Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi

Chương 13: Thay thân đổi phận




Không hề nghi ngờ, thanh niên xấu xí này hoàn toàn không ngờ tới Đường Kim nhanh chóng xuất hiện như thế, sự tình phát sinh ngoài ý muốn cho nên hắn không tự chủ được biểu hiện vẻ ngạc nhiên.

Bất quá, vẻ kinh ngạc không tồn tại quá một giây, ánh mắt của hắn rất nhanh khôi phục bình thường, nhìn Đường Kim ảm đạm cười:

- Không hổ là Đường Kim đại danh đỉnh đỉnh, quả nhiên bất phàm.

- Có di ngôn gì thì nói nhanh lên, tôi bề bộn nhiều việc, không rảnh đứng đây.

Đường Kim tỏ vẻ mất kiên nhẫn, trong lòng hơi buồn bực, gần đây có chuyện gì xảy ra vậy? Sao người trong tiên môn đi đâu cũng gặp thế? Hắn nhớ Vân Vũ Tuyết đã nói tiên môn là một quần thể rất nhỏ, triệu người chưa chắc đã gặp một người, giống như trước kia cả Ninh Sơn thị tựa hồ chưa chắc đã gặp một người.

- Đường Kim, thực lực của cậu mạnh hơn tưởng tượng của tôi, bất quá cũng không chênh lệch với tôi mà thôi.

Thanh niên bình tĩnh nói:

- Mà bây giờ vị hôn thê của cậu ở trong tay tôi, cho nên tôi thấy chúng ta nên bình tĩnh làm một giao dịch.

- Nói đi, giao dịch như thế nào?

Đường Kim không đếm xỉa tới hỏi, cũng không biểu hiện ra chút lo lắng nào, trong lòng hắn có chút khinh thường, người này thật đúng là tự cho là đúng, cái gì mà thực lực ngang hắn, nhưng hắn cũng đủ tự tin có thể xử lí người kia.

Sở dĩ không có lập tức động thủ, chẳng qua là bởi vì hắn muốn biết lai lịch người này mà thôi.

- Trước khi giao dịch, tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là Hoắc Tiểu Thất.

Thanh niên kia tự tin nói.

- Thiên Hải Hoắc gia?

Đường Kim khẽ nhíu mày, lại một người họ Hoắc sao?

Hoắc Tiểu Thất mỉm cười:

- Đúng vậy, là Thiên Hải Hoắc gia, giao dịch giữa chúng ta kỳ thật cũng rất đơn giản, cậu chỉ cần đưa cái vòng tay vô dụng trên tay cậu cho tôi, tôi sẽ đưa vị hôn thê cậu nguyên vẹn trở về.

Hoắc Tiểu Thất vừa nói lời này, Đường Kim rốt cuộc minh bạch, Hoắc Tiểu Thất lại nhắm vào vòng tay bảo bối của hắn, quái thật, cơ mà đừng nói là giờ hắn đã biết bí mật của vòng tay, cho dù không biết, đồ vật cha mẹ để lại cho hắn sao hắn có thể cấp cho người khác đây?

- Chương Cổ Đổng không nói cho anh biết vòng tay này không thể tháo ra sao?

Đường Kim đột nhiên mở miệng hỏi.

- Chỉ cần cậu muốn tháo ra là có thể tháo được.

Hoắc Tiểu Thất mỉm cười.

- Nếu cậu không biết thì tôi có thể giúp cậu.

- Quả nhiên là Chương Cổ Đổng lão nhân kia nói cho anh biết tin tức này.

Đường Kim vừa rồi chỉ thử, dù sao người biết cái vòng tay của hắn không có nhiều, dù là Vân Vũ Tuyết hay Tần Khinh Vũ đều khó có khả năng truyền chuyện này ra, người duy nhất có khả năng chỉ có thể là lão Chương Cổ Đổng rồi.

- Thiên Bảo các vốn là của Thiên Hải Hoắc gia.

Hoắc Tiểu Thất hiển nhiên cũng không tính phủ nhận:

- Đường Kim, thời gian không nhiều lắm, một cái vòng tay vô dụng với cậu đổi lấy hôn thê xinh xắn, giao dịch này với cậu đâu có lỗ.

- Đầu óc anh có vấn đề à?

Đường Kim tức giận nói:

- Vòng tay vốn là của tôi, vị hôn thê cũng vốn là của tôi, bây giờ anh lại nói tôi đưa vòng tay cho anh, còn nói tôi không lỗ, anh cho rằng tôi là đồ ngốc sao?

- Nói như vậy là cậu không muốn đổi?

Hoắc Tiểu Thất cười lạnh.

- tôi có thể nói cho cậu là vị hôn thê của cậu đang cách Ninh Sơn ngày càng xa, cậu càng hao phí thời gian, cô ấy cách xàng xa. Nếu cậu còn chần chờ đêm nay cô ấy sẽ xuất ngoại, sau này nếu cậu có cơ hội xuất ngoại nói không chừng đến phố đèn đỏ có thể gặp cô ấy đấy. Cậu thích kết quả này sao?

- Anh nói đúng, quả thật tôi không thể lãng phí thời gian.

Đường Kim gật gật đầu.

- Tôi hỏi anh vấn đề cuổi cùng, cả nhà Chương Cổ Đổng là anh cho người giết sao?

- Đúng thì sao?

Hoắc Tiểu Thất ngữ khí bình thản, hiển nhiên tính mạng cả nhà Chương Cổ Đổng với hắn mà nói không đáng gì.

- Anh giết chết lão chắc hẳn là không muốn bất kì người nào khacsbieets về chuyện vòng tay, nếu vậy thì tôi đây cũng yên lòng.

Đường Kim lộ ra vẻ mặt cổ quái.

- Giờ anh chết đi thì chắc chắn là không ai biết đến cái vòng tay của tôi rồi.

Lời còn chưa dứt, Đường Kim đột nhiên biến mất tại chỗ, không đến một phần vạn giây sau, Đường Kim liền xuất hiện ở phía sau Hoắc Tiểu Thất, tung một chưởng về phía hắn.

Đường Kim tốc độ rất nhanh, Hoắc Tiểu Thất phản ứng cũng không chậm, cơ hồ khivĐường Kim xuất hiện ở phía sau hắn đồng thời Hoắc Tiểu Thất cũng đã xoay người, hắn không tránh không né mà tung chưởng đỡ.

- Đường Kim, xem ra cậu thật đúng là muốn cho vị hôn thê của cậu xuất ngoại đón khách...

Hoắc Tiểu Thất có chút căm tức, hắn không ngờ Đường Kim nói động thủ liền động thủ.

Nói còn chưa dứt lời, Hoắc Tiểu Thất liền biến sắc, bởi vì hắn đột nhiên cảm giác phía sau lại có người tung chưởng đánh hắn, này Đường Kim còn có người giúp đỡ?

Không đợi Hoắc Tiểu Thất kịp phản ứng, bên cạnh lại có một người tung chưởng, lần này Hoắc Tiểu Thấtthấy rất rõ ràng không phải là ai giúp đỡ mà chính là Đường Kim!

Trong chớp nhoáng này, Đường Kim giống như là có phân thân thuật, từ bốn phương tám hướng tấn công Hoắc Tiểu Thất, nhìn từ xa giống như có cả tá Đường Kim đang đánh nhau với Hoắc Tiểu Thất.

- Điều này sao có thể?

Hoắc Tiểu Thất dị thường kinh hãi, hắn căn bản là không cách nào phân rõ những công kích này cái nào hư chiêu nào thực, bởi vì nhìn qua mỗi đòn tấn công đều có khí tức nguy hiểm, chỉ chớp mắt mấy chục đạo chưởng phong đã bao quanh người Hoắc Tiểu Thất.

Vốn Hoắc Tiểu Thất lòng tin mười phần đột nhiên phát hiện mình căn bản là không có cách ứng đối, hắn căn bản là không có cách tránh né, hiện tại cũng không kịp tránh né, vốn muốn cứng rắn liều với Đường Kim một lần, nhưng hắn chỉ có hai tay không thể chống lại nhiều chưởng phong cùng lúc ập đến như vậy. Cuối cùng bất đắc dĩ hắn đành thu tay về tập trung toàn bộ công lực bao quanh người tính thủ vững chiêu này.

Theo Hoắc Tiểu Thất mấy chục đạo chưởng phong này đa phần là hư chiêu, tuy hắn không thể nào phân biệt rõ nhưng cứ cứng rắn chống đỡ thì hư chiêu nhiều nữa cũng có tác dụng gì.

Oành!

Mấy chục đạo chưởng phong cơ hồ cùng một lúc đánh trúng Hoắc Tiểu Thất, nháy mắt đánh tan chân khí hộ thể của hắn, lực lượng cuồng bạo đánh vào thân thể hắn, chẳng mấy chốc khiến thân thể hắn nát bấy.

Phốc!

Hoắc Tiểu Thất há mồm phun ra một ngụm máu tươi bên trong tựa hồ còn có nội tạng vỡ vụn.

Đường Kim cùng Hoắc Tiểu Thất công lực ngang nhau, nhưng hơn chục Đường Kim uy lực chồng chất lực lượng kia, không phải Hoắc Tiểu Thất có khả năng thừa nhận.

- Sao... Sao... Sao có thể?

Hoắc Tiểu Thất mơ hồ nói vài chữ rồi gục xuống.

Đường Kim nhất thời ngẩn ngơ, đánh chết rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.