Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 10




“Thấy thế nào? Nhân này, chính là kim cương, lại còn màu hồng nhạt, trên tạp chí đã từng xem qua chưa? Đây chính là toàn thế giới chỉ có một chiếc, thì đã ở trên người cô ấy đấy.”

Người phụ nữ kia bị choáng một chút, sửng sốt, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn của Chung Tình nhìn thế nào, cũng cảm thấy rất đẹp mặt, không giống nhẫn đá quý của mình, to như vậy, tuyệt không đẹp mắt.

Nhất thời, bà lại không thích bị người khác xem thường, liền hơi nghi ngờ nói:“Thật vậy sao? Chắc không phải là giả chứ, nghe nói nhẫn kim cương giả rất nhiều, đừng mua đồ giả!”

Trong lời nói kia, rõ ràng là ganh tị, kỳ thật người phụ nữ quý tộc này, làm sao không có, mọi người đều nghĩ chính mình có tiền hơn những người phụ nữ khác, ăn mặc đẹp hơn phụ nữ khác, ăn ngon, mặc đẹp, mới khoe khoang như vậy, Chung Tình sớm đã thấy nhưng không thể trách.

Cô yên lặng không tiếng động đem tay mình rút về, cũng không tức giận, chỉ thản nhiên đánh bài.

Những thứ thật giả, đối với cô mà nói, cũng không nên truy cứu.

Thứ này quan trọng, là Thiếu tướng tặng cho cô.

Lúc trước ở trang viên Bạc gia, nhìn thấy bộ trang sức trên tạp chi có một chiếc nhẫn này.

Người phụ nữ kia thấy Chung Tình không nói lời nào, liền thật sự nghĩ nhẫn của Chung Tình là giả, vừa đánh bài, vừa nói:“Thật đúng là giả sao? Bất quá, cũng không có gì, giả thật sự cũng giống thật, đeo thấy đẹp là được, cô xem nhẫn này của tôi, là thật hay thế nào? Cùng so sánh với nhẫn giả của người ta, kỳ thật cũng không có khác biệt gì quá lớn.”

Dì Tư không quen nhìn người phụ nữ kia như vậy, khắp nơi đi theo Chung Tình so sánh, nhất thời nghiêng đầu, nhìn Thiếu tướng bên kia, liền hắng giọng nói:“Thiếu tướng.........”

Dịch Giản thấy dì tư kêu mình, ngây ra một lúc, đứng dậy, hướng về phía bọn họ đi tới.

“Thiếu tướng? Thiêu tướng Dịch gia? Như thế nào lại nghe lời bà nói như vậy? Đúng rồi nghe nói Thiêu tướng Dịch gia kết hôn với người nào vậy?” Người phụ nữ kia vừa nghe dì Tư gọi Thiếu tướng, lập tức hào hứng, tiến lên hỏi:“Tôi xem phu nhân của Thiếu tướng ra sao.........”

Chung Tình thật không ngờ dì Tư cư nhiên sẽ kêu thiếu tướng, lập tức nhìn dì Tư nhỏ giọng hỏi:“Dì làm cái gì vậy?”

“Nhìn không thấy người ta coi thường cô sao? Để cho bà ta biết cô chính là phu nhân thiếu tướng, không biết sẽ ra bộ dáng như thế nào nữa!” Dì Tư nhỏ giọng trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.