Bạn Gái Của Hoàng Tử

Chương 22




- Tứ U Ma Diễm

Huyền U Ma Quân kinh sợ hô thành tiếng, trên mặt sợ hãi tuyệt vọng lan tràn, linh hồn run lên một hồi.

Thình thịchThình thịchthình thịch

Bốn vệt u quang nơi trung tâm ma diễm lúc sáng lúc tối nhảy lên theo quy luật, hiểu rõ thiên địa.

Giờ khắc này, trong phạm vi trăm dặm, linh hồn vô số sinh linh run rẩy theo nhịp nhảy lên kia.

Một cỗ khí tức huy diệt tử vong từ trong Tứ U Ma Diễm bùng nổ.

Ngay sau đó, ma diễm lớn bằng ban tay trong tầm nhìn khuếch trưởng thành vực sâu không đây phạm vi mấy chục trượng, tối đen khủng bố lập tức nuốt hết Huyền U Ma Liên Hỏa xếp trong Top 10 Nội Hải.

Phốc!

Thân thể Huyền U Ma Quân cứng đờ, tâm thần bị thương nặng, phun ra một búng máu.

Hắn còn không kịp chạy trốn, trong vực sâu tối đen kia truyền ra một cỗ lực hút cực mạnh nhanh chóng hút hắn vào trong.

- A

Tiếng kêu thê lương thảm thiết của Huyền U Ma Quân truyền khắp vùng hải vực này lập tức lại ngưng bặt.

Nếu Tam U lão ma không chết, nhìn thấy uy lực Tứ U Ma Diễm giờ phút này không biết có cảm xúc gì.



Vực sâu tối đen vô hạn kia lại hóa thành Tứ U Ma Diễm lớn bằng bàn tay. "Thình thịch" rung động trong tay Thạch Thiên Hàn,

- ồ, vừa rồi cái loại cảm giác này

Thạch Thiên Hàn khống chế Tứ U Ma Diễm, đột nhiên có một loại ảo giác kỳ dị.

Ngay khoảnh khắc Tứ U Ma Diễm cắn nuốt Huyền U Ma Liên Hỏa cùng Huyền U Ma Quân, hắn chẳng những cảm giác uy lực ma diễm tăng lên, còn có một loại cảm giác không hiểu không nói rõ.

Vấn đề hẳn là ở U Minh Ma Diễm.

Thạch Thiên Hàn trầm tư một lát, nghĩ không ra nguyên do.

Bá

Bỗng nhiên, hắn hư không biến mất, dường như chưa từng xuất hiện ở nơi đây.

Nhưng là tu sĩ qua lại phụ cận Vĩnh Hằng Đảo rất nhiều vẫn như cũ có không ít người nhìn thấy cảnh tượng kinh hồn vừa rồi.

Cùng lúc đó, ở một bên khác giống như Huyền U Ma Quân phỏng đoán. Nội Hải chí cường giả bắt đầu tụ hội trăm năm một lần.

Lúc này, Dương Phàm rời động phủ, cùng đi với Hồ Phi.

Vì không để Vân Vũ Tịch chịu cô đơn, Dương Phàm cho viễn cổ Cự Thạch Tinh cùng Hàn Lưu Ly biến thành cô bé áo lam bầu bạn.

Không lâu, hai người Dương Phàm hội hợp Thiên Thu Vô Ngân, đi mật địa Vĩnh Hằng Đảo.

Về phần Khổng Tước Vương, nghe nói mẩy ngày trước đã cùng mấy vị Yêu Tôn khác của yêu tộc tụ hội.

- Thiên Thu tông sư. Cường giả nội hải như mây trên trời, điều kiện linh khí không kém, trong lịch sử hắn nên xuất hiện không ít Hóa Thần kỳ. Mà Thiên Cầm Nội Hải hiện giờ, cường giả Hóa Thân hắn không chỉ một mình Bất Tử Tiên Sinh chứ?

Dương Phàm dò hỏi.

- Truyền thuyết không giả. Trong lịch sử không thiếu Hóa Thần.

Thiên Thu Vô Ngân gật gật đầu:

- Về phần linh khí không tồi chỉ là tương đối với khu vực bình thường, trên thực tế, lấy trạng huống linh khí nơi này, tu luyện đến Nguyên Anh đỉnh trên cơ bản là đạt đến cực hạn, có thể tấn chức Hóa Thần kỳ tự nhiên là người có kỳ ngộ lớn. Mà một khi tấn chức Hóa Thần kỳ, lấy điều kiện linh khí của Nội Hải, nếu muốn thêm một bước tăng lên, chỉ sợ không thể.

- Ý của Thiên Thu đại sư làtrong Nội Hải một khi có người tấn chức Hóa Thần kỳ, chỉ sợ không ở lại lâu chỗ này, sau khi hoàn toàn thu liễm khí tức hơn phân nửa sẽ rời nơi này, đi Thánh địa tu tiên Đại Tần.

Ánh mắt Dương Phàm hơi sáng lên, đối với tình huống Nội Hải có thêm một bước hiểu ra.

- Phần lớn tình huống là như thế, nhưng là có một số ít ngoại lệ, tỉ như Bất Tử Tiên Sinh của Vĩnh Hằng Đảo. Tu vi hắn có khả năng vượt qua Hóa Thần sơ kỳ

Thiên Thu Vô Ngân mặt không chút thay đổi, cũng là có hỏi tất đáp.

Phi hành một lát, phía trước xuất hiện một khe núi bí ẩn.

Hai người trực tiếp đi vào, ở sâu trong cốc có tầng tầng ảo trận, tu vi không đạt tới Nguyên Anh đỉnh đều sẽ bị trận pháp vây khốn.

- Thiên Thu đại sư

Đột nhiên, trong ảo trận kia truyền đến một giọng nói sang sảng chính khí.

Dương Phàm đưa mắt nhìn, chỉ thấy một tăng nhân mặt tròn mặc áo cà sa vàng, chân đạp mây vàng tốc độ cực nhanh gần như trong phút chốc tới gần.

- Thì ra là Cổ Thiện Thánh Tăng.

Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân hơi lộ ý cười.

Cổ Thiện Thánh Tăng, một trong năm Nguyên Tôn nhân loại.

Khi Dương Phàm đánh giá người này, rõ ràng phát hiện tu vi hắn bước nửa bước vào Hóa thần kỳ, hơn nữa toàn thân da dẻ màu đồng cổ, nổi lên hào quang vàng màu nhạt.

Lúc đối thẳng mặt người này, Dương Phàm cảm ứng được một cỗ áp lực.

Trước khi Nội Hải chí cường giả tụ hội, Dương Phàm đã thăm dò tin tức của nhiều Nội Hải chí cường giả.

Tỷ như Cổ Thiện Thánh Tăng này, cảnh giới cực cao, tu luyện công pháp Phật môn cực kỳ cao thâm, trong đó bao gồm Kim Cương Bất Hoại Thân trong truyền thuyết.

Chỉ bằng vào điểm này, thực lực của hắn liên tiếp cận Hóa Thần kỳ. Ngoài ra nghe nói Cổ Thiện Thánh Tăng này có được mấy bảo vật Phật môn, uy lực không kém truyền thừa linh bảo, thực lực gần như có thể chống lại Hóa Thần kỳ.

- Vị đạo hữu này, có phải tông sư Dương Phàm mới sinh ra gần đây của Nội Hải?

Cùng lúc Dương Phàm đánh giá đối phương, Cổ Thiện Thánh Tăng tươi cười ấm áp cùng đang đánh giá hắn, trong mắt một mảnh bình tĩnh.

- Chính là Dương mỗ, ra mắt Cổ Thiện Thánh Tăng.

Dương Phàm cùng Cổ Thiện Thánh Tăng khách sáo vài câu.

Lại phi hành về trước một lát, trong tầm nhìn dần xuất hiện một mảnh rừng xanh.

Bốn người cùng nhau tiến vào rừng, phi hành hồi lâu, sâu trong rừng hiện ra một phủ đệ như phỉ thúy ngọc thạch, phạm vi chừng trăm trượng.

Chăm chú nhìn Thúy Ngọc Phủ kia, Dương Phàm cảm ứng được một cỗ khí tức sinh mệnh mộc hệ.

Khi bốn người đi tới, phát hiện trước Thúy Ngọc phủ đã có sáu vị Yêu Tôn đứng chờ, Khổng Tước Vương, Thiên Dực Vương đều ở trong đó.

Thấy bốn người đi tới, Khổng Tước Vương cùng Thiên Dực Vương đi qua chào hỏi, bốn Yêu Tôn khác thần sắc hờ hững.

Dương Phàm đánh giá vài lần, phát hiện bốn yêu khác thực lực tương được Thiên Dực Vương, hoặc là kém hơn nửa bậc, đều không đủ uy hiếp đến mình.

Mí mắt Hồ Phi nhẹ nhảy lên, hắn lập tức cảm ứng được khí tức ba viên Truyền Thừa Linh Châu, từ ba yêu Thiên Dực Vương.

Đồng thời, khí tức của viên Truyền Thừa Linh Châu thứ tư mơ hồ đến từ Thúy Ngọc Phủ này.

Về phần viên thứ sáu, thứ bảy chính đang tới gần.

Truyền Thừa Linh Châu tổng cộng bảy viên, phân biệt là: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Lôi, Không.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ không cần phải nói, cơ sở ngũ hành lực.

Ngoài ra, Lôi Linh Châu cùng Không Linh Châu khá đặc thù.

Lôi Linh Châu là tăng phúc cho Thất Tinh Trấn Ma Kiếm đối kháng cùng khắc chế thuộc tính ma đạo.

Mà Không Linh Châu khiến cho Thất Tinh Trấn Ma Kiếm có được lực lượng thần kỳ cắt qua hư không, vật ấy nghe nói rơi xuống trong tay yêu tộc, cũng không nằm trong bảy đại Yêu Tôn.

Giờ phút này bảy vị Yêu Tôn đã đến sáu vị, trong đó thực lực Khổng Tước Vương mạnh nhất. Nàng thân là chí cường giả phải thực lực, không có Truyền Thừa Linh Châu nhưng vẫn như trước hơn bốn yêu khác một bậc.

Nhân loại năm vị Nguyên Tôn, Thiên Thu Vô Ngân, Cổ Thiện Thánh Tăng, Dương Phàm đã tới ba vị, còn thiếu hai vị.

Vút

Đúng lúc này, một đạo hỏa quang từ phía chân trời xẹt tới, một đạo sĩ hồng bào chân đạp mây lửa hạ xuống trước Thúy Ngọc Phủ.

- Hỏa Vân tán nhân.

Cổ Thiện Thánh Tăng tiến lên chào hỏi.

Hỏa Vân tán nhân nhìn qua thực hiền hòa, tính cách ngay thẳng, đã cùng gặp mặt Thiên Thu Vô Ngân, Dương Phàm.

Hắn nhìn Dương Phàm thêm vài lần, tán thưởng nói:

- Trong tu sĩ nhân loại chúng ta, có thể xuất hiện cường giả như Dương đạo hữu, thật là may mắn vạn phần.

Đồng thời hắn cũng liếc mắt nhìn Hồ Phi một cái, không nói gì.

Hồ Phi rõ ràng cảm ứng được Hỏa Linh Châu trong cơ thể hắn.

Cứ như vậy, nhân loại năm vị Nguyên Tôn tổng cộng đã tới bốn vị. Truyền Thừa Linh Châu có sáu cỗ khí tức đều ở khu vực này.

- Nguyên Tôn nhân loại đều đến đông đủ rồi.

Thiên Thu Vô Ngân khẽ gật đầu.

Dương Phàm cảm thấy nghi hoặc, không phải còn có Thác Thiên Ma Vương sao?

Lúc trước trong năm vị Nguyên Tôn nhân loại Thác Thiên Ma Vương là có thể tranh phong với Thiên Thu Vô Ngân.

Có lẽ nhìn ra sự nghi hoặc của Dương Phàm, Cổ Thiện Thánh Tăng thở dài:

- Thác Thiên Ma Vương đã xóa tên khỏi năm vị Nguyên Tôn nhân loại.

- Cái gì? Không ngờ có việc này?

Dương Phàm kinh ngạc vô cùng.

Lúc này hắn cùng nhớ lại, ngày ấy lúc trải qua Ma Vân Thành, cảm giác là lạ, hơn nữa không thấy Thác Thiên Ma Vương hiện thân.

Hắn vừa định tiếp tục hỏi, tiếng xé gió lại truyền đến, một đạo kim sắc huyễn quang từ phía chân trời chợt lóe mà qua, hạ xuống trước Thúy Ngọc Phủ.

Giờ khắc này, Dương Phàm mơ hồ cảm ứng được một cỗ long khí, không phải long khí bình thường.

Kim sắc huyễn quang kia thu lại, một trung niên kim bào đầu có hai sừng xuất hiện trong trận doanh bảy đại Yêu Tôn.

- Kim Giao Vương, ngươi rốt cục tới.

Trong mắt Thiên Dực Vương lộ ra vẻ vui mừng.

Mấy vị Yêu Tôn khác đều chào hỏi, hết sức cung kính với Kim Giao Long.

Dương Phàm lập tức lưu ý Kim Giao Long, hai mắt hơi nheo lại, thầm nghĩ khó trách tu vi Kim Giao Long này không đến Hóa Thần có thể danh chấn Nội Hải, xếp vào hạng nổi bật trong mười hai vị chí cường giả.

Từ trên người Kim Giao Long, hắn cảm ứng được một cỗ khí tức của Chí Bảo Long Khí.

Tuy rằng không thể xác định đối phương có được Chí Bảo Long Khí hay không, nhưng là ít nhất từng tiếp xúc Chí Bảo Long Khí.

"Không nghĩ tới, nơi Nội Hải này cũng có bóng dáng Chí Bảo Long Khí".

Dương Phàm hơi lộ dị sắc.

Sau khi Kim Giao Long đứng vào trận doanh yêu tộc, bảy đại Yêu Tôn tề tụ, khí thế tăng nhiều, mơ hồ đè ép bốn Nguyên Tôn nhân loại một bậc.

Về phần Hồ Phi, trước mắt tạm thời bị xem nhẹ, một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cũng không bị mọi người đặt trong mắt.

Thấy vậy, sắc mặt Hỏa Vân tán nhân khẽ biến, có chút bất mãn.

Nhưng là yêu tộc có bảy vị Yêu Tôn, thực lực tổng hợp vượt qua bên này lại là chuyện thật không thể chối cãi.

Trước kia có Thác Thiên Ma Vương, miễn cưỡng có thể ngang hàng, hiện tại chỉ sợ khó khăn.

Cảm nhận được bảy vị Yêu Tôn khiêu khích, trong con ngươi không hề bận tâm của Thiên Thu Vô Ngân đột nhiên thoáng hiện một tia hàn quang, hào quang ba màu bỗng nhiên run lên.

Đột nhiên, một cỗ uy áp kinh thế chợt đánh tới, mơ hồ chỉ nghe "Ầm" một tiếng, bảy vị Yêu Tôn nhất tề biến sắc.

- Ha ha haThiên Thu Vô Ngân, trăm năm không gặp, cảnh giới linh hồn của ngươi không ngờ đạt tới cảnh giới như thế.

Kim Giao Vương chính diện nhìn thẳng Thiên Thu Vô Ngân, mắt lộ vẻ kinh ngạc.

- Trăm năm trước, ngươi còn có lực đánh một trận với ta, hiện giờ không hề ý nghĩa.

Thiên Thu Vô Ngân thản nhiên nói.

Kim Giao Vương nghe vậy, sắc mặt thoáng ngưng, nhưng không thể không thừa nhận sự thật này.

Dương Phàm cảm nhận được tinh thần oai mà Thiên Thu Vô Ngân vừa rồi phát ra, cả kinh thất sắc. Linh Hồn cảnh giới của hắn chỉ sợ đạt tới Hóa Thần Trung Kỳ trở lên.

Trong những người đã gặp, trừ bỏ Hà Lạc thần bí, Tần Quang Đức không rõ chi tiết chân chính ra, chỉ sợ không người nào có thể mạnh hơn Thiên Thu Vô Ngân.

Nếu không sử dụng Bán Thiên Nhân, Dương Phàm tự nghĩ kém hơn Thiên Thu Vô Ngân một bậc.

- Bảy Yêu Tôn cùngNguyên Tôn nhân loại đã tới đây, còn chờ người nào nữa?

Lúc này Dương Phàm sinh lòng nghi hoặc.

- Còn có một người.

Giọng điệu Thiên Thu Vô Ngân ngưng trọng hiếm thấy.

Còn có một người?

Dương Phàm hơi giật mình, là ai có thể khiến Thiên Thu Vô Ngân trịnh trọng như thế?

Chờ nửa ngày, đột nhiên Hồ Phi hô thấp:

- Gần rồigần rồi

Dương Phàm tự nhiên biết, là viên Truyền thừa Linh Châu thứ bảy - Không Linh Châu.

Ngay sau đó, hắn đột nhiên sinh ra cảm ứng.

Bávút!

Một dải màu bạc đột nhiên trống rỗng thoáng hiện ở trước Thúy Ngọc phủ, cùng với một tia dao động không gian rất nhỏ.

Một nam tử ngân bào thon dài tao nhã, hiện hình với phương thức quỷ thần khó lường.

Khoảnh khắc hiện thân, một cỗ khí tức cường đại vượt qua tất cả Yêu tồn tại đây tràn ngập toàn trường.

Cỗ khí tức này cao cao tại thượng, đến từ thượng cổ huyết mạch truyền thừa, áp lực toàn trường, thậm chí trực tiếp áp chế tinh thần oai của Thiên Thu Vô Ngân.

- Tham kiến Đằng Linh Vương.

Bảy vị Yêu Tôn nhất tề thi lễ tham kiến.

Dương Phàm chẳng những phát hiện tu vi người này tấn chức Hóa Thẩn, càng thêm đáng sợ chính là cỗ khí tức chỉ có thần thú mới có từng cảm ứng được trên người Linh Nguyệt.

Hóa Thần kỳ, Không gian thần thú, Đằng Linh Xà Vương.

Giờ khắc này, nhân vật chân chính siêu việt chí cường giả của Thiên Cầm Nội Hải vạch trần cái khăn che mặt thần bí

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.