Bàn Luận Về Biện Pháp Tốt nhất Trừng Trị Người Yêu Cũ Trăng Hoa

Chương 37




“Cửu Dương cung chủ hẳn là cũng biết đạo lý này.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. “Nhưng biết dễ làm khó.”

“Ừm.” Hỏa Thành tôn giả gật đầu.

Biết dễ làm khó.

Đạo lý, mọi người đều biết. Nhưng muốn thật sự làm được, lại khó.

“Đi thôi, đi đón thê tử của ngươi.” Hỏa Thành tôn giả cười nói. Đông Bá Tuyết Ưng lập tức dẫn đường, nhanh chóng tiến lên.

...

Trong hang núi băng ngoại vi Hồ Tâm đảo, Dư Tĩnh Thu ở đây tĩnh tu, mà hôm nay nàng lại đứng ở trên một khối băng nhìn xa xa.

“Phụ thân.” Dư Tĩnh Thu nhìn thấy bóng người lão giả râu tóc bạc áo bào dày màu đen xa xa, không khỏi mừng rỡ.

“Con gái.” Ma Tuyết quốc chủ cũng vội bay tới.

Cha con hai người bọn họ gặp mặt ôm lấy nhau, trong mắt Dư Tĩnh Thu cũng đã có nước mắt. Phụ thân đem chân thần khí cho nàng, hơn nữa rất nhanh phụ thân sẽ phải đầu thai chuyển thế, điều này cũng khiến trong lòng Dư Tĩnh Thu tràn đầy không nỡ.

Ở bên cạnh cách đó không xa.

Đông Bá Tuyết Ưng và Hỏa Thành tôn giả thì ở xa xa nhìn, Hỏa Thành tôn giả một thân màu đỏ rực, tóc màu đỏ, lông mày màu đỏ đứng ở nơi đó cũng tản ra sóng nhiệt, làm tầng băng chung quanh đang hòa tan. Hắn nhìn xa xa: “Cửu Dương và Tử Bào bọn họ đều không biết, không biết Ma Tuyết này là nhạc phụ của ngươi. Thê tử ngươi cũng không tồi, thế mà cũng là giới thần tứ trọng thiên.”

Trong đôi mắt Hỏa Thành tôn giả có một tia hồi ức, trong mắt hắn, Ma Tuyết quốc chủ, Dư Tĩnh Thu, Đông Bá Tuyết Ưng đều là tiểu gia hỏa.

Dù sao hắn chỉ cần lần này bị nhốt, đã bị giam giữ hơn ngàn ức năm!

“Chỉ tiếc không siêu thoát, thì không thể vĩnh hằng.” Đông Bá Tuyết Ưng thở dài nói.

“Chỉ cần sống thống khoái cần gì để ý năm tháng dài ngắn.” Hỏa Thành tôn giả cười, “Đúng rồi, Đông Bá huynh đệ, ta lúc trước đã nói với ngươi, ngươi cứu ta ra, ta sẽ có một chỗ tốt rất lớn cho ngươi, đáng tiếc thực lực ngươi vẫn quá yếu, tác dụng của chỗ tốt này đối với ngươi khá nhỏ. Đối với sư tôn Huyết Nhận thần đế của ngươi có tác dụng lớn.”

Đông Bá Tuyết Ưng hỏi: “Chỗ tốt gì?”

“Ta lúc trước xông vào Hồ Tâm đảo, tuy cuối cùng bị nhốt, nhưng cũng có một phần thu hoạch rất lớn.” Hỏa Thành tôn giả mỉm cười nói, “Ta phát hiện ghi chép một tòa cổ động phủ, là một tòa động phủ chủ nhân Hồ Tâm đảo từng ở lại.”

“Một tòa động phủ chủ nhân Hồ Tâm đảo từng ở lại?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc.

Chủ nhân Hồ Tâm đảo.

Tuy lần này tới Hồ Tâm đảo, chỉ tiến vào một chỗ nguy hiểm ‘Hủy Diệt động thiên’, đó chỉ là nơi một quân đoàn dưới trướng đóng quân! Cũng không tính là trọng địa thật sự trung tâm nhất của Hồ Tâm đảo. Nhưng chỉ một chỗ nguy hiểm này, đã khiến Đông Bá Tuyết Ưng hiểu ‘chủ nhân Hồ Tâm đảo’ là khó lường cỡ nào.

Động phủ hắn từng ở? Nghĩ thôi cũng có thể biết, nhất định là bất phàm.

“Ừm.”

Hỏa Thành tôn giả gật đầu, “Chủ nhân Hồ Tâm đảo hẳn là muốn để lại chút lễ vật cho các sinh linh kỷ nguyên vũ trụ sau này, cho nên mới để lại rất nhiều cơ duyên! Ta phát hiện ghi chép cổ động phủ chủ nhân Hồ Tâm đảo, hẳn chính là một phần lễ vật trong đó chủ nhân Hồ Tâm đảo cố ý lưu lại.”

“Đáng tiếc, động phủ tồn tại bực này, mặc dù cố ý lưu lại, cũng tràn ngập nguy hiểm. Không đủ thực lực là không chiếm được thứ chủ nhân Hồ Tâm đảo tặng.” Hỏa Thành tôn giả nói, “Đông Bá huynh đệ thực lực ngươi vẫn quá yếu, không thích hợp xen vào trong đó.”

“Ta hiểu.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Mình mới giới thần tam trọng thiên, cho dù hiện nay chiến lực tăng vọt, cũng không phải đối thủ của bọn Cửu Dương cung chủ. Càng đừng nói một số tôn giả cổ xưa, thậm chí sư tôn ‘Huyết Nhận thần đế’ bọn họ loại tồn tại cấp chúa tể này.

“Ta đã đem tin tức cho sư tôn ta biết, cũng thông báo Huyết Nhận thần đế.” Hỏa Thành tôn giả mỉm cười nói, “Lần này tra xét cổ động phủ của chủ nhân Hồ Tâm đảo, sẽ do sư tôn ta và Huyết Nhận thần đế liên thủ hành động. Vốn, ta là tính chỉ do sư tôn ta một phái hệ này hành động, hiện tại lại là hai đại phe phái cùng nhau hành động, tất cả đều do Đông Bá huynh đệ ngươi!”

Đông Bá Tuyết Ưng ngẩn ra.

“Tuyết Ưng.” Một thanh âm bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng.

“Sư tôn.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức phân biệt ra, chính là sư tôn mình Huyết Nhận thần đế, hắn thậm chí có thể cảm giác được, ở nơi cực kỳ xa xôi... Sư tôn Huyết Nhận thần đế đang nhìn mình!

“Đi cùng Hỏa Thành tới thần đình gặp ta.” Huyết Nhận thần đế truyền âm nói.

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Không vừa nha, tiểu tử, thật lợi hại, cũng có thể giúp sư tôn ngươi rồi.” Một thanh âm khác cũng vang lên ở trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng, là thanh âm hắc điểu nọ.

Ma Tuyết quốc chủ sau khi đoàn tụ với con gái, cũng không vội đầu thai chuyển thế. Tuy hắn tới gần bản tôn thần tâm tán loạn, nhưng lấy cảnh giới hắn kéo dài trăm vạn năm vẫn rất nhẹ nhàng, hắn còn cần đem một số việc an bài cho tốt, rồi mới đi đầu thai chuyển thế.

“Đều theo ta.” Đông Bá Tuyết Ưng mang theo Hỏa Thành tôn giả, Dư Tĩnh Thu, Ma Tuyết quốc chủ, nhanh chóng đi qua ở huyệt động trong Hồ Tâm đảo.

Phi hành gần nửa canh giờ.

Rốt cuộc đến một chỗ lòng núi trống rỗng thật lớn, Đông Bá Tuyết Ưng đầu tiên là phất tay đem Dư Tĩnh Thu bọn họ mỗi người đều tạm thời thu vào trong nội thế giới của mình.

“Xin Hồ Tâm đảo đưa ta ra ngoài.” Đông Bá Tuyết Ưng cất cao giọng nói.

Nhất thời một uy năng buông xuống.

Soạt.

Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp bị cuốn đi, dọc theo một cái thông đạo quy tắc vô hình cấu thành, trực tiếp ném ra ngoài.

Làm binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn, lúc đối ngoại chinh chiến, đương nhiên không cần vất vả xuyên qua tầng nước hồ xa xôi đó! Thậm chí ở trong Hủy Diệt động thiên đã có cách trực tiếp đưa ra, hơn nữa ở trong Hồ Tâm đảo, cũng có rất nhiều địa điểm có thể dịch chuyển truyền tống.

“Đi ra rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn hư không rộng lớn trước mắt, quay đầu liền thấy được quả cầu nước bạc trắng cực lớn xa xa phía sau.

Quả cầu nước bạc trắng khổng lồ đó chính là Hồ Tâm đảo! Lúc trước xuyên qua tầng nước hồ đến trên hòn đảo đã hao phí mười một năm thời gian, đi ra lại là trong nháy mắt.

Vù vù vù.

Dư Tĩnh Thu, Ma Tuyết quốc chủ, Hỏa Thành tôn giả ba người bọn họ cũng xuất hiện ở một bên.

“Cứ như vậy đi ra rồi?” Hỏa Thành tôn giả than thở nhìn xa xa, “Cho dù là ta, ra vào cũng phải vất vả xuyên qua tầng nước hồ. Đông Bá, ngươi thành người của Hồ Tâm đảo, ra vào dễ dàng hơn nhiều.”

“Trực tiếp được dịch chuyển đi ra rồi?” Ma Tuyết quốc chủ nói, “Xem ra, nội bộ Hồ Tâm đảo vẫn đang vận hành.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.