Bách Yêu Phổ 2

Chương 5: Đó là Nghiệt Hồn




Trần Khiêm Quân trước giờ biết mình là người không biết nói chuyện, cũng trước giờ biết mình phản ứng trì độn cỡ nào, nhưng khi gặp phải Cố Ngôn Chi, hắn rất nhiều trước giờ đều bị vô tình vứt bỏ.

Tỷ như hiện tại, hắn nhìn một mặt Cố Ngôn Chi nghiêm túc chỉ dưới thân mình, dường như đang chất hỏi tại sao hắn lại đối với thân thể của hắn có phản ứng.

Cố Ngôn Chi thấy Trần Khiêm Quân không trả lời, liền hỏi: “Ngươi có phải là * thượng ta?”

Một câu như sấm sét giữa trời quang, đem Trần Khiêm Quân từ trong trạng thái ngây người giật tỉnh, hắn liếc nhìn Cố Ngôn Chi có linh hồn trong thân thể hắn, nói: “Phải có phản ứng cũng là ngươi có phản ứng với ta. Hiện tại người trong thân thể ta là ngươi, ngươi như vậy có phải là * thượng ta?” ( 555~ mấy * này là tác giả đánh a, nhưng ta giải thích là ‘muốn’ ).

Cố Ngôn Chi hết sức chăm chú suy nghĩ lời của  Trần Khiêm Quân, sau đó nhìn về thân thể của mình. Mặc dù đối với bất kỳ mỗi một chỗ trên thân thể của y hiểu rõ vô cùng, nhưng bây giờ nhìn những kia động tác vẻ mặt kia, giơ tay nhấc chân đều cùng y cách biệt đâu chỉ mười vạn tám ngàn dặm xa. Cố Ngôn Chi ho khan hai tiếng, nói: “Vậy cũng chính là ta * thượng chính mình, chính mình đối với thân thể của chính mình có phản ứng lẽ nào cũng sai sao?”

Nói xong Cố Ngôn Chi liền đi tới phía trước ‘ chính mình ‘.

Mà khi nghe thấy Cố Ngôn Chi nói sai lệch Trần Khiêm Quân cũng chỉ hơi nhếch miệng, nhỏ giọng nói: “Vậy ngươi thật sự là tên tự luyến mình.”

Côn Luân điện hầu như có thể nói là nơi buôn bán tin tức to lớn lớn mạnh nhất, mà tin tức nghiêm mật nhất không phải có tiền thì có thể mua được. Còn cần phải thông qua thử thách cầm kỳ thư họa của bốn vị điện chủ. Rốt cuộc có bao nhiêu người có thể chịu đựng được thử thách của bốn vị điện chủ đi tới chóp cao nhất, hầu như không có ai biết. Nhưng bọn họ vừa đến nơi này, liền nói rõ bất luận bọn họ muốn biết cái gì, thì nhất định sẽ có người nói cho bọn họ biết.

Kiểu cầu thang xoay tròn khiến người chóng mặt, hầu như không biết mình đang đi tới tầng thứ mấy, nhưng gian phòng trước mặt nói cho bọn họ biết, chỗ cần đến đã đến.

Cố Ngôn Chi đẩy cửa ra, là một gian phòng bố trí trang nhã. Cùng bốn gian phòng phía dưới lại khác, phòng này lại không có cửa sổ. Hương vị trong phòng nồng nặc, khiến người ta ngửi có chút lâng lâng.

Cả phòng đều dùng lụa mỏng phủ lên, xem ra thật giống khuê phòng của nữ tử.

“Chỗ này đã rất lâu không có ai đến rồi.”

Lại không giống tưởng tượng của họ, nói chuyện chính là một sấu lão già (gầy), xem ra ước chừng năm mươi, sáu mươi tuổi, tóc cũng đã trắng phau.

Cố Ngôn Chi nói: “Lão nhân gia, túng dục quá độ đối với thân thể không tốt.”

Lão già ho khan một tiếng, ánh mắt lại phát sáng nhìn Trần Khiêm Quân nói: “Ngươi tới đây có chuyện muốn biết sao?”

“Nếu như không có chuyện muốn biết, thì sẽ không đến tìm ngươi.” Trần Khiêm Quân trả lời: “Ta muốn tìm một người.”

Sấu lão đầu nói: “Ngươi đem tên của hắn cùng ngày sinh tháng đẻ nói cho ta, ta tự có biện pháp giúp ngươi tìm tới được người ngươi muốn tìm.”

Trần Khiêm Quân quay đầu liếc mắt nhìn Cố Ngôn Chi, nói: “Trần Tiễn Quân, canh tuất, giáp thân, canh Ngọ, bính tuất.”

Sấu lão đầu bấm bấm ngón tay, nghe Trần Khiêm Quân nói xong, liền dừng một chút, cuối cùng cười ha ha hai tiếng nói: “Vị đại ca này là dương niên dương nguyệt dương nhật dương thì sinh ra, dựa theo ta suy tính hắn hiện tại nhất định còn sống.”

Trần Khiêm Quân nhìn sấu lão đầu, nói: “Ta muốn biết chính là hắn ở đâu.”

Sấu lão đầu lại cười gượng hai tiếng, nói: “Ta cũng không biết.”

“Côn Luân điện các ngươi không phải được xưng tin tức gì cũng có thể tra được sao? Ngươi không biết thì đi thăm dò.” Câu nói này là Cố Ngôn Chi nói. Cái đệt, thật vất vả có cơ hội tìm tới tên phản đồ kia, làm sao có khả năng y dễ dàng từ bỏ!

Vốn còn không nghĩ Cố Ngôn Chi sẽ lưu ý chuyện này, Trần Khiêm Quân không khỏi quay đầu lại nhìn về phía y.

Cố Ngôn Chi nói: “Cho ngươi thời gian tra! Bao giờ trở về thì cho đáp án ta muốn biết.”

Sấu lão đầu lúc này mới đem tầm mắt chuyển hướng Cố Ngôn Chi, giống như trước giờ vẫn không biết bên cạnh còn có một người, giọng điệu nho nhã lễ độ nói: “Mời nói.”

“Ngươi có biết linh hồn xuất khiếu hay không?”

Sấu lão đầu: “…” Y rốt cuộc muốn biết chuyện này sao? Nếu nói biết, vạn nhất người kia để cho linh hồn lão xuất khiếu một hồi thì làm sao bây giờ? Nếu nói không biết, vạn nhất bị đập phá chỗ này thì sao bây giờ?

Cố Ngôn Chi chờ đến không còn kiên nhẫn, đem hai tay vuốt vuốt hai bên, ra vẻ muốn đánh nhau.

Sấu lão đầu lập tức nói: “Biết, biết.”

Cố Ngôn Chi suy tư một chút đối phương có biết hay không, cuối cùng vẫn lựa chọn nói ra: “Nếu như linh hồn hai người trao đổi, phải đổi lại thế nào?”

Sấu lão đầu nói: “Ta xem sao trời…”

“Nói điểm chính.”

“Phát hiện có hai vì sao tựa hồ trùng nhau, không biết có phải linh hồn trao đổi như ngươi nói không. Thế nhưng nếu như thật sự xuất hiện, như vậy nhất định phải có một bước ngoặt. Các ngươi phải tìm được thời cơ, tự nhiên sẽ đem vị trí linh hồn sai lệch đổi trở lại.” Sấu lão đầu vuốt chòm râu trắng phau, tiếp tục nói: “Cá ngươi phải nhớ trước khi linh hồn trao đổi gặp phải thứ gì.”

Cố Ngôn Chi đi lên phía trước, lôi kéo chòm râu sấu lão đầu âm trầm nói: “Ai nói với ngươi hai chúng ta linh hồn trao đổi?”

Sấu lão đầu lập tức sửa lời nói: “Các ngươi hỏi khi linh hồn trao đổi thì lúc đó cả hai nhìn thấy chuyện gì xảy ra, cùng thời điểm xảy ra là ngày nào. Đương nhiên còn có một biện pháp khác, chính là hai người kết hợp.”

Cố Ngôn Chi một hồi nhổ xuống một nhúm râu mép của sấu lão đầu, nói: “Ngươi để chúng ta ăn thịt người?”

Ngươi không phải mới vừa nói không phải hai người các ngươi sao? Sấu lão đầu có tức cũng không dám nói, nói: “Đương nhiên không phải, mà là ý đó.” Sấu lão đầu vừa nói, một bên còn nhìn liếc nửa dưới của hai người.

Cố Ngôn Chi lập tức liền đem sấu lão đầu háo sắc quăng đi nói: “Đã nói ngươi không nên túng dục quá độ, hiện tại nhanh thăm dò chuyện hắn muốn biết đi, bằng không một số chỗ của ông phải lo lắng.” Cố Ngôn Chi nói xong cũng học theo sấu lão đầu nhìn chỗ đó đảo qua.

Sấu lão đầu lập tức từ dưới đất bò dậy, chuyển tới sau một tấm lụa mỏng rồi biến mất. Nhìn hình dáng căn phòng này cũng không đơn giản như vậy, bên trong nên có rất nhiều mật đạo.

Trong mật đạo có một cây thang nhỏ đi lên bên trên, chứng tỏ chỗ này cũng không phải chỗ cao nhất trong tháp. Sấu lão đầu đi tới tầng cao nhất gian phòng.

Trong phòng có hơi tối, chỉ đốt mỗi một ngọn đèn.

Ngọn đèn yếu ớt chiếu ở trước mặt một nam nhân cương nghị trên dưới ba mươi tuổi nam nhân, lưu luyến một lần lại một lần xoa xoa gò má nam nhân anh tuấn.

Nam nhân đang cúi đầu viết cái gì, thấy sấu lão đầu đi đến, nhẹ nhàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn lão, hỏi: “Lần này đến chính là người nào?”

Sấu lão đầu cười cười nói: “Khẳng định là người ngươi không tưởng tượng nổi, hơn nữa hắn muốn tìm một người.”

Nam nhân khẽ nhíu mày một cái. Hắn phi thường không thích điểm sấu lão đầu yêu thích thừa nước đục thả câu, liền tiếp tục cúi đầu viết tiếp.

Sấu lão đầu chậm rãi đi tới trước mặt nam nhân, ánh mắt sáng lên nói: “Hắn muốn tìm một người tên là Trần Tiễn Quân.”

Nam nhân nói: “Trên đời này nhiều người trùng tên trùng họ, ngươi biết hắn muốn tìm vị nào là Trần Tiễn Quân?”

Sấu lão đầu nói: “Tuyệt đối sẽ không sai, bởi vì hắn nói ra ngày sinh tháng đẻ đều hoàn toàn tương tự.”

Nam nhân lúc này mới dừng bút trong tay, trong mắt sấu lão đầu mang theo ** ( gian tình – editor tự nghĩ) làm hắn nhìn có chút buồn nôn.

Sấu lão đầu liếm môi một cái nói: “Không ngờ Trần Khiêm Quân lớn lên so với ca ca hắn, một chút cũng kém, hơn nữa người hắn mang tới cũng là cực phẩm.”

Nam nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm sấu lão đầu nói: “Ta khuyên ngươi không nên có ý đồ với hắn, có người, không phải ngươi có thể động.”

“Hơn nữa ta hình như đã biết hai người bọn họ có một bí mật, bí mật động trời.” Sấu lão đầu cười hì hì, ngược lại hỏi: “Nếu như ta dùng tin tức ca ca hắn đổi một đêm **, ngươi nói hắn có thể đáp ứng hay không?”

Nam nhân nhẹ nhàng cầm văn kiện viết xong lên trước mặt mình, là một tấm hồng tiên bạc hơn nữa lại mềm mại, hơi nhếch miệng dùng giọng ôn hòa nói tàn nhẫn: “Vậy ngươi chính là đang tìm cái chết.”

Vừa dứt lời, trên hồng tiên liền nhiễm một dấu vết màu đỏ nhàn nhạt, nam nhân nhẹ nhàng lắc đầu đem hồng tiên vò thành một cục ném xuống đất nói: “Xem ra lại phải viết một tấm.”

Mà sấu lão đầu mới vừa rồi còn đang hung hăng nói muốn một đêm của Trần Khiêm Quân, hoàn toàn chưa kịp phản ứng mình gặp cái gì, đồng thời lão vĩnh viễn cũng sẽ không biết chính mình gặp cái gì.

Trần Khiêm Quân có chút kỳ quái nhìn Cố Ngôn Chi hành động, lập tức ra tay ngăn lại. Hai người lằng nhà lằng nhằng phát hiện thân thể từng người có biến hóa. Biến hóa này làm hai người đều kinh ngạc tới ổn định, cùng nghiêng đầu nhìn về phía lư hương đang tỏa ra khói xanh nhàn nhạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.