Bàn Long

Chương 38: Chế tác Kim Hương Khuyên ( Trung )




Trên thực tế, ba năm nay hắn hết sức mỏi mệt! Trước mặt thuộc hạ của mình, hắn là kẻ đứng đầu nên không thể lộ ra chút mềm yếu nào. Nhưng bây giờ, trước mặt đệ đệ, người tín nhiệm nhất, hắn mới có thể biểu lộ thái độ mệt mỏi của mình.
- Đây không phải là chiến tranh tây bắc, đây không phải là cái loại như quân đoàn phản động tây bắc… cái loại quân phiệt phản động này, chỉ cần ba tháng là có thể diệt sạch. Cũng như hai mươi năm trước chiến tranh với thảo nguyên, rốt cục chỉ một hai năm là có thể kết thúc… Đây là một hồi chiến tranh bảo vệ đất nước, hoặc có thể nói là "bảo vệ loài người", ta thậm chí hoài nghi trận chiến này có thể sẽ kéo dài mười năm, hai mươi năm… thậm chí còn lâu hơn!
Đỗ Duy trong lòng nhớ ra hai lần "Chiến tranh thần thoại" ở vạn năm trước.
Thời đại đen tối đó, ước chừng phải đánh suốt hơn trăm năm!
Trầm mặc...
Hai huynh đệ nhìn nhau im lặng.
Đột nhiên Đỗ Duy lại cười cười, xoay người từ giá sách lấy ra một bình thủy tinh. Bên trong bình có chứa rượu ngon - thói quen này cũng là do Đỗ Duy học hỏi từ phụ thân - lão Raymond mà ra.
Hắn vắt mở nắp bình, đưa cho đệ đệ:
- Ta nghĩ ngươi bây giờ nhất định phải uống hai ngụm.
Gabri cười khổ:
- Xem ra ta đúng là cần phải làm vậy.
Hắn ôm chai rượu, hung hăng uống hơn một nửa. Do uống quá nhanh nên sặc vài cái.
Nhìn đệ đệ đang ho mà mặt đỏ rần, Đỗ Duy rốt cục ôn hòa cười cười:
- Ngươi rất dũng cảm, Gabri. Ít nhất sau khi biết được tin tức kia, ngươi không có sợ hãi đến mức đái ra quần. Nếu như người bình thường mà biết loài người chúng ta sắp phải đối đầu với một cái nguy cơ diệt chủng như vậy, chỉ sợ đại bộ phận đều sẽ khủng hoảng mà sụp đổ.
- Tin tức này… tại sao lại một mực không công bố?
Gabri cười khổ.
- Tin này ba năm trước ta đã biết.
Đỗ Duy cười khổ nói:
- Nhưng chúng ta phải có thời gian để chuẩn bị chiến tranh! Ngươi tưởng tượng xem, nếu như tin tức kia được công bố vậy thì thế giới loài người sẽ bộc phát bao nhiêu khủng hoảng và hỗn loạn? Dưới sự sợ hãi lan tràn này … đế quốc sẽ xuất hiện rất nhiều nội loạn. Dưới sự tuyêt vọng… mỗi người đều sẽ không chú tâm mà lao động sản xuất… Như vậy thì không thể nào làm được gì cả! Chúng ta có ba năm thời gian, trong ba năm này phải cho nông phu tiếp tục trồng trọt, như vậy đế quốc mới có thể tích trữ lương thực. Cho thợ thủ công tiếp tục sản xuất, quân đội đế quốc mới có thể vũ khí trang bị sung túc. Cho thương nhân tiếp tục lưu thông, tài chính đế quốc mới có thể duy trì đủ quân phí! Ngoài ra, trong ba năm này, chúng ta không tiếc hết thảy bình định quân phiệt Tây bắc, tiêu trừ mối họa bên trong… ngươi tưởng tượng, nếu như tin tức kia công bố ra sớm, tự bên trong chúng ta chỉ sợ đã sớm nổi loạn không còn ra bộ dáng gì rồi! Còn bây giờ thì sao, đại bộ phận người đều không biết, cho nên chúng ta làm tốt việc chuẩn bị chiến tranh, chỉnh đốn quân đội, tích lũy vũ khí và lương thực, dự trữ tài chính, ngoài ra xây dựng phòng tuyến phương bắc…
- Nhưng việc công bố cũng rất quan trọng.
Gabri thấp giọng nói.
- Sẽ có, có lẽ sẽ trong mấy tháng tới.
Đỗ Duy thở dài:
- Sau đó, tất sẽ xuất hiện hỗn loạn. Nhưng may là chúng ta đã chuẩn bị công tác đàn áp hỗn loạn rất tốt, địa phương phòng ngự đều được chỉnh đốn. Ngoài ra quân phiệt Tây bắc đã bị tiêu diệt, ít nhất chúng ta sẽ không phải cứ lo lắng từ bên trong. Cho dù nhân dân khủng hoảng… đây là không tránh khỏi. Nhưng lương thực và vũ khí cũng đều được sản xuất đủ rồi, khủng hoảng thì cứ việc khủng hoảng đi, tới lúc đó… tin rằng với việc đứng đầu tinh thần của chúng ta, Giáo hoàng đại nhân của giáo hội sẽ nghĩ ra biện pháp để bình ổn sợ hãi. Dù sao, hắn cũng là đứng đầu tinh thần trong lòng người dân.
- Ực ực.
Gabri lại hung hăng uống vào ngụm rượu.
Giờ phút này, dưới sự kích thích của cồn… mới có thể khiến cho tên thanh niên đang run rẩy này dần dần bình tĩnh trở lại.
Hắn cũng không yếu đuối, nhưng với lại tin tức quá lớn này, phàm là nhân loại đều sẽ khiến đầu óc hỗn loạn. Ngay cả Đỗ Duy năm đó, khi biết tin tức này cũng giống vậy.
- Ta vẫn muốn gia nhập quân đội!
Gabri đột nhiên đem toàn bộ rượu còn lại đổ xuống đất.
Mặt hắn đỏ tới mang tai, đem chai rượu nặng nề đặt lên bàn.
- Ngươi là người thừa kế của gia tộc!
Đỗ Duy nghiêm túc nhắc nhở.
- Nhưng ta là người Rowling!
Gabri ngạo nghễ nói:
- Thân là tộc trưởng gia tộc Rowling, thân là thủ lĩnh vũ huân gia tộc kiêu ngạo, ở thời khắc vĩ đại này, Rowling gia tộc có thể nào lui ra phía sau! Nhà chúng ta chính là một phần tử thủ hộ đại lục này! Tổ tiên chúng ta đã vì đế quốc này hăng hái chiến đấu đẫm máu, phụ thân chúng ta cũng vì đế quốc này mà chảy máu! Ta như thế nào có thể tình nguyện lui về phái sau!
- Ngươi sẽ có cơ hội. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đỗ Duy cười khổ:
- Nhưng, ta vẫn sẽ không đồng ý cho ngươi ra tiền tuyến, vì trong lúc chiến đấu ngươi rất có thể sẽ chết.
- Ta không sợ chết.
Gabri lắc đầu:
- Con cháu gia tộc Rowling, không bao giờ sợ chết.
- Ta biết. Nhưng
Đỗ Duy vẫn lắc đầu:
- Nhưng ngươi là tộc trưởng, nếu như ngươi chết ai sẽ kế thừa gia tộc? Đừng quên ngươi bây giờ ngay cả một đứa con cũng không có. Một mình ngươi vừa mới trưởng thành, ngươi muốn chết ít nhất phải cấp cho gia tộc một người thừa kế mới được. Nếu không, chẳng lẽ ngươi muốn xem ta đã hao phí hết thảy công sức phục hồi Rowling gia tộc, rốt cục liền đổ sông đổ biển sao?
Một vấn đề rất đơn giản, nhất thời khiến Gabri chìm trong im lặng!
Đúng vậy, Rowling gia tộc tới đời này, do Raymond chết quá sớm mà Gabri thì vừa mới trưởng thành, trưởng tử Đỗ Duy thì đã thoát ly gia tộc, trở thành một gia tộc khác.
Có thể nói, nếu như Gabri đột nhiên mà chết, như vậy Rowling gia tộc ngay cả một người thừa kế chân chính cũng không có… Kết cục chờ đợi cái gia tộc vĩ đại này chính là tan thành bụi phấn!
- Sau lễ trưởng thành của ngươi, liền lập tức kết hôn đi, hôn lễ giản lược thôi cũng được. Sau đó… ta muốn ngươi trong vòng một năm khiến vợ ngươi mang thai - hoặc là nhanh hơn một chút. Đây là trách nhiệm của ngươi đối với gia tộc. Về phần Bạo Phong quân đoàn, ta sẽ không cho ngươi đi, bởi vì bây giờ ngươi đi cũng không có tác dụng gì, nhưng chỉ là một quân cấp thấp bình thường mà thôi, không có giá trị cống hiến to lớn. Mà mặt khác ta sẽ có một chút an bài khác cho ngươi… Đương nhiên, tất cả đều sẽ phải thông qua ý kiến của ngươi. Ngươi là đệ đệ của ta nhưng ngươi đã trưởng thành, ta sẽ không đem ý kiến của mình mà áp đặt cho ngươi. Ngươi có thể suy nghĩ nếu như vẫn kiên trì với quyết định của mình…
Đỗ Duy cười khổ:
- Như vậy ta cũng sẽ đáp ứng, nhưng ta sẽ cho cao thủ đến bảo vệ ngươi, tận lực không để ngươi chết ở một cái chức vụ quân cấp thấp như vậy. Nếu như gia tộc Rowling Bá tước mà chết khi đang là một đội trưởng kỵ binh cấp thấp, chẳng khác nào một sự sỉ nhục. Ngươi còn có võ đài lớn hơn, đệ đệ của ta.
Gabri đứng lên, nhìn Đỗ Duy:
- Huynh là ca ca của ta, ta nguyện theo ý huynh an bài!
Dừng một cái, hắn đột nhiên thấp giọng hỏi:
- Ca ca, chuyện này… huynh rốt cuộc nắm chắc được bao nhiêu phần?
- Ngươi nói về cuộc chiến?
Đỗ Duy lắc đầu:
- Không có nắm chắc. Trận chiến này chỉ sợ sẽ phải kéo dài vài chục năm, thậm chí lâu hơn, cho nên… ta có một kế hoạch, sau ba tháng ta sẽ có biện pháp đem mẫu thân rời đến Nam Dương! Ở Nam Dương ta đã có chuẩn bị, cũng có thể xem như phạm vi thế lực của ta.
- Nam Dương?
Gabri sửng sốt một cái, nhưng hắn lập tức nắm được một tin tức:
- Chẳng lẽ huynh cho rằng, Kapersky phòng tuyến sẽ không ngăn được đối phương? Lo Rowling bình nguyên cũng sẽ rơi vào tay giặc?
- Tất cả đều có thể.
Đỗ Duy lắc đầu:
- Đây không phải chiến tranh giữa loài người với nhau. Nếu là chiến tranh giữa loài người, đánh tới tối hậu, một bên chịu thua đầu hàng thì sẽ kết thúc. Nhưng đây là chiến tranh diệt chủng! Mục tiêu của đối phương có thể là làm cho loài người diệt vong! Chiến tranh như vậy, mấy ngàn năm nay loài người chưa từng gặp qua.
Gabri nhìn Đỗ Duy một hồi:
- Huynh là ca ca của ta, ta tin tưởng huynh, vô điều kiện tin tưởng huynh! Huynh muốn ta làm gì thì ta sẽ làm cái đó!
Đỗ Duy cười, ánh mắt của hắn rất sáng, dùng sức nắm lấy tay của đệ đệ:
- Yên tâm, ta cũng là một thành viên của Rowling gia tộc! Ta sẽ không làm nhục uy danh của Rowling gia tộc. Đệ đệ của ta, ta chính là hy vọng sau phụ thân, ngươi sẽ tiếp tục trở thành một vị danh tướng!
Đột nhiên sắc mặc Gabri có chút cổ quái:
- Ca ca, về chuyện kết hôn, chúng ta có thể thương lượng một chút được không…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.