Bạn Học, Xin Nói Nhỏ Chút

Chương 20




Cho nên......

Chỉ là, phương diện này tư liệu hữu dụng quá ít , thậm chí có thể nói là không có.

Cho nên......

Cô cũng không nói cho Đông Phương Ngữ Hinh.

Mà Tiểu Lang, tuy rằng thời điểm bình thường có chút lạnh lùng, tựa hồ đối với Đông Phương Ngữ Hinh cũng không bao nhiêu quan tâm, nhưng hiện tại xem ra, hắn so với chính mình đều muốn tận tâm hơn .

Vu Thiển Thiển có chút cảm kích, cho dù là không bỏ được, cô cũng sẽ giúp Đông Phương Ngữ Hinh trở về .

Cô......

Không muốn quá ích kỷ, Hâm Nhi thật vất vả mới tìm được hạnh phúc thuộc về chính mình, cô tự nhiên muốn thành toàn .

Cho nên......

“Ân...... Là đưa cho Hâm Nhi ......”

Tiểu Lang cũng không có không thừa nhận, hắn thốt ra lời này, Vu Thiển Thiển liền hiểu được, nhưng hai người còn lại lại là không hiểu gì.

Chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh, cũng không có nói cho bọn họ.

“Thiển Thiển, em cùng bọn họ giải thích đi......”

Tiểu Lang nhìn về phía Vu Thiển Thiển, hắn biết cô nhất định so với chính mình biết nhiều hơn.

Vu Thiển Thiển và Đông Phương Ngữ Hinh ở cùng nhau, hơn nữa quan hệ giữa bọn họ vẫn luôn rất tốt, nếu như cô ấy còn không hiểu rỗ, vậy mới kỳ quái .

Vu Thiển Thiển gật gật đầu, giản lược đem sự tình cùng bọn họ nói một lần, hai người một trận thổn thức.

“Tiểu Lang, ý của cậu là vật này có thể giúp Hâm Nhi trở về sao?”

Tiểu yêu tinh có chút không thể tin được, tuy rằng......

Cô rất ghen tị với dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

Này cũng là trong giới hạn cô không muốn cùng cô ấy cùng nhau nhau đi dạo phố thôi, vì cô không nghĩ để cô ấy đoạt đi ánh mắt của mọi người.

Ngoài trừ cái đó ra các cô vẫn như cũ là hảo tỷ muội .

Nhưng......

Nếu như cô ấy thật sự lại rời đi, vậy......

Trong lòng, có chút mất mác.

Kỳ thật, cô cùng Đông Phương Ngữ Hinh cảm tình cũng vô cùng tốt . Bằng không, cô sẽ không vừa mới đến cái địa phương kia, nghe được Đông Phương Ngữ Hinh tỉnh lại liền vội vã chạy trở về.

“Dựa vào, việc này thật sự có a......”

Đồ điên cũng không dám tin tưởng, loại chuyện này, hắn cảm thấy rất hoang đường .

Quả thực chính là...... Nói nhảm mà thôi a.

Nhưng đồng bọn của bọn họ, thế nhưng ở nơi này hôn mê ba năm, linh hồn lại đến một nơi khác?

Này nếu là người khác nói, hắn tất nhiên sẽ không tin tưởng .

“Vật này thật sự có thể giúp cô ấy sao?”--

Bọn họ là thân nhân, nơi này cũng không phải là tổ chức sát thủ, cho nên, nghe được Đông Phương Ngữ Hinh có thể sẽ trở về, trong lòng bọn họ tuy rằng luyến tiếc, nhưng vẫn như cũ lựa chọn thành toàn.

Dù sao, chức nghiệp của bọn họ không có khả năng làm cả đời.

Mà ở tại cái xã hội này, cho dù là bọn họ muốn mặc kệ , nhưng người bên ngoài cũng chưa chắc sẽ bỏ qua bọn họ

Đây cũng là lý do mấy năm gần đây bọn họ ít tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng thỉnh thoảng bọn họ vẫn sẽ làm.

Bởi vì thực lực cùng danh tiếng của bọn họ , cho nên nhiệm vụ kế tiếp yêu cầu cũng liền nghiêm cẩn hơn.

Vu Hâm, thời điểm lúc trước cô ấy vốn là chủ lực của bọn họ, sau này tuy rằng thiếu, lúc đầu cũng rất không quen.

Nhưng sau này, cũng đã từ từ tiếp nhận.

Cho nên......

“Này, không hẳn.... .......”

Tiểu Lang cũng không dám nói khẳng định, chỉ là ở thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy vật này, hắn liền cảm thấy nó có thể đối Đông Phương Ngữ Hinh có trợ giúp, cho nên,, cũng liền định ra nhiệm vụ này.

Thậm chí , còn không cùng bọn họ nói, hắn đã làm ra kế hoạch kỹ càng

Kia cũng là một loại trực giác, nhưng hắn không biết đến cùng có dùng được hay không, cho nên hắn cũng liền không nói cho Đông Phương Ngữ Hinh biết .

Nhìn bọn hắn đối thoại, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh đã ươn ướt.

Cô dùng sức ngẩng đầu, nhưng nước mắt vẫn như cũ rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.