Băng Nhóm Học Đường

Chương 74: chốn cũ nhưng không phải người xưa.




Thi đấu phàm cất bước đi, Lý Dật xoay người trở đại doanh, đang chuẩn bị tiến hành tu luyện. Không ngờ mới xoay người, sau lưng có một tiếng gió, sau đó một người mau lẹ tiếp cận chính mình, từ phía sau bưng kín ánh mắt của hắn.

- Là ai?

Lý Dật lãnh quát một tiếng, giả bộ như không biết.

Lại nghe cung vô song cố ý thô giọng nói:

- Ngươi đoán đi.

Đây cũng không phải là phong cách của Cung vô song, vị mỹ nữ cường thế này, khi nào thì cũng như thiếu nữ đùa giỡn như thế. Lý Dật nội tâm vừa động, cố ý nói:

- Lý Băng tỷ, là ngươi sao?

Rõ ràng cảm giác được tay Cung vô song rung động, ngữ khí cũng trở nên có chút cổ quái:

- Không phải, lại đoán đi.

- Vậy nhất định Lạc Thủy muội muội.

- Lý Dật.

Cung vô song đột nhiên buông tay, quát lên một tiếng bạo rống kinh thiên quỷ thần khiếp.

- A, Vô Song tỷ, không có ý tứ, không có ý tứ, tại trong mắt ta, ngươi vẫn là nữ thần hóa thân thành thục vững vàng, ta thật sự không ngờ ngươi chơi loại trò chơi tiểu cô nương này.

Lý Dật vừa nói xin lỗi, nhưng trong lòng thì suy ngẫm. Không nghĩ tới cung vô song phản ứng kịch liệt như vậy, lần này thử, đúng là khiến cho người ta lo lắng. hai mỹ nữ bên kia Khuê Khắc hạp cốc, tùy thời đều có thể xuất hiện ở trong đại quân Tinh linh tộc, khi đó...

- Ngươi là cố ý sao.

Cung vô song cũng không đần, lúc này đã có chút ít trì hoãn, chất vấn:

- Ngươi nhất định là cố ý chọc ta ghen, xem bộ dáng của ta ngươi vui vẻ. Lý băng, Lạc Thủy, một người phía xa thiên phong đế quốc, một người tại thần long cảng, làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này... Gặp quỷ, không phải là ngươi nghĩ các nàng sao.

Thấy Cung vô song đầu óc cũng có chút hỗn loạn. Dù sao, đối với một nữ nhân mà nói, chuyện như vậy, không có biện pháp bảo trì bình tĩnh.

- Ta không có cố ý chọc giận ngươi, ai, Lý băng cùng Lạc Thủy, các nàng ở Khuê khắc hạp cốc... ta lần này đi ra ngoài gặp phải.

- Các nàng thật sự đến đây?

Cung vô song cảm xúc lại khẩn trương lên, nhưng biểu lộ khẩn trương rất nhanh trôi qua, cố ý lại biểu hiện không sao cả.

Lý Dật liền đem chuyện gặp phải hai nữ tranh đấu tại khách điếm, còn mang các nàng đến Khuê Khắc hạp cốc thuật một lần, đương nhiên, có chút chi tiết tại trong khách sạn, Lý Dật không có nói ra. Cuối cùng, Lý Dật mới nói:

- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, các nàng hiện tại đã nắm giữ một chi lực lượng không nhỏ. Vốn chuyện này Vô song đi làm ta yên tâm, nhưng lúc đó cũng chỉ có hai nàng mói có thể xử dụng.

- Không có gì lạ.

Tình địch gần trong gang tấc, Cung vô song vui mừng gặp lại lập tức cảm thấy thất bại, hơn nữa đến một lần là hai nàng, đối với nữ nhân nào cũng vô pháp cao hứng được.

- Tốt lắm, đừng nóng giận, nói chánh sự đi, vấn đề này thật đúng là phiền ngươi đi một chuyến. Hai ngày này, vô song vất vả rồi, lúc này bên ngoài hạp cốc, cùng Lý băng Lạc Thủy liên hệ, ta cùng các nàng thành lập phương thức liên lạc, để tình huống có biến, các nàng có thể cùng chúng ta trong ngoài hô ứng.

Lý Dật nói chính sự, Cung vô song cũng vô pháp phản bác, ôn hoà đáp ứng.

Chính sự vừa xong, tiếp theo chính là tà việc.

- Vô Song tỷ, chia tay nửa tháng, có nhớ ta hay không.

- Không có.

- Không có khả năng, ta thường xuyên cũng không có việc mà hắt xì, chẳng lẽ còn có mỹ nữ khác nhớ ra sao. Vô Song tỷ không cần vô tình như vậy, ta mỗi lúc trời tối đều nghĩ đến nàng.

Một mặt nói, Lý Dật tay đã ôm, cái mũi dán vào cần cổ, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân thể cung vô song.

- Chán ghét.

Cung vô song giãy một chút, nhưng cước bộ không có di động.

- Vì cái gì nữ nhân rõ ràng yêu mến đều nói chán ghét.

Từ phía sau lưng Cung vô song, hai tay lại dọc từ hai bên bụng không ngừng trượt nhẹ, nhẹ nhàng chậm chạp nâng hai mảnh vải nhuyễn. Giống như điện giật, Cung vô song không tự giác ngâm khẽ một tiếng, thân thể có chút run run.

- Nơi này là quân doanh, Lý Dật ngươi không làm bừa.

- Đúng, là quân doanh của ta, quân doanh của ta do ta làm chủ, Vô Song tỷ, ngươi không phải sợ.

Trên tay động tác càng thêm bừa bãi, nhắm trúng kiều đồn. Cung vô song thở gấp liên tục, thẹn thùng lại không đành lòng cự tuyệt, tựa hồ còn có mấy phần chờ mong.

- Khởi bẩm thống suất.

Bỗng nhiên, cửa đại doanh bị đẩy mạnh ra, một cái Tinh Linh chiến sĩ xông vào. Nhìn thấy không khí mập mờ, Tinh Linh chiến sĩ cũng vội nói:

- Thống, chỉ huy, ta, ta không phải cố ý.

- Khái, khái... một con kiến thật lớn, rốt cục cho ta bắt được... Có chuyện gì không?

Cung vô song mặt đã sớm đỏ lên, chạy như gió cuốn vào trong phòng.

- Chỉ huy, nếu không dễ dàng, đợi lát nữa rồi nói sau.

Thối tiểu tử, chuyện tốt đã bị phá hủy, không nói có thể vãn hồi sao? Lý Dật tức giận phất phất tay:

- Nói đi, nói đi.

- Đấu Thần điện vừa mới phái sứ giả tới, hẹn chỉ huy tại hạp cốc gặp mặt, nói là thương thảo cụ thể công việc đánh cuộc đấu. Thỉnh chỉ huy định đoạt.

Vội vàng như vậy sao, suốt đêm đã có phản ứng, xem ra, đối với Lý Dật mang đi Cung bản cùng thiên ma Thánh nữ, Đấu Thần điện cũng thật có chút căm tức. Nhớ tới việc đêm nay, Lý Dật không khỏi mồ hôi lạnh, nếu không có thần tôn bồi bàn ngoài ý muốn xuất hiện, đêm nay mình cùng lục chỉ đảo tiên đụng vào thiên la địa võng, thật đúng là hung hiểm vô cùng, muốn toàn thân trở ra thật đúng là không thể.

Cái này kêu là người tính không bằng trời tính, Đấu Thần điện nằm mơ cũng không nghĩ ra nửa đường một cái Đấu Thánh cường giả xuất hiện, sau đó lục chỉ đảo tiên có thể đánh ra cao giai Bạch Hổ đấu kỹ thoát thân.

- Nói cho sứ giả, ta sau đó sẽ đến.

Ngược lại muốn nhìn, Đấu Thần điện rốt cuộc bày trò gì đây.

Nhưng, cũng không thể cứ như vậy tiến đến, nói như thế nào cũng muốn mấy lão quái vật kia ăn không khí. Thấy Tinh Linh binh lính sắc mặt mập mờ lui đi ra ngoài, Lý Dật tiện tay đánh ra một đạo không gian giam cầm phong bế cửa gỗ, lúc này mới đi vào bên trong.

Cung vô song vẻ mặt ửng hồng, càng thêm vài phần vũ mị, Lý Dật đi vào, vội vàng nhào tới.

- Ngươi là sắc quỷ, còn không sợ...

Cung vô song cũng không có biện pháp nói ra, bởi vì đôi môi đã bị một đôi môi khác dán sát vào.

Khuê Khắc hạp cốc, đêm nay gió cũng không nhỏ, hắc y điện sĩ vẻ mặt âm trầm đứng ở trong hạp cốc, gió thổi làm trường sam nhất thời phiêu dật, nhưng lãnh khí làm không khí cứng lại. Bên cạnh hắn, tử y điện sĩ nhỏ giọng nói thầm:

- Làm sao còn chưa tới, trời thật là lạnh.

Bên kia, bạch y điện sĩ nhìn một cái:

- Vững vàng, đều là thân phận điện sĩ, làm sao còn xúc động như vậy.

Gió vẫn thổi, ba thân ảnh mục quang sẳng giọng, giống nhau ba đầu thất ma lang. Nhưng, bọn họ không cách nào nhìn rõ, không cách nào nhìn thấy vài dặm trong đại doanh Lý Dật xuân quang nhộn nhạo, nếu không, không biết tam đại điện sĩ có thể chảy máu mũi hay không.

- Lý Dật tiểu tử này, hắn có thể không tới.

Rốt cục, hắc y điện sĩ cảm giác ngu ngốc đứng chờ ở đây.

- Nếu hắn không đến, chúng ta đi thôi.

- Hừ, không đến, chẳng lẽ Lý Dật là người lật lọng sao.

Vì vậy tiếp tục chờ, Một đêm lăn qua lăn lại, lúc này đã gần sáng sớm, hạp cốc gió càng lạnh, trong lúc này mặc dù không có bàng đóng băng thế giới giá lạnh, nhưng cho dù là giá lạnh, đối với điện sĩ cường giả cũng không có chút ảnh hưởng, nhưng, tình hình có chút đau khổ chật vật.

Ẩn ẩn, trên lông mi tam đại điện sĩ, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một tầng băng sương hơi mỏng.

Cho đến lúc này, hạp cốc đối diện, một bóng người mới chậm rãi đi tới. Đúng, là một người, không có bất kỳ người nào đi bên cạnh.

Lý Dật thoạt nhìn có chút lười biếng, vẻ mặt ngáp dài không tình nguyện đứng cách tam đại điện sĩ ngoài trăm mét.

Khoảng cách này, lập tức cách xa phạm vi tam đại điện sĩ ra tay.

- Lão quỷ, khuya khoắt không ngủ được... Gặp quỷ, rất nhanh trời đã sáng, các ngươi cũng thật tinh lực tràn đầy, một chiêu Bạch Hổ đấu kỹ kia của lục chỉ đảo tiên không có đem các ngươi đánh thành tàn phế sao?

- Lý Dật, ngươi cũng quá coi thường Đấu Thần điện, nếu một chiêu Bạch Hổ đấu kỹ có thể đánh cho chúng ta tàn phế, Đấu Thần điện còn xưng là đệ nhất thế lực Đấu Thần đại lục sao.

- Đấu Thần điện đệ nhất thế lực Đấu Thần đại lục sao? Ta làm sao không biết. Tử y điện sĩ, ngươi không phải đang khoác lác chứ.

- Nói khoác là ngươi.

- Tốt lắm, đừng cãi, tử y ngươi cũng im miệng. Lý Dật, nói chánh sự đi.

- Chính sự cái muội ngươi, chính sự không thể đợi đến hừng đông nói sau sao. Hại Lão Tử từ trong chăn đứng lên, mọi người Đấu Thần điện đều biến thái sao?

Lúc này Lý Dật có chủ tâm khiêu khích.

Bị Lý Dật bỗng nhiên quát to, tam đại điện sĩ không khỏi hiện lên xấu hổ, tử y điện sĩ càng vẻ mặt oán thầm:

- Lão Tử còn trong gió rét đợi ngươi nửa ngày?

Bất quá sợ trở ngại uy nghiêm của hắc y điện sĩ, vẫn nhịn xuống không nói.

- Lý Dật, đừng kiêu ngạo, đêm nay tìm ngươi, chính là muốn thương lượng một chút.

- Còn có cái gì cần thương lượng, đến lúc đó ở trong hạp cốc gặp là được.

- Bản điện muốn trận đầu đánh cuộc đấu, định tại ba ngày sau, ngươi xem như thế nào?

Lý Dật không chút nghĩ ngợi hồi đáp:

- Tốt, nếu hắc y điện sĩ vội vã chịu chết, bản thiếu sẽ thành toàn cho ngươi.

Lý Dật cũng muốn sớm một chút, dù sao có lục chỉ đảo tiên, thần tôn bồi bàn cũng không dễ dàng, đêm dài lắm mộng, bắt đầu đánh cuộc đấu sớm một chút đúng là cầu còn không được.

Hắc y điện sĩ nhìn quanh hạp cốc, lại nói:

- Mặt khác, về địa điểm đánh cuộc đấu, cái hạp cốc này cũng không tránh khỏi quá mức trật hẹp, không bằng đổi địa phương khác.

Đề nghị này đưa tới Lý Dật cảnh giác, không phải là muốn đùa giỡn gì đó sao?

- Để công bình, địa điểm đánh cuộc đấu do ngươi tới định, như thế nào?

- Hảo.

Lý Dật nhất thời có chủ ý lựa chọn địa hình có lợi nhất, nhân tiện nói: - Lần này đánh cuộc đấu là sự kiện trọng đại Đấu Thần đại lục trăm ngàn năm qua, địa điểm tự nhiên cần lựa chọn kỹ rồi. Nếu như vậy, chờ ta tuyển định lại phái người thông tri các ngươi.

- Còn có một sự kiện cuối cùng, trận đấu đầu tiên, hôm nay chúng ta liền quyết định cường giả xuất hiện đi.

So sánh với địa điểm đánh cuộc đấu, vấn đề này càng mấu chốt. Lý Dật trong nội tâm cả kinh, trên mặt lại bất động thanh sắc:

- Hắc y điện sĩ, ngươi trước tiên nói về ba vị cường giả các ngươi tham gia đi.

- Bản điện, ma thành thành chủ, còn một vị là Đấu Thần điện các lão.

- Bên ta ba người điện sĩ các hạ đêm nay đều được nhìn thấy, là tại hạ, cùng lục chỉ đảo tiên, thần tôn bồi bàn.

- Thần tôn bồi bàn sao?

Hắc y điện sĩ đối với tên này cực kỳ lạ lẫm, vẻ mặt hồ nghi nói:

- Chính là Đấu Thánh cường giả đêm nay đột nhiên hiện thân sao?

- Không sai, chính là hắn. Về phần thứ tự xuất trận, cái này đến trận đấu rồi nói sau?

Hắc y điện sĩ lại kiên trì nói:

- Tự nhiên muốn trước định ra, bằng không đến lúc đó đám cường giả lại chỉ trích, chẳng phải tổn hại phong phạm song phương.

Thì ra hắc y điện sĩ lo lắng như vậy, ý hắn là, nếu như ấn định xuống, đến lúc bắt đầu đánh cuộc đấu, thứ tự xuất trận không có thay đổi nữa.

- Tốt lắm, hắc y điện sĩ, ngươi nói thứ tự xuất trận đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.