Bấm Ngón Tay Tính Toán, Tình Địch Là Lão Công Của Ta

Chương 7




Editor: Tuyen83~

"Chuyện đính hôn đang chuẩn bị, Chú Thượng Quan không cần lo lắng, cháu nhất định sẽ cho Dĩ Mạch một hôn lễ long trọng nhất."

An Mặc Hàn kéo tay An Dĩ Mạch nhìn về phía Thượng Quan Niên bảo đảm, thấy thái độ của An Mặc Hàn đối với An Dĩ Mạch, Thượng Quan Niên yên tâm, mặc dù An Dĩ Mạch cũng không nói gì, chỉ là, bọn họ cũng đều biết, An Dĩ Mạch đã từ từ tiếp nhận Thượng Quan Niên.

"Chúng cháu còn có chút việc phải làm, đi trước đây, ngài...... Chăm sóc mình thật tốt."

An Dĩ Mạch kéo An Mặc Hàn chào tạm biệt Thượng Quan Niên, mặc dù Thượng Quan Niên có chút thất vọng bọn họ đi nhanh như vậy, nhưng, nhìn đồng hồ, vậy luật sư của mình cũng phải tới rồi, cho nên cũng không giữ bọn họ lại.

"Cũng được, sau này rãnh phải tới đây một chút, Dĩ Mạch nơi này cũng là nhà của con."

Khi nghe thấy Thượng Quan Niên nói câu nói này An Dĩ Mạch dừng một chút, chỉ cười gật đầu một cái, sau đó cùng An Mặc Hàn đi ra khỏi Thượng Quan gia.

Bọn họ mới vừa lái xe rời đi, thì có hai chiếc xe một trước một sau tiến vào Thượng Quan gia.

Khi Thượng Quan Hồng đi vào trong nhà đang muốn đi thư phòng tìm Quan Niên, bị người giúp việc cản lại.

"Làm gì, tôi tìm ba có chuyện."

"Tiểu thư, lão gia đang tiếp khách, ông nói không cho bất kỳ người nào đi vào."

"Tiếp khách? Là ai tới?"

Thượng Quan Hồng rất kỳ quái lúc này Thượng Quan Niên có người khách nào.

"Mới vừa rồi tiên sinh An Mặc Hàn và tiểu thư Dĩ Mạch đã tới, nhưng mà bây giờ bọn họ đã đi, bây giờ luật sư của lão gia luật sư Trần đang ở bên trong."

Người giúp việc thành thật trả lời, bọn họ chỉ là người làm trong cái nhà này, chỉ cần Thượng Quan Hồng một ngày ở Thượng Quan gia, cô ấy chính là chủ của bọn họ,~^^~dddd~^^~lqdd~:))~  mặc dù bọn họ cũng đã biết tiểu thư thật sự của Thượng Quan gia thật ra là An tiểu thư, chỉ là, bây giờ Thượng Quan Hồng đang ở trước mặt của bọn họ còn chưa có tư cách đi nghị luận cái gì.

"Được, tôi biết rồi, tôi đi vào phòng đợi ba, đợi ba xong việc gọi giúp tôi."

"Vâng, tiểu thư"

Thượng Quan Hồng nhìn cửa thư phòng đóng chặt một cái, cuối cùng vẫn là đi vào phòng của mình, Thượng Quan Hồng đi vào trong phòng ngồi ở trước bàn trang điểm, nhìn mình trong gương, nhưng trong lòng nghĩ tới việc Thượng Quan Niên gọi luật sư Trần tới nhà.

Luật sư Trần sẽ rất ít khi tới đây để gặp Thượng Quan Niên trừ phi có vấn đề nghiêm trọng đến tài sản hoặc là cổ phần, nhưng bây giờ Thượng Quan Niên lại gọi luật sư Trần đến, mới vừa rồi Tô Nguyệt lại nói với cô, cô không thể không suy nghĩ nhiều thật ra thì Thượng Quan Niên gọi luật sư Trần đến có thể vì vấn đề tài sản.

Nghĩ tới đây Thượng Quan Hồng ngồi không yên, cô không thể nào trực tiếp đi tìm Thượng Quan Niên để hỏi cho rõ, như vậy, hiện tại cô cũng chỉ có thể đi tìm mẹ cô, nghĩ tới đây, Thượng Quan Hồng lập tức ra cửa, người giúp việc gọi cô cũng không nghe, trực tiếp lái xe đi đến Đường Uyển.

"An Mặc Hàn, chúng ta thật sự phải đính hôn sao?"

An Dĩ Mạch ngồi ở vị trí kế bên tài xế hỏi An Mặc Hàn đang lái xe, thật ra thì, hiện tại cô cảm giác bọn họ đính hôn có chút quá đột ngột, mặc dù bọn họ ở chung với nhau đã nhiều năm như vậy, chỉ là An Dĩ Mạch vẫn chưa nghĩ tới có một ngày bọn họ có thể giống như người bình thường yêu nhau đính hôn kết hôn.

"Ừ, đương nhiên là phải đính hôn"

Dĩ nhiên An Mặc Hàn cũng chú ý tới nét mặt An Dĩ Mạch, anh nở nụ cười cưng chiều với cô, sau đó dừng xe ở ven đường, kéo tay An Dĩ Mạch qua bản thân hôn bên môi cô một cái.

"Dĩ Mạch, hiện tại thân phận của chúng ta đã khác, em còn phải cân nhắc cái gì đây?"

Vì thân phận trước kia của bọn họ là chị em, An Dĩ Mạch chưa bao giờ chịu để cho An Mặc Hàn lộ ra quan hệ của bọn họ, nhưng bây giờ quan hệ của bọn họ đã không phải là quan hệ chị em, hiện tại anh là tổng giám đốc của Mặc Mạch quốc tế, Dĩ Mạch là thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Thượng Quan, giữa bọn họ đã không có bất kỳ trở ngại.

"Nhưng là, em cảm giác vẫn hơi quá nhanh, chúng ta cũng  đã trải qua nhiều năm như vậy, đột nhiên để cho em đi tiếp nhận một thân phận khác, em có chút ứng phó không kịp."

An Dĩ Mạch ảo não gãi gãi tóc của mình, An Mặc Hàn thấy cái bộ dáng này của cô đau lòng ôm lấy cô, hôn cái trán của cô, cho cô sức mạnh.

"Được rồi, ngoan, em không nên suy nghĩ gì cả, tin tưởng anh, ừ, tất cả anh đều sẽ biết cách giải quyết, mấy tháng này em cũng chỉ cần từ từ tiếp nhận thân phận mới của em là được rồi."

"Ừ, được."

Nghe thấy An Mặc Hàn nói như vậy, An Dĩ Mạch cảm thấy rất yên tâm, cô vùi ở trong ngực An Mặc Hàn ngoan ngoãn gật đầu một cái, cô quyết định tất cả đều nghe An Mặc Hàn, cô cũng chỉ muốn tiếp nhận thân phận mới của cô là được rồi, đúng, tất cả rồi sẽ tốt thôi.

Khi An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch trở lại An gia sắc trời đã khuya lắm rồi, bởi vì bọn họ đi một chuyến đến biệt thự Ly Sơn, kể từ khi An Dĩ Mạch và Lillian nhận biết nhau, Lillian vẫn muốn cám ơn An Dữ Triết và Lãnh Hạđã nuôi dưỡng An Dĩ Mạch, mặc dù trước kia cũng đã nghe nói về việc An Dữ Triết và Lãnh Hạđột nhiên biến mất, chỉ là Lillian cũng không cho rằng bọn họ thật sự biến mất.

Quả nhiên, khi bà nói lên suy nghĩ của mình, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch đồng ý, sau đó dẫn theo bà đi tới biệt thự Ly Sơn.

Khi lần đầu tiên Lillian và Lãnh Hạ chính thức gặp mặt khi đó hai người mới quen đã thân, họ càng trò chuyện với nhau thật vui.

Một tuần lễ sau, Lillian vẫn ở biệt thự Ly Sơn, mỗi ngày làm bạn với Lãnh Hạ, tâm tình của Lãnh Hạ cũng dần dần vui vẻ, hơn nữa, khi Lillian không biết, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch còn len lén nhờ Lãnh Hạ một chuyện, chính là để Lãnh Hạ khuyên bảo Lillian một chút, hi vọng Lillian và Thượng Quan Niên có thể đến với nhau một lần nữa.

Một tuần lễ đã trôi qua, Lãnh Hạ cũng nghĩ biện pháp khuyên Lillian, mặc dù Lillian không nói, chỉ là Lãnh Hạ biết, bà ấy đều nghe được, bà cũng chỉ là khuyên nhủ bà ấy, kết quả cuối cùng như thế nào, phải tự Lillian quyết định.

"An Mặc Hàn, anh nói mẹ có thể thành công khiến cho mẹ em ở một chỗ với ông ấy một lần nữa không?"

An Dĩ Mạch hỏi Mặc Hàn, thật ra thì trong lòng của cô vẫn hy vọng bọn họ có thể đi chung với nhau, dù sao bọn họ vẫn còn yêu  đối phương, hơn nữa, năm đó chia tay cũng bởi vì âm mưu của Đường Uyển, thật ra thì, Thượng Quan Niên cũng không có lỗi nhiều lắm, tất cả cũng đều chỉ bởi vì Đường Uyển và ba mẹ Thượng Quan Niên, mà Thượng Quan Niên và Lillian chỉ là người vô tội bị hại.

"Chuyện này cũng khó mà nói, chỉ là, anh tin tưởng mẹ nhất định sẽ cố gắng thuyết phục cô Lillian, cho nên, Dĩ Mạch em cũng không cần lo lắng, coi như bọn họ cuối cùng không ở với nhau, cũng vẫn là ba mẹ của em, đây là việc sẽ không bao giờ thay đổi không phải sao?"

An Mặc Hàn rất có kiên nhẫn giải thích với An Dĩ Mạch, kể từ khi biết cha mẹ ruột của mình, An Dĩ Mạch trở nên đa sầu đa cảm, cô luôn luôn suy nghĩ rất nhiều, về điểm này, An Mặc Hàn đã từng hỏi Lãnh Hạ, chỉ là, Lãnh Hạ nói qua một thời gian An Dĩ Mạch sẽ tốt hơn, sau khi anh nghe xong cũng không suy nghĩ nhiều nữa, cứ như vậy theo An Dĩ Mạch, chỉ mong cô có thể sớm khôi phục lại bộ dáng lúc trước.

"Ừ, em biết rồi."

An Dĩ Mạch không tiếp tục hỏi nhiều, thật ra thì chính cô cũng phát hiện, sau ngày đó cô cũng thường suy nghĩ rất nhiều, luôn suy nghĩ rất nhiều hỏi rất nhiều, chỉ là, mỗi lần, An Mặc Hàn cũng sẽ rất có kiên nhẫn  giải thích cho cô, đối với lần này, cô cũng rất cảm động.

Đơn giản dùng qua bữa ăn tối, An Mặc Hàn ôm An Dĩ Mạch đi ngủ, ngày mai lại là một ngày mới.

Một năm mới đã bắt đầu, mọi người cũng đã bắt đầu bận rộn cuộc sống, công việc đã trở lại quỹ đạo, tuy nhiên mỗi ngày cũng có tin tức bát quát làm cho người ta phấn chấn.

Sau hai tuần lễ tên tuổi An Dĩ Mạch đang được mọi người biết đến, tên tuổi An Dĩ Mạch lại lần nữa được mọi người biết đến, như vậy, tin tức lần này chính là, hai tháng sau, tổng giám đốc Mặc Mạch quốc tế An Mặc Hàn sắp sửa đính hôn với tiểu thư An Dĩ Mạch của tập đoàn Thượng Quan.

Sau khi chuyện này được đưa tin, có không ít người hâm mộ An Dĩ Mạch, dĩ nhiên càng nhiều người là ghen tỵ, mặc dù bọn họ cũng không có thấy qua dáng vẻ thật sự của An Dĩ Mạch, nhưng An Mặc Hàn là người tình hoàn mỹ trong lòng mỗi người phụ nữ, hơn nữa, còn là tin tức nóng hổi nhất một người đàn ông hoàng kim còn độc thân, nhưng bây giờ lại được truyền ra tin tức hai tháng sau sắp sửa đính hôn, điều này làm cho mọi người tiếp nhận như thế nào đây.

Dĩ nhiên, ghen tỵ với An Dĩ Mạch lợi hại và thích đáng nhất là người đã từng có tin đồn với An Mặc Hàn, chẳng hạn như Hàn Ngữ Yên, chẳng hạn như một người khác là tiểu thư của Thượng Quan gia Thượng Quan Hồng đã đính hôn với Tô Lạc, dĩ nhiên trừ họ ra vẫn có người khác, nhưng họ thật sự được mọi người chú ý nhất. 

Sau khi chuyện được truyền ra, thấy An Mặc Hàn từ chối bất kỳ ký giả truyền thông nào, các ký giả truyền thông càng không tìm được An Dĩ Mạch, chỉ là, tất cả mọi người nói khắp nơi đều có bát quái, không tìm được An Mặc Hàn, bọn họ cũng chỉ có thể đi tìm người đã từng có xì căng đan với An Mặc Hàn.

Tự nhiên, bọn họ lại tìm Hàn Ngữ Yên, chỉ là, khi Hàn Ngữ Yên đang tiếp nhận phỏng vấn, Dư Huyên đúng lúc đi tới nghe được Hàn Ngữ Yên nói với ký giả.

"Mặc dù An tiểu thư trước kia đang làm việc ở Phi Tinh Đới Nguyệt, chỉ là, hiện tại cô ấy là con gái của tổng giám đốc Thượng Quan, chắc chắn sẽ không đi đến địa phương đó rồi, mọi người có thể yên tâm, An tiểu thư nhất định là có chỗ hơn người hấp dẫn tổng giám đốc An, cho nên, tôi sẽ chúc bọn họ hạnh phúc."

Mỗi câu nói của Hàn Ngữ Yên  đều rất chân thành, chỉ là, người khác nghe thấy cũng là đang nói An Dĩ Mạch là không phải, Dư Huyên nghe thấy chính xác đang nói xấu An Dĩ Mạch.

"Hàn tiểu thư, An tiểu thư thật từng làm việc trong Phi Tinh Đới Nguyệt sao?"

"Xin hỏi Hàn tiểu thư là làm sao biết đây?"

"Tổng giám đốc Thượng Quan cũng biết chuyện này sao?"

Càng ngày càng nhiều vấn đề về phía Hàn Ngữ Yên, Hàn Ngữ Yên làm bộ như dáng vẻ hốt hoảng, chỉ là, cũng đúng lúc người khác không nhìn thấy cô ta ở nơi này cười gian một cái, sau đó khi đối mặt với mọi người vừa là dáng vẻ hốt hoảng.

"Hàn tiểu thư, lúc trước người đàn ông xuất hiện ở cửa nhà Hàn tiểu thư không phải chính là tổng giám đốc An chứ?"

"Hàn tiểu thư bởi vì cô ghen tỵ với An tiểu thư như vậy cô mới vu oan cho cô ấy sao?"

Ban đầu, Hàn Ngữ Yên muốn trả lời câu hỏi của ký giả, như vậy bọn họ sẽ cho là cô chấp nhận việc này, nhưng không thể nghĩ đến có ký giả lại hỏi ra chuyện kia.

Sự việc lần đó căn bản cũng không có những người khác biết người đàn ông kia là An Mặc Hàn, lúc ấy Hàn Ngữ Yên cũng không thể tự mình đi nói người đàn ông kia là An Mặc Hàn, chỉ là không có nghĩ tới lâu như vậy tự nhiên sẽ có ký giả hỏi đến vấn đề này, nhưng mà, nếu anh ta hỏi, nếu như cô không trả lời cũng không lễ phép lắm.

Trong lòng Hàn Ngữ Yên đang hả hê cười cười, trong lòng đang suy nghĩ không biết An Dĩ Mạch nếu như mà biết rõ người đàn ông này là An Mặc Hàn như trong lời nói thì có vẻ mặt gì, nghĩ tới đây, cô cũng đã không kịp chờ đợi muốn thấy được nét mặt của An Dĩ Mạch rồi.

Chỉ là, khi đang đối mặt với ký giả, vẻ mặt cô càng thêm hoảng loạn, người ký giả đã hỏi câu hỏi đó thấy bộ dáng này của Hàn Ngữ Yên trong lòng đã xác định người đàn ông kia chính là An Mặc Hàn rồi, nhưng anh ta còn muốn chính miệng Hàn Ngữ Yên nói ra thì tốt hơn.

"Hàn tiểu thư, người kia có phải tổng giám An hay không đây?"

Bên này, Hàn Ngữ Yên đang muốn trả lời, nhưng mà, giọng nói Dư Huyên lại làm cho lời nói của Hàn Ngữ Yên mới vừa muốn nói ra khỏi miệng nhất thời nghẹn ở trong cổ họng.

"Các ngươi muốn biết đáp án sao không tự mình đi hỏi tổng giám An đây? Tôi còn không biết rằng các ký giả muốn biết chuyện riêng tư của tổng giám đốc An vẫn còn phải hỏi qua một người không liên quan chút nào với tổng giám đốc An."

Giọng nói Dư Huyên âm đầy quyến rũ, hiện nay cô lại cố ý đè thấp giọng nói, khiến cho mọi người nghe lại nhiều hơn một loại quyến rũ chết người, hiện trường đã không người nào dám mở miệng, nhìn thấy tình huống bây giờ, Hàn Ngữ Yên một trận tức giận, cô thật vất vả mới đưa tới chủ đề, cứ như vậy bị Dư Huyên đánh về lại nguyên hình, làm sao cô có thể cam chịu.

"Như vậy, chẳng lẽ Dư tiểu thư cô có quan hệ với tổng giám đốc An? Tôi ở chung một chỗ với Mặc Hàn lâu như vậy, ~Tuyen83~dđ~lqđ~ nhưng cho tới bây giờ không có nghe Mặc Hàn đề cập đến tên tuổi của Dư tiểu thư,

Chỉ có điều, tôi lại thật sự nghe Tô Lạc tiên sinh đề cập đến tên tuổi của Dư tiểu thư, nhưng, Tô Lạc tiên sinh giống như đã đính hôn với Thượng Quan tiểu thư."

Mặc dù Hàn Ngữ Yên nói chuyện không đâu, nhưng các ký giả nghe hiểu, những lời này của Hàn Ngữ Yên biểu hiện ra hai ý, một là Hàn Ngữ Yên cô thật sự đã ở chung một chỗ với An Mặc Hàn, còn một chính là Dư Huyên thích Tô Lạc, nói khó nghe một chút chính là, thế nhưng Dư Huyên trở thành người thứ ba ở giữa Tô Lạc và Thượng Quan Hồng.

"Ha ha, lần đầu tiên tôi còn phát hiện ra Hàn tiểu thư sẽ kể chuyện cười như vậy đấy? Mặc dù tôi không biết quan hệ của Hàn tiểu thư và tổng giám đốc An, nhưng tôi biết Hàn tiểu thư cô từng có con, chẳng lẽ đứa bé kia là của tổng giám đốc An hay sao? À, vậy phải làm sao bây giờ đây? Tổng giám đốc An muốn kết hôn với Dĩ Mạch? Đúng rồi Hàn tiểu thư, tổng giám đốc An có nói qua an bài ổn thỏa cho cô như thế nào sao?"

Miệng Dư Huyên có thể độc hơn nhiều so với Hàn Ngữ Yên, dù sao Hàn Ngữ Yên đều tự mình không biết xấu hổ. Cô cũng không cho cô ta mặt mũi, hơn nữa, về việc Hàn Ngữ Yên có con nhóm truyền thông cũng đều đã biết, hôm nay cô sẽ hỏi đến đứa bé có phải là con của An Mặc Hàn hay không, cũng đã dồn Hàn Ngữ Yên đến chỗ chết, Hàn Ngữ Yên nắm đôi tay thật chặt, móng tay cũng bấm vào trong thịt cũng không có cảm giác, cô chỉ là oán hận nhìn Dư Huyên.

Hiện tại cô tiến cũng không được, lùi cũng không xong, không ngờ vốn là cục diện được cô khống chế thật tốt, hôm nay cục diện không chỉ mất khống chế, lại thành hai mặt giáp công về phía cô.

Nếu như cô trả lời nói đứa bé là của An Mặc Hàn, cô nghĩ An Mặc Hàn nhất định sẽ không bỏ qua cho cô, hơn nữa còn nói rõ lúc đó cô là người thứ ba chen giữa An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, nếu như cô nói đứa bé không phải của An Mặc Hàn, như vậy, mới vừa rồi lời nói cô dùng để phản kích Dư Huyên lại nói có quan hệ  với An Mặc Hàn thì không được thành lập, bây giờ cô thật sự bị tấn công hai phía, tiến lùi đều khó rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.