Bạn Gái Tai Tiếng

Chương 54




Tiếu Quân Dân vốn nghĩ rằng đây là chuyện kín mít không chút kẽ hở, gã cũng chưa từng nghĩ qua, chuyện bí mất giữa gã và Trần Quyên, bị tổ chức Tia Chớp phát hiện. Điều này đối với Trương Nhất Phàm mà nói, là một cơ hội ngàn năm khó gặp.

Trương Tuyết Phong vội chạy đến nhà ông chủ, Trương Nhất Phàm đã chờ được một lúc.

- Phó chủ tịch Trương, theo như tin tức chúng tôi nhận được, rất có khả năng là Tiếu Quân Dân đứng sau giở trò, Quách Vạn Niên có điều chỉ là quân cờ trong tay gã mà thôi. Nhân vật chính của màn này chính là Tiếu Quân Dân. Gã lợi dụng ân oán của anh và Quách Vạn Niên, thuyết phục thành công Quách Vạn Niên. Về chuyện gã có hứa hẹn gì với Quách Vạn Niên, cái này chúng tôi vẫn chưa điều tra rõ được. Nhưng có điều chúng tôi chắc chắn rằng Tiếu Quân Dân và Quách Vạn Niên là đồng minh. Còn Quách Vạn Niên thì lại lợi dụng ân oán của anh và Bao Dụ Dân, xây dựng thành công một vụ án giết người. Hiện tại sự việc của Quách Vạn Niên đã bị bại lộ, một mình gánh vác tất cả trách nhiệm.

Nghe thấy như vậy, Trương Nhất Phàm liền mỉm cười, Quách Vạn Niên tự cho rằng chơi đùa với toàn bộ thế cục rồi, lại không nghĩ đến lão cũng chỉ là một con cờ trong tay người khác. Tiếu Quân Dân dùng lão để trả thù cho mình, thậm chí không tiếc đến cái chết của Bao Dụ Dân để đạt được mục đích trả thù của mình.

Có lẽ lão có thể xả được giận, nhưng tuyệt đối không phải là người được lợi cuối cùng.

Tin tức của Trương Tuyết Phong, chắc chắn khiến Trương Nhất Phàm thấy được sự thay đổi của toàn bộ cục diện. Cái gọi là bọ ngựa bắt ve, vàng ở phía sau, núi cao còn có núi cao hơn. Theo như sự phỏng đoán của Trương Nhất Phàm, rất có khả năng ngoài Tiếu Quân Dân, vẫn còn có người khác âm thầm hành động, vì chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh, bọn họ có thể làm thế này, không tiếc tất cả những thủ đoạn để đạt được mục đích của mình, điều này Trương Nhất Phàm thấy rất bình thường.

Nếu tất cả mọi người muốn chơi đùa, vậy thì sẽ chơi cùng họ, lúc này, trong lòng Trương Nhất Phàm đã có tính toán.

Kế tiếp, Trương Tuyết Phong lại cung cấp một tin đáng kinh ngạc.

Từ năm ngoái trong nhà Tiếu Quân Dân có thêm một bảo mẫu. Cô bảo mẫu này tên Trần Quyên, năm nay 30 tuổi, là y tá trong một bệnh viện. Đã từng học thẩm mĩ và mát xa, biết làm hộ lý.

Người bảo mẫu này và phu nhân của Tiếu Quân Dân rất thân quen, hơn nữa Trần Quyên lại rất khéo ăn nói, giỏi giao tiếp, hơn nữa lại rất có tay nghề làm thẩm mĩ và hộ lý. Vì vậy, bà xã của Tiếu Quân Dân bị cô ta dụ dỗ, hơn nữa gần đây lại có ý muốn nhận cô ta làm con nuôi.

Trương Nhất Phàm phả ra một làn khói, nghe Trương Tuyết Phong báo cáo:

- Cái cô Trần Quyên này có gì đặc biệt sao?

Trương Tuyết Phong nói:

- Thực ra cái cô Trần Quyên này đã quen biết Tiếu Quân Dân từ ba năm trước, hơn nữa hai người lại rất hợp nhau. Để cuộc tình lén lút giữa hai người trở thành công khai, Tiếu Quân Dân liền nghĩ ra một cách. Bảo Trần Quyên thôi việc ở bệnh viện, đến làm hộ lý ở một viện thẩm mĩ nổi tiếng ở tỉnh. Sau đó qua một cơ hội ngẫu nhiên, cũng ngồi tán gẫu với phu nhân Tiếu Quân Dân.

Bởi vì tay nghề Trần Quyên quả thực không tồi, phu nhân của Tiếu Quân Dân nhanh chóng thích cô Trần Quyên khéo tay khéo miệng này. Trần Quyên lại kể chuyện của bản thân cô bi thảm một chút, chiếm được sự thương cảm của bà xã Tiếu Quân Dân, để khiến cho bà xã Tiếu Quân Dân có ý nghĩ gọi Trần Quyên đến làm bảo mẫu.

Không ngờ cách này, rất hợp với ý của Trần Quyên, vì thế, bà ta đuổi việc cô bảo mẫu đang làm trong nhà, thay vào đó là Trần Quyên. Nghe nói trước kia mát xa cho phu nhân Tiếu Quân Dân đều cho bà ta uống một ly sữa nóng.

Trong ly sữa này có chứa một ít thuốc ngủ, chỉ có điều Trần Quyên nắm rất rõ phân lượng thuốc ngủ trong đó, mỗi lần ngủ mê, khoảng trên dưới một tiếng, vì vậy phu nhân của Tiếu Quân Dân vẫn không phát hiện ra bí mật này.

Tiếu Quân Dân chính là lợi dụng khoảng thời gian này cùng tằng tịu với Trần Quyên. Cho tới bây giờ, hai người đã qua lại khoảng một năm rồi, nhưng vẫn chưa bị phu nhân phát hiện ra.

Chuyện mà Tiếu Quân Dân tham dự vào, Trương Nhất Phàm sớm đã có dự cảm, chỉ có điều không có bằng chứng gì. Hắn vẫn cứ nghi ngờ, ngoài Quách Vạn Niên ra, đằng sau hẳn là vẫn còn một người khác nữa, chỉ có điều không ngờ lại là Tiếu Quân Dân.

Quách Vạn Niên trong vụ án ở An Dương, hẳn là đã mất đi dũng khí phân cao thấp, Trương Nhất Phàm bởi vậy suy đoán, sau lưng lão nhất định còn có người khác. Vì vậy hắn liền sử dụng đội quân Tia Chớp. Không ngờ rằng đội quân Tia Chớp lại có thể điều tra tường tận những chuyện riêng tư như vậy.

Tiếu Quân Dân đạo mạo trang nghiêm, không ngờ lại có tằng tịu với bảo mẫu nhà mình, hơn nữa lại quang minh chính đại trong nhà mình, thương thay cho bà xã của gã không hay biết gì, lại còn có lòng muốn nhận Trần Quyên làm con nuôi nữa.

Trương Nhất Phàm chỉ thị, tiếp tục duy trì theo dõi, không có lệnh của hắn, người bảo lãnh không được làm càn. Sắp xếp tương đối ổn xong, Trương Nhất Phàm mỉm cười, nằm trên ghế sofa nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tên Tiếu Quân Dân này, thoạt nhìn rất hợp với mình, ai mà có thể tưởng tượng đước gã lại là người đứng sau? Trương Nhất Phàm cười khẩy một cái, nếu muốn chơi, vậy thì mọi người cùng chơi đi!

Tỉnh Hồ Nam dậy lên một phong trào ngầm, vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, rốt cục rơi vào tay ai, điểm này không ai nắm rõ được. Hơn nữa mấy bị Phó chủ tịch lại có thế lực ngang nhau, đều có hậu thuẫn.

Trương Nhất Phàm lại rất bình tĩnh, bất luận đối phương gây sức ép thế nào, hắn đều giữ vững tâm thái của người đứng ngoài xem.

Lý Thiên Trụ cũng trở nên rất điềm đạm, là một quan to của một vùng, ông luôn quan sát sự biến đổi của toàn bộ tình hình. Lý Hồng, Thẩm Hoành Quốc, tất nhiên vẫn duy trì cảnh giác ở mức cao nhất.

Bây giờ mỗi người đều biết tầm quan trọng của vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, Lý Thiên Trụ sau lần bầu cử nhiệm kỳ này, nhất định vào Trung ương, trở thành một nhân vật quan trong trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của nhà nước. Bước tiến của ông ấy, không ai có thể ngăn cản được.

Mà Lý Thiên Trụ vừa đi, Thẩm Hoành Quốc tất phải thay thế vị trí của Lý Thiên Trụ, trở thành người đứng đầu của tỉnh Hồ Nam.

Dựa vào thế lực của Thẩm gia, cũng không có kẻ nào ngăn cản được bước chân của anh ta, sức mạnh của hai nhân vật số hai này, người khác không có cách nào vuốt được râu hùm. Lý Thiên Trụ ở tỉnh Hồ Nam đảm nhận chức được Chủ tịch tỉnh một nhiệm kỳ, chức Bí thư một nhiệm kỳ, đây là chuyện không có chút tranh luận nào cả.

Bởi vậy, hiên tại chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh, có liên quan trực tiếp đến chức Chủ tịch tỉnh ở nhiệm kì sau. Tất cả mọi người đều ngấm ngầm hoạt động, đến Bắc Kinh, đến tỉnh hoạt động. Lý Thiên Trụ cảm thấy, đổi lại là người nào khác, cho dù là thế hệ thiên kiêu như Tần Hoàng Hán Vũ, Đường Tông Tống tổ, e rằng cũng không có cách nào ngăn cấm được kẻ bề dưới tranh đấu, biện pháp duy nhất, chính là khống chế thế cục trong tay mình.

Mỗi người ở tỉnh Hồ Nam nghĩ như nào, anh ta cũng không thể nắm rõ như lòng bàn tay được, nhưng hành động của mỗi người như nào, anh ta lại rất rõ ràng.

Sự im lặng của Trương Nhất Phàm, làm cho Lý Thiên Trụ trong lòng rất thích, tên tiểu tử này lại tiến bộ rồi, trên sự giác ngộ chính trị, lại bước một bước thật dài.

Thẩm Hoành Quốc cũng hiểu được, Trương Nhất Phàm lần này vấp ngã một lần đã sáng suốt hơn rất nhiều. Hắn chính xác là nhân vật cây to đón gió lớn, hơn nữa hắn mỗi lần bước lên được một bậc, đều hình thành một đợt phong ba thật lớn. Đợt phong ba này, đã phá hủy tất cả những người đứng chắn trước mặt hắn.

Sự im lặng lần này của Trương Nhất Phàm, khiến cho nhiều người cảm thấy, lần này hắn bị Quách Vạn Niên xoay vòng, làm cho tâm phiền ý loạn, vì vậy buông tay mặc kệ. Thực ra, Trương Nhất Phàm trong khoảng thời gian này, đã trèo lên quá nhanh. Nếu không vì hắn đã ngừng khẩu khí ở Vĩnh Lâm, có lẽ hắn còn có thể leo lên được cao hơn. Bởi vậy bị phê bình là điều khó tránh được.

Lý Hồng tất nhiên vẫn giữ liên lạc với Trương Nhất Phàm, bởi vì đến thời điểm quan trọng như này, mọi người ai cũng không dám lơi lỏng. Anh trai của Trương Nhất Phàm là Trương Chấn Nam từ khu nhập ngũ gọi điện đến:

- Lão Tam à, dạo này tình trạng thế nào? Có thời gian không, đến chỗ anh chơi một chuyến.

Lời nói của anh cả, khiến Trương Nhất Phàm vô cùng ngạc nhiên, trong thời điểm khẩn cấp này, anh cả lại gọi mình đến đó, chẳng lẽ trong chuyện gì có huyền cơ gì sao? Trương Nhất Phàm nghĩ qua rồi trả lời:

- Để em xem Tiểu Phàm đã, cô ấy một mình ở Mỹ lâu lắm rồi chưa gặp.

- Vậy cũng được, chú đi Mỹ nghỉ vài ngày cũng không sao.

Trương Chấn Nam cười ha ha.

Sau đó Trương Nhất Phàm lại buôn điện thoại với chị dâu, hai người nói hàn huyên về chuyện bất động sản. Đối với ngành bất động sản hiện nay, Trương Nhất Phàm đề nghị cô nắm thời cơ, có lẽ Dương thị lại dâng lên lần nữa, phải dựa vào bàn cờ này.

Đối với đề nghị của Trương Nhất Phàm, chị dâu vẫn luôn rất nhiệt tình.

Ngày hôm sau, Trương Nhất Phàm xin nghỉ phép với Thẩm Hoành Quốc, nghỉ phép nửa tháng.

Thẩm Hoành Quốc cảm thấy tên tiểu tử này có chút kỳ lạ, nhưng ông ta lại nhanh chóng trở lại bình thường, cười ha ha nói:

- Cũng được, vậy thì anh nghỉ ngơi chút đi. Nhớ rằng chỉ được nghỉ nửa tháng, không được kéo dài đâu đấy.

Khi Trương Nhất Phàm nói tin này với Đổng Tiểu Phàm, Đổng Tiểu Phàm rất bất ngờ, hỏi Trương Nhất Phàm thích đi đâu? Cô nhất định sẽ bớt chút thời gian đi cùng hắn. Trương Nhất Phàm suy nghĩ, hay là đi New York! Hai người quyết định thời gian xong, Trương Nhất Phàm quyết định đi Bắc Kinh trước, rồi từ Bắc Kinh đi đến New York.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.