Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 24




Tần Vân dĩ nhiên là phải chọn tượng gỗ điêu khắc giúp có được giấc mộng trăm năm rồi.

Hắn cũng chuẩn bị chọn thần thông "Lôi Đình Chi Nhãn" cho hiền thê của mình. Môn thần thông này tuy lợi hại, nhưng phương pháp tương tự Thiên Nhãn thông để nhìn người, nhìn yêu, nhìn bảo khí, nhìn khí vận...., đối với hắn mà nói là không cần thiết.

Tuy nó có thể làm suy yếu mạnh loại thiên phạt có tính chất sấm sét trong lúc Tam Tai Cửu Nạn (*), nhưng trừ khi bản thân hắn nghịch thiên đến nổi có thể tự sáng tạo ra phương pháp ngưng luyện Nguyên thần, bằng không Tam Tai Cửu Nạn căn bản không có duyên với hắn. 

Còn về hổ trợ chiến đấu ư? Thực ra cũng có tác dụng, nhưng thứ mà hắn tin tưởng nhất vẫn là phi kiếm.

Hắn quyết định tạm giữ lại trước vậy, vì dù sao nó cũng là thần thông số một số hai trong thiên hạ.

Trương tổ sư gật đầu tán thưởng, nói: 

- Thông minh. Môn thần thông này nhập môn tuy khó, nhưng chỉ cần nhập môn, chính là một phần trợ lực rất lớn. Khi phóng ra Lôi đình, uy lực có thể sánh ngang với thực lực của Tiên Nhân Ma Thần bình thường. Nếu như cảm ngộ được đạo của Lôi đình, uy lực phát huy ra còn có thể mạnh hơn.

Tần Vân cũng có chút động lòng. Chỉ có điều với tượng điêu khắc bằng gỗ "Nhất Mộng Trăm Năm", hắn cảm thấy thực lực của bản thân mình còn có thể tiến bộ hơn nữa. Hiện tại hắn vẫn cần thi triển loại sát chiêu như "Luân hồi", mới có thể đạt đến uy lực của cấp bậc Tiên Nhân Ma Thần. Tương lai sau này khi thực lực đại tiến, e rằng cũng có thể làm được tới mức ung dung tự tại. Đến lúc đó "Lôi Đình Chi Nhãn" cho dù có luyện thành, trợ giúp cũng rất có hạn. Dù sao thì bản thân hắn cũng không hiểu về đạo Lôi đình!

Tần Vân hỏi: 

- Trương tiền bối, tượng gỗ điêu khắc này sử dụng thế nào?

Trương tổ sư đáp:

- Nhỏ máu vào là được. 

Tần Vân  lập tức đưa tay ra cầm lấy tượng gỗ điêu khắc A Di Đà Phật và thạch bài cũ nát, xong quay đầu nhìn về phía chiếc hồ lô bằng đồng thiếc kia, hỏi:

- Trương tiền bối, Động Thiên Kiếm hồ này, có thể bán cho ta không?

Trương tổ sư, lão tổ Y thị đều có chút kinh ngạc: 

- Bán ư?

Trương tổ sư hiếu kỳ nói:

- Ta cũng không dùng đến nó, đương nhiên có thể mua bán rồi. Có điều ngươi dùng cái gì để mua? Tuy rằng Kiếm Tên tu hành đến Tiên Thiên Kim Đan là đến đỉnh rồi, khiến cho giá trị của Động Thiên Kiếm hồ cũng bị giảm xuống một chút. Nhưng dù thế nào đi nữa, cũng không thể thấp hơn một món siêu phẩm pháp bảo. 

Y thị lão tổ ở bên cạnh cười nói:

- Xem ra Tần tiểu hữu có không ít bảo bối a.

Tần Vân lúc này mới lấy một cái túi càn khôn từ trong ngực ra. 

Y thị lão tổ trêu ghẹo nói:

- Túi càn khôn không ngờ còn giấu ở trong ngực nữa.

- Mời xem! 

Tần Vân vung tay lên, túi càn khôn bay lên, miệng túi mở ra rất lớn, sau đó liền có một cánh tay cực lớn có lân giáp màu đỏ bay ra, rơi vào trong sân. Đó chính là một đoạn cánh tay của Vực Ngoại Ma Thần mà Tần Vân lấy được từ Thượng Cổ Thiên Long cung.

- Hử?

Ánh mắt của Trương tổ sư và lão tổ Y thị đều sáng lên, vội vàng đi đến gần tỉ mỉ quan sát. 

Nhìn từng cái móng vuốt sắc bén giống như loan đao đó, cho dù trải qua năm tháng dài đằng đẵng, vẫn có thể cảm nhận được sự sắc bén của chúng. Trương tổ sư nhịn không được vung tay một cái, thu hồi phong cấm mà Tần Vân bố trí trên đó, lập tức lân giáp màu đỏ trên cánh tay cực lớn này bắt đầu có ma khí màu đen bốc lên. Từng con ma quái bắt đầu xuất hiện. Chớp mắt đã có mấy trăm con ma quái, mỗi con đều gầm thét đánh về phía Trương tổ sư cùng mọi người.

Trương tổ sư tùy ý lật tay, lập tức lại có phong cấm bao trùm lên cánh tay này, ma khí đều tiêu tán hết.

Trương tổ sư co đồng tử lại, trong lòng chấn kinh. Lão tổ Y thị ở bên cạnh nhìn về phía Trương tổ sư, truyền âm nói: 

"Là cánh tay của Thiên Ma. Sư tôn, con chắc chắn không nhìn nhầm đâu, cánh tay này..."

Trương tổ sư truyền âm xác nhận:

"Chính là của Thiên Ma." 

Tần Vân hỏi:

- Trương tiền bối, cánh tay này có thể đổi lấy Động Thiên Kiếm hồ đó không?

Hắn biết rất rõ, chỉ cần một cái xương ngón tay của Vực Ngoại Ma Thần, cũng sẽ khiến cho các yêu ma điên cuồng! Đây chính là  Vực Ngoại Ma Thần dám đánh vào Thượng Cổ Thiên Long cung, khiến cho Thủy tộc của Thượng Cổ Thiên Long cung gần như chết hết. Ngay cả Thượng  Cổ Thiên Long cuối cùng phải liều chết với hắn, sau khi phong bế được Thượng Cổ Thiên Long cung cũng chết luôn. Như vậy có thể thấy... thực lực của Vực Ngoại Ma Thần này sợ rằng không thua gì Thượng Cổ Thiên Long. 

Ma Thần như vậy, cho dù là một cái khớp xương, một cái vảy, giá trị cũng cực cao.

Trương tổ sư nhìn về phía Tần Vân, hỏi:

- Ngươi lấy được nó ở đâu?  Là ở Thượng Cổ Thiên Long cung của Tây Hải sao? 

Tần Vân gật đầu, đáp:

- Đúng. Ta vất vả khổ sở, không dễ dàng gì mới đối phó được với những yêu ma đó, lấy được đoạn cánh tay của Ma Thần này.

Trương tổ sư cảm khái nói: 

- Quả thực là Ma Thần đó, lúc trước với sức của một mình hắn đã khiến cho Thượng Cổ Thiên Long cung bị hủy diệt. Đáng tiếc, ngươi chỉ lấy được có một đoạn cánh tay này, nếu như có thể lấy được thi thể hoàn chỉnh, thì đã khác rồi.

Tần Vân nói:

- Một đoạn cánh tay sản sinh ra ma quái mà đã lợi hại như vậy, nếu như thật sự là thi thể hoàn chỉnh, cho dù chỉ là ma khí do ma quái sản sinh ra, ta sợ cũng địch không nổi. 

Lão tổ Y thị ở bên cạnh cũng đang gật đầu, nhìn đoạn cánh tay cực lớn có lân giáp màu đỏ đó, nói:

- Cũng đúng. Nhìn thấy đoạn cánh tay này, ta càng khâm phục Thượng Cổ Thiên Long hơn. Nó đã liều cả tính mạng để giết chết Vực Ngoại Ma Thần ấy, không để cho Vực Ngoại Ma Thần tiếp tục gây hoạ cho thiên hạ.

Trương tổ sư gật đầu, so với Ma Thần bị phong cấm ở trong bình ngọc, ông ta cũng không để vào trong mắt, nhưng chủ nhân của cánh tay này... Trương tổ sư cũng không dám có một chút sơ suất nào. 

Tần Vân truy hỏi:

- Trương tiền bối, đoạn cánh tay này có thể đổi lấy Động Thiên Kiếm hồ không?

Trương tổ sư gật đầu, nói: 

- Đoạn cánh tay này huyết nhục cũng không tính là nhiều, có điều móng vuốt này chỉ cần luyện chế đơn giản, mỗi một cái cũng dễ dàng luyện ra được một món pháp bảo nhất phẩm, thậm chí có thể tạo ra được một bộ pháp bảo.  Dùng nó để đổi, quả thực giá trị tương đương. Cầm lấy đi, Động Thiên Kiếm hồ này đã thuộc về ngươi rồi.

Tần Vân lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Trương tổ sư đầy vẻ hi vọng, nói: 

- Đúng rồi, nếu như ngươi đạt được mức Nhập đạo, thực lực gia tăng lớn, còn có thể đi Thượng Cổ Thiên Long cung thăm dò một chút.  Thượng Cổ Thiên Long đó chỉ sợ người đến sau không tôn trọng thi thể của hắn, nhất định đã đặt phong cấm, nên ngay cả Tiên Nhân Ma Thần cũng chưa chắc đã vào được. Thiên Thiên Kim Đan cảnh... cho dù là Nhập đạo, thực lực cũng có hạn, sợ cũng khó mà tiến vào được khu vực trung tâm của Thượng Cổ Thiên Long cung. Tuy nhiên, ngươi vẫn có hi vọng lấy được thi thể của Vực Ngoại Ma Thần đó.

Tần Vân nói:

- Đợi sau khi thực lực của ta tăng mạnh, lại thử xem sao. 

Tần Vân cầm lấy hồ lô bằng đồng thiếc, sau khi rót pháp lực Tử Kim Kim Đan vào trong, đã nhanh chóng khống chế được, chỉ có điều khống chế rất cật lực.

Trong Động Thiên Kiếm hồ, giống như một thế giới hỗn độn, huyền diệu vô song. Sau khi Tần Vân cảm ứng, cảm thấy trong động thiên hỗn độn đó có vô số phù văn lưu chuyển, hàm chứa rất nhiều ảo diệu.

Tần Vân truy hỏi: 

- Trương tiền bối, ta rót kiếm khí vào càng mạnh, uy lực của Động Thiên Kiếm hồ càng lớn phải không?  Sau khi ta Nhập đạo, nó vẫn còn có thể tiếp nhận không?

Trương tổ sư tự tin đáp:

- Yên tâm! 

Tần Vân gật đầu một cái, trong lòng vui vẻ. Hắn có thể sẽ bị kẹt ở Tiên Thiên Kim Đan cảnh rất lâu, sau khi Nhập đạo, thực lực muốn tiến bộ hơn nữa sẽ rất khó. Đến lúc đó, Động Thiên Kiếm hồ này chính là sát chiêu mạnh nhất của hắn. Hắn càng mạnh, sát chiêu này sẽ càng mạnh. Tần Vân đương nhiên muốn mua rồi.

Tần Vân chắp tay nói:

-Trương tiền bối, Y tiền bối, nếu như không có việc gì nữa, Tần Vân xin cáo từ trước. 

Trương tổ sư cười híp mắt, đưa mắt nhìn theo Tần Vân hóa thành hồng quang rời đi:

- Đi thôi. Y Ngôn, Tần Vân này thật sự là phúc tinh của ta!

Trương tổ sư nắm bình ngọc ở trong tay, nói tiếp: 

- Không những đưa đến Ma Thần Bốc Minh, còn có cánh tay của Thiên Ma này. Cánh tay này thì cũng thôi đi, đặc biệt nhất là móng vuốt này! Chỉ cần luyện chế đơn giản, cũng có thể tạo ra được một bộ siêu phẩm pháp bảo rồi. Có điều chất liệu của nó phi phàm, ta phải tìm kiếm vài bảo vật khác cẩn thận luyện chế một phen mới được. Nếu vận khí tốt, có lẽ có thể lấy được một bộ linh bảo. Đáng tiếc, nếu như Tần Vân có thể mang đến móng vuốt của một cánh tay khác nữa, số lượng nhiều gấp đôi, lại bổ trợ thêm bảo vật, muốn luyện chế ra một bộ linh bảo cũng sẽ có khả năng thành công rất lớn.

Một bộ linh bảo, ví dụ như vòng càn khôn của Tần Vân, sáu cái liền tổ hợp thành một bộ hoàn chỉnh, uy lực cũng có sự biến đổi.

Giống như "Chu Thiên Tinh Thần" của Bạch Gia, là ba trăm sáu mươi ngôi sao tạo thành một bộ! 

Lão tổ Y thị cười nói:

- Tần Vân lấy tượng gỗ điêu khắc A Di Đà Phật, một giấc mộng một trăm năm, sợ rằng cách với Nhập đạo cũng không xa nữa rồi. Đến lúc đó nói không chừng liền có thể đưa đến được thi thể của Thiên Ma.

Trương tổ sư nói: 

- Vậy phải xem "Kiếm Đạo" sau khi hắn Nhập đạo mạnh như thế nào.

...

Quảng Lăng, Tần phủ. 

Vù...

Một đạo hồng quang hạ xuống từ trên trời, đáp xuống trong vườn hoa. Y Tiêu đang ngồi xếp bằng trên thảm cỏ trong hoa viên, xung quanh là hương hoa.

Lúc Tần Vân hạ xuống, Y Tiêu liền cảm ứng được, mở mắt ra. 

Y Tiêu vội vàng đứng dậy, cười nói:

- Tần Vân, chàng đưa Thư Ngạn đi Kiếm các, một chuyến đi mà đã mất mấy ngày rồi.

Tần Vân nói: 

- Đi Lỗ châu một chuyến, Tây Môn gia ở Dương Lai quận thành của Lỗ châu mỗi ngày chết hơn trăm tộc nhân, nói là do đại yêu ma thần bí làm, nên ta mới chạy đến điều tra một phen.

Y Tiêu kinh ngạc:

- Đại yêu ma ư? 

Tần Vân nói tiếp:

- Sau đó phát hiện ra không phải là đại yêu ma gì cả. Cũng là người thuộc Nhân tộc ta, là người tu hành đến mức Tiên Thiên Kim Đan tên "Vu Thạch Kỳ" của Huyền Võ Cung, sau lưng có dính dáng đến Vực Ngoại Ma Thần.

Y Tiêu kinh ngạc hỏi: 

- Vực Ngoại Ma Thần ư? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Tần Vân bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc qua một lượt, cũng nói về chuyện của Trương tổ sư.

Y Tiêu cũng dần dần bình tĩnh lại. Nàng tán đồng lựa chọn của hắn, nói: 

- Chàng lựa chọn ba món bảo vật đều cực tốt. Có điều nghe qua toàn bộ câu chuyện, thì Vu Thạch Kỳ này tuy rằng đáng hận, thế nhưng cũng đáng thương.

Tần Vân gật đầu, nói:

- Ta còn phải cảm tạ hắn, nếu như không phải hắn nhắc nhở chuyện nắp bình, e rằng còn không phát hiện được một Ma Thần ẩn giấu ở trong bình ngọc đó. Hơn nữa bản thân hắn chắc chắn là cũng đoán được, lúc nói ra bí mật của bình ngọc, chính là lúc hắn bỏ mạng, có thể thấy lúc đó hắn đã có lòng muốn chết rồi. 

Y Tiêu gật đầu:

- Vâng!

Tần Vân nói: 

- Không nói chuyện này nữa, Tiêu Tiêu, ta chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ bế quan tu hành.

Y Tiêu hỏi:

- Giấc mộng trăm năm ư? 

Tần Vân gật đầu:

- Ừ, bế quan một trăm ngày, trải qua một trăm năm trong mộng.

(Hết quyển 6) 

Chú thích:

(*) Tam Tai Cửu Nạn: Các loại tai nạn hay thiên kiếp (trời phạt) giáng xuống người tu tiên buộc họ phải vượt qua trước khi đắc đạo thành tiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.