Bánh Nhân Trứng Ăn Thật Là Ngon

Chương 31: Chương 31




- Xèo!

Ánh kiếm ác liệt lướt qua hư không, bổ vào trung ương quyền phong, trong nháy mắt phá vỡ ra.

- Khá lắm, trở lại.

- Thiên Long bất diệt quyền... Phi Long thăng thiên!

- Thiên Long bất diệt quyền... Long Du tứ hải!

- Thiên Long bất diệt quyền... Kháng Long bữu hối!

Thời Nguyên Phách kêu to, liên tiếp sử dụng tới mấy quyền, quyền phong kịch liệt bao phủ ở trên lôi đài, phảng phất như nổi lên một trận long quyển, quyền khí đáng sợ đè ép tất cả, trong lúc nhất thời, toàn bộ thiên địa đều là quyền ảnh, mỗi một đạo quyền ảnh đều phảng phất như một Thiên Long, hung hăng bá đạo ầm ầm che đậy mà đến, vô cùng vô tận, khiến cho lòng người sinh ra tuyệt vọng.

Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm!

Quyền ảnh rung động, lẫn nhau trong lúc đó va chạm, phát sinh nổ vang to lớn, giống như thế giới tận thế, thiên địa vỡ diệt.

- Quá khủng bố, Thời Nguyên Phách đây là thật sự nổi giận a.

- Thiên Long bất diệt quyền tổng cộng tám thức, một thức so với một thức đáng sợ, một thức so với một thức cuồng mãnh, đến cuối cùng lực lượng càng sẽ tăng lên dữ dội, nếu như tập hợp lại cùng nhau, sẽ tạo thành hậu quả khó có thể cứu vãn.

- Diệp Huyền quá bất cẩn, không nên để Thời Nguyên Phách thuận lợi sử dụng tới mấy quyền này, hiện tại hắn nguy hiểm.

Dưới lôi đài, hết thảy võ giả đều trợn mắt ngoác mồm, bị Thời Nguyên Phách sử dụng tới quyền pháp triệt để dọa kinh, quyền lực mênh mông như thiên uy kia nếu như giáng lâm ở trên người bọn họ, e là vẻn vẹn tản mát ra một đạo quyền phong, liền hoàn toàn có thể để cho bọn họ hài cốt không còn, hoàn toàn bị đánh giết.

Trong phòng quý khách, Sinh Tử Điện Quỷ Lệ ánh mắt ngưng lại.

- Một năm không gặp, khí thế của Thời Nguyên Phách so với trước đây mạnh hơn không ít a, có chút ý nghĩa.

Hắn liếm liếm đầu lưỡi, cả người sát khí tràn ngập.

Mạnh trưởng lão cũng nắm chặt song quyền:

- Hiện tại Tây Môn Vô Tình đã thất bại, không biết Thời Nguyên Phách này có thể đánh bại Diệp Huyền hay không, chiến đấu lâu như vậy, Diệp Huyền kia cũng tiêu hao không ít Huyền Nguyên, Thời Nguyên Phách không hẳn không có cơ hội đánh bại hắn.

Trong lòng hắn khá mâu thuẫn.

Đứng ở trên lập trường võ đài tái, hắn ước gì Thời Nguyên Phách có thể đánh bại Diệp Huyền, bỏ dở Diệp Huyền thắng liên tiếp.

Nhưng đứng ở trên lập trường Đấu Vũ Hội, nếu như Thời Nguyên Phách đánh bại Diệp Huyền, tất nhiên sẽ làm Tây Môn Vô Tình cùng là tuyệt thế thiên kiêu thanh danh đại hạ.

- Tinh Thần Kiếm Pháp... Nhất Kiếm Tinh Hà!

Trên võ đài, đối mặt Thời Nguyên Phách tiến công cuồng bạo, Diệp Huyền vẫn mặt không hề cảm xúc, một chiêu kiếm vung ra, trong kiếm khí óng ánh dĩ nhiên có vô số tinh thần xoay tròn, đánh vào trong quyền uy đáng sợ của Thời Nguyên Phách.

Oanh ầm!

Phảng phất như một viên tinh thần ở trước mặt hai người nổ tung, võ đài trước mặt hai người trực tiếp nổ tung, vô số hợp kim to bằng nắm tay dọc theo bốn phương tám hướng bắn nhanh, mặt đất võ đài thật giống như mạng nhện vỡ vụn ra, nhìn thấy mà giật mình.

- Tiên sư nó, này đến tột cùng là cấp bậc chiến đấu gì, quá con mẹ nó khuếch đại a?

- Lão tử xem Đấu Vũ Hội võ đài thi đấu không có 10 ngàn, cũng có mấy ngàn trận, Vũ Hoàng cấp chiến đấu lúc nào khuếch đại như vậy?

- Thật đáng sợ, đổi làm ta đi tới, một chiêu, không, nửa chiêu ta sẽ chia năm xẻ bảy, chênh lệch quả thực quá lớn.

- Cõi đời này làm sao sẽ có thiên tài đáng sợ như thế, then chốt là bọn họ đều còn trẻ như vậy, người so với người khác quả thực tức chết người.

Trên thính phòng, không ít người che ngực, tựa hồ không chịu được cấp bậc chiến đấu như vậy, từng cái từng cái tâm huyết sôi trào, hận không thể tự mình đi tới động thủ.

Có thể nhìn thấy một hồi thi đấu đặc sắc như vậy, hôm nay tới thực sự là quá đáng giá.

- Kiếm chiêu đáng sợ, càng có thể ngăn cản Thiên Long bất diệt quyền của ta, chẳng trách có thể đánh bại Tây Môn Vô Tình.

Thời Nguyên Phách biểu hiện bất biến, trong lòng lẫm liệt.

Muốn đánh bại Diệp Huyền, hắn nhất định phải phá tan Diệp Huyền phòng ngự, nhưng hiện nay xem ra, bằng vào Thiên Long bất diệt quyền, hắn ngay cả kiếm chiêu công kích của Diệp Huyền cũng không đánh tan được, càng vọng tưởng phá tan Diệp Huyền phòng ngự.

- Giao Long Võ Hồn, ra!

Nghĩ tới đây, Thời Nguyên Phách đã không giữ lại chút nào, Võ Hồn trong nháy mắt phóng thích ra.

Ầm!

Một con Giao Long cả người trải rộng vảy giáp màu đen, từ trên đỉnh đầu Thời Nguyên Phách bốc lên, Giao Long này giương nanh múa vuốt, ánh mắt dữ tợn, tỏa ra uy thế đáng sợ uy chấn bát hoang lục hợp, phát ra tiếng rồng ngâm chấn động khiến người sợ hãi.

- Giao Long Võ Hồn!

Diệp Huyền thất kinh!

Võ Hồn loài rồng, vẫn là Võ Hồn đứng trên tất cả Võ Hồn loại Huyền thú.

Ba vạn năm trước, đã từng có một vị Bá Thiên hùng chủ, nắm giữ Hắc Long Võ Hồn thuần khiết, ngưng Hắc Long cửu giai, cuối cùng trở thành một đại hùng chủ, ở Vô Tận chi hải thành lập Hắc Long cung đáng sợ.

Mà Thời Nguyên Phách Giao Long Võ Hồn tuy kém xa Hắc Long Võ Hồn của Bá Thiên hùng chủ, nhưng ở trong Huyền thú loại Võ Hồn, đủ để bài danh hàng đầu, xưng hùng một phương.

Giao Long Võ Hồn của Thời Nguyên Phách vừa ra, trên người hắn lập tức hiện ra vảy rồng lít nha lít nhít, này không phải vảy rồng thật sự, mà là lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ hình thành vảy rồng hộ thân.

Hống!

Một luồng lực lượng đáng sợ đến từ hồng hoang viễn cổ, từ trong cơ thể Thời Nguyên Phách bao phủ mà ra.

- Long Tượng Bàn Nhược Công... quét ngang ngàn quân!

Thời Nguyên Phách lớn tiếng rống to, đấm ra một quyền, trong thiên địa, một con Giao Long hư ảnh to lớn hiện lên, gào thét xé rách hư không, rít gào về phía Diệp Huyền.

- Thái Thanh kiếm kỹ… Phá Thiên thức!

Thu kiếm mà đứng, Diệp Huyền biết Tinh Thần Kiếm Pháp không chống đỡ được một chiêu này, lập tức sử dụng tới Thái Thanh kiếm kỹ đáng sợ hơn.

Hào quang ở trên trọng kiếm tăng lên, cuối cùng diễn biến thành một kiếm khí long hình, cùng Giao Long hư ảnh của Thời Nguyên Phách va chạm vào nhau.

Oanh ầm!

Như thiên thạch va chạm đại địa, toàn bộ võ đài chấn động một chút, răng rắc, nguyên bản võ đài đã vết thương đầy rẫy trong nháy mắt nứt ra mấy lỗ thủng to lớn, trong tiếng ầm ầm, hướng một bên nghiêng xuống.

Trung gian nổ tung, hai cỗ kình khí điên cuồng va chạm, trong đó một đạo kình khí long hình màu đen xuyên thấu gợn sóng hư không, trực tiếp đánh vào trên người Diệp Huyền.

- Oành!

Áo giáp nham thạch bên ngoài thân Diệp Huyền ầm ầm nát tan, một luồng lực lượng đáng sợ trong nháy mắt đi vào trong cơ thể hắn, ở trong cơ thể hắn đấu đá lung tung, nỗ lực phá hủy nhục thân của hắn, đồng thời một luồng lực lượng Võ Hồn kinh người, cũng nương theo cỗ lực lượng đáng sợ này, nhằm về phía đầu óc của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.