Bạn Trai Tin Đồn

Chương 128




- Tu luyện vô thượng đại kiếm thuật thành công, ngươi sẽ trở thành người đề cử chưởng giáo, thậm chí về sau trở thành chưởng giáo là chuyện ván đã đóng thuyền, tuy tỉ lệ thất bại thật cao, ít nhất quán quân của Kiếm Thần Tông bao năm qua chưa từng có ai thành công.

- Nếu tu luyện vô thượng kiếm thuật thành công thì chắc chắn mười thành, tuy về sau cũng có tư cách trở thành người đề cử chưởng giáo nhưng phiền toái hơn nhiều.

- Vô thượng kiếm thuật!

Ứng Long không chút do dự nói thẳng.

Hắn hiểu rõ thiên phú của mình, tu luyện vô thượng đại kiếm thuật khẳng định không thành công, hơn nữa còn lãng phí kiếm đạo chi khí của hắn, còn không bằng đi con đường thực tế tu luyện vô thượng kiếm thuật, từ đó thực lực tăng lên nhiều.

- Ân! Kiếm Thần Tông có tổng cộng mười bộ vô thượng kiếm thuật, chúng được khắc lên vách tường, tuy trên vách tường chỉ có kiếm chiêu mà không pháp quyết tu luyện, ngươi bây giờ xem một lần, ngươi vừa ý bộ nào thì hiện tại ta truyền cho ngươi.

Vân Huyên chắp hai tay sau lưng, hắn nhìn chung quanh sau đó lên tiếng, ngữ khí cũng khác với lúc trước.

- Ta tu luyện bộ Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật.

Ứng Long tiện tay chỉ một bộ kiếm pháp.

- Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật là kiếm thuật cường đại nhất trong thập đại vô thượng kiếm thuậtchú ý nhất kích tất sát, giết người trong vô hình, hung mãnh tàn nhẫn, tám phần mười quán quân thí luyện đều chọn cái này, chỉ có lúc trước...

Vân Huyên nói đến đây lắc đầu, cổ tay trắng một phen, một ngọc bài liền từ lòng bàn tay xuất hiện

- Đây là pháp quyết tu luyện, sau khi xem xong thì tiêu hủy, hiện tại vận dụng kiếm đạo chi khí trong người của ngươi tu luyện!

- Vâng!

Tiếp nhận ngọc bài, Ứng Long gật gật đầu, vẻ mặt hưng phấn, hiện tại hắn có kiếm đạo chi khí trong người, chỉ cần vận dụng chẳng khác gì nắm giữ một bộ vô thượng kiếm thuật, năng lực bảo vệ tính mạng gia tăng thật lớn.

- Ân, hảo hảo tu luyện, bằng vào thực lực của ngươi đừng nói quán quân, trước top ba không có hi vọng gì, ta xác lập ngươi thành quán quân là vì ngươi có thiên phú đặc thù và trung tâm làm việc cho ta.

Vân Huyên chắp hai tay sau lưng sau đó lãnh đạm lên tiếng.

- Thiên phú đặc thù? Ứng Long có thiên phú đặc thù? Trung tâm làm việc vì nàng, chẳng lẽ Ứng Long này sớm quen biết Vân Huyên, hơn nữa còn làm việc cho nàng?

Nghe được Vân Huyên nói thế Nhiếp Vân sững sờ.

Dựa theo đạo lý, đệ tử hạch tâm gần như không có tư cách gặp tông chủ, cũng như Diệp Kiếm Tinh, hắn ở trong Kiếm Thần Tông hơn mười năm, cho tới bây giờ chưa gặp qua tông chủ, chớ nói chi có liên quan gì đó, Vân Huyên đã nói Ứng Long trung tâm làm việc vì nàng, chẳng lẽ hai người có quan hệ gì hay sao?

Điều này làm hắn cảm thấy ngạc nhiên.

- Đa tạ tông chủ tài bồi!

Ứng Long quỳ rạp xuống đất nhìn về phía Vân Huyên, trên mặt lộ ra thần thái sùng bái, bộ dạng này hoàn toàn khác biệt trước khi vào Kiếm Thần điện.

- Ân, đứng lên đi, nếu như bảy mươi năm trước nếu không bằng vào thiên phú động phủ của ngươi, muốn bắt hắn cũng rất khó, phần công lao và trung tâm này ta không bạc đãi ngươi.

Vân Huyên tùy ý khoát khoát tay.

Ứng Long và Tông Nham cũng giống như Diệp Kiếm Tinh đều là đệ tử hạch tâm, trên thực tế bọn họ tu hành chưa tới trăm năm, chỉ có điều đạt tới bí cảnh, cơ bắp sức sống gia tăng, dung mạo trẻ tuổi mà thôi.

Chính bởi vì như thế Diệp Kiếm Tinh mới mười bảy mười tám tuổi có cảnh giới như vậy mới được gọi là tuyệt đại song kiêu, thiên phú cực cao.

- Bảy mươi năm trước? Hắn? Chẳng lẽ nói tới Thiên Huyễn?

Nhiếp Vân xiết chặt nắm đấm, hắn ngừng thở, cẩn thận nghe tiếp.

- Kkỳ thật bằng vào hắn mê luyến tông chủ lúc đó, cho dù ta không động tay tông chủ tự mình cũng có thể bắt hắn!

Ứng Long không dám kể công, vội vàng lên tiếng.

- Mê luyến ta? Hừ, hắn xứng sao? Nếu như không phải lợi dụng hắn, loại người này ta không thèm nhìn tới cái nào!

Trên mặt Vân Huyên mang theo thần thái xem thường, gương mặt lạnh lùng như sương và hất tay lên.

- Được rồi, trước kia ngươi là thuộc hạ của hắn, dựa theo ngươi hiểu hắn, gia hỏa này những năm qua mai danh ẩn tích có chết hay chưa?

- Ứng Long... Là thuộc hạ của Thiên Huyễn? Này...

Nhiếp Vân chấn động, dường như hắn đã biết một số việc.

- Dựa theo ta suy luận... Có lẽ hắn không chết, khí hải của hắn bị Thiên Tâm Hàn Độc đông cứng, cho dù có thực lực cũng không phát huy ra được, hắn sống nhưng có khác gì chết chứ?

Ứng Long nói.

- Thiên Tâm Hàn Độc?

Kiếp trước Nhiếp Vân từng nghe qua Thiên Tâm Hàn Độc, nó là độc vật đồng cấp với Yêu Minh Tiên Dịch, vô sắc vô vị, một khi phục dụng khí hải sẽ bị đông cứng triệt để biến thành phế vật, Thiên Huyễn lại trúng độc như thế?

Hơn nữa bị thủ hạ và nữ nhân mình yêu mến... Những việc này phải nói thế nào cho phải?

Ai... Cơ bắp toàn thân Nhiếp Vân căng cứng, có lẽ... Đây là chuyện Thiên Huyễn không muốn nhớ lại, thật sự không cách nào nói ra miệng!

- Ngươi chậm rãi tu luyện đi, đạt được quán quân Kiếm Thần thí luyện, tiếp theo sẽ quán đỉnh giúp ngươi tấn cấp Nạp Hư Cảnh, ngươi cũng không cần quan tâm, tuy tiến vào Nạp Hư Cảnh, ngươi phải đi làm chuyện kia cho ta nếu không kết quả của Thiên Huyễn chính là ngươi, ta có một vạn loại phương pháp làm ngươi không thể xoay người!

Vân Huyên lãnh đạmk nói ra, ngữ khí bình thản lạnh lùng giống như bất cứ kẻ nào trong mắt nàng cũng chỉ là quân cờ, là đối tượng có thể lợi dụng, ng Long cũng không ngoại lệ.

- Vâng!

Ứng Long liền vội vàng gật đầu, sắc mặt kính cẩn không dám nói nhảm.

Vân Huyên có danh tiếng lạnh lùng âm tàn nổi danh khắp tám đại tông môn, hắn chỉ là tiểu nhân vật cho nên không dám phản bác.

- Ân!

Sau ki nói xong lời cần nói, Vân Huyên gật gật đầu, trên mặt không vui không buồn, lúc này thân ảnh thon dài đi ra ngoài, chỉ trong nháy mắt đã rời khỏi khu thiên phẩm.

- Ứng Long phải chết!

Vân Huyên rời đi, đôi mắt Nhiếp Vân híp lại.

Tuy chỉ nghe bọn họ nói chuyện vài câu nhưng hắn đã đoán ra thất thất bát bát chuyện vừa rồi, Thiên Huyễn lại bị thuộc hạ phản bội... Thiên Huyễn, thù này ta sẽ báo thay ngươi!

- Trong khu thiên phẩm có rất nhiều cấm chế, một khi ra tay nhất định phải lôi đình vạn quân, không thể lưu lại chút dấu vết nào.

Hiện tại không phải thời điểm động thủ, ta trước cảm ngộ kiếm đạo chi khí rồi nói sau!

Tuy trong nội tâm phi thường muốn đánh chết Ứng Long ngay tại chỗ nhưng Nhiếp Vân biết rõ vẫn không thể lập tức động thủ.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.