Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 192




Phi kiếm bản mệnh hóa thành ánh kiếm chói mắt, một lần nữa mang theo dị tượng là bức tranh đen trắng chém tới.

"Vẫn còn có thể thi triển?"

Ma Thần thầm kinh hãi. Hai lần chống đỡ trước đã khiến hắn hiểu rất rõ, chiêu kiếm mạnh nhất của Tần Vân đã đạt tới cấp độ thực lực của Tiên Nhân Ma Thần bình thường rồi! Trước khi hắn bị giam cầm, thực lực mạnh mẽ, đương nhiên không cần để ý tới đám Tiên Nhân Ma Thần bình thường. Nhưng hiện giờ hắn đang ở trạng thái suy yếu nhất, lại đang thiêu đốt sinh mệnh căn bản, do đó càng thêm suy yếu. 

Đồng thời còn luôn phải chống đỡ phong cấm!

Cho nên...

Ầm! 

Dù thế nào đi chăng nữa, Ma Thần cũng phải chống lại bằng bất cứ giá nào.

Dù chặn được, nhưng khi chống đỡ phi kiếm, lực chống cự lại phong cấm trở nên yếu hơn, do đó phải lún trở lại xuống phía dưới không ít.

"Mau ra, đi ra nào!" 

Ma Thần thiêu đốt tinh huyết, hai tay bám kéo miệng bình, cố gắng bò ra ngoài.

Keng keng keng.

Ba vòng Càn Khôn lại đánh tới, Ma Thần bất đắc dĩ, chỉ có thể vung một tay lên đánh bay đi. Hắn biết uy thế của những vòng Càn Khôn này chỉ bình thường, nhưng nếu như bị vây đánh, làm phong cấm tăng mạnh, nói không chừng bản thân hắn sẽ bị hoàn toàn phong ấn vào trong bình ngọc một lần nữa. 

Xẹt.

Bản mệnh phi kiếm lại đánh tới, vẫn mang theo dị tượng bức tranh đen trắng.

"Rốt cục phải làm như nào đây?" 

Ma Thần hoảng hốt.

...

Ba lần, bốn lần, năm lần, sáu lần, bảy lần, tám lần. 

Tần Vân không ngừng thi triển, bao gồm cả hai lần thi triển trước đó, hắn đã thi triển tổng cộng tám chiêu Luân Hồi.

Cho dù Cửu Chuyển Linh đan thần kỳ, có thể trị liệu vết thương Nguyên thần của Tiên Nhân, có thể trị liệu Kim đan, hồn phách bị tổn thương, dùng để khôi phục hồn phách tinh thần là chuyện rất đơn giản... nhưng vẫn không chịu nổi. Hồn phách được pháp lực Tử Kim Kim đan nuôi dưỡng, cho dù rất mạnh, nhưng Tần Vân thi triển Luân Hồi tiêu hao quá nhiều tinh thần, chỉ cần ba lần là đã tiêu hao hết hồn phách tinh thần.

Tinh thần tiêu hao hết đương nhiên là sẽ tổn thương tới căn bản. 

Dược hiệu của Cửu Chuyển Linh đan bù đắp được sự tiêu hao cho sáu lần thi triển Luân Hồi. Lại thêm hai lần trước đó đã là tám lần liên tục, giờ phút này Tần Vân đã cảm thấy mệt mỏi rã rời.

"Vẫn chưa trấn áp thành công."

Tần Vân nhìn thấy chỉ còn một cánh tay và một cái đầu của Ma Thần ở bên ngoài, đối phương vẫn đang giãy dụa, không cam lòng, hi vọng Tần Vân không cách nào thi triển Luân Hồi thêm nữa. 

Tần Vân lại lấy ra hồ lô Hỏa Vân từ trong túi Càn Khôn, bật nút, đổ một viên Cửu Chuyển Linh đan vào trong miệng.

Cùng thời khắc Tần Vân đổ linh đan từ hồ lô Hỏa Vân vào trong miệng, trong lòng núi xa xa, Ma Thần nhìn ra bên ngoài, thấy cảnh tượng này, trong mắt tràn ngập sự tuyệt vọng:

"Lại uống đan dược." 

Một viên Cửu Chuyển Linh đan vào trong bụng, dược hiệu ôn dưỡng hồn phách, tinh thần nhanh chóng khôi phục.

Khi ở Cảnh Dương Tiên phủ, Tần Vân thu được sáu viên Cửu Chuyển Linh đan, chia một nửa cho Hồng Cửu, chỉ còn lại ba viên. Hắn chưa từng đụng tới ba viên Cửu Chuyển Linh đan này, hiện giờ vì đối phó Ma Thần mà đã uống liền hai viên.

- Tiếp tục! 

Phi kiếm bản mệnh thi triển Luân Hồi, mang theo dị tượng là bức tranh màu đen trắng.

"Tên Tần Vân này lúc mới đầu không hề dùng tới thuật phi kiếm này, nhất định là sử dụng nó sẽ tiêu hao rất lớn. Hắn chỉ thi triển hai lần đã phải uống đan dược, hiển nhiên là bình thường chỉ có thể dùng hai lần. Nhưng uống một viên đan dược, hắn lại thi triển được thêm sáu lần? Hiện giờ uống thêm một viên, sẽ thi triển được sáu lần nữa sao?"

Trong lòng Ma Thần tràn ngập sự tuyệt vọng: 

"Xong, ta thua chắc rồi."

"Vì để đi ra ngoài, ta đã thiêu đốt tinh huyết."

"Hiện giờ đang không ngừng thiêu đốt tinh huyết, chống lại phi kiếm của hắn. Nếu tiếp tục thiêu đốt, e rằng ta sẽ rơi vào cơn ngủ triền miên." 

Ma Thần cảm thấy suy yếu.

Hắn không chịu được nữa.

Ầm ầm ầm... 

Phi kiếm đánh xuống, không chút lưu tình.

Một lần, rồi lại một lần…

Liên tục ba chiêu Luân Hồi! 

Lần đầu tiên, đầu Ma Thần bị đánh chỉ còn lại đỉnh ở miệng bình.

Lần thứ hai, cả cái đầu cũng hoàn toàn chìm vào trong, chỉ còn non nửa cánh tay ở bên ngoài. Bàn tay vẫn đang níu chặt miệng bình, cố gắng giãy dụa.

Lần thứ ba, cánh tay cũng bị đánh rơi vào trong bình. 

- Vù!

Tần Vân vung tay lên, pháp lực cuốn lấy nắp bình, bay vút tới, đóng chặt miệng bình ngọc lại.

Khi đóng vào, bình ngọc từ giữa không trung rơi xuống đất, không còn động tĩnh gì khác. 

- Đã xong!

Tần Vân lắc người lóe lên, tiến vào trong lòng núi, đưa tay cầm lấy bình ngọc.

Nhìn chiếc bình ngọc này, trong mắt Tần Vân tràn đầy hưng phấn. 

- Vì đối phó với ngươi ta đã uống hai viên Cửu Chuyển Linh đan!

Tần Vân nhìn bình ngọc. Tuy rằng hắn một lòng muốn đối phó với yêu ma trong thiên hạ, nhưng đối phó với Đại yêu ma bình thường, hắn cũng không uống Cửu Chuyển Linh đan để liều mạng, bởi vì một viên Cửu Chuyển Linh đan tương đương với một món pháp bảo nhị phẩm! Uống vài viên là đã sánh ngang với một pháp bảo nhất phẩm. Cho dù đối với những tông phái tu hành hàng đầu, pháp bảo nhất phẩm cũng là pháp bảo trấn tông, được truyền lưu đời đời rồi.

Tuy Tần Vân có nhiều bảo vật, nhưng cũng không dám xa xỉ như vậy. 

Nhưng vì đối phó với tên Ma Thần thần bí này, rất đáng giá!

Tần Vân hiểu rất rõ.

Nhân tộc và yêu ma tranh đấu cuối cùng vẫn là do Tiên Nhân Ma Thần quyết định! Cho dù mình có lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể ảnh hưởng tới thế cục cuộc chiến phàm tục trong vài trăm năm. 

Giống như lão tổ của Bạch gia, đó là trụ cột của Nhân tộc từ thời thượng cổ đến tận hiện giờ, cầm Linh bảo Chu Thiên Tinh Thần trong tay, đại chiến với rất nhiều Ma Thần, khai sáng một thế giới cho Nhân tộc.

Trương tổ sư quật khởi, khiến cho Nhân tộc trở nên mạnh mẽ hơn, ảnh hưởng vô cùng sâu xa. Cùng đạo lý đó, chuyện suy yếu tầng chiến lực đứng đầu của phe địch là rất quan trọng.

"Tần Vân ta có thể cả đời không thành tiên, chỉ là Tiên Thiên Kim Đan thôi cũng được!" 

Tần Vân nhìn bình ngọc:

"Nhưng ta lại bắt được tên Đại Ma Thần hàng đầu này. Tuy rằng có chút nguy hiểm, nhưng cơ hội như vậy e rằng cả đời cũng khó gặp, sao có thể không bắt lấy?!"

Chỉ cần dựa vào uy thế khí tức, Ma Thần trong bình ngọc là sinh mệnh cấp độ cực cao, gần bằng với tên Vực Ngoại Ma Thần chết trong Thượng cổ Thiên Long cung! Dù kém một chút nhưng Tiên Nhân Ma Thần bình thường vẫn kém hơn tên này quá xa. 

Ma Thần khủng bố này cho dù là Kiếm lão nhân cũng không đánh lại, một khi trốn thoát chính là đại họa khó lường.

Vù.

Tần Vân khá kích động, thậm chí cảm thấy thành công rực rỡ. Hắn cầm Tuần Thiên lệnh, truyền tin cho lão tổ Y thị. Giữa không trung hiện lên một ảo ảnh, chính là lão tổ Y thị. 

"Sao rồi?"

Lão tổ Y thị nhìn Tần Vân.

"Hắn đã bị ta trấn áp." 

Tần Vân cầm bình ngọc.

"Tốt, tốt, tốt!"

Hai mắt lão tổ Y thị sáng lên: 

"Tần Vân, ngươi đã lập công lao lớn cho Nhân tộc ta. Mau mau, chớ ở lại đây. Nói không chừng tên Ma Thần kia đã âm thầm liên hệ Yêu Ma Cửu Mạch, e rằng Ma Thần của Yêu Ma Cửu Mạch đang chạy tới. Ngươi mau chóng rời khỏi đây, di chuyển về phía Thần Tiêu môn! Sư tôn ta sẽ gặp ngươi ở trên đường."

"Được!"

Tần Vân giật mình. 

Vù...

Hắn bay ra khỏi lòng núi.

Cách đó không xa, Ân Ly Hỏa đang đứng trong mây, đang nhìn về phía này, không yên lòng. 

"Ân đạo hữu, mau chóng rời khỏi đây, Ma Thần của Yêu Ma Cửu Mạch rất có thể đang kéo tới."

Tần Vân truyền âm cho đối phương.

Ân Ly Hỏa hỏi: 

"Tên Ma Thần kia trốn rồi sao?"

Tần Vân truyền âm đáp:

"Đã bị ta trấn áp.Ta đi trước một bước." 

Vù...

Cầu vồng xẹt ngang qua trời, bay thẳng về phía Thần Tiêu môn.

- Trấn áp? 

Ân Ly Hỏa vô cùng kinh ngạc, hắn từng tự cảm thụ uy thế của Ma Thần, có thể nói là cực kỳ kinh khủng:

- Lẽ nào có Tiên nhân tới? Nhưng ta đã bẩm báo sư môn, Tiên nhân gần nhất tới cũng cần thời gian một khắc.

Nhưng sao hắn biết được Tần Vân đã liên hệ với lão tổ Y thị đứng hàng đầu trong thiên hạ, sau đó Trương tổ sư còn tự mình đi tới. 

...

Tổ địa của Y thị, Tử Vân cung.

- Bị Tần Vân trấn áp? 

Lão tổ Y thị cũng thấy kinh ngạc:

- Trước nghe Tần Vân nói tên Ma Thần này vô cùng đáng sợ, mặc dù bị giam cầm vô số năm tháng, thực lực tổn thất nhiều, nhưng ta chỉ hi vọng Tần Vân có thể kéo dài thời gian. Không ngờ Tần Vân lại trấn áp được… Hay là ta đã dự liệu sai? Tên Ma Thần bị phong ấn kia không mạnh như ta tưởng tượng?

- Đi, đi xem một chút. 

Lúc này lão tổ Y thị đã rời Tử Vân cung, bay về phía Thần Tiêu môn.

Ông ta cảm thấy hiếu kỳ với Ma Thần bị giam giữ trong bình ngọc, nên vội vã bay đi.

Mới bay được một lúc. 

- Y Ngôn, ta đã gặp Tần Vân.

Giọng Trương tổ sư vang lên bên tai của lão tổ Y thị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.