Bản Trải Nghiệm Có Bệnh Chiếm Hữu

Chương 50: Chọn gia đình




- Chỉ có hai khối Hỏa luyện thiết thôi sao?

Người đệ tử vừa xuất ra bảo vật biến sắc, trong ánh mắt mơ hồ có vẻ tức giận.

Bảo bối của hắn tự hắn biết, ở bên ngoài ít nhất có thể đổi được bốn khối Hỏa luyện thiết, vậy mà thằng đầu trọc này còn trực tiếp rút của hắn còn một nửa.

- Có đổi hay không? Bất quá không hoàn thành số lượng nhiệm vụ yêu cầu, tối nay vẫn phải ở lại Hỏa luyện thất luyện ra đủ mới thôi.

Tráng hán đầu trọc hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi…

Sắc mặt người đệ tử chuyển thành đen, cuối cùng chỉ có thể chịu thua.

Hôm nay hắn lần đầu tiên tới Công điện này, đã tinh bì lực tẫn mới luyện được bốn mươi mốt khối, nếu không trở lại nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai hiệu suất sợ là thấp hơn. Hơn nữa, đã có kinh nghiệm ngày đầu tiên, hắn có đủ tự tin hôm sau đạt đủ yêu cầu.

Nhưng điều kiện kiên quyết là, hắn phải ra ngoài nghỉ ngơi cho tốt, để cho tinh lực của mình phục hồi dồi dào cái đã.

- Tốt, hai khối thì hai khối.

Hắn cắn răng nói ra.

Ngay sau đó, hắn lại lấy ra một ít bảo vật để cho Tráng hán đầu trọc báo giá, thẳng đến khi gom đủ chín khối Hỏa luyện thất mới thôi.

Sau khi người đệ tử đầu tiên lấy bảo vật đổi lấy Hỏa luyện thiết, có mấy đệ tử cũng theo thứ tự lên tiến hành giao dịch, nhưng có người không đủ bảo vật, cuối cùng chỉ có thể ở lại tiếp tục chế luyện.

Bọn hắn lúc này trong lòng đều mười phần hối hận, Hỏa luyện thất có nhiệt độ cao có ảnh hưởng rất lớn tới hiệu suất của bọn hắn.

Sớm biết như thế, ban đầu nên dùng bảo vật đổi lấy một Hỏa luyện thất ít nóng hơn, nói không chừng còn có thể hoàn thành nhiệm vụ kịp thời, so với bây giờ càng xui xẻo hơn nhiều.

- Uhm, còn một người nữa? Cái tên phế vật Phàm cảnh tầng hai đâu rồi?

Tráng hán đầu trọc thu gom bảo vật vừa đổi xong mới phát hiện Khương Dự không có ở đây, thần sắc vô cùng không vui.

- Hai người các ngươi, đi tới phòng số một khu Giáp nhìn xem, thằng đó chết chưa.

Nửa ngày sau, hai người đi thăm dò đã trở lại.

- Lão đại, không có ai ở đó hết.

Tráng hán đầu trọc nhướng mày, không có ai à, chẳng lẽ trốn đi rồi.

- Hừ! Dám ở Công điện đùa nghịch tiểu thông minh, lá gan không nhỏ đi, ta không tin ngươi có thể trốn cả đời ở trong này.

Nhưng lúc này một trong ba người kiểm tra sản phẩm đi tới.

- Đây là danh sách hoàn thành nhiệm vụ.

Sắc mặt Tráng hán đầu trọc liền tỏ lãnh khốc mà nhận lấy, nhìn sơ qua, đột nhiên, một cái tên đập vào mắt hắn:

Khương Dự…

- Chờ chút, tên Khương Dự này làm sao lại hoàn thành nhiệm vụ?

Hắn gọi lại người kiểm tra sản phẩm hỏi.

- Hắn đã nộp lên 50 khối Hỏa luyện thiết, tự nhiên là hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Người kiểm tra sản phẩm từ tốn nói, nhưng trong giọng nói không tỏ ra sợ hãi giống như những người khác.

- Một tên Phàm cảnh tầng hai cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, các ngươi đang làm cái gì thế?

Tráng hán đầu trọc quát lên.

Người kiểm tra sản phẩm xoay người lại, ánh mắt trở nên sắc lạnh:

- Ngô Hưng, nơi này không phải của mình ngươi, người ta giao ra sản phẩm tự nhiên là hoàn thành nhiệm vụ, đây là quy củ.

Tráng hán đầu trọc đứng hình, cố nén lửa giận, không có bộc phát.

Trên thực tế, hắn tuy là người quản lý của được ở hỏa luyện vực, nhưng hết lần này tới lần khác không quản lý được những nhân viên kiểm tra sản phầm này, thậm chí từ mức độ nào đó, hắn còn bị những người này ước chế.

Hiển nhiên, bất kỳ một thế lực nào, cũng không để cho phía dưới có người độc chiếm quyền hành. Mà là nhất định sẽ cho những người khác chia sẻ quyền lợi, có điều này cũng vì tránh cho có người lấy việc công làm tư.

Sắc mặt Tráng hán đầu trọc đen như đáy nồi, nhưng cũng không có biện pháp nào, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua, trong lòng đối với Khương Dự phẫn hận không thôi.

Hắn quyết định phải chơi chết cái tên phế vật Phàm cảnh tầng hai kia.



Ở một nơi khác, Khương Dự sau khi thoải mái bơi vòng vòng trong hồ xong, lại bắt đầu tu luyện "Luyện thần pháp", cùng với hai môn võ kỹ, sau đó lại tiếp tục chế tạo "Vòng tay thông minh".

Có lẽ do nguyên nhân có quá nhiều chức năng, sản phẩm Khoa học kỹ thuật lần này so với dĩ vãng phức tạp hơn, Khương Dự tốn không ít thời gian cũng chưa hoàn thành được.

Mặt khác, không biết có phải do ảo giác hay không, Khương Dự cảm thấy qua hai ngày nữa, hắn giống như lại có thể tiến vào địa phương kỳ lạ thu được tin tức về Khoa học kỹ thuật kia.

Đây giống như kiểu trong tăm tối đưa tới cảm giác.

Điều đó trước kia là chưa từng có, nhưng gần đây tự nhiên xuất hiện, cực kỳ vi diệu, vô cùng rõ ràng, phảng phất hắn cùng Trái tim Khoa học kỹ thuật đã hình thành một mối liên hệ nào đó.

Nhưng hắn trong lòng cũng khó phân biệt thật giả, chỉ có thể đợi hai ngày sau lại tính tiếp.

Ngày thứ hai, Khương Dự lại đi tới Công điện ở Hỏa luyện vực

Tráng hán đầu trọc đang tuần tra ở khu Đinh, vừa vặn đụng phải Khương Dự, thần sắc hắn trở nên giận giữ, nhìn chằm chằm vào Khương Dự, ánh mắt sắc bén, không nói gì.

Trong không khí tựa hồ sắp có tia lửa bắn ra, sát khí tràn ngập.

- Đại ca, buổi sáng tốt lành. Có muốn tới chỗ đệ ngồi một chút hay không?

Nhưng một màn này lại bị người nào đó vô cùng lễ phép chào hỏi phá hư.

Tráng hán đầu trọc trong lòng nộ khí càng tăng.

Sắc mặt Khương Dự tỏ ra vô cùng lễ phép, trong nội tâm lại đang suy nghĩ thằng đầu trọc này tới có ý đồ không tốt gì đây.

- Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi làm cái quỷ gì, nhưng đừng cho lão tử bắt được đuôi của ngươi, bằng không kết quả ngươi không chịu đựng được đâu.

Nói xong, trong mắt Tráng hán đầu trọc lãnh quang lóe lên, một cỗ khí thế Dịch cảnh đỉnh phong đột nhiên bộc phát, ép Khương Dự thở không nổi.

Khương Dự toàn thân khó chịu, trong lòng đem tổ tông mười tám đời thằng trọc này hỏi thăm mấy lần.

Tráng hán đầu trọc mặc dù giận dữ, nhưng rõ ràng chỉ cần Khương Dự không có xúc phạm quy củ Thiên Chú thành, mình nhiều lắm chỉ có thể dọa hắn một chút, nếu là thật sự động thủ, ngược lại sẽ lọt vào trừng phạt của Chấp pháp điện.

Nhưng hắn cũng không lo lắng không thu thập được Khương Dự.

Bởi vì hắn biết rõ, lấy thực lực Phàm cảnh tầng hai của Khương Dự là không thể nào chế tạo được Hỏa luyện thiết.

Về phần hôm qua hoàn thành nhiệm vụ, khẳng định là từ bên ngoài mang vào, nhưng Khương Dự không có khả năng luôn dựa vào mua Hỏa luyện thiết vượt qua cửa ải khó khăn này.

Bởi vì Hỏa luyện thiết, đối với Dịch cảnh mà nói đều là tài liệu luyện khí tương dối trân quý, không có khả năng vô hạn mua được. Cũng chỉ có Thiên Chú thành có địa thế đặc thù, ở dưới mặt đất có nham thạch nóng chảy ẩn chứa linh khí hỏa thuộc tính phong phú mới có thể chế tạo đại quy mô.

Tráng hán đầu trọc hừ lạnh một tiếng rời đi. Tên phế vật Phàm cảnh tầng hai này rơi vào tay hắn chỉ là chuyện sớm muộn, không cần gấp gáp nhất thời.

Khương Dự vội vàng vuốt vuốt thân thể đau nhức, vừa rồi khí thế thằng đầu trọc này để cho nội tân hắn kinh hãi không thôi, làm cho hắn cảm giác không có lực phản kháng.

Cái này chính là thực lực chênh lệch mang đến nghiền ép.

Trở lại phòng số một, Khương Dự lại tiếp tục phái ra con "Kiến khiêu vũ" màu đỏ, lại đi kho lưu trữ xem xét một phen.

Hắn tuy rằng cũng rất muốn đem thằng đầu trọc kia thu thập một phen, bức ra ngụm ác khí trong ngực.

Nhưng trước mắt công việc chính là đi trộm Hỏa luyện thiết, bằng không thì sau sáu ngày, nhiệm vụ không hoàn thành chắc chắn hắn sẽ bị Tráng hán đầu trọc kia bắt được nhược điểm, vậy liền hỏng bét.

Nhưng để cho hắn thất vọng rồi, kho lưu trữ cứ luôn có người trông coi, thậm chí ở ngày hôm sau, hôm sau nữa, Khương Dự không để ý đến nhiệt độ nóng bức, đến theo dõi từ sáng sớm đến tối muộn, vậy mà cũng không tìm được cơ hội.

Hai người kia một mực đứng trước của của kho lưu trữ, ngay cả ăn cơm cũng sẽ có người đến thay ca.

Trong lòng Khương Dự bắt đầu nóng nảy, thậm chí cái cảm giác tiến vào địa phương kỳ dị kia cũng quên mất.

Nhưng mà Khương Dự mặc dù quên, nhưng một số sự việc vẫn như cũ phát sinh, không vì hắn quên mà bị ảnh hưởng tý nào.

Chờ thời điểm hắn lấy lại tinh thần, đã xuất hiện trước quang cầu to xanh thẳm to lớn vô cùng kia, bốn phía những lưu tinh vờn quanh, đập thẳng ánh mắt. Thân ở trong đó hắn giống như một hạt bụi nhỏ.

Cảm giác mộng ảo lần nữa quét sạch tâm linh hắn, thậm chí ngay cả những việc vặt ưu phiền ở ngoại giới toàn bộ bị bỏ lại sau lưng.

Khương Dự nhìn quang cầu màu xanh to lớn kia, trong lòng đột nhiên có một ý nghĩ: Hắn muốn tiến vào phía trong quang cầu to lớn kia nhìn xem. Cho tới nay hắn đều chỉ chú ý những điểm sáng lưu tinh ở xung quanh, nhưng lại không để ý tới cái giống như mặt trời to lớn này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.