Bàn Luận Về Biện Pháp Tốt nhất Trừng Trị Người Yêu Cũ Trăng Hoa

Chương 2




“Chạy?” Tên chiến sĩ áo giáp màu máu cao lớn nhất kia thấy thế cười lạnh, nắm tay màu vàng vốn bởi vì tiếng rống đó dừng lại lại lần nữa nghiền ép tới, nắm tay màu vàng ở lúc vung ra kịch liệt phóng to, trong nháy mắt đã hầu như chặn đường Đông Bá Tuyết Ưng chạy trốn, trên nắm tay màu vàng kia có vô số thần văn đang lưu chuyển, uy thế khủng bố dị thường.

Lúc nắm tay cực lớn màu vàng nghiền ép tới, thời không chung quanh bắt đầu đình trệ, nắm tay chưa tới, sóng xung kích vô hình đã đến. Uy thế như vậy khiến Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu đều rất bất lực, khi thực lực chênh lệch thật sự quá rõ ràng, như vậy bất cứ sự phản kháng nào cũng là buồn cười! Hai người bọn họ đến nay cũng không nghĩ ra, mình cũng không tính là xâm nhập di tích Hồ Tâm đảo, sao lại đụng phải nguy hiểm như vậy?

Thật sự vận khí quá kém?

Đối mặt một nắm đấm này, Dư Tĩnh Thu thao túng chín thanh kiếm nhỏ hóa thành một lốc xoáy tinh không sáng lạn, trực tiếp đánh qua.

Thái hạo lực của Đông Bá Tuyết Ưng một mặt tràn ngập thi triển bí kỹ lĩnh vực ‘Lao ngục’ miễn cưỡng quấy nhiễu đối thủ một chút, một mặt khác thì trường thương trong tay thi triển ra một chiêu bí kỹ ‘Sinh Mệnh’ này. Hắn thậm chí cũng không dám thi triển ‘Hủy Diệt’ đi cứng đối cứng, bởi vì hắn biết, nếu cứng đối cứng chỉ có một cái kết quả bị dễ dàng nghiền áp.

Cửu Ngọc đế quân xông lên đằng trước, thân hình đột nhiên biến hóa, biến hóa thành một con dị thú bốn vó to lớn, đầu con dị thú này còn có hai sợi râu mềm, dị thú bốn vó này đạp hư không cúi đầu húc tới.

Ầm ~~~~

Nắm tay màu vàng to lớn chính diện va chạm ở cùng chỗ với đầu dị thú bốn vó, phành phành phành!!! Sinh ra sóng xung kích khiến hư không chung quanh nổ tung, một cây trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng xoay tròn đâm xuyên qua tầng tầng sóng xung kích, nhưng tốc độ cũng giảm hẳn.

Nắm tay màu vàng bị va chạm thu về.

Mà dị thú bốn vóCửu Ngọc đế quân biến thành cũng là bị nắm đấm màu vàng đập cho toàn bộ thân thể run lên, sau đó toàn thân bắt đầu sụp đổ vỡ vụn ra, một cảnh tượng này làm Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu đều kinh hãi. Mạnh nhất trong đội ngũ bọn họ chính là Cửu Ngọc đế quân, nếu Cửu Ngọc đế quân cũng chết trận, như vậy một chút hy vọng chạy thoát cũng không còn.

“Ào ào ào ~~~” giữa không trung, Cửu Ngọc đế quân thân thể sụp đổ hóa thành dòng nước màu đen mãnh liệt, dòng nước màu đen cuồn cuộn dâng trào lại ngưng tụ thành bộ dáng dị thú.

“Con dị thú này luyện bí thuật bảo mệnh rất lợi hại.” Chiến sĩ áo giáp màu máu cao lớn nhất kia thấy thế nhíu mày, lập tức truyền âm nói, “Thủ đoạn của ta tuy có thể áp chế hắn sợ vẫn không giết được hắn, liên thủ trừ khử hắn.”

“Ừm.”

Nữ tử xinh đẹp, chiến sĩ hùng tráng lông đen đều gật đầu đồng ý, bọn họ tầm mắt bất phàm đều nhìn ra giới thần tứ trọng thiên hóa thành dị thú này, chiến lực chính diện cũng chỉ tiếp cận đại năng giả, nhưng ở trên bí thuật bảo mệnh lại lợi hại hơn nhiều, đã tu hành đến cảnh giới cực cao, nếu không phải khắc chế hắn, chỉ sợ đại năng giả bình thường cũng rất khó giết chết hắn.

“Bọn họ chỉ còn lại có ba người, giao cho các ngươi.” Nam tử cầm đao lại đứng ở một bên không ra tay nữa, tựa như khinh thường lấy nhiều bắt nạt ít.

...

“Lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu nhìn thấy Cửu Ngọc đế quân khôi phục hoàn hảo, không khỏi mừng rỡ, bọn họ đều nhìn ra được thân thể hóa thành dòng nước, đó là lực lượng không tổn hao gì.

“Cửu Ngọc đế quân thật lợi hại, bình thường hi hi ha ha, nhưng năng lực bảo mệnh lại mạnh như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm than thở.

“Đi.”

Cửu Ngọc đế quân biến thành dị thú, ngoài thân có dòng nước tràn ngập, hoàn toàn bao phủ Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu, lại lần nữa chạy trốn.

“Chạy?” Mi tâm nữ tử xinh đẹp lại lần nữa bắn ra ánh sáng màu đỏ, nháy mắt bắn ở trên ngườiCửu Ngọc đế quân, nhưng dòng nước mặt ngoài hắn đang lưu động chấn động, chưa đọng lại.

Bên cạnh, chiến sĩ lông đen áo giáp màu máu lại lắc đầu cũng chưa ra tay, hắn biết chiêu số của mình căn bản không làm gì được loại đối thủ năng lực bảo mệnh siêu mạnh này.

“Oành!!!” Vẫn là nắm đấm khủng bố màu vàng kia đánh thân thểCửu Ngọc đế quân lại lần nữa nổ tung, nhưng dòng nước tản ra vẫn bảo hộ hai người bọn Đông Bá Tuyết Ưng liều mạng giãy dụa lần nữa.

“Rẹt ~~~ “

Nữ tử xinh đẹp cũng xuất hiện, móng vuốt tản ra lục quang của nàng cũng chộp vào trên thân thể biến thành dòng nước của Cửu Ngọc đế quân, trong lúc nhất thời vô số dòng nước nhất thời có một chút sợi tơ màu xanh lục thẩm thấu.

“Rống rống rống!!!” Cửu Ngọc đế quân bộ dạng như điên cuồng rít gào.

Hắn căn bản không phản kích.

Hoàn toàn dựa vào bí thuật bảo mệnh cường đại, mưu toan chạy trốn, không ngừng tiến lên, ở sau khi hai bên giao phong hơn mười lần, Cửu Ngọc đế quân đã cuốn theo Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu chạy ra khỏi lòng núi trống trải này, dọc theo hành lang tiếp tục hướng xa xa lao vút đi mà bỏ chạy.

“Chạy rồi?”

“Cứ như vậy chạy rồi?”

Bốn chiến sĩ áo giáp màu máu đứng ở giữa không trung trong hang động, xa xa nhìn dòng nước kia bay đi, chưa đuổi giết.

“Xem ra bọn hắn cũng không biết Huyết Hỏa Chi Môn, chỉ là đi ngang qua.” Nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng cười, “Tam ca, nếu ngươi vừa rồi ra tay, hắn chỉ sợ cũng không chạy thoát.”

Trong bốn người bọn họ, nam tử cầm đao là một người tốc độ nhanh nhất, hắn nếu toàn lực ngăn trở, Cửu Ngọc đế quân quả thực rất khó chạy thoát.

“Hừ.” Nam tử cầm đao lắc đầu.

“Thực lực quả thực rất bình thường.” Một nam tử cao lớn nói, “Nếu biết Huyết Hỏa Chi Môn, là không dám tới xông vào.”

“Chủ động xông vào, bốn người bọn hắn sẽ đều mất mạng, hiện tại cũng mới chết hai người mà thôi, còn có hai người sống sót, tính là vận khí không tệ rồi.” Chiến sĩ bộ lông màu đen bên cạnh nói.

******

Hô.

Chạy một đoạn đường xa xa, cảm giác được chưa bị đuổi giết, Cửu Ngọc đế quân cũng ngừng, dòng nước cũng hội tụ thành hình người, khôi phục bộ dáng ban đầu. Mà Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu cũng nhẹ nhàng thở ra.

“Không đuổi theo.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nhìn phía sau.

“May có Cửu Ngọc đế quân, nếu không có Cửu Ngọc đế quân, ta và Đông Bá khẳng định chết ở đó rồi.” Dư Tĩnh Thu nói.

“Đáng tiếc Phủ Quỳnh huynh không thể chạy thoát.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.

Cảm giác sống sót sau tai nạn, khiến tâm tình hai người bọn Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này đều có chút khó có thể bình tĩnh, vẫn đang nghĩ mà sợ. Lần uy hiếp này quả thật là có tính nghiền áp, bọn họ ở thế yếu tuyệt đối. May mắn Cửu Ngọc đế quân năng lực bảo mệnh mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.