Bàn Luận Về Biện Pháp Tốt nhất Trừng Trị Người Yêu Cũ Trăng Hoa

Chương 52




“Chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng đau đầu điểm ấy. Hắn trên cảnh giới có chỗ thiếu hụt cực lớn, chiến lực chính diện mạnh, nhưng đối mặt thời không chạy trốn, vô lượng chạy trốn những thủ đoạn này đều rất khó trấn áp. Vô Lượng Thần Tâm, Vật Chất Thần Tâm đều rất khó nắm giữ, cho dù giới thần tứ trọng thiên bình thường cũng chỉ dần dần bắt đầu cảm ngộ, cách nắm giữ còn kém xa.

Nhưng Thời Không Thần Tâm lại rất thông thường. Vị Hào Ma giáo chủ này hiển nhiên cũng đã nắm giữ Thời Không Thần Tâm.

“Cái gì.” Xuyên qua ở trong thời không thông đạo Hào Ma giáo chủ đột nhiên biến sắc, hắn quay đầu nhìn.

“Ngươi chạy không thoát.” Đông Bá Tuyết Ưng đạp phi thuyền tinh vực màu đen đuổi theo, tốc độ phi thuyền tinh vực so với hắn nhanh hơn nhiều.

Đứng ở đầu thuyền Đông Bá Tuyết Ưng hơi há mồm, lửa màu tím nhạt mãnh liệt cũng lao ra, giống như rồng lửa tràn ngập. Lửa này là loại lĩnh vực bao trùm mọi phạm vi, Hào Ma giáo chủ căn bản muốn tránh cũng không được, nháy mắt đã bị bao phủ, “A!” Đau Hào Ma giáo chủ kêu rên đau đớn, thực đau. Thập Phương Diệt Thế Hỏa tầng thứ bảy, chỉ bằng ngọn lửa này đã có uy lực gần như đại năng giả, khiến cái bóng màu máu của Hào Ma giáo chủ cũng vang xẹt xẹt xẹt: “Không ổn, lửa này quá khủng bố, thời gian dài, cơ thể của ta cũng sẽ bị đốt thành tro.”

Không phải《 Huyết Ma quyển 》 không lợi hại, chỉ là Thập Phương Diệt Thế Hỏa vốn tiếp cận tuyệt học, thân thể Hào Ma giáo chủ chuyển đổi dù sao còn chưa thật sự thành công.

“Rầm rầm rầm!!!” Ở cùng lúc phóng ra Thập Phương Diệt Thế Hỏa, chín thân thể thế giới cũng hiện ra, mỗi người vung trường côn vây công đến.

Hào Ma giáo chủ vừa bị lửa đốt, vừa đối mặt trường côn khủng bố tập kích, lòng tràn đầy tuyệt vọng, chỉ có thể liều mạng chạy trốn, không thoát được thì cố gắng giảm bớt lực.

Hắn vốn tưởng rằng mình phải chết, nhưng liều mạng giãy dụa, thế mà liền tục đỡ được hai đợt công kích.

“Không đúng.” Trong lòng Hào Ma giáo chủ lập tức nổi lên hoài nghi, “Côn pháp này uy thế hung mãnh, nhưng trên quy tắc ảo diệu tựa như ngay cả ta cũng không bằng? Thậm chí rất nhiều côn pháp đều bị ta né tránh được, chưa đánh đến ta, mặc dù đánh đến ta, ta một lòng giảm bớt lực lượng, thật sự bị tan đi mất lượng lớn công kích, ta thế mà sống đến bây giờ?”

“Còn có... Hắn thế mà không phong cấm thời không?”

“Đường đường đại năng giả, chẳng lẽ cũng không hiểu Thời Không Thần Tâm?”

“Lực lượng mạnh như vậy, nhưng cảnh giới côn pháp tựa như miễn cưỡng chỉ sánh với kẻ mới bước vào giới thần tứ trọng thiên. Cảnh giới không thể làm giả, cảnh giới của hắn hẳn là rất bình thường, thậm chí chỉ là mới bước vao tứ trọng thiên, hoặc là tam trọng thiên rất mạnh? Chỉ là bằng vào thủ đoạn đặc thù mới có chiến lực như thế?” Hào Ma giáo chủ rất nhanh có rất nhiều suy đoán, hắn đột nhiên hét to một tiếng, “Ngươi không phải đại năng giả của hắc ám thâm uyên, ngươi là Đông Bá Tuyết Ưng?”

Hắn không thể ngờ được, trừ Đông Bá Tuyết Ưng, còn có ai cảnh giới thấp như thế, chiến lực lại mạnh như thế. Còn có thể ra mặt vì Trì Khâu Bạch!

Đông Bá Tuyết Ưng cùng chín thế giới phân thân dốc hết toàn lực vây công, sau khi nghe được Hào Ma giáo chủ hô lên ‘Ngươi không phải đại năng giả hắc ám thâm uyên, ngươi là Đông Bá Tuyết Ưng’ lời này, trong lòng cũng cả kinh, sau đó cũng hoàn toàn thản nhiên!

Hắn luôn lo lắng bị phát hiện, cho nên rất cẩn thận, trường thương không dùng, dùng trường côn! Ngay cả huyết luyện thần binh ‘Xích Vân thương’ cũng không dám dùng.

Nhưng hiện tại bị đối phương hô ra.

Bại lộ rồi.

Đã bại lộ, như vậy hối hận nữa cũng không làm nên chuyện gì, ngược lại trong lòng một mảng thản nhiên.

“Bại lộ thì bại lộ, cùng lắm thì ở trong hắc ám thâm uyên đại sát một hồi.” Sát khí trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm rõ ràng, đồng thời binh khí trong tay chín thế giới phân thân của hắn cũng thay đổi, từ trường côn trực tiếp biến thành trường thương! Mà trường côn trong tay chân thân cũng thu lại, đem huyết luyện thần binh ‘Xích Vân thương’ lấy ra. Lấy côn thi triển thương pháp tuy cũng coi như tương đối tiếp cận, nhưng chung quy còn có không ít khác biệt, trên phát huy uy lực cũng có điều khiếm khuyết.

“Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi chỉ cần tha cho ta, ta nhất định sẽ không công khai!” Hào Ma giáo chủ hóa thành cái bóng màu máu lo lắng truyền âm hô, hắn nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng đổi binh khí, liền biết rắc rối to rồi.

Sử dụng binh khí quen thuộc nhất, thực lực nhất định có thể tăng lên nữa.

Nếu thật sự bị giết, như vậy thời gian dài tu luyện 《 Huyết Ma quyển 》như vậy chẳng khác nào uổng phí, cần sưu tập tài liệu trân quý cùng với vô số linh hồn tiếp, độ khó tu luyện cũng sẽ càng khó, hơn nữa 《 Huyết Ma quyển 》 quyển thượng vốn cũng sẽ rơi vào trong tay Đông Bá Tuyết Ưng. Những tổn thất này đều là Hào Ma giáo chủ không muốn tiếp nhận. Hắn hiện tại nhận ra thân phận Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng bởi vì chung quanh ngăn cách tất cả quy tắc tra xét, thâm uyên ý chí cũng không biết được thân phận Đông Bá Tuyết Ưng, hiển nhiên Hào Ma giáo chủ còn chưa muốn xé rách da mặt.

“Ta thật sự không muốn đối địch với Đông Bá điện hạ.” Hào Ma giáo chủ truyền âm nói.

“Chết cho ta.” Đông Bá Tuyết Ưng lại sát khí ngập trời, không lưu tình chút nào. Không giết Hào Ma giáo chủ, Trì Khâu Bạch trạng thái cộng sinh với Hào Ma giáo chủ làm sao có thể sống lại?

“Ngươi giết ta, ngươi cũng không trốn thoát hắc ám thâm uyên.” Hào Ma giáo chủ có chút điên cuồng.

Oành đùng đùng ~~~~

Mười cây trường thương uy thế càng thêm hung mãnh sắc bén, đặc biệt huyết luyện thần binh Xích Vân thương uy thế mạnh hơn một mảng lớn, Hào Ma giáo chủ hầu như nháy mắt đã một lần nữa bị thương nặng. Đồng thời chung quanh Thập Phương Diệt Thế Hỏa lúc nào cũng thiêu đốt, khiến thương thế của hắn không ngừng tăng thêm, khiến hắn cảm giác được tử vong tới gần.

“Thế mà sử dụng trường thương, toàn lực ứng phó cũng chưa thể một đợt công kích giải quyết hắn.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. “Cảnh giới của ta vẫn khiếm khuyết nhiều lắm, thân thể hắn hóa thành cái bóng màu máu, như hư vô, thế giới lao ngục của ta cũng không thể trói buộc hắn, chỉ có lửa vô hình có thể thiêu đốt hắn. Nhưng dù vậy, vây công cùng chín thế giới phân thân cũng để hắn sống đến bây giờ, cảnh giới thiếu hụt, xem ra trở thành giới thần tứ trọng thiên mới có thể dần dần bù lại.”

“Thâm uyên ý chí không phát hiện được thân phận thật sự của ta, nhưng Hào Ma giáo chủ có đủ trí tuệ, phát hiện chỗ thiếu hụt cảnh giới của ta, bởi vậy suy đoán ra thân phận của ta cũng không phải là việc khó.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng xẹt qua ý nghĩ này, nhưng công kích trong tay không giảm chút nào, thi triển huyết luyện thần binh quen thuộc cũng càng thêm nhẹ nhàng thoải mái.

Đúng lúc này ——

“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được thời không dao động xa xa ngoài mấy vạn ức dặm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.