Bánh Nhân Trứng Ăn Thật Là Ngon

Chương 11: Chương 11




- Để cho ta tới gặp gỡ ngươi.

Diệp Huyền mới vừa lược trên võ đài mấy tức, trên thính phòng liền có một ít võ giả ngày hôm qua chưa kịp khiêu chiến Diệp Huyền, không thể chờ đợi được nữa vọt lên.

Mười một thắng liên tiếp.

Mười hai thắng liên tiếp.

Mười lăm thắng liên tiếp.

Đáng tiếc những tuyển thủ này, không một có thể mang đến khó khăn cho Diệp Huyền, đều ở trong mấy chiêu ung dung thắng lợi.

- Mười sáu thắng liên tiếp, vị Diệp Huyền thiếu hiệp này đã mười sáu thắng liên tiếp, lẽ nào ngày hôm nay hắn ung dung liền có thể thu được hai mươi thắng liên tiếp sao? Nhuệ khí của hắn thật sự đã không ai có thể ngăn cản sao? Để chúng ta nhìn ngày hôm nay đến tột cùng có cường giả đánh lén vị thiên tài gần đây quật khởi hay không.

Hắc y lão giả ở bên cạnh lôi đài lớn tiếng nói.

- Ta tới.

Ngay vào lúc này, một thanh âm trầm đột nhiên vang lên, một thanh niên hình thể rộng rãi, vững bước đi tới võ đài.

Người này ước chừng khoảng ba mươi tuổi, lông mày rậm mắt to, khí thế trên người như giang tự nhạc, cực kỳ thận trọng.

Võ giả còn lại chuẩn bị lên đài nhìn thấy người này, sắc mặt đều biến đổi, dồn dập ngừng bước chân.

- Được, là tuyển thủ Lâm Phong ngày hôm qua hai mươi thắng liên tiếp.

Thanh âm của Hắc y lão giả đột nhiên cao vút lên:

- Lâm Phong là tuyển thủ ngày hôm qua hai mươi thắng liên tiếp của chúng ta, dựa theo quy định, ngày hôm nay hắn muốn tiến hành thi đấu ba mươi thắng liên tiếp, không nghĩ tới sẽ sớm lên đài, đây mới thực sự là cường giả, vì khiêu chiến một đối thủ mạnh mẽ, căn bản không để ý ghi chép thắng liên tiếp của mình.

Trên thính phòng cũng đồng thời vang lên tiếng la đinh tai nhức óc.

Lâm Phong là tuyển thủ ngày hôm qua hai mươi thắng liên tiếp, ở đây không ít người đều xem qua hắn thi đấu, phong cách hành sự vô cùng thận trọng trầm ổn, thực lực cũng khá kinh người, ngày hôm nay tuyệt đối có hi vọng tiến quân ba mươi thắng liên tiếp, tất cả mọi người đều không nghĩ tới hắn nhanh như vậy sẽ lên đài.

Loại hành vi mạo hiểm này để rất nhiều người đều xem không hiểu.

- Thắng liên tiếp không tính là gì, thất bại còn có thể từ đầu trở lại, mục đích của ta là muốn khiêu chiến những cao thủ chân chính kia.

Lâm Phong ở trên lôi đài ánh mắt trầm ổn nói.

- Ra chiêu đi.

Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, nhàn nhạt mở miệng.

- Tiếp chiêu, Phong Khởi Vân Dũng.

Tiếng gào thét vang vọng đất trời, Lâm Phong là một cao thủ quyền pháp, vừa lên liền sử dụng tới tuyệt chiêu của mình, hắn đấm ra một quyền, quyền phong đáng sợ ở trong thiên địa hóa thành một mảnh bão táp vặn vẹo, nghiền ép tới Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Một luồng ánh kiếm đột nhiên xuất hiện, không chờ quyền uy phong bạo nhảy lên tới cực hạn liền bị đâm ra một lỗ thủng, quyền phong nổ tan trút xuống, tán loạn ở trong không khí.

- Hảo kiếm pháp.

Công kích bị phá, Lâm Phong cũng không kinh hoảng, vèo vèo vèo, không có cùng Diệp Huyền chính diện giao thủ, thân hình Lâm Phong ở trên lôi đài không ngừng lấp loé, hóa thành từng đạo từng đạo tàn ảnh bay lượn, đồng thời điên cuồng ra quyền về phía Diệp Huyền.

Hống hống hống!

Tiếng nguyên lực rít gào không ngừng vang lên, quyền ảnh tràn ngập, như nước biển vỡ đê tầng tam trọngo vây Diệp Huyền, liều lĩnh xung kích, trong phút chốc, toàn bộ võ đài đâu đâu cũng có phong vân gào thét, dưới quyền phong bao phủ không khí nổ tung, đâu đâu cũng có nổ vang liên tục.

- Là Cực Đạo Sát Quyền của Lâm Phong, ngày hôm qua người mạnh nhất khiêu chiến Lâm Phong kia liền thua ở một chiêu này, không hề có lực lượng chống đối.

- Công kích thật đáng sợ, hư không xung quanh mấy trượng đều bị bao phủ, dưới một quyền, núi lở đất nứt.

- Xem Diệp Huyền này có thể ngăn trở hay không.

Đoàn người kinh ngạc thốt lên liên tục.

Chỉ là tiếng nói của bọn hắn còn chưa hạ xuống.

Xì xì!

Kiếm khí ngang dọc, phảng phất như quang minh xuyên thấu hắc ám, từng đạo từng đạo kiếm khí từ trong quyền uy xuyên thấu ra, Cực Đạo Sát Quyền của Lâm Phong chia năm xẻ bảy, kình khí tán loạn rối tinh rối mù.

Trong đó càng có một ánh kiếm ép thẳng tới yết hầu của Lâm Phong.

- Phá!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, vội vàng trong lúc đó đấm ra một quyền, Huyền Nguyên trong cơ thể thôi thúc đến mức tận cùng, oanh ca, Diệp Huyền bổ ra ánh kiếm bị đánh nổ.

- Được!

Trong lòng Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm, vận chuyển Huyền Nguyên, chuẩn bị lần thứ hai tiến công.

Đột ngột...

Xì!

Cổ họng của hắn cảm thấy một trận lạnh lẽo, một thanh trọng kiếm màu đen đã gác ở nơi cổ của hắn, chỉ kém chút xíu liền có thể xuyên thấu cổ họng.

Thật nhanh.

Lâm Phong hít vào một ngụm khí lạnh, thân thể trong nháy mắt cứng ngắc, hắn thậm chí không kịp nhìn thấy Diệp Huyền là làm sao xuất kiếm, trọng kiếm của đối phương đã gác ở trên cổ của mình, đổi làm cuộc chiến sinh tử chân chính, hắn ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết.

- Ta thua, đa tạ các hạ hạ thủ lưu tình.

Lâm Phong thở dài một hơi, lẩm bẩm nói.

- Thực lực ngươi không tệ, chỉ là quyền pháp ngưng thế thờì gian quá dài, rất dễ dàng bị khắc chế.

Diệp Huyền thu hồi trọng kiếm, từ tốn nói.

Đối phương cùng hắn không thù không oán, hắn tới chỉ là vì thu được võ đài tái bách thắng liên tiếp, đương nhiên sẽ không dễ dàng giết người, huống chi, quy củ của võ đài cũng không cho phép giết người.

Ở trên Đấu Vũ Hội võ đài tái, bình thường chỉ có một trường hợp mới sẽ chết người.

Là hai người khiêu chiến trong lúc đó thực lực cách biệt không có mấy, không cách nào lưu thủ.

Có kết cục chiến bại của Lâm Phong, đón lấy một ít tuyển thủ trước thu được mười thắng liên tiếp thậm chí hai mươi thắng liên tiếp, không một ai dám đi lên khiêu chiến Diệp Huyền.

Mà lên đài, chỉ là một ít võ giả bình thường.

Điều này cũng làm cho Diệp Huyền không kinh không hiểm lần thứ hai thắng liên tiếp ba tràng, đạt được hai mươi thắng liên tiếp.

- Chúc mừng vị Diệp Huyền thiếu hiệp này thu được hai mươi thắng liên tiếp, trở thành tuyển thủ thứ nhất hai mươi thắng liên tiếp của ngày hôm nay.

Hắc y lão giả kích động nói.

- Để chúng ta mỏi mắt mong chờ, nhìn Diệp Huyền thiếu hiệp ngày mai có thể tiếp tục mang đến kinh hỉ cho chúng ta hay không.

Hai mươi cuộc tranh tài, chỉ cần là cường giả có nhãn lực liền có thể nhìn ra, Diệp Huyền thắng lợi đều vô cùng ung dung, tuyệt đối có hi vọng xung kích ba mươi thắng liên tiếp.

Trong phòng quý khách, Vô Ảnh Trảo Tư Không Thành cùng Bạch Ngọc công tử Lãnh Tiêu Vân vẫn như ngày hôm qua ngồi ở chỗ đó.

- Người này thực lực không tệ, có chút vướng tay, ngay cả quyền thế của Lâm Phong công kích cũng bị hắn dễ dàng loại bỏ.

Vô Ảnh Trảo Tư Không Thành hai mắt nheo lại, ngưng giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.