Bấm Ngón Tay Tính Toán, Tình Địch Là Lão Công Của Ta

Chương 47




“Mạnh phu nhân đúng là biết cách an ủi người khác mọi nơi mọi lúc” Mạnh Kiều Dịch mỉm cười nhìn Vạn Tố Y khen ngợi.

Vạn Tố Y không nghiêng người mà chỉ nhìn về phía Mạnh Kiều Dịch: “Nói như nào nhỉ?”

Bản thân Vạn Tố Y cũng rất cần được an ủi, cũng cần được thuyết phục, Nếu Mạnh Kiều Dịch có thể làm dược thì trong lòng Vạn Tố Y cũng sẽ dễ chịu hơn.

“Việc mà Y Y thấy quan trọng nhất là gì?” Mạnh Kiều Dịch hỏi cô trước vì cũng chẳng vội gì.

Vạn Tố Y biết câu hỏi của Mạnh Kiều Dịch không hề đơn giản thế, ngay lập tực cô tỏ vẻ trầm ngâm suy nghĩ.

Việc cần làm gấp quan trọng nhất ư??

Mạnh Kiều Dịch hỏi như vậy thì chắc chắn không phải cuộc thi rồi

Nếu như là công ty thì đáp án hình như lại bình thường quá không giống như Mạnh Kiều Dịch hay đặt câu hỏi.

« con cái? » Vạn Tố Y thuận miệng nói không chắc chắn có phải vấn đề mà Mạnh Kiều Dịch nói không.

Mạnh Kiều Dịch mỉm cười, ánh mắt nhìn xuống phía bụng của Vạn Tố Y: « Ngày sinh dự kiến cũng được định rồi, nếu em đã có thể vào được chung kết thì ngày tháng như vậy hình như cũng hơi vướng mắc, đến lúc đó chẳng lẽ em lại cố gắng không sinh em bé mà đi thi sao? »

« hô hô » Vạn Tố Y không nhịn được cười lớn lên, trên chán đã bị vặn thành một mảnh dài ra.

Mạnh kiều Dịch nói như vậy, trong lòng Vạn Tố Y cũng thoải mái hơn nhiều. Bất luận cô thắng hay thua thì cũng chẳng có cách nào khiến cô thành nhân vật chính, sớm chút thua, ngược lại lại giúp cô an tâm hơn.

Vạn Tố Y nhìn xuống bụng, bây giờ có chút hối hận vì đã tham gia chương trình này rồi, không phải là sợ thua mà cô lo lắng cho đứa con trong bụng mình. Lúc đó chỉ là nghĩ chương trình cũng được, cũng phù hợp để đi quảng bá sản phẩm của mình và cũng thêm được nhiều những đối tác khiến cô vô cùng hài lòng, lúc đó cũng không hề tính toán đến ngày dự tính sinh nở.

« Ngài Mạnh, không thể phủ nhận, anh đúng là biết an ủi người khác » Trong lòng Vạn Tố Y cũng thoải mái hơn rồi, Mạnh Kiều Dịch cũng mỉm cười dễ chịu.

Mạnh Kiều Dịch nháy mắt với Vạn Tố Y tỏ vẻ đồng ý với lời của cô.

Vạn Tố Y yên tâm ngồi xuống chỗ của mình, hai tay đặt lên bụng nhưng không hề xoa, chỉ nhìn: « Đúng là nghĩ cũng nhanh thật, con sắp đến rồi… »

Mười tháng, nói dài cũng thật dài, nói nhanh cũng vô cùng nhanh

Khi bắt đầu mang thai, Vạn Tố Y đều sốt sắng muốn biết hình dạng đứa vé nhưng bây giờ Vạn ố Y lại có chút lo lắng rồi, cô lại hy vọng để cô có thêm chút thời gian chuẩn bị làm mẹ.

« Không được sao? » Mạnh Kiều Dịch còn sốt sắng hơn cả Vạn Tố Y.

Vạn Tố Y thấy được biểu cảm trên khuôn mặt Mạnh Kiều Dịch đang thật sự rất mong chờ đứa con của họ.

« Được, cũng không được » Vạn Tố Y nở nụ cười nhẹ trên môi, cô yêu đứa con của mình, điểm này thì không ai hoài nghi được, cô không cảm thấy đứa bé không tốt nhưng cô sợ mình không tốt.

Cô dợ bản thân chưa chuẩn bị tốt đê làm mẹ, nếu như lại không dành được những điều tốt nhất cho con, thì xem như cô đúng là một bà mẹ không tốt rồi.

Vạn Tố Y cũng không định giải thích kĩ cho Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch cũng không yêu cầu mà cầm lấy tay Vạn Tố Y: « Không thành vấn đề, mọi thứ đều có anh rồi, tốt thì chúng ta cùng nhau chia sẻ, không tốt cũng có anh bên cạnh gánh vác thay e> »

Mạnh Kiều Dịch sợ cô lo lắng nên đã nói một số lời động viên cô.

Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch, lời của anh khiến cô không thể không nhìn anh, mỗi lần Mạnh Kiều Dịch an ủi cô đều rất đúng lúc, rất hiệu quả, hoàn toàn xoa dịu cảm xúc của cô.

Vạn Tố Y nắm chặt tay Mạnh Kiều Dịch và cảm thấy vô cùng an tâm.

Về đến Hải Viên, Vạn Tố Y xuống xe đã nghe tiếng của Mạnh Niên Nguyên.

« Kiều Dịch,Tố Y, sai muộn thế này mới về »Mạnh Niên Nguyên đã từ nhà xe nói vọng lên để chào đón.

Vạn Tố Y ở trên xe thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc: « Bố, sao bố lại đến đây? »

« Bố đến thăm các con » Mạnh niên Nguyên giải thích qua loa rồi lại nhìn về phía sảnh chỉ: « Bố với mẹ đến được lúc rồi, bà ấy cứ gọi ta qua nhìn xem các con về chưa »

« Mẹ cũng đến ạ? » Vạn Tố Y biêt Mạnh Niên Nguyên không chỉ đến một mình nhưng cũng vẫn quen hỏi lại một câu.

Mạnh Niên Nguyên gật đầu: « Đang ở bên trong sốt ruột đấy, các con cũng biết tính mẹ con mà, bố không thể không qua xem các con được »

Vạn Tố Y mỉm cười, những lời của Mạnh Niên Nguyên khiến Vạn Tố Y cảm thấy có chút khoa trương, Dương Thục Nghi đúng là cũng như vậy.

« Bố, chúng ta cùng vào thôi » Mạnh kiều Dịch cũng đúng lúc mở miệng lên ý kiến.

Như vậy khiến Vạn Tố Y và Mạnh Niên Nguyên tiếp tục nói nữa thì hai người nhất định sẽ có một người thấy gượng gạo.

Mặc dù Vạn Tố Y kết hôn với Mạnh Kiều Dịch cũng lâu rồi nhưng câu chuyện giữa Vạn Tố Y và Mạnh Niên Nguyên cũng không nhiều, hai người nói nhiều hơn sẽ gây ra gượng gạo.

Mạnh Niên Nguyên đáp lời của Mạnh Kiều Dịch, cũng nhìn lên bụng của Vạn Tố Y một cách trìu mến.

Trong lòng Vạn Niên Nguyên cũng có rất nhiều cách nghĩ nhưng cũng không bao giờ nói, dù cho ông ấy vô cùng thích cháu nội nhưng cũng không bao giờ thể hiện ra chỉ dùng hành động để chứng minh.

Ba người đi vào sảnh, Dương Thục Nghi lần này đúng như ước nguyện nhìn thấy vạn Tố Y, cuối cùng cũng mỉm cười: « Tố Y à, hôm nay làm việc về muộn thế con »

Dương Thục Nghi đẩy xe tiến về phía Vạn Tố Y, Vạn Tố Y lập tức đi nhanh về phía bà ấy hơn không để bà ấy tiếp tục đẩy nữa: « Không ạ, hôm nay con đi ghi hình, nên về muộn hơn chút »

« Vẫn là cái chương trình đó hả? » Dương Thục Nghi biết Vạn Tố Y đang nói đến tiết mục nào nên nụ cười có chút không vui: « Cái chương trình đó mẹ xem rồi, mẹ thấy con trang điểm vẫn đẹp nhất, mấy người giám khảo đó lại để con ít điểm nhất đúng là tức chết mà »

Dương Thục Nghi nhìn thấy chương trình lại càng tức giận. cuối cùng lại có người cảm thấy con dâu bà trang điểm không đẹp? đúng thật là nực cười mà.

Vạn Tố Y nhìn vẻ ngoài khó chịu của Dương Thục Nghi biết bà đang bảo vệ mình, khuôn mặt nở nụ cười: « Mẹ à chỉ là một chương trình thui mà, không cần nghĩ là thật »

« này, sao lại không cho là thật được, con rõ ràng làm rất tốt, những người đó dựa vào cái gì mà lại đối xử với con không công bằng, nếu như con bị loại mẹ sẽ không xem nữa » Dương Thục Nghi nói có vẻ như sẽ là một lời đe doạ đến đội ngũ làm chương trình.

Vạn Tố Y cho rằng Dương Thục Nghi bây giờ vô cùng đáng yêu, giống như đứa trẻ con vậy khiến Vạn Tố Y không nhẫn tâm phản bác lại bà.

« Mẹ ăn cơm đã nào »

Vạn Tố Y cũng không hề phản bác lại Dương Thục Nghi mà chuyển ý câu chuyện sang vấn đề khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.