Bản Chất Của Đ.ĩ

Chương 23: Ông trời thích cậu




Edit: 笑顔Egao.

Ngày quay “Thú cưng tiến lên!” kì thứ ba, Tiếu Lăng Tiêu vô cùng hưng phấn.

Lại được ghi hình rồi! Lại được phát sóng rồi! Lại được mọi người nhìn thấy! Quan trọng nhất chính là, lại được mọi người khen ngợi a a a!

Trong khi chờ ghi hình ở phía sau sân khấu, những con chó ngu xuẩn khác đều nằm trên mặt đất, chỉ có đồng chí tiểu cẩu thông minh Tiếu Lăng Tiêu vì thể hiện mình chính là vương giả mà chọn ngồi trên ghế sofa, lười biếng tựa vào gối dựa.

Ngồi im một lát, Tiếu Lăng Tiêu vô thức thay đổi động tác, dùng hai chân sau vòng ra phía trước, khoang chân tiếp tục chờ.

Hành động này bị máy quay lặng lẽ ghi lại, được tổ quay phim lưu trữ làm cảnh hậu trường.

***

Kỳ ghi hình lần này của “Thú cưng tiến lên!” không lập tức tiến vào phân đoạn trò chơi như lần trước.

Sau khi mở màn, MC đột nhiên lấy ra một đống quần áo cosplay đủ kích cỡ, đều là loại cho động vật. Cô nàng MC nhấc từng bộ quần áo lên: “Sau khi phát sóng kì đầu tiên, có khán giả nói, đám thú cưng khi chạy nhảy dễ bị “lộ hàng”, thực sự không hài hòa, vì thế hôm nay tất cả thú cưng đều sẽ mặc quần áo được chuẩn bị sẵn… Ai mặc bộ nào sẽ được quyết định bởi rút thăm.”

Tiếu Lăng Tiêu: “......”

Nhìn đống quần áo bao gồm váy của Bạch Tuyết và Lọ Lem, còn có quần áo hình khủng long cùng gấu nhỏ, Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy trời đất trước mắt đều biến thành màu đen sì —— hắn không muốn mặc mấy thứ đó. Những con chó khác không hiểu gì bị mọi người đùa giỡn tìm niềm vui thì thôi đi, nhưng hắn là một con chó có nhân cách, không muốn giả làm công chúa, cũng không muốn đóng giả thành con vật khác.

Chu Cẩn Sơ vuốt ve hắn một cái, từ trong hộp rút ra một tờ giấy, cúi đầu liếc mắt một cái, nói: “Siêu nhân.”

“Ngao…” Tiếu Lăng Tiêu cảm thán, siêu nhân thì siêu nhân, dù sao cũng hơn làm công chúa Bạch Tuyết.

“Siêu nhân,” nữ MC thông báo kết quả rút thăm: “Trên đời này có con chó nào mặc đồ siêu nhân không? Bây giờ thì có rồi,Trung Khuyển ngày hôm nay sẽ trở thành siêu nhân đó nha.”

“…” Tiếu Lăng Tiêu nhìn cái áo đỏ chót thêu hình chữ S, có chút ưu thương. Được rồi, thực ra hắn vẫn muốn nude.

Chu Cẩn Sơ ngồi xổm xuống, nhắc một chân trước của Tiếu Lăng Tiêu lên, xỏ vào một ống quần của bộ đồ siêu nhân, sau đó lại xỏ ống cho một chân khác, kéo lại khóa áo trên lưng, sau đó buộc khăn choàng cho hắn.

“…” Tiếu Lăng Tiêu nghe tiếng cười như sấm xung quanh, lập tức hiểu được tạo hình của mình nhất định rất quái lạ.

Hắn tức giận nghĩ: cái tên Hoàng Đấu Nhã gì gì đó, muốn bán manh* bán đến phát điên rồi sao? (bán manh: tỏ ra đáng yêu)

Haiz, tính toán một chút, vì nổi tiếng, chung quy phải chịu nhục.

Lần này trò chơi đầu tiên tên là “Hoàn thành nhiều mệnh lệnh trong thời gian quy định”. Sau khi trò chơi bắt đầu, trên màn hình sẽ xuất hiện một loạt động tác cần thực hiện. Mỗi một cặp gồm minh tinh và thú cưng đều có thời gian 60 giây, minh tinh trong 60 giây cần làm cho thú cưng thực hiện những động tác kia, cuối cùng cặp đôi có thể hoàn thành nhiều động tác nhất sẽ giành chiến thắng và được nhận thưởng, đội hoàn thành được ít động tác nhất sẽ bị xử thua, minh tinh phải chịu phạt. Động tác phải thực hiện theo thứ tự, làm sai phải làm lại đến khi đúng mới thôi, nhưng mỗi minh tinh sẽ có ba cơ hội nói “bỏ qua”.

Thời điểm tham gia trò chơi, Tiếu Lăng Tiêu vẫn luôn thờ ơ lãnh tĩnh.

Các động tác trên màn hình thực ra rất đơn giản, chỉ là những mệnh lệnh cơ bản như “nằm xuống”, “ngồi xuống”, “đứng lên”, “xoay tròn”, “nhảy lên”.

Hắn nhìn những minh tinh kia luôn miệng gào thét “Nằm xuống! Nằm xuống! A a, không đúng, sai rồi… Nằm xuống! Nằm xuống! Bỏ qua! Bỏ qua!” hoặc là “Ngồi xuống! Ngồi xuống! Không đúng, không đúng...... Ngồi xuống! Ngồi xuống! Đúng rồi! Đúng rồi!”, hơn nữa chỉ cần chó của bọn họ thực hiện đúng một lần, bọn họ sẽ nhảy cẫng lên hoan hô, như thể con chó kia vừa hoàn thành một nhiệm vụ ghê gớm lắm.

Đến lượt Chu Cẩn Sơ, y không hề giống các minh tinh khác nhảy nhót liên tục như chỉ hận mình không thể quỳ xuống làm mẫu cho thú cưng. Y ngồi trên một cái ghế, nâng mắt lên nhìn màn hình một cái, sau đó trầm tĩnh ra lệnh. Y ngồi ở đó, duỗi chân, hai tay bắt vào nhau đặt lên đùi, nhìn chó nhà mình, chỉ dùng ngôn ngữ điều khiển hành động. Thanh âm của Chu Cẩn Sơ không lớn, so với nhưng người đang gào thét xung quanh tạo ra sự chênh lệch rõ ràng. Hắn nói từng từ từng từ “nằm xuống”, “ngồi xuống”, “đứng lên”, “xoay tròn”, “nhảy lên”… Còn Tiếu Lăng Tiêu thì không ngừng nhảy nhót, một khắc cũng không dừng lại, thực hiện tất cả các động tác.

“Woa…” Tất cả mọi người tại trường quay đều phát ra âm thanh thán phục, thầm nghĩ con chó này được huấn luyện quá nghiêm chỉnh rồi…

Kỳ thực không chỉ có mọi người trong trường quay, ngay cả Chu Cẩn Sơ cũng cảm thấy kinh ngạc. Y đã sớm nhận ra, năng lực nhận biết ngôn ngữ nhân loại của Trung Khuyển rất mạnh. Một từ chỉ cần dạy nó mấy lần, nó có thể nắm được chính xác ý nghĩa của từ đó, huấn luyện trở nên rất dễ dàng. Chỉ là y không biết, Tiếu Lăng Tiêu vì giấu diếm chân tướng mới giả bộ phải dạy vài lần, sự thật là hắn một lần cũng không cần dạy.

Cặp đôi này hoàn thành quá nhanh, từ ngữ trên màn ảnh bùm bùm biến mất, sau 40 giây chỉ còn dư lại một từ.

Chu Cẩn Sơ quay lại nhìn Tiếu Lăng Tiêu, nói: “Được rồi, Trung Khuyển, đến hôn nhẹ tao.” Đối với việc mệnh lệnh kiểu này xuất hiện trên màn hình, y cũng vô cùng bất ngờ.

“…” Tiếu Lăng Tiêu không kịp phản ứng.

Trò chơi… kết thúc rồi à? Lẽ nào Chu Cẩn Sơ đang câu dẫn mình? Y lại muốn mình nhào qua hôn? Chu Cẩn Sơ đến tột cùng đang suy nghĩ cái gì?

Tiếu Lăng Tiêu mê mang đứng tại chỗ, trái tim đập tùng tùng tùng không ngừng.

Bên kia, Chu Cẩn Sơ khom người xuống, khuỷu tay đặt trên đầu gối, nhìn hai mắt Tiếu Lăng Tiêu lặp lại: “Hôn tao.”

Tiếu Lăng Tiêu: “......”

Cái này vẫn chưa được dạy, chắc là không thể làm được… Chu Cẩn Sơ nghĩ nghĩ, đưa tay chỉ vào gò má của mình: “Hôn tao một cái.”

“…!” Tiếu Lăng Tiêu lập tức bừng tỉnh.

Hắn nghĩ: mặc kệ là xảy ra chuyện gì, đây là lần đầu tiên Chu Cẩn Sơ chủ động đưa ra yêu cầu như thế này, mình làm sao có thể bỏ qua! Trước đây vẫn là mình khóc lóc om sòm mới được liếm mặt một cái!

Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, Tiếu Lăng Tiêu bước lên trước nhảy một cái, lấy đà đứng thẳng lên, tựa như tên sắc lang đến gần dùng miệng chạm một cái lên môi Chu Cẩn Sơ.

Làm xong động tác này, Tiếu Lăng Tiêu thẹn thùng đến mức muốn che kín hai mắt.

Hôn Chu Cẩn Sơ trước mặt nhân dân toàn quốc… Vừa nghĩ tới đó, cả người hắn từ tim gam đến da thịt đều cảm thấy ngưa ngứa, muốn gãi gãi một chút.

Đồng thời, hắn có chút buồn bực với phản ứng của bản thân.

“Thật lợi hại…! Rất kinh người, hoàn thành được tất cả…!” MC rất không hợp thời cắt đứt suy nghĩ của Tiếu Lăng Tiêu.

Hắn xoay người, nhìn thấy màn hình đang dừng lại ở mệnh lệnh cuối cùng: 【 hôn môi 】.

Hóa ra là như vậy… Nguyên lai là Chu Cẩn Sơ vì trò chơi mới đưa ra yêu cầu như thế.

Cùng lúc đó hắn cảm thấy một chút thất lạc ——  phải rồi, hắn còn có thể hi vọng Chu Cẩn Sơ như thế nào nữa? Lẽ nào Chu Cẩn Sơ thực sự muốn hôn hắn mấy cái sao?

Bản thân… chỉ là một con chó thôi.

Chu Cẩn Sơ cũng sẽ không thể xuyên qua thân thể loài chó nhìn được linh hồn của hắn.

Trò chơi đầu tiên, Trung Khuyển lại đứng thứ nhất, MC dùng một vòng hoa hướng dương làm phần thưởng đưa cho Chu Cẩn Sơ.

Ngay sau đó trò chơi thứ hai bắt đầu.

Trò này tên là “Giải cứu chủ nhân”. Lần này, bọn họ được dẫn tới cạnh bể bơi, trên mặt nước có 6 tấn ván có thể nâng lên hạ xuống.

MC nói: “Một lát nữa, mỗi chủ nhân sẽ đứng trên một tấm ván. Tất cả sẽ chuyển động, từ từ rơi vào trong nước. Còn các thú cưng sẽ phải vượt qua một ít chướng ngại vật để đến đích “giải cứu chủ nhân”! Chỉ cần thú cưng vượt qua chướng ngại chạy tới đích, tấm ván của chủ nhân sẽ ngừng hạ xuống. Thêm một điều nữa, chủ nhân có thể kêu dừng đồng thời bỏ cuộc bất cứ lúc nào.”

“…” Tiếu Lăng Tiêu liếc mắt nhìn “đường chạy” một chút.

Sáu đường chạy giống nhau, trên mỗi đường chạy đều có tấm chắn, có đường ống để chui qua, còn có đồ chơi xếp gỗ để đẩy, cầu thăng bằng, thậm chí có cả cà kheo.

Theo tiếng vang của còi, trò chơi chính thức bắt đầu.

Tiếu Lăng Tiêu nhìn thấy những tấm ván kia bắt đầu hạ xuống.

Gần như cùng lúc đó, sáu con chó được ôm lên đặt vào sáu đường chạy phân biệt, staff khóa lại cửa vào, chỉ lưu lại một lối ra.

Các chủ nhân đều có thể nhìn thấy tình hình trên đường chạy, có minh tinh bắt đầu gọi to thú cưng nhà mình: “Stephany, mau đến đây!”, “Cẩu Đản, đến đây!”.

Tất cả sáu con chó bắt đầu thăm dò chạy về phía trước.

Có con chạy rất nhanh, có con lại không dám nhảy hoặc không dám chui, túng quẫn xoay vòng vòng tại chỗ, thậm chí còn có con chạy ngược trở về.

Tiếu Lăng Tiêu đương nhiên phải chạy đi cứu Chu Cẩn Sơ rồi.

Hắn một đường anh dũng chạy về phía trước, cần chui liền chui, cần nhảy liền nhảy. Có một lần hắn nhảy không thành công, chân chó vấp vào phía trên tấm chắn, phát ra một tiếng “đông” rất to, hắn cảm nhận được đau đớn, nhưng hắn lại không để ý chút nào, tiếp tục chạy như điên về phía trước.

Hắn làm sao có thể để Chu Cẩn Sơ bị rơi vào trong nước.

Hắn cảm thấy không thể nào, 1 centimet cũng không được. Nhất định có rất nhiều người đang chờ xem Chu Cẩn sơ bị bẽ mặt, chờ xem Chu Cẩn Sơ trở nên giống những người khác.

Tiếu Lăng Tiêu biết rõ, vì xây dựng bầu không khí của trò chơi, tấm ván sẽ hạ xuống rất nhanh. Chu Cẩn Sơ sẽ nhanh chóng bị nhúng nước, lúc ấy hoặc là phải xắn ống quần lên thật cao, hoặc là hơn một nửa ống quần sẽ dính sát vào người, bất kể là loại nào cũng đều là chuyện rất xấu hổ, đều không phù hợp với khí chất của Chu Cẩn Sơ.

“…” Vì thế, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian.

Đến nơi cần đẩy đồ chơi xếp gỗ, Tiếu Lăng Tiêu căn bản không dùng đến vuốt cẩu vô dụng, mà “đông” một tiếng đâm thẳng vào, dùng đầu đẩy khối gỗ xếp hình màu cam khổng lồ, bốn cái chân tiếp tục chạy về phía trước.

“…Trung Khuyển điên rồi!” MC nói: “Vì cứu chủ nhân, Trung Khuyển đã phát điên!”

“…” Tiếu Lăng Tiêu căn bản không thèm để ý đến cô nàng MC, một bước nhảy lên bập bênh, vèo vèo chạy qua, lại nhảy một cái lên cà kheo, “duang” một tiếng nhảy lên, không đợi cà kheo rơi xuống đã bay lên không rồi rơi xuống đất, thân chó lao thẳng đến đích.

Sau khi qua vạch đích, Tiếu Lăng Tiêu liếc Chu Cẩn Sơ một cái, phát hiện đối phương chỉ một chút nữa liền dính nước, mà giờ phút này, vì biểu hiện kinh người của hắn, tấm ván kia đã ngừng hạ xuống.

Mà những minh tinh khác có người vì bị ngâm nước đã bắt đầu hét lên.

Cuối cùng một con Dachshund[1] chân ngắn liều cái mạng già vẫn không nhảy qua được chướng ngại vật thứ nhất bị loại. Chủ nhân của nó cùng một ngôi sao khác vì không muốn bị loại mà kiên trì đến cùng, đừng nói quần áo, đến cái cổ cũng bị ngâm trong nước rồi mới kêu ngừng, chỉ thiếu chút nữa là ngậm ống hút lặn xuống bể bơi rồi.

  [1] chó Dachshund 

Chủ nhân của Dachshund kiến nghị bất công, vì trò chơi không hề suy xét đến vấn đề giống chó chân ngắn không thể vượt qua chướng ngại vật.

“…” Chu Cẩn Sơ cúi đầu nhìn Tiếu Lăng Tiêu.

Tiếu Lăng Tiêu gầm gừ một tiếng.

“Cảm ơn mày.” Chu Cẩn Sơ cúi người xuống, trước mặt mọi người ôm Tiếu Lăng Tiêu vào trong ngực.

Tiếu Lăng Tiêu khẽ giật giật.

Như thế này… có chút ngượng ngùng.

“Làm sao thế?” Chu Cẩn Sơ hỏi: “Không phải mày thích nhất được tao ôm hay sao?”

“…” Tiếu Lăng Tiêu suy nghĩ một lát, dùng móng vuốt ôm lấy Chu Cẩn Sơ, gác đầu chó lên bả vai của y.

“… Không thể chịu nổi.” Minh tinh đứng bên cạnh trêu ghẹo: “Quá ân ái rồi.”

“Phải.” MC xen vào: “Không hổ là Trung Khuyển, tên gọi này giống như đã dự kiến trước —— thật sự rất trung thành đấy chứ?”

Chu Cẩn Sơ cười cười, không nói gì.

***

Sau khi kỳ thứ ba của chương trình phát sóng, Tiếu Lắng Tiêu lại một lần nữa nổi tiếng.

Hơn nữa, Chu Cẩn Sơ có thêm rất nhiều fan.

Quá đẹp trai quá đẹp trai rồi.“, “Thật lãnh khốc a a a.“, “Từ đầu đến cuối luôn lãnh tĩnh.”, “Sừng sững không ngã.“,”Những minh tinh khác luôn giương nanh múa vuốt, chỉ riêng anh ấy vẫn bất động“…

Sau đó, nhờ chương trình mà Trung Khuyển nổi tiếng, rất nhiều bạn bè của Chu Cẩn Sơ đến thăm Trung Khuyển.

Tuy Chu Cẩn Sơ không phải dạng người nhiệt tình, nhưng trên thực tế y là một người tốt bụng dịu dàng, vì thế bạn bè của y không ít chút nào.

Những người bạn kia sẽ đùa giỡn với Tiếu Lăng Tiêu, ra lệnh Tiếu Lăng Tiêu hoặc là ngồi hoặc là quỳ, hoặc xoay tròn hoặc nhảy nhót.

Mà Tiếu Lăng Tiêu thì sao, trước mặt các người đầu tư, nhà sản xuất, đạo diễn, mỗi lần… đều liều cái mạng già biểu diễn.

Đầy đầu hắn đều là suy nghĩ: vạn nhất có thể làm cho người đầu tư này yêu thích tui thì sao…? Vạn nhất nhà sản xuất này / đạo diễn kia sẽ thích tui thì sao…? Nếu đã yêu thích tui… nếu lần sau có phần diễn cho chó, biết đâu họ sẽ nghĩ đến tui nha.

Hắn vì có thể trở thành diễn viên, chấp nhận trả giá rất nhiều.

Hắn ra sức biểu diễn cho mọi người xem như vậy, có lúc Chu Cẩn Sơ sẽ thấy đau lòng, cùng lúc đó sẽ kêu Tiếu Lăng Tiêu dừng lại.

Những lúc như thế, tuy trong lòng Tiếu Lăng Tiêu không nỡ, hắn vẫn sẽ ngoan ngoãn nghe lời Chu Cẩn Sơ.

Hắn không muốn làm Chu Cẩn Sơ mất hứng một chút nào.

Tiếu Lăng Tiêu sẽ nghe mệnh lệnh của mọi người, chỉ ngoại trừ một hành động đã được lưu truyền rộng rãi —— hôn môi.

Trong đám bạn bè của Chu Cẩn Sơ sẽ có thường xuyên có người yêu cầu Tiếu Lăng Tiêu hôn nhẹ họ, nhưng lần nào Tiếu Lăng Tiêu cũng đứng bất động, không hề phản ứng.

Sau vài lần như vậy Chu Cẩn Sơ mới phát hiện ra, Trung Khuyển của y không thích hôn người khác, hơn nữa không chỉ không thích hôn người khác, nó còn không thích bị người khác ôm.

Về sau, khi bạn bè đưa ra yêu cầu tương tự, Chu Cẩn Sơ chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời: “Trừ tôi ra, Trung Khuyển nó sẽ không hôn người khác.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.