Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 82




Mèo già sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, liền muốn quay đầu rời đi, Dư Gia Đường nhanh chóng meo meo hai tiếng gọi nó lại.

“Ông cứ vậy mà đi à?”

Mèo già kỳ quái liếc mắt xem nó một cái: “Ta đã đi ra một ngày rồi, chủ nhân ta còn đang ở nhà chờ ta trở về, khẳng định là phải đi chứ.”

Dư Gia Đường không cách nào phản bác.

“Ta không biết vì cái gì cậu lại muốn mang những đứa trẻ đó ra, làm một con mèo đã sinh sống ở trong thị trấn này mười mấy năm, ta cần phải nhắc nhở cậu, trẻ con nhân loại là sinh mệnh, những con mèo trong trấn trên cũng là sinh mệnh, có những nhân loại không hề thích mèo một chút nào, cậu tuổi trẻ lực tráng, tốc độ lại nhanh, không sợ những nhân loại này, nhưng không nên liên lụy cả những con mèo khác vào.”

Dư Gia Đường nhìn động tác chậm chạp rời đi của con mèo già, trong lòng hơi hơi thở dài, phát sầu dùng móng vuốt điên cuồng xoa mặt một hồi.

Theo nước trong ống dẫn càng xả càng nhiều, sau khi Dư Gia Đường đã xem xét xung quanh ống dẫn, liền nhanh chóng chạy đi ra ngoài theo hướng đã đi tới.

Con đường báo nguy không thông. Anh lại không biết tin tức gia đình của bé trai, không thể nói tin tức vị trí cho người nhà bé trai được. Đồng thời con đường tìm người xin giúp đỡ, tìm mèo trợ giúp cũng đi không thông.

Dư Gia Đường quyết định tiếp tục ẩn núp điều tra địa hình.

Lúc trước anh có chú ý tới, cứ cách hai ngày, chị Liêu kia cùng nam nhân béo đều sẽ đi ra ngoài một chuyến, thẳng đến buổi tối mới có thể trở về.

Nhà dân không chỉ có một nhà hộ gia đình, nói không chừng cũng có bọn buôn người tiếp ứng, cho nên nếu muốn quang minh chính đại đi ra ngoài từ cửa chính là không có khả năng.

Nhưng nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, khiến cho bọn chúng không thể không dời đám trẻ đi, vậy rất có khả năng.

Trong số bọn buôn lậu người cẩn thận nhất chính là chị Liêu, tiếp đến là nam nhân béo kia, Ngải Sơn cùng Tiểu Đào chỉ là người mua nước tương*, hẳn là mới vừa tiếp xúc với công việc này chưa bao lâu, chuyện quan trọng, chị Liêu cơ bản sẽ không để cho bọn họ làm.

*mua nước tương: là ngôn ngữ mạng, gần giống ‘người qua đường’ với ‘người tới hóng hớt, xem náo nhiệt’

Sau khi nhẫn nại hai ngày, Dư Gia Đường rốt cuộc cũng chờ được một cơ hội.

Một nam nhân trung niên khoảng bốn mươi tuổi được gọi là chú Nghê lái xe tới xung quanh nhà dân.

Bọn buôn người uy dược cho mấy đứa nhỏ thích khóc nháo, sau đó lại khóa lại, chị Liêu cùng nam nhân béo đi theo chú Nghê kia hẳn là có việc phải ra ngoài, trong phòng chỉ còn mỗi Tiểu Đào cùng Ngải Sơn.

Ngải Sơn thích uống bia, thứ này không quá say lòng người, nhưng uống nhiều quá cũng sẽ mơ hồ. Mỗi lúc đến khoảng bốn giờ chiều, Ngải Sơn đều sẽ say một hồi ở trên sô pha phòng khách.

Tiểu Đào thì lại thích vào ngay lúc này, xuống phòng tắm công cộng dưới lầu tắm rửa một cái.

Dư Gia Đường chịu đựng mùi thối từ trong ống dẫn ngoằn nghèo bò lên trên, trên ống dẫn hợp lại với ống dẫn nước trong phòng của bọn buôn người.

Lúc đến nơi, chọc ra một cái động.

Một đường này Dư Gia Đường dùng móng vuốt thoáng đâm vào ống dẫn, bò tới đây. Lực đạo móng vuốt của anh xa xa vượt qua trình độ rắn chắc của ống dẫn cũ này.

“Đồng Đồng, chị có nghe được thanh âm gì không?” Một cậu bé từ nãy đến giờ một mực quấn người nhịn không được mà lui lui vào trong lòng chị gái nhỏ bên cạnh.

Vừa rồi Đồng Đồng cũng nghe ra được một ít thanh âm, vì thế liền làm một cái thủ thế “Hư” với mấy đứa nhỏ khác, các bé con nhất trí bảo trì an tĩnh.

Dư Gia Đường tiếp tục dùng móng vuốt đâm ống dẫn, cửa động này quá nhỏ, thân thể anh lại béo, phỏng chừng là ngay cả đầu cũng không lọt qua nổi.

Đồng Đồng đặt một bé con mới hai ba tuổi vẫn luôn ôm trong tay xuống giường, sau đó tay cầm xiềng xích, tận lực phóng nhẹ động tác, đi về phía địa phương phát ra âm thanh.

“Là nơi này!” Đồng Đồng chỉ vào một cái cửa động bên trên, dùng khẩu hình nói với nhóm trẻ con đằng sau.

Đồng Đồng là một bé gái đặc biệt lớn mật, cũng có thể là bởi vì sau em còn có một đống em trai em gái cần cô bé bảo hộ, cho nên cô bé lấy hết can đảm tiếp tục tới gần, sau đó dùng ngón tay chọc chọc bộ vị phát ra âm thanh.

Cô bé vừa chọc, nơi đó liền không có động tĩnh.

Cô bé lại chọc hai cái, bên trong vẫn cứ không có động tĩnh.

Ngay tại lúc cô bé đang muốn tiến đến xem cái cửa động kia, ống dẫn đột nhiên rầm một tiếng nứt ra, sau đó từ vị trí nứt toạc, nhảy ra một con mèo cam vừa mập vừa béo màu lông tươi sáng.

Thân hình mèo cam dị thường linh hoạt, thời điểm rơi xuống đất, thậm chí còn làm ra được một động tác thoạt nhìn như là diều hâu xoay người, chỉ là thân thể nó thật sự quá tròn, cho nên càng như là sau khi rơi xuống đất liền làm một cái lăn vòng yêu cầu cực cao hơn.

Các bạn nhỏ ngồi phía sau: (⊙o⊙)…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.