí ' là: ' để con làm quen, sau này còn gánh vác cái công ty của ba mẹ chứ! ' thế là mất teo cái thời gian đi chơi khiến 3 nàng ' đao lòng ' vô cùng! mà công việc của 3 nàng được phân công như thế này: sandy và marry sẽ phụ trách kiểm tra, làm hợp đồng và thiết kế trang sức! còn windy sẽ phê duyệt và chỉnh sửa lại hợp đồng và bản vẽ! thảo nào chỉ ngủ suốt trong lúc 2 đứa kia làm việc. thì ra là bọn nó làm xong mình mới có việc để làm!) làm việc xong, 3 đứa lại kéo nhau đi ngủ.
Thấm thoát, thời gian đã qua một tuần. một tuần đó cũng kể là bình yên nếu như không có kelvin ken và kin cứ làm phiền! hết làm kểu này đến làm kiểu khác, nặng nhất là đã cầm tay, cốt chủ yếu là để lấy lòng ba cô! nhưng hầu như là nước đổ lá khoai thôi! vì 3 nàng có thèm để ý đâu? 3 chàng cứ thích làm gì thì làm.
cuối cùng, windy cũng hết đau chân thế là sáng hôm ấy, 3 đứa quyết định là tối nay sẽ đi ' phá ' bar. điều đó, khiến ba nàng rất chi là hưng phấn đến nỗi người khác gọi cũng không nghe.