Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân

Chương 10




Vì để rời xa Nam Cung THần nên Lăng Tâm Phi được chị gái bảo hộ rất tốt, cô là một sát thủ chuyên nghiệp cũng là người có thể giấu tung tích của mình hoặc một ai đó mà ngay cả Hoa Ảnh và Mị Ảnh cùng Lôi Ảnh cũng khó mà tìm ra. Sau khi về từ bênh viện, Lăng Tâm Phi yên lặng hẳng, ngoan ngoãn ở trong nhà không ra ngoài, Mọi chuyện đều có Lăng Tâm Y giải quyết.

-Phi nhi, em ăn gì đi, không thôi bảo bảo lại đói._ Lăng Tâm Y đem thức ăn lên bàn rồi gọi em gái, vì muốn giấu Nam Cung Thần, nên Lăng Tâm Y đành phải nói là con của Lăng Tâm Phi và Nam Cung Thần đã mất vì xảy thai khi cô bị shoc, mà Lăng Tâm Phi cũng như vậy. Cho nên chính vì vậy tới hôm nay Lăng Tâm Phi mang thai được ba tháng cũng là hơn hai tháng cô rời khỏi Nam Cung THần, bụng cô cũng có chút nhô lên rõ ràng.

-Chị, bảo bảo rất ngoan, biết dì cực khổ vì mẹ nó nên nó không phá em._ Lăng Tâm Phi mỉm cười hạnh phúc xoa bụng lên tiếng.

-Ừ, em ăn đi, chị còn cò việc lát ra ngoài, chị sẽ về sớ, em cùng bảo bảo ở nhà ngoan chờ chị về.._ Lăng Tâm Y dặn dò xong thì ra ngoài, trước khi đi cô cũng coi lại hệ thống mà cô lắp đặt xong thì mới yên tâm rời đi.

-Bảo bảo, mẹ làm khổ con rồi, không có ba nhưng còn có mẹ và dì, mẹ và dì sẽ bù đắp cho con.._ Lăng Tâm Phi xoa bụng tự nói với đứa con còn chưa chào đời của mình.

“rầm” tiếng phá cửa khiến Lăng Tâm Phi giật mình, cô ngước nhìn thì thấy một người đàn ông, sau lưng còn có vài người mặc vec đen, người đàn ông này cô gặp lần trước ở trung tâm thương mại Tả Ngôn, theo bản năng cô lấy điện thoại gọi cho Lăng Tâm Y nhưng chưa kịp gọi đã bị Tả NGôn hung hăng nắm cổ tay áp sát cô vào tường khiến lưng và bụng cô truyền đến đau đớn.

-Em tưởng rằng em trốn được tôi sao?_ Tả NGôn nhìn thẳng cô, lên tiếng, nhưng nét mặt anh không đáng sợ và lạnh lùng như Nam Cung Thần.

-Tôi không biết anh là ai? Sao tôi phải trốn anh?_ Lăng Tâm Phi nhíu mày phản khán đồng thời bụng cô càng đau dữ dội.

-Tả NGôn, mau buông em ấy ra.._ Lúc này là tiếng nói lạnh lùng của Lăng Tâm Y, cô vừa ra khỏi cửa không bao lâu thì tính hiệu báo có người đột nhập nhà nên cô quay lại, không ngờ lại là Tả Ngôn tìm tới

-Y nhi, em đừng quên em là người phụ nữ của tôi, tung tích của em dĩ nhiên tôi sẽ tra được…_ Tả Ngôn mỹ mị nói, ánh mắt anh dù nói với Tâm Y nhưng ánh mắt nóng bỏng vẫn nhìn Tâm Phi.

-Chị, em đau.._ Lăng Tâm Phi khó chịu nói, Lăng Tâm Y chú ý đến sắc mặt và nhìn dưới chân em gái thì thấy máu đang chảy xuống chân.

-Khốn kiếp, Tả Ngôn anh mau đưa em tôi tới bênh viện.._ Lăng Tâm Y tức giận mắng, nhanh chống thúc giục Tả Ngôn, anh thấy máu của Tâm Phi không ngừng chảy nên cũng lo lắng ôm cô chạy ra cửa, mà ngay lúc này người của Nam Cung Thần cũng nhận được thông tin về tung tích của thiếu phu nhân nên đã thông báo cho anh, khi anh nghe cô được đưa vào bệnh viện thì tim anh như ngừng đập, bỏ đi hội nghị quan trọng và nhanh chống chạy vào bệnh viện.

Bênh viện”

-Cô ấy mang thai?_ Tả Ngôn nhắm mắt nhưng vẫn lên tiếng hỏi

-Phải..

-Là của Nam Cung Thần…

-…cô không lên tiếng

-Y nhi, em tin tôi đã yêu thật sự không?_ Anh mệt mỏi cười mỉa mai nói, anh không ngời Tả nGôn anh lừng danh một thời lại có thể động lòng vì một cô gái bình thường thậm chí anh còn chưa lên giường thì đã yêu.

-Không.._ Lăng Tâm Y lạnh lùng đáp, cô không tin một người nhu Tả NGÔn sẽ yêu thật sự, ánh mắt kia anh dành cho Tâm Phi cô tin rằng chỉ là tạm thời.

-Lần này em đón sai rồi, tôi đã yêu, mà không ai khác chính là em gái em, Lăng Tâm Phi.._ Tả Ngôn cười khổ nói. Lăng Tâm Y yên lặng không nói, cô biết anh có nhiều phụ nữ nhưng sẽ không yêu ai bao giờ, thế nưng lần này cô đúng là cô đã đón sai.

-Tâm Y.._ là tiếng nói của Nam Cung Thần.

-Chủ nhân.._ CÔ cúi đầu chào.

-Còn xem tôi là chủ nhân sao? Em đưa Phi nhi đi khiến tôi không thể tìm ra, nói mau Phi nhi bị sao?_ Anh vừa tức giận vừa lo lắng cho bảo bối của mình, thế nhưng anh kông cách nào bộc phát sự tức giận ở đây được, vì Tâm Y chính là người quan trọng của bảo bối của anh,

-Nam Cung Thần, lần này tôi nhường Phi nhi cho anh, nhưng nếu có lần sau tôi thấy cô ấy lần nữ thì anh vĩnh viễn sẽ không thể tìm được.._ Bỏ lại câu uy hie1p trắng trợn nhưng cũng khiến Nam Cung Thần toát lên vẻ sợ hãi, anh biết Tả NGôn có ý với Tâm Phi, anh ta chính là đối thủ mạnh nhất của nh từ trước đến nay. Tả NGôn lạnh lùng xoay người bỏ đi. Mặc cho cô mang thia của người đàn ông khác, mặc cho cô có trở nên như thế nào anh cũng sẽ yêu cô bảo vệ cô cả đời, đây chính là ý nghĩ mà Tả NGôn dành cho Lăng Tâm Phi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.